Bà lão vỗ vỗ lên vai cô, rồi thân thiện cười, nhưng ánh mắt không khỏi nhìn dán vào gương mặt Linh, điều này làm cô có hơi chột dạ.
- Bà à, cảm ơn bà, nhờ bà mà cháu thoát ra được chỗ đó. Nếu không có gì thì cháu đi đây.
Linh nhanh trí tìm cớ để nhanh chóng rời đi. Nhưng bà ấy vừa nghe xong liền tới níu tay cô lại. Linh hơi giật mình, nhưng da bàn tay bà ấy dầy dặn, truyền đến chút ấm áp.
- Khoan đã cháu à!-giọng bà ấy run run, gương mặt lộ ra vẻ khó xử. Nhìn dáng vẻ có...