• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tặng Minhthu225 và Asia_Crazy - người đã luôn ủng hộ chị suốt thời thời gian vừa qua ! Love u <3 <3 <3

__________________

Một năm trôi qua

Thời gian dường như là liều thuốc thần có thể giúp con người trưởng thành hơn. Vy Anh và Y Tử cũng vậy, không còn là cặp vợ chồng suốt ngày chí chóe với nhau nữa, giờ đây họ đã điềm tĩnh và chín chắn hơn rất nhiều.

Các bậc phụ huynh thực nghi ngờ về mức độ tin cậy của thông tin này.

Câu chuyện thứ nhất

Cả cái thế giới này có ai không biết đến bảo bối duy nhất của vị thiếu gia nhà họ Trịnh ? Trước kia thì nhất mực cưng chiều khỏi phải bàn cãi, đến khi thiếu phu nhân mang thai thì ôi giời ơi, sủng đến tận trời.

Hằng ngày hắn chỉ ở nhà xử lý công văn quan trọng, mọi việc ở công ty đều giao cho Tề Phong giải quyết, còn lại là hắn tự tay đi chợ, tự tay chăm sóc Vy Anh.

Chỉ cần Vy Anh muốn ăn gì, hắn không ngần ngại tìm cách làm, lập tức chiều theo ý của cô ấy.

Đi tham gia đấu giá, chỉ cần Vy Anh nhìn trúng, hắn ngay lập tức mua, kể cả khi đó là vương miện vàng ròng giá trị trên trời của vị vua Pharaoh thời cổ đại.

Vy Anh thích riêng tư, hắn không do dự chuyển hết đồ lên kim ốc tàng kiều, sống một cuộc sống bình thường ở chung cư như bao cặp vợ chồng khác, không có kẻ hầu người hạ.

Nhưng được chiều sinh hư, người nào đó áp dụng triệt để triết lý sống " được đằng chân là phải lân lên đằng đầu ", chỉ cần hắn bận không quan tâm một tý là mè nheo làm nũng.

Ví dụ như hôm nay, chồng nó ngồi xem bóng đá cả tối, không ngó ngàng gì đến mình làm Vy Anh rất chi là dỗi. Nó biết hắn thích xem bóng đá, cũng chỉ quan tâm mỗi giải đấu này, nhưng tâm lý phụ nữ mang thai thường nhạy cảm, nó không cho phép cái TV cướp người đàn ông của nó lâu đến thế !

- Anh !

Hắn vội chạy ra đỡ nó, người con gái hắn yêu trong bộ đồ ngủ kitty màu hồng, bụng đã nhô cao vì mang thai ba tháng, dịu dàng trách :

- Sao không ở trong phòng ngủ? Ra đây cảm thì anh biết làm sao ?

Nó chu miệng nhìn đáng yêu cực kỳ :

- Không có anh nên là không ngủ được. Hay là em xem cùng với anh nhé !

Hắn cốc yêu nó, cái con người chỉ giỏi đổ tội. Nhưng thấy Vy Anh có vẻ thích, hắn cũng để cô ấy xem một lát. Chỉ là một lúc sau :

- Eo, anh cầu thủ kia đẹp trai quá ! Nhìn anh ấy chạy mới cool ngầu làm sao.

Hắn có vẻ không vui :

- Em thích đàn ông kiểu đấy ?

- Tất nhiên ! Anh nhìn xem góc nghiêng của anh ấy hoàn hảo chưa kìa, còn có cả cơ bụng sáu múi nữa. Ôi thật là muốn...

Chưa kịp nói hết thì nó đã bị hôn đến không thở nổi, người bị ai đó bế lên đi thẳng vào trong phòng ngủ.

- Nhớ kĩ từ giờ, " bóng đá " sẽ không có trong từ điển của anh. Và cả em nữa !

Lúc đầu Vy Anh còn phởn phởn vì kế hoạch thành công mĩ mãn, nhưng về sau khi có tinh thần yêu " thể thao " thật thì người kia lại không cho xem.

Đúng là gậy ông đập lưng ông mà.

Câu chuyện thứ hai

Hôm nay bố mẹ chồng tới ăn cơm thăm con dâu và đứa cháu nội sắp ra đời. Vy Anh và Y Tử cùng nhau chuẩn bị đồ ăn trong bếp

- Anh Nhi, cà ri mà em cho nhiều bột ớt thế này ai ăn nổi ?

Nó nếm nếm thử thử, vẫn chưa đủ độ mà, thế là cho cả lọ vào.

- Anh đừng có coi thường em nha, trước đây em nấu món này ở nhà nhiều rồi. Em thử là chuẩn lắm đấy !

- Ừ...

Quả nhiên là chồng nó, trong bữa ăn tuyệt nhiên bố mẹ không động đến đĩa cà ri, chỉ có nó gắp cho hắn và hắn " liên tục " ăn hết :

- Ngon không?

- Ngon

- Muốn ăn tiếp không?

- Muốn.

- Thêm miếng nữa nhé !

- Ừ

Đấy, hắn thích là thế, nhưng kể từ hôm đấy không cho nó đụng chạm bất cứ thứ gì liên quan đến nhà bếp và nấu nướng nữa ! Rõ là kì lạ mà !

Câu chuyện thứ ba

Đối với phụ nữ mang thai, nhu cầu dinh dưỡng cần đáp ứng nhu cầu cho cả hai người, vì thế việc ăn uống rất chi là quan trọng. Ngoài bữa chính hắn còn bắt nó ăn đêm nữa, mà đối với con mọt truyện Vy Anh đây không khác gì là cơn ác mộng. Nó bắt đầu đánh lạc hướng đối thủ :

- Em và anh là hai cá thể cùng loài nhưng không cùng quần thể. Dưới tác động của các nhân tố ngẫu nhiên em đã được phân tán đến chỗ anh, để sinh tồn bắt buộc em phải hình thành đặc điểm thích nghi: là yêu anh.

Hắn dường như đã quen với vụ này :

- Còn cuộc sống của anh trước khi gặp em là một đường thẳng sau khi gặp em rồi thì nó thành cmn Đường Tăng: không bar, không rượu, và đặc biệt không giao lưu kết bạn với tất các sinh vật mang giới tính nữ hay đã từng mang giới tính nữ.

Nó thầm than, Trịnh Y Tử, nó quên xừ mất hắn từng là sát thủ tình trường mà, chiêu thả thính này có lẽ không đổ gục được hắn. Nhưng mà thôi, người ta có câu : " Bàn tay ta làm lên tất cả. Có sức người sỏi đá cũng thành bê tông ", phải cố chiến đấu tới cùng mới được. Không có gì quý hơn đọc truyện tự do.

- Mình thương nhau như vậy thì thôi mình đừng làm khổ nhau nữa anh nhé ! Em chỉ thích anh chứ không thích canh hầm sen của anh đâu.

Hắn nhìn nó mỉm cười :

- Anh luôn hãnh diện vì sự lương thiện
Anh là hiện diện cho sự thánh thiện
Nhưng mà nghiện em hơn cả thuốc phiện
Thì anh sẵn lòng vào vai phản diện.

- Vì thế cho nên là uống nhanh đi em yêu của anh !

Bốn chữ cuối hắn nhấn rất mạnh, kèm theo nụ cười khiêu khích làm máu nó sôi hết cả lên :

- Trịnh Y Tử anh tranh cái gì, đằng nào cũng đâu phải con anh.

Vy Anh nói xong mới biết mình lỡ lời, quả nhiên khuôn mặt hắn lập tức cứng lại, ánh mắt lạnh xuống mấy chục độ, lập tức đứng lên định đi ra khỏi cửa y như kịch bản. Ai đó vội vàng " ăn vạ " :

- Huhu mẹ xin lỗi con. Con chưa sinh ra mà đã bị bố ruồng bỏ, gia đình tan nát thế này, sau biết sống ra sao đây? Ông trời ơi sao tôi khổ thế này?

Hắn quay lại giọng có chút mệt mỏi :

- Thôi em, anh ra đổi canh sen thành canh nấm thôi mà . H2O chỉ mới chiếm 70% trong cơ thể anh còn em chiếm 100% rồi đấy, em tưởng thoát khỏi anh là dễ à?

Nó "...''

Tôi "..."

Mệt mỏi quá, có lẽ tôi sẽ đấm thanh niên nào dám bảo hai vị này đã thay đổi !

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK