Đền Giếng này là đền thờ Ngọc Hoa và Tiên Dung, là 1 con gái yêu của vua Hùng thứ 18 thường hay trải tóc và soi gương ở giếng này
Giờ đây đền Giếng được tu sửa rất nhiều nên h đây quang cảnh trước mặt đền giếng rất đẹp, xung quanh đều là cây cối, trước mặt là ao lớn
Chúng nó đi vào ngày thường nên tuyệt nhiên k đông đúc chút nào, cái cảnh chen lấn để vào thắp hương cũng k sảy ra mà lại còn được tận mắt xem cái giếng đo ra sao cơ nên rất là thích thú vui mừng.... đi leo đền mệt như vậy mà rốt cục rồi chẳng đứa nào kêu la câu nào cả vì cứ lên các đền trên là chúng nó bị thu hút bởi kiến thúc cổ và những tượng phật thờ sáng loáng cùng không khí trong lành này...... thật chẳng còn gì tuyệt vời hơn
Ra khỏi đền Giếng, chúng nó lượn lờ thăm quan cảnh vật sung quanh đền Hùng 1 chút rồi lên xe đi về nhà nghỉ ngơi. Nô đùa, chạy nhảy cả ngày hôm nay rồi cũng khiến cúng nó thấm mệt và bụng thì đói meo
NHÀ MỸ HƯƠNG:
_Oa...đói quá_ Kyu Min bước xuông xe, xoa bụng kêu đói ầm ĩ
_Mấy đứa vào nhà ăn đi, người nha anh đã chuẩn bị đồ ăn tất cả rồi đấy_ Anh Thắng mỉm cười, hất mặt về phía ngôi nhà nằm cạnh nhà chính
_Dạ _ Kyu Min gật đầu cái "rụp" rồi kéo Mika vào trong k chờ cô bạn kịp phản ứng gì cả
_Đúng thật là....._ Koon Ham nhìn Kyu Min lắc đầu bó tay nhưng khóe miệng lại nở nụ cười
_ Anh Thắng, anh k vào ăn luôn sao???_ Ren nhìn anh Thắng hỏi khi anh đang định bước về phía nhà chính
_ K, mấy đứa ăn trước đi. Mỹ Hương nó ngủ mất rồi nên chắc k ăn cơm đâu, anh đưa Mỹ Hương vào phòng ngủ đã_Anh Thắng khẽ lắc đầu nhìn cô em gái đang nằm ngủ ngon lành trong tay mình
_Vậy cho Mỹ Hương vào nhà nghỉ rồi xuống ăn với tụi em cho vui à_ Koon Ham nói
_Thôi khỏi, Mỹ Hương nó bám anh lắm....K có anh là no k ngủ được đâu, dậy ngay đấy. Nó mà dậy k thấy anh là lại làm âm ĩ cả lên, mấy em cứ ăn đi_ Anh Thắng mỉm cười nhìn cô em gái rồi bước đi, bế Mỹ Hương vào bên trong
_Là 1 Mỹ Hương lúc nào cũng bám cứng lấy anh trai hay là 1 anh Thắng lúc nào cũng co cho cô em gái, k rời nửa bước nhỉ?_Ren nhìn bóng anh Thắng càng ngày càng xa bất giác nói rồi thờ dài
_HÌ, là cả 2 ạ. Là 1 Mỹ Hương quá yêu anh trai, là người dựa vào và ở bên cạnh anh từ lúc bé tý đã trở thành 1 quy luật dĩ nhiên k thể thay đổi và 1 anh Thắng từ lúc bé đã thương yêu cô em gái hết mực, cưng mết mức , chăm lo từ những cái bé nhất nên h đã là 1 điều hiển nhiên. Tách được 2 người này ra h trừ phi tìm được 1 người hơn hoặc ngang ngửa với anh Thắng , 1 người yêu chị hai dành cho chị hai em 1 tình cảm đặc biệt hơn anh Thắng_ Thanh Thanh cười, giải thích
_Đúng là khó thật, anh Thắng quá hoàn hảo mà_ Ren lắc đầu bó tay
Cũng phải thôi, mang so ai thì so chứ so với anh Thắng thì làm sao mà thắng được. Anh Thắng k những ngoại hình chuẩn mà lại mang trong mình tuyệt học của võ thuật, k những những thế so về tiền tài, danh vọng đều chẳng thua kém bất cứ 1 ai cho dù k phải con nhà Trương Gia thì anh ý cũng đủ để người ta biết đến với tổng giám đốc của cả 1 công ty kinh doanh lớn.....khó có 1 người con trai nào ở độ tưởi ấy mà có thể vượt qua được anh....
_ Thôi, vào nàh ăn cơm thôi chứ ngồi nói chuyện về 2 người này có tới mai chẳng hết đâu ạ_Thanh Thanh nói rồi dục mọi người vào nhà
_K phải, có 1 người k hơn nhưng cũng k thua anh Thắng mà, là......_ Koon Ham lẩm bẩm gì đó, ánh mắt nhìn tên đang đi trước mình 1 chút khẽ thở dài, cái tên mà cả ngày này k mở lời đến 1 tiếng....Anh nhiều lúc cũng k hiểu được thằng bạn đó của anh trong đầu đang nghĩ cái gì.....
....................................
TỐI, TẠI BIỆT THỰ NHÀ HỌ TRIỆU:
Long mặc trên người 1 chiếc áo phông cổ chữ V khoét sâu bó sát người khoe thân hình chuẩn của mình cùng quần bò đen mài và giầy thể thao hiệu adidas trắng. Mái tóc đen vuốt keo dựng đứng mà vẫn đẹp trông còn lãng tử hơn trước rất nhiều lần, tai đeo nấm nhỏ màu đen, ta đeo vòng bạc to bản trông như sợi xích vậy.....Từ người Long toát ra vẻ manly khiến cho k cô gái nào có thể cưỡng lại được....
Dắt chiếc xe moto phân phối lớn màu đen bóng loáng ra khỏi nhà thì Long bị chặn lại bởi 1 tên tóc nâu, vận trên người bộ đồ màu trắng toát đứng chắn ở cửa....
_Đi đâu vậy???
_Hẹn hò_ Long trả lời hờ hững.Dựng cái xe lên tựa người vào nó đứng đối diện với con người đó
_Vậy là chọn Thanh Thanh sao??? CHắc chứ?
_Thanh Thanh vốn là người yêu của tôi mà_ Long nhíu mày
_Cũng phải, nhưng mi thực sự yêu Thanh Thanh chứ???
_Ta....._ Long ấp úng
Phải, Long với Thanh Thanh vẫn là người yêu, quan hệ của 2 người này cũng đã được hơn 2 năm rồi chứ chẳng ít gì nhưng hiện tại thì hắn .........
_Ta biết mi k yêu Thanh Thanh, chưa bao h yêu nó. Mi chỉ yêu hình bóng cô bé ngày xưa trong nó mà thôi. Ta bảo rồi, mi hãy bỏ cô bé đó qua 1 bên và lựa chọn cho đúng đắn đi
_Nói thì vậy nhưng ta k cũng k thể làm Thanh Thanh đau khổ_ Long buồn rầu nói
_Còn hơn là để nó đau mãi còn mi sẽ ân hận mãi mãi
_Chết tiệt, nói đi.... Nói cho ta biết rốt cục cô bé đó là ai hả? Là Thanh Thanh hay là Mỹ Hương ???_ Long bắt đầu tức giận, túm áo người đó
_Nếu ta nói là Thanh Thanh thì mi có toàn vẹn tình cảm với con bé k? Trái tim mi biết mi yêu ai tại sao mi lại k rõ chứ mà cứ lao đầu vào quá khứ làm gì? Gạt quá khứ đi, gạt nó sang 1 bên đi
_Ta...._Long ấp úng
_Hôm nay gặp Thanh Thanh hãy nói rõ với nó đi. Thanh Thanh nó sẽ cho mi câu trả lời thích đáng
_Thanh Thanh..._ Long nhìn người đó đầy hoài nghi
_Đi đi, muộn rồi đó
_Đi đây_ Long suy nghĩ 1 chút rồi khẽ thở dài, ánh mắt kiên quyết nhìn người kia rồi phóng xe đi mất hút
Chiếc xe xa dần rồi mất bóng, người con trai mặc đồ đen đó khẽ mỉm cười nhìn lên bầu trời ngắm ánh trắng kia..... Nụ cười của có cái gì đó ẩn chứa đầy thỏa mãn khiến người ta k hiểu được lại có cái gì khó khó hiểu bí ẩn khiến cho người ta k thể nào hiểu được rằng rốt cục trong cái đầu thiên tài kia đang nghĩ cái gì.....
* * * * * *
Long tới đón Thanh Thanh rồi cả 2 người cùng đi lượn lờ đường xá nhưng tuyệt nhiên chẳng thấy Thanh Thanh nhắc tới chuyện muốn nói là gì cả mà chỉ nói những chuyện linh tinh mà thôi. Tới tối muộn rồi Long mới trở Thanh Thanh về nhá, cả 2 đi chơi khá vui và Long cũng nói chuyện rất nhiều chứ k có kiệm lời như bình thường vì có lẽ Thanh Thanh nói chuyện khá duyên và ở cạnh Thanh Thanh thì Long cảm thấy rất thoải mái.....
Dừng xe trươc cửa nhà họ Trương, Long nhìn Thanh Thanh nói:
_Thanh Thanh, nói chuyện chút đi. Em muốn bảo anh gì vậy?
_Hì, hôm nay đi chơi với anh Long vui lắm, lâu lắm rồi mới nói chuyện nhiều vậy anh nhỉ? Em sẽ nhớ mãi anh Long luôn tốt với em như vậy_ Thanh Thanh nhìn Long mỉm cười, đôi mắt ánh lên niềm vui, niềm hạnh phúc đối với người con trai trước mặt mình
_Em.... _ Long nhìn Thanh Thanh bằng ánh mắt khó hiểu
_ Em xin lỗi nhưng người em yêu chưa bao h là anh ca_ Đôi mắt Thanh Thanh cụp xuống
_Em......em đang nói gì vậy??_Long ngỡ ngàng nhìn Thanh Thanh . Trong lòng anh k biết là nên vui hay nên buồn nữa
_Em biết anh yêu chị hai em _ Thanh Thanh khẽ mỉm cười nhìn Long
_Anh......Anh......anh xin lỗi _ Long bối rối nhìn Thanh Thanh.Long k biết phải nói gì ngoài lời xin lỗi với Thanh Thanh cả
_Hì,anh đừng xin lỗi em. Em mới phải xin lỗi anh mới đúng vì em chưa bao h dành tình cảm cho anh vậy mà....._Thanh Thanh bỏ lửng câu nói
_Em có thẻ cho anh biết vì sao em phải làm vậy được k???_ Long nhìn thằng vào mắt Thanh Thanh. Hắn k tin Thanh Thanh yêu hắn chỉ để chơi đùa
_Anh Thắng, anh ấy muốn thử thách anh xem giữa em và chị hai anh sẽ chọn ai khi biết k chỉ có 1 mà có tới tận 2 người liền. Anh ấy muốn anh gặp em rồi gặp chị hai thì sau này liệu anh nhận ra tình cảm của mình dành cho ai k nên anh ấy đã nhờ em đóng vở kịch này để thử anh_ Thanh Thanh từ từ giải thích
_Tại sao phải làm vậy chứ?_ Long nhíu mày
_Vì anh Thắng biết chị Mỹ Hương khi đã gặp anh rồi thì trước sau gì cũng sẽ dành tình cảm cho anh thôi. Anh ấy k thể ngăn chị ấy yêu anh nên muốn thử tình cảm anh thôi, xem qua tất cả rồi anh sẽ dành tình cảm cho ai_ Thanh Thanh giải thích tiếp
_Vậy sao em lại nói cho anh biết?_ Long hỏi
_ Vì em thấy rồi. Từ lúc em qua Nhật cơ em đã cảm nhận thấy anh k còn tình cảm với em nữa rồi. Khi anh về đây em càng chắc chắn về điều đó khi em nhìn thấy trong ánh mắt của anh chỉ chứa đựng toàn hình ảnh của chị hai em thôi à. Và hơn thế nữa là em k đủ khả năng khiến anh dừng kiếm thú vui bên ngoài nhưng chẳng phải ngay từ lúc gặp chị hai em, biết chị ấy anh đã hoàn toàn thay đổi lối sống của mình rồi sao? Anh thực sự rất yêu chị ấy đấy, chắc anh cũng chẳng biết đâu nhỉ?_ Thanh Thanh mỉm cười hiên, đôi mắt nhìn ng con trai đối diện mình đầy tin tưởng
_Vậy em có thể cho anh biết được k?....anh nghĩ em biết phải k?.....Truyện em hay Mỹ Hương mới là người anh đã gặp ngày xưa vậy???_ Long hơi ngập ngưng khi hỏi vấn đề này
_ hihi, anh theo đuổi em cũng chỉ vì hình bóng cô bé đó thôi đúng k? Nếu em nói là em liệu anh sẽ dành tình cảm chọn vẹn cho em chứ?...Hi hì, cái này em thấy anh nên hỏi chị Mỹ Hương thì hơn à _Thanh Thanh cười khúc khích
_Em yêu ai rồi phải k?_ Long ngẩng lên nhìn Thanh Thanh
_Dạ, 1 người danh cho em, yêu em theo đúng nghĩa của 1 từ "yêu"_ Thanh Thanh khẽ gật đầu, ánh mắt hiện rõ niềm hạnh phúc khi nghĩ đến người đó
_Ai vậy? _Long hỏi
_Người đó anh cũng biết đấy. 1 người rất tốt với em, người đó cũng như anh có thể hy sinh tính mạng vì chị Mỹ Hương thì người đó dành cả tính mạng mình cho em. Thôi em vào trong đây, tạm biệt anh _ Thanh Thanh nở nụ cười đầy hạnh phúc chào Long rồi bước đi vào trong
Dáng Thanh Thanh khuất dần nhưng Long vẫn ngồi đó, sự thật khiến hắn k khỏi bất ngờ..... hắn k biết h nên vui hay là nên buồn đây....Chợt hắn nhớ tới 1 người.....1 người đứng sau tất cả truyện này, 1 người hắn k ngờ tới đã bầy nên trò chơi quái ác này làm h hắn phải khốn đốn giữa 2 người con gái trong khi tên đó thì ngồi khoanh chân trên ghế nhởn nhơ cười đắc trí....
Nghĩ tới vậy hắn liền lập tức đi tìm tên đó..... người mang cái tên..... Trương Hàn Anh ThắngPhải, hắn ngu quá mà, ngu quá nên quên mất 1 điều rằng Thắng k chỉ đơn giản là 1 tên máu lạnh như hắn vì hắn cũng như Thắng chỉ lạnh khi ở trong công việc mà thôi chứ còn Thắng là 1 tên quái đản chuyên gia bầy nên những trò chơi tiêu khiển ..... và với Thắng thì cô em gái MỸ Hương vô cùng quan trọng.....
.........................................
Nửa đêm, hắn đi lang thang trong vườn nhà, trong đầu hắn vẫn còn vang vọng lại câu nói của Thắng, cái tên đó giám nhìn hắn cười mà nói vậy chú, đúng là cái tên đó muốn hắn điên lên đây mà.....
"Triêu Lý Thiên Long, tôi yêu Mỹ Hương là điều chưa bao h tôi phủ nhận, tôi k như cậu Long à. Nếu như tôi và Mỹ Hương k phải là anh em thì tôi tuyệt đối sẽ k nhường nó cho cậu đâu.....??? Hiểu k, và h kể cả có là anh em tôi cũng sẽ k chịu thua...."
"BỐP"
Hắn tức giận đấm mạnh vào thân cây gần đó....quả thực h đầu hắn đang bốc khói luôn rồi mà, hắn biết Thắng với Mỹ Hương cực kỳ quấn nhau rồi nhưng chưa bao h hắn nghĩ tên đó lại có tình cảm với em gái mình cả.... Tên đó đúng là ngốc mà....ngốc nên mới có tình cảm với em ruột của mình..... và hắn cũng là thằng ngốc y như vậy........
_Ai đó
Tiếng nói khiến hắn giật mình, ngẩng lên mới biết là vô thức từ lúc nào mà hắn đã đi sang vườn nhà họ Trương mất rồi....và trước mặt hắn hiện tại là Mỹ Hương, nó đang bước tới đây
_Mi......Mi qua đây làm gì hả?_ Mỹ Hương mặc trên mình bộ võ phục đen, có lẽ đang tập luyện thì nghe thấy tiếng động nên mới đi xem. Nhưng vừa nhìn thì Long thì ánh mắt liền đanh lại, giọng nói cũng trở nên khó chịu
_Ta......_Long ấp úng, hắn cũng chẳng biết phải nói gì với nó lúc này
_Hừ, thôi bỏ đi. Mi làm gì thì kệ mi, chẳng liên quan gì ta , tạm biệt_ Mỹ Hương hừ lạnh 1 tiếng rồi xoay người bỏ đi
_Khoan đã, MỸ HƯƠNG....._Long chạy theo kéo tay nó lại
_Buông ra mau, Triệu Lý Thiên Long _Mỹ Hương trừng mắt nhìn Long, cố gắng dằng bàn tay mình ra khỏi bàn tay to khỏe mà Long đang nắm chặt lấy kia
_K _Long nói bằng giọng kiên quyết
_Điên à? Bỏ ra, ta đã bảo là đừng có xuất hiện trước mặt ta rồi cơ mà _ Mỹ Hương gắt lên
_Tại sao chứ? Tự dưng tại sao lại ghét ta vậy chứ? Ta thật k hiểu nổi được luôn , tại sao tính cách mi lại thất thường vậy hả Mỹ Hương??_Long nhìn thằng vào anh mắt Mỹ Hương hỏi
_Hừ, còn hỏi ta tại sao ư? Sao mi k hỏi chính mình ý, mi là đồ ngu ngốc Triệu Lý Thiên Long....Buông ta ra, ta k muốn nhìn thấy mặt mi nữa_ Mỹ Hương nói như hét lên, đánh bùm bụp vào người Long cố giằng tay ra
_Cứ đánh đi, đành rồi hãy cho ta biết ta đã sai ở đâu, đã làm gì khiến mi giận tới vậy, được chứ???_Long nhìn Mỹ Hương bằng ánh mắt dịu dàng, đứng im cho Mỹ Hương đánh
_Người.....ngươi thật sự k nhớ sao?...._Mỹ Hương ngẩng lên nhìn Long, đôi mắt long lanh trong đêm ẩn chửa 1 nỗi buồn
Long kéo tay Mỹ Hương làm nó mất đà ngã ngửa người ngã vào lòng mình, ôm chặt lấy Mỹ Hương, khẽ cúi xuống ghé sát vào tai Mỹ Hướng nói bằng 1 chất giọng trầm ấm:
_Nghe rõ này: tui k hiểu đã làm gì để Mỹ Hương phải giận tới vậy nhưng cho ta xin lỗi nha, được k? Nhưng bắt đầu từ ngày mai, Trương Nguyệt Mỹ Hương tui sẽ theo đuổi cậu, hãy chờ đó đi.
Nói xong Long buông Mỹ Hương mỉm cười hiền, cực khờ rồi quay người bước đi để lại 1 cô bé mặt đỏ bừng bừng đứng trôn chân ở đó miệng lẩm bẩm:
_Đồ ngốc
Long tí tởn đi về, mặt hớn hở như vừa được cho kẹo, miệng thì cười toét mà lòng cảm thấy cực kì nhẹ nhàng vì đã nói được điểu mình muốn nói với nó mà k vướng bận gì nữa vì hắn quyết phải gạt bỏ tất cả những cái dó để có được nó..... hắn cần nó lắm....
Nhưng, trên đường đi về hắn k khỏi ôm ngực suýt xoa, miệng lẩm bẩm kêu than:
"Hixx....nhỏ này đúng là vũ phu mà, có cần đánh mình thiệt tình vậy k à? Đau quá....." (=.=)