Biên dịch : Yên Hy
【 mẹ Mạt Mạt có cháy pỏng hay không thì không biết, tóm lại sức lực hẳn không nhỏ 】
【 có thể hôn đến mức độ này, tình cảm hai người bọn họ hẳn rất tốt nhỉ】
【 hu hu khẳng định tình cảm siêu cấp tốt, bằng không tính cách Mạt Mạt cũng sẽ không ấm áp như vậy】
【 xác thật, từ cách các bạn nhỏ đối nhân xử thế có thể nhìn ra được gia đình giáo dục thế nào 】
【 cha mẹ là giáo viên tốt nhất cho con, Mạt Mạt nhất định là mưa dầm thấm đất mới có thể thành bé con hiểu chuyện đến thế 】
Lúc này, bé con hiểu chuyện trong miệng mọi người đang nghiêm túc nhìn chằm chằm môi bố mình, nghiêng đầu nhỏ chờ câu trả lời của cậu, hoàn toàn không muốn nói sang chuyện khác.
Thậm chí còn chủ động truy hỏi: "Cửu Cửu, miệng của bộ bị nàm sao thế?"
Yến Cửu bị vấn đề Mạt Mạt đánh trở tay không kịp, cậu hít sâu một hơi, nghẹn thật lâu sau, cũng không thể nghẹn ra một lý do đủ để thuyết phục Mạt Mạt cùng khán giả phòng phát sóng trực tiếp.
Rốt cuộc đối mặt đôi mắt to đen nhánh đơn thuần của Mạt Mạt, Yến Cửu dù sao cũng không thể nói những lời 'miệng đỏ bởi vì bố và ba con hôn môi trong xe' ra được.
Lúc bối rối, Yến Cửu đột nhiên nhanh trí, đầu vừa động, như thỏ chạy, quyết đoán đem vấn đề ném về tới trên người Mạt Mạt: "......! Con đoán xem?"
Mạt Mạt mới qua 'đại thọ' 4 tuổi mấy ngày mà thôi, bằng khoảng thời gian ở thế giới này của bé chưa vượt qua 1500 ngày, hiển nhiên không thể chống đỡ được Cửu Cửu giảo hoạt.
Quả nhiên, nghe được Cửu Cửu hỏi lại, Mạt Mạt nháy mắt rơi vào mê mang: "Mạt Mạt......!Không đoám được."
【 ha ha ha ha ha cười chết tôi, một câu 'Con đoán xem' của Cửu Cửu trực tiếp đốt cháy CPU của Mạt Mạt 】
【 thiệt luôn, khẳng định bởi vì ngượng ngùng nói với con trai mình lén trốn đi từ chương trình đi gặp mẹ Mạt Mạt, cho nên mới để Mạt Mạt đoán 】
【 a a a a a yêu cầu mãnh liệt tổ tiết mục mời hai bố con tương tác với mẹ Mạt Mạt! 】
【 so sánh với các chị em muốn tương tác, tui tương đối tham lam hơn, viết huyết thư xin tổ chương trình mời mẹ Mạt Mạt tới!】
【 không! Chị em ơi, còn có tôi! Cầu xin tổ tiết mục nhìn tiếng lòng của khán giả, cần phải mời mẹ Mạt Mạt đến chương trình!】
【 nếu không thể biết mẹ Mạt Mạt rốt cuộc là thần thánh phương nào, đời này tui sẽ không thể nhắm mắt!!! 】
【 a a a nghìn huyết thư! Cầu xin mẹ Mạt Mạt hiện thân đi.
】
【 mẹ Mạt Mạt hãy ban cho tui nữa, cầu xin đó, rốt cuộc thế nào tìm được chồng tốt, còn có thể được bé con tốt bụng bớt phải lo như vậy chứ!】
Đẩy vấn đề này đi rồi, Yến Cửu định thần nhìn Mạt Mạt, bày ra dáng vẻ mình đang chờ đợi câu trả lời từ con, không khỏi càng làm cho Mạt Mạt cảm thấy nôn nóng, không còn tâm trạng bán bánh quy nữa.
Nghĩ anh trai Khâu Khâu lớn hơn mình một chút, nhất định cũng gặp qua nhiều việc trong đời hơn mình, Mạt Mạt ghé vào trên vai Cửu Cửu vội chuyển đầu nhìn về phía Khâu Khâu: "Anh Khâu Khâu ơi, anh đoán được vì mần sao miệng Cửu Cửu bị đỏ hong?"
Khâu Khâu cảm thấy rất hứng thú với bộ đồ thú trên người chú Tiểu Cửu, nghe vậy lập tức đi tới, trong lúc trả lời Mạt Mạt, đồng thời lặng lẽ sờ sờ cái đuôi ngắn cũi phía sau chú Tiểu Cửu: "Anh cảm thấy, chú Tiểu Cửu hẳn ăn ớt cay! Bị cay sưng rồi?"
Ớt cay, mỗi lần ba ăn xong, không riêng miệng đỏ, ngay cả khuôn mặt đều sẽ trở nên có chút hồng, cho nên miệng chú Tiểu Cửu khẳng định bởi vì ăn ớt cay mới có thể biến thành như vậy!
Mạt Mạt lại phát sầu: "......A, vậy thì làm sao bây giờ?" Miệng Cửu Cửu bị ớt cay đến vừa đỏ vừa sưng, hiện tại nhất định siêu cấp đau!
Bé nhất định phải giúp Cửu Cửu giải quyết phiền toái này!
Khâu Khâu cũng đi theo đưa ra ý tưởng: "Mỗi lần ba ăn đồ cay xong.
đều sẽ uống rất nhiều rất nhiều nước! Chúng ta có thể cho chú Tiểu Cửu uống nước!"
"Ừm!" Mạt Mạt từ trên người Cửu Cửu bò xuống, bước chân ngắn nhỏ tìm kiếm ấm nước gấu trúc của mình khắp nơi, vừa tìm vừa lẩm bẩm, "Í, chạy đi đâu rồi?"
Nhìn ra bé đang tìm cái gì, Hạ Vân Sanh xin lỗi nói: "Ngại quá Mạt Mạt, lúc chú Hạ ra ngoài quên mang ấm nước gấu trúc của cháu theo rồi."
Thời điểm đi ra biệt thự, bên trái bên phải anh vác theo hai sọt tre đựng bánh quy, vì quá vội, nên không cẩn thận quên mất mang theo nước uống cho hai đứa nhỏ.
"Không giống á ~ không giống á ~" Mạt Mạt nâng tay mập, vươn ngón tay nhỏ ngắn ngủn quơ quơ, không để thú Hạ xin lỗi mình, "Nà Mạt Mạt bị quên á~"
Hong lo lấy nước ấm! Đương nhiên không trách thú Hạ!
Khâu Khâu nhéo nhéo cái đuôi lông xù trong tay, từ phía sau Yến Cửu chòi ra, ngửa đầu nhìn thoáng mặt cậu, tức khắc khẩn trương nói với Mạt Mạt : "Không xong, mặt chú Tiểu Cửu cũng càng ngày càng đỏ!"
Yến Cửu: "......"
Hắn là bởi vì trực tiếp tròng trang phục thú bông bên ngoài, khóa chắc liên quan áo khoác lại bên trong, đương nhiên nóng đến đỏ mặt.
Nhưng Mạt Mạt sao biết được Cửu Cửu vì mặc nhiều nên mới vậy, nghe thấy anh Khâu Khâu nói, bé lập tức nôn nóng nắm tay ú, đi qua đi lại: "Làm sao bây giờ làm sao bây giờ, Cửu Cửu sắp bị cay chết rồi, xong đời."
Yến Cửu xót xa thất sắc, vẫy vẫy tay với Mạt Mạt: "......!Bé ngoan, cũng không đến mức vậy."
Thấy Mạt Mạt căn bản không để ý mình, Yến Cửu duỗi tay đè đỉnh đầu lại Mạt Mạt, mạnh mẽ làm bé đứng trước mặt mình, dở khóc dở cười nói: "Nghe bố nói này, bé ngoan, bố thật sự không sao, thật sự không đến mức, bố......"
Mạt Mạt nỗ lực nâng hai tay lên, đem tay Cửu Cửu từ trên đỉnh đầu mình ôm xuống dưới, rồi sau đó vỗ vỗ mu bàn tay cậu, chân thành nói: "Cửu Cửu, con đã sớm hong phải trẻ con ba tuổi nữa ! Có thể chăm sóc tốt của mà~"
Yến Cửu: "......" Xác thật nhìn ra không phải trẻ con ba tuổi, ít nhất có thể phân rõ lưỡi thẳng lưỡi lè.
【 bất thình lình có ông cụ non là chuyện như thế nào a ha ha ha 】
【 Cửu Cửu: Không phải bị cay chết, là bị hiếu thảo chết 】
【 Mạt Mạt: Tôi nói đến nỗi thì đến nỗi 】
【 ha ha ha cười xỉu, Mạt Mạt căn bản nghe không vào 】
【 nội tâm Mạt Mạt đang thầm nghĩ: Con muốn cứu bố, cho nên hiện tại bố phải có việc 】
"Để hai đứa tụi nó bận việc đi," Hạ Vân Sanh mím môi cười, "Coi như hoạt động thân thể."
Cũng đúng, trời sinh trẻ con đã hoạt bát hiếu động, hai đứa có thể thành thành thật thật ở chỗ này bán bánh quy hơn một tiếng, đã rất ghê gớm.
Yến Cửu đi phía trước nửa bước, muốn ngồi ở trên ghế kế quầy hàng, lại đột nhiên cảm giác được vị trí sau thắt lưng bản thân cảm nhận được một lực kéo không lớn nhưng cực kỳ kiên định.
Cậu quay đầu nhìn lại, thì ra là Khâu Khâu đang nắm bắt lấy đuôi gấu của cậu ngắm nghía.
Yến Cửu cười sờ sờ đầu cậu nhóc: "Bé Khâu thích à?"
Bị chú Tiểu Cửu phát hiện động tác nhỏ, Khâu Khâu nháy mắt trở nên có chút xấu hổ, thẹn thùng thè lưỡi, thừa nhận: "Dạ ~ đuôi bé gấu rất thú vị ~"
May mắn người trước mặt là chú Tiểu Cửu, nếu không còn không biết nhóc có thể bị người mắng hay không!
Nghe thấy Khâu Khâu thích đuôi gấu, Yến Cửu trở tay duỗi ra sau lưng, nắm lấy cái đuôi kia dùng sức túm xuống, chỉ nghe 'xoẹt' một tiếng, đuôi gấu thoáng chốc đã chia lìa với thân.
"Oa......" Khâu Khâu kinh hô một tiếng nhỏ.
Đến Mạt Mạt đang chìm trong 'kế hoạch nghĩ cách cứu viện Cửu Cửu' xén lông mày cũng nhảy ra, chớp mắt to tiến đến trước mặt.
Yến Cửu nắm lấy đuôi gấu, cầm nó trong tay ước lượng.
Lông xù xù, nặng trĩu, xúc cảm xác thật không tồi, trách không được Khâu Khâu thích như vậy.
Cậu xoa xoa tóc Khâu Khâu, cười nói: "Lại đây bé Khâu, xoay người qua, chú Cửu thúc khâu lên quần cho cháu."
Khâu Khâu vui vẻ ngẩng đầu lên nhìn Yến Cửu: "Thật vậy ạ chú Tiểu Cửu?!"
"Đương nhiên rồi, lại đây," Yến Cửu giúp nhóc xoay người, đè thứ vứng víu trước bụng, ngồi xổm xuống thân mình, vừa may cho Khâu Khâu vừa nói, "Nhìn này, bé Khâu của chúng ta cũng là bé gấu."
Cảm nhận được phía sau quần mình thật sự có cảm giác nặng, Khâu Khâu vui vẻ vặn vẹo, nỗ lực quay đầu lại nhìn đuôi mình một cái, lại vặn vẹo, mừng rỡ ôm lấy chân Yến Cửu: "Cảm ơn chú Tiểu Cửu!"
Chú Tiểu Cửu đối xử với Khâu Khâu tốt giống như ba vậy!
Chờ một chút Khâu Khâu kiếm được tiền, cũng muốn mua quà cho chú Tiểu Cửu!
"Đừng khách khí nha bé Khâu," Yến Cửu cảm thấy thập phần vừa lòng với trạng thái càng ngày càng tự tin của Khâu Khâu hiện giờ, xoa bóp khuôn mặt nhỏ của cậu bé nói, "Chờ lần sau gặp mặt, chú Cửu cũng mua cho Khâu Khâu một trang phục gấu bông nhỏ được không?"
Mạt Mạt nhiệt tình giơ tay lên: "Cửu Cửu ~ con cũng muốn ~"
"Được được, mua cho Mạt Mạt một bộ gấu trúc," Yến Cửu cười đồng ý, theo sau đi đến bên cạnh camera, cố sức móc ra di động từ trang phục thú bông, "Còn có chuyện......"
Người quay phim phối hợp động tác cậu, điều chỉnh phương hướng màn ảnh.
"Nào, mọi người xem nơi này......!Đây là hình tôi chuyển khoản cho tổ chương trình," Yến Cửu nhấn mở phiếu chuyển khoản, sau đó chuyển màn hình tới màn ảnh, cười nói, "389 đồng, tôi không có phá hỏng đạo cụ của tổ chương trình nha."
【ha ha ha ha ha dục vọng cầu sinh mạnh ghê】
【 Cửu Cửu kỳ thật không cần thiết giải thích đâu, thiệt ra dù đuôi bị túm xuống cũng có thể khâu về, có thể làm bảo bối Khâu Khâu nhát gan tạo tính cách tự tin, hiển nhiên lợi lớn hơn tệ mà 】
【 đúng thế, nếu ai loạn BB tôi sẽ cắn chết, vất vả lắm mới nhìn thấy Khâu Khâu vui vẻ như vậy, cũng đừng làm tôi thấy xui xẻo nha 】
【 Cửu Cửu là thiên sứ à hu hu hu, ảnh thiệt sự rất biết cách chăm sóc tâm lý của các bạn nhỏ á】
Mạt Mạt làm việc từ trước đến nay đến nơi đến chốn, cùng anh trai Khâu Khâu vui đùa ầm ĩ trong chốc lát, bé cũng dịch sự chú ý về trên miệng Cửu Cửu, cũng tiếp tục vì thế mà cảm thấy lo âu.
"Em Mạt Mạt không cần sợ," Khâu Khâu cũng không có quên chuyện này, cậu nhóc nhìn cái đuôi run của mình, ngữ khí nhẹ nhàng nói với Yến Cửu, "Chú Tiểu Cửu, cháu và em trai Mạt Mạt nhất định sẽ làm chú khỏe hơn!"
Yến Cửu: "......"Sao vẫn còn nhớ chuyện này thế.
Mặc kệ trái phải nói cái gì, cũng không thể lôi Mạt Mạt cùng Khâu Khâu từ trong hào quang chúa cứu thế tự nhận ra, Yến Cửu đơn giản không hé răng, chỉ cười ngâm ngâm nhìn hai tên nhóc bận trước bận sau giúp mình giải quyết chuyện miệng bị sưng.
Nhìn nửa ngày, cậu rốt cuộc vẫn lựa chọn đứng bên cạnh Hạ Vân Sanh, nhiệt tình tiếp đón người qua đường quá vãng: "Lại đây nhìn xem nào ~ bánh quy Hạ thị ~ hôm nay giá đặc biệt, hai đồng một cái, hai đồng một cái, cơ hội ngàn năm có một đây(*) ~"
(*)两元一个,时不再来 : cơ bất khả thất, thời bất tái lai
Thôn Hiểu Lương là làng du lịch còn chưa bắt đầu phá bỏ di dời trùng kiến, có rất nhiều già và trung niên về hưu hoặc không nghề nghiệp ở nơi này, đối với việc phát sóng trực tiếp internet linh tinh hoàn toàn không hiểu biết, càng miễn bàn nhận ra các nghệ sĩ trẻ tuổi được tổ chương trình mời tới.
Chỉ có đều bọn họ thắng bởi lớn lên đẹp, miệng cũng ngọt, bán bánh quy cũng rẻ, bởi vậy đứng ở chợ còn chưa đến hai tiếng, đã bán đi hơn phân nửa sọt.
Yến Cửu ăn mặc trang phục thú bông rắn chắc tất nhiên không thấy lạnh, chỉ là cậu phát hiện Hạ Vân Sanh thật ra đã bị lạnh hơi run run, cho nên muốn sớm bán xong bánh, cũng tốt về nhà sớm một chút cho anh ấm áp.
"Hai đồng một cái ~ năm đồng ba cái ~" Yến Cửu múa may tay viên của mình, "Mua càng nhiều càng lời ~"
Bản thân diện mạo của Hạ Vân Sanh cũng đã cũng đủ hấp dẫn ánh mắt người đi đường, lúc này Yến Cửu mở miệng, không khỏi làm càng nhiều nhìn lại quầy hàng của bọn họ, từ trên xuống dưới đánh giá Yến Cửu một phen, cũng vẫn không thể áp xuống kinh ngạc cảm thán trong mắt.
Một ông cụ xách theo giỏ rau đi tới, tò mò hỏi Yến Cửu: "Này cậu, cậu đã kết hôn chưa?"
Yến Cửu vừa định hỏi ông cụ lấy mấy cái bánh: ".......???"
Vấn đề này tới đột nhiên, trình độ gần như không thua gì Mạt Mạt vừa mới hỏi cậu miệng vì sao bị đỏ.
Yến Cửu lễ phép khẽ cười một chút, chỉ chỉ nhóc con phía sau: "Ông ơi, con trai cháu đã 4 tuổi rồi."
"......!Không giống nha." Ông lão thở dài, thương tiếc rời đi.
【 ha ha ha ta nếu tui là ông lão, tui sẽ tranh thủ mua hai cái bánh Cửu Cửu tự tay gói về nhà làm kỷ niệm 】
【 Vân Sanh: Bánh đều là tôi gói, hai cái tay tròn của cậu ấy không gói được bánh 】
【ngài Hạ thanh nhàn nửa buổi chiều, rốt cuộc bởi vì một con gấu nâu hướng ngoại lại trở nên bận rộn】
【 ha ha ha ha ha chị em phía trước, bình luận của cô được đó】
Mạt Mạt nghe được tiếng Cửu Cửu nói, quay đầu lại nhìn thoáng qua, bé nhe răng nói với Khâu Khâu, "Anh Khâu Khâu ơi, Cửu Cửu đang giúp chúng ta làm việc kìa, chúng ta có thể chuyên tâm nghĩ cách rồi!"
Bên cạnh quầy hàng có nhân viên của tổ chương trình bảo vệ an toàn của Mạt Mạt cùng Khâu Khâu, làm hai đứa trước sau như một giữ chúng trong phạm vi hoạt động.
Cũng may hai đứa nhỏ luô luôn hiểu chuyện, hoàn toàn sẽ không tìm phiền toái cho nhân viên công tác, liền thành thật đứng chung một chỗ, cùng đồng bộ nhăn mặt không nói lời nào, yên lặng ở trong lòng nghĩ cách.
Bình nước gấu trúc ở trong nhà, không biết tình huống Cửu Cửu còn có thể kiên trì đến lúc bọn họ về không, haizz.
Mạt Mạt buồn bực moi ngón tay.
Ông chủ quầy hàng kế bên buôn bán cũng vì có minh tinh đến mà tốt hơn không ít, bởi vậy càng nhìn Khâu Khâu và Mạt Mạt càng cảm thấy thuận mắt, nhân mình rảnh rỗi trong chốc lát, nhịn không được mở miệng hỏi Mạt Mạt cùng Khâu Khâu: "Các bạn nhỏ, sao hai đứa không vui nha?"
Mạt Mạt ngẩng đầu, nhìn gương mặt hiền từ của ông não, giọng sữa nói ra phiền não của mình: "Miệng Cửu Cửu bị cay sưng lên, cháu lo lắng bố sẽ......."
Khâu Khâu lo lắng ông lão không biết Cửu Cửu là ai, liền giúp Mạt Mạt giải thích: "Chú Tiểu Cửu là bố của em Mạt Mạt, hiện tại chú có nguy hiểm, lúc nào cũng có thể bị ớt cay chết, chúng cháu đang suy nghĩ cách cứu chú ấy!"
Ông chủ không biết nội tình, chỉ nghĩ hai bạn nhỏ này nói rất đúng, vì thế dùng tiếng địa phương nói: "Bé con, bánh hai đứa đang bán có thể chữa cay mà, để người đó ăn một cái không phải là được rồi sao!"
Nói xong, ông nhìn thoáng qua gấu nâu trước quầy hàng sức sống bắn ra bốn phía, đáy mắt lộ ra kinh ngạc.
......!Này đâu giống dáng vẻ bị cay chết đâu nha?
Mạt Mạt được đến trợ giúp, xoay người chạy về đến bên quầy hàng, mang lên bao tay nhỏ của mình, một bên kéo Cửu Cửu cong eo xuống, một bên cầm bánh ngọt nhét vào trong miệng Cửu Cửu: "Cửu Cửu, con tới cứu bố đây~"
Vừa dứt lời, lại nói với Hạ Vân Sanh: "Thú Hạ, kí bánh ngọt này trừ vào tiền lương Mạt Mạt nha ~"
Hạ Vân Sanh cười trả lời: "Mạt Mạt đang làm chuyện tốt, không trừ tiền lương."
【 ha ha ha bảo bối của tui còn biết cái gì là tiền lương nè 】
【 quá đáng yêu hu hu hu 】
【 vừa rồi biểu cảm ông chủ quầy hàng cách vách nhìn Cửu Cửu thật sự cười chết tui 】
Trước khi khom lưng, Yến Cửu còn tưởng Mạt Mạt có chuyện phải nói với cậu, không nghĩ tới dưới không chuẩn bị, đã bị nhét một cái bánh ngọt.
Yến Cửu lo rơi trên mặt đất lãng phí, theo bản năng há mồm ngậm lấy bánh: "......"
Nhưng mà không đợi Yến Cửu nhai xong này một ngụm, cảm giác sau tai có tiếng gió vừa quay đầu, lại bị Khâu Khâu nhét một miệng bánh.
Yến Cửu: "o.O" mệt mỏi.
Thấy anh Khâu Khâu nhét xong, Mạt Mạt vội vàng chờ ở bên cạnh, làm ra động tác luôn sẵn sàng nhét bánh.
"Bố con sắp bị sặc chết rồi," Yến Cửu miễn cưỡng nuốt xuống bánh ngọt liên tiếp bị nhét vào, nhận lấy nước khoáng nhân viên công tác chạy mấy chục mét mới tìm được siêu thị nhỏ trở về, uống vào miệng vài ngụm to, "......Cảm ơn cậu."
Mới tách ra Tư Việt không quá hai giờ, cho dù không bị Mạt Mạt cùng Khâu Khâu nhét bánh vào, môi hơi sưng của Yến Cửu cũng biến mất không sai biệt lắm.
Nhưng đối mặt ánh mắt vô cùng chờ đợi của hai đứa nhóc, Yến Cửu chỉ có thể phối hợp nói lời cảm tạ: "Thật là đa tạ ơn cứu mạng của Khâu đại phu cùng Mạt đại phu!"
Quả nhiên, Mạt Mạt cùng Khâu Khâu không hẹn mà cùng lộ ra nụ cười vui mừng, một trái một phải vỗ vỗ bả vai Yến Cửu: "Về sau đụng tới chuyện nguy hiểm này, cứ để chúng con ra tay!"
Yến Cửu thành khẩn gật gật đầu: "Đúng vậy, nguy hiểm thật, thiếu chút nữa bị đói chết."
【 mẹ nó cười không sống nổi ha ha ha ha ha 】
【《 nguy hiểm thật thiếu chút nữa bị đói chết 》】
【 Cửu Cửu cmn là diễn viên hài, tui không được ha ha ha 】
*
Dưới sự trợ giúp của hai vị nhân sĩ dân gian không muốn để lộ họ tên, đồng chí Yến Cửu sắp bị cay chết chỉ có thể 'sống lại cuộc sống mới', tiếp tục tinh thần phấn chấn giúp chủ quán cô độc đón tiếp khách hàng.
"Mạt Mạt! Là Mạt Mạt và Khâu Khâu sao?!" Cách đó không xa truyền đến một giọng nói xa lạ.
Yến Cửu nháy mắt khom lưng duỗi tay, đem hai đứa bé ôm vào trong lồng ngực, lúc này mới cảnh giác quay đầu nhìn lại ——
Hai nữ sinh trang điểm tinh xảo đang bước nhanh đi tới họ.
"Trời ạ, thật là Mạt Mạt và Khâu Khâu!"
Các cô đi đến trước mặt, nhìn đến người ôm Mạt Mạt là Yến Cửu, lập tức kích động không thôi móc di động ra muốn chụp ảnh: "Trời ạ, Cửu Cửu, Cửu Cửu không phải đi làm bí mật nhiệm vụ sao?"
Yến Cửu nâng tay đẩy mắt kính, khẽ cười nói: "Vừa trở về, Khâu Khâu Mạt Mạt, chào các chị đi nào."
Hai đứa bé nghe lời cùng nhau mở miệng: "Chào chị ~"
"Tui viên mãn rồi," một nữ sinh tóc ngắn kích động nói, "Tui viễn mãn rồi, tui đã nhìn thấy Mạt Mạt! Sao mà đáng yêu thế cơ chứ! So với xem từ trên TV còn muốn......!Còn muốn......"
Cô nói năng lộn xộn giữ chặt tay bạn tốt quơ quơ, nhưng nữ sinh tóc dài căn bản không rảnh xem Mạt Mạt cùng Khâu Khâu, mà nhìn không chớp mắt chằm chằm mặt Yến Cửu, nhìn hơn nửa ngày mới bị hoảng đến phục hồi tinh thần lại, "Đúng......!Mạt Mạt thật sự rất đáng yêu......!Rất muốn ôm ôm bé......"
Bố của ẻm.
Mạt Mạt ôm cổ Cửu Cửu, bị hai chị khen đến có chút thẹn thùng, giơ tay che miệng, đem mặt giấu đi cười trộm.
"Trời ơi, Mạt Mạt ~ sao con lại đáng yêu thế cơ chứ !" Nữ sinh tóc ngắn thử thăm dò sờ sờ khuôn mặt của Mạt Mạt, thấy bé không có không vui, lá gan liền lớn lên, nhìn về phía Yến Cửu, "Em có thể ôm bé một cái không?"
Yến Cửu cười gật đầu, đem Mạt Mạt và Khâu Khâu cùng nhau đưa đến tay cô: "Hai đứa nhóc nhất nặng, em có thể rất nặng, có thể ôm được không?"
Nữ sinh tóc ngắn lúc này mới ý thức được mình vừa rồi hình như xem nhẹ Khâu Khâu, vội vàng cười xin lỗi: "Có thể có thể có thể."
【 a a a trời ạ, tui thèm khóc! Họ thế mà có thể ôm Mạt Mạt chụp ảnh!!! 】
【 người không ở Kinh Hải thật sự sẽ hâm mộ chết 】
【 tôi hiện tại sẽ mua vé xuất phát, tôi cần phải ôm được Mạt Mạt hu hu hu】
【 chị em ngốc, sao bồ có thể không thể cập tới có thể chụp ảnh với Cửu Cửu hay không a a a, tui cũng tiếc giùm cô! 】
【 a a a a a hâm mộ, họ quá may mắn rồi】
【 Cửu Cửu luôn sẽ để ý đến tâm tình Khâu Khâu hu hu hu 】
Nữ sinh tóc ngắn có chút ngượng ngùng mở miệng hỏi Yến Cửu: "......!Anh có thể giúp em chụp hình với tụi nhỏ được không?"
Yến Cửu nâng lên viên tròn của mình: "Để tôi nói anh Sanh lại đây chụp giúp cô."
Nữ sinh tóc ngắn gật đầu: "Cảm ơn cảm ơn, thật làm phiền mọi người quá."
Đang lúc Yến Cửu quay đầu lại muốn kêu Hạ Vân Sanh lại đây, Hạ Vân Sanh trùng hợp ngẫu nhiên vừa gói bánh cho khách hàng xong nhấc mắt, thấy rõ bóng dáng Yến Cửu, tức khắc hít một hơi khí lạnh.
Anh vội vã tháo xuống bao tay, bước nhanh đi đến hướng Yến Cửu.
Nhân lực lực chú ý Yến Cửu không ở nơi này, nữ sinh tóc dài dùng một câu đánh thức nữ sinh tóc ngắn, làm cô lập tức thay đổi suy nghĩ, quay đầu nói với Yến Cửu: "Cửu Cửu, bạn của em muốn chụp ảnh chung với anh, nếu không cả nhà chúng ta cùng nhau đi, mời......"
Cô đem anh mắt hướng về ông chủ ở cách vách, "Mời đại ca này hỗ trợ chụp giúp nhé?"
Ông chủ gần năm mươi giáp hoa một tiếng đại ca, quả thực làm ông mừng rỡ không thấy rõ đường, vui sướng chạy tới nhận di động.
Tìm được người hảo tâm tới hỗ trợ rồi, nữ sinh tóc ngắn vừa vặn thấy Hạ Vân Sanh đi tới gần Yến Cửu, vì thế cũng thử kêu anh một tiếng: "Vân Sanh nguyện ý chụp cùng tụi em một tấm ảnh không ?"
Có sự kiện Yến Cửu trên phát sóng trực tiếp xé Hà Nghị kia, hiện giờ ngay cả ở khu bình luận Weibo, rất nhiều fans kỳ thật đều không quá dám quấy rầy Hạ Vân Sanh, luôn cảm thấy anh vẫn chưa thoát khỏi bóng ma ly hôn, cho rằng anh muốn tự mình yên tĩnh một chút.
Nhưng sự thật cũng không phải như vậy, tính cách Hạ Vân Sanh chỉ tương đối hàm súc hướng nội mà thôi, nếu gặp được tình huống fans muốn tìm anh chụp ảnh chung, anh vẫn rất nguyện ý phối hợp.
Thấy Hạ Vân Sanh đi tới, Yến Cửu nâng bụng gấu dịch sang bên cạnh, cười đáp lên bả vai Hạ Vân Sanh, chuẩn bị tạo tư thế, không nghĩ tới lại bị Hạ Vân Sanh trước một bước ôm eo cậu.
Yến Cửu hơi kinh ngạc nghiêng đầu nhìn Hạ Vân Sanh một cái, cảm thấy thập phần ngoài ý muốn với biểu hiện thân cận anh Sanh biểu hiện ra ngoài.
Khâu Khâu đang trưởng thành, Sanh ca cũng đang trưởng thành, khá tốt khá tốt.
"Tới, nhìn hướng này, nói cà tím ~" đại ca nhiệt tình phía trước phía sau tìm mười mấy góc độ, chụp ba bốn mươi tấm, có thể nói là không làm cô nương kêu ông một tiếng đại ca thất vọng.
Chụp xong, Mạt Mạt cùng Khâu Khâu được nhẹ nhàng đặt trên mặt đất, mới vừa đứng vững, Mạt Mạt đã vẫy tay với hai chị gái chuẩn bị rời đi: "Tạm biệt các chị nha ~ phải nhớ Mạt Mạt và anh Khâu Khâu nga ~"
Không thể nhớ Cửu Cửu, Cửu Cửu cụa ba gòi!
Nghĩ không thể chậm bả vai trễ người ta quay chụp, hai nữ sinh chỉ có thể lưu luyến mỗi bước rời đi.
Yến Cửu vỗ vỗ Hạ Vân Sanh, muốn đối tỏ vẻ tán đồng cũng đưa ra khen ngợi với cách làm của anh vừa rồi, nhưng lần này lại bị Hạ Vân Sanh giành trước một bước mở miệng.
"Tiểu Yến," Hạ Vân Sanh chỉ biết hạ giọng, nhưng lại đã quên tắt mirco, "Cậu túm cái đuôi gấu rớt ra, lộ quần rồi."
Vừa dứt lời, Yến Cửu thất sắc hít ngược một hơi khí lạnh: "......!Không tin."
【 thiệt hay giả ha ha ha ha ha mau đẻ tui nhìn xem! 】
【 tuy rằng biết bên trong còn có quần, nhưng m......rwkk!!! 】
【 Cửu Cửu: Sinh mệnh không ngừng, chết lặng không ngừng 】
【 kỳ thật không phải không tin, là không dám tin ha ha ha ha ha 】
【 cười chết tui, phương thức Cửu Cửu tự tử vĩnh viễn đều làm tui cảm thấy ngạc nhiên 】
Tác giả có lời muốn nói:
Khâu Khâu: Chú Tiểu Cửu quá vĩ đại, Khâu Khâu nhất định phải báo đáp chú Tiểu Cửu
Mạt Mạt: Anh Khâu Khâu, chúng ta cùng nhau giúp Cửu Cửu khâu nại nha ~
Em Tư : Không sao cả, ba sẽ ra tay
Cửu Cửu: o.O???
Em Tư: Anh đang nói giúp em khâu quần
Cửu Cửu: Không tin.
Danh Sách Chương: