Mục lục
Núp Lùm Trăm Năm Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor: Kingofbattle

Càng hiểu thêm về Đại Đạo Cửu Vực, hắn càng ý thức được Đại Đạo Cửu

Vực rất mạnh mẽ và đặc biệt, không phải thứ mà tam tộc Thần Tiên Ma có thể

mưu đồ khống chế.

Nếu muốn khống chế Đại Đạo Cửu Vực, chính là trực tiếp tranh đoạt quyền

chủ đạo cùng pháp tắc chí thượng Hỗn Độn.

Rất hiển nhiên, lúc trước tất cả cường tộc không thể nào chạm đến, không

cách nào chống cự pháp tắc chí thượng Hỗn Độn.

Thiên Đạo của Sở Huyền, chính là nhờ cơ duyên xảo hợp, mới có thể đi

được đến một bước này.

Hơn nữa, Thiên Đạo đã được pháp tắc chí thượng Hỗn Độn tán thành, nói

một cách khác, đã thuộc về cấp dưới của pháp tắc chí thượng Hỗn Độn.

Cũng không bị pháp tắc chi thượng trấn áp, co dù có chiếm đoạt Đại Đạo

Cửu Vực, cũng không bị xem là tranh đoạt quyền chủ đạo.

Thiên Đạo của Sở Huyền, xem như chui qua lỗ hổng pháp tắc.

Thiên Đạo không ngừng mở rộng, liên tục chiếm lấy Đại Đạo Cửu Vực,

đồng hóa pháp tắc Đại Đạo.

Ngay lúc này, Sở Huyền khẽ giật mình, hắn phát hiện ra một chỗ trong khu

vực hỗn mông Thiên Chi Vực, tồn tại một tiểu không gian thần bí.

Trong không gian này có một cỗ thi hài đang ngồi xếp bằng.

Cỗ thi hài này vẫn chưa chết hẳn.

Đó là một vị cường giả nhân tộc.

Có tu vi Cửu Cực.

Tại sao lại có chí cường giả nhân tộc, ẩn núp bên trong Thiên Chi Vực?

Ầm ầm!

Đại Đạo đột nhiên truyền tới chấn động, Sở Huyền không có nhìn tiếp nữa,

lại dời lực chú ý lên trên Đại Đạo.

Hắn sợ lực bài xích Đại Đạo xuất hiện lỗ hổng, sẽ tạo cơ hội cho đám cường

giả Hỗn Độn tiến vào.

Đại Đạo rung chuyển, dần dần, tựa hồ chấn động đến từ một góc thế giới

vừa mở ra, chỗ đó hiện ra vầng sáng nhàn nhạt.

Trong lòng Sở Huyền thoáng lộp bộp một cái.

Đừng nói là, Đại Đạo sẽ xuất hiện một lỗ hổng chứ?

Nếu đám cường giả Hỗn Độn thừa dịp tiến vào Cửu Vực, vậy thì kế hoạch

của hắn sẽ nát bét.

Hơn nữa, còn ảnh hưởng đến sự yên ổn của hắn.

Một đạo ánh sáng xuất hiện rất đột ngột.

Bắt đầu lan tràn hướng về phía Hỗn Độn, phảng phất như đang trải ra một

con đường.

Bàn Sơn vốn đang trùng kích thế giới Cửu Vực, thân hình khẽ động, bỗng

nhiên phóng thẳng tới đạo ánh sáng kia.

Hắn muốn thừa dịp tiến vào Cửu Vực.

Trong lòng Sở Huyền căng như dây đàn, vận sức chuẩn bị thi triển Vô Giới

Phá Diệt Kiếm lần nữa.

Nếu như Bàn Sơn xâm nhập, phải cường thế đánh chết hắn, chấn nhiếp đám

cường giả trong Hỗn Độn.

Tuy là Bàn Sơn có tu vi Khai Đạo Giả Thiên Địa, nhưng mà hắn đang bị

thương, chưa khôi phục lại trạng thái đỉnh phong.

Sở Huyền tự tin có thể dùng một kích giết chết hắn.

Ầm ầm!

Đúng lúc Bàn Sơn lao tới đạo ánh sáng kia, bỗng nhiên dẫn phát ra lực

lượng pháp tắc, Bàn Sơn đang trên đà lao tới đạo ánh sáng, thân thể nổ tung toé,

máu tươi vung vãi khắp Hỗn Độn.

Ầm ầm!

Bàn Sơn bị chấn bay ngược ra ngoài.

Rống!

Bàn Sơn không cam lòng, hắn tức giận bộc phát ra khí thế kinh khủng, lại

tiếp tục trùng kích.

Nhưng mà lần này, lực phản chấn lại trở nên khủng bố.

Phốc!

Thân hình bên ngoài của Bàn Sơn nứt vỡ, máu huyết rơi vãi Hỗn Độn, thân

thể tàn tạ lại bay ngược trở về.

Đại Đạo chi lực tuôn ra, Bàn Sơn khôi phục về nhân hình, đưa mắt nhìn về

phía đạo ánh sáng kia, cuối cùng tỉnh lại từ trong tức giậ.

Đám người Hách Tiên Tôn cũng dự tính chui theo đạo ánh sáng kia tiến vào

Cửu Vực, lúc này cũng gấp rút dừng lại.

Mạnh mẽ như Bàn Sơn, còn bị đánh bay ngược trở ra, bọn hắn có thể tiến

vào bằng cách nào đây?

Sở Huyền thở dài một hơi, một đạo ánh sáng kia, bên trong có pháp tắc che

chở, có thể ngăn cản cường giả bên ngoài tiến vào.

Chỉ là đạo ánh sáng này, rốt cuộc là tại sao lại xuất hiện?

Còn muốn lan tràn tới đâu?

Lúc Bàn Sơn trùng kích đạo ánh sáng này, bạo phát ra lực lượng pháp tắc,

mơ hồ có khí tức pháp tắc chí thượng Hỗn Độn.

Đương nhiên, thực sự cũng không phải là pháp tắc chí thượng Hỗn Độn,

nhưng cũng không phải pháp tắc Đại Đạo Cửu Vực.

Nhưng mà lực lượng của đạo pháp tắc kia, không yếu hơn Đại Đạo Cửu

Vực.

Ánh sáng không ngừng lan tràn, không biết muốn lan tràn tới chỗ nào trong

Hỗn Độn, cũng không biết tại sao lại xuất hiện.

Sở Huyền tập trung tinh thần, chỉ sợ có tồn tại nào đó thừa cơ lẻn vào.

Thiên Đạo vẫn đang trong quá trình mở rộng.

Càng có nhiều khu vực trong Thiên Chi Vực được sát nhập vào Thiên Đạo.

Toàn bộ thế giới Cửu Vực, sắp bị Thiên Đạo bao quát.

Hắc Nguyệt vẫn chìm trong trạng thái kỳ diệu.

Bên trên thần hồn của nàng toả ra từng đạo lực lượng pháp tắc, khí tức cũng

đang lột xác.

Cả người đang không ngừng thăng hoa.

Một đạo ánh sáng kia, dần dần muốn hóa thành một con đường.

Đại Đạo tiếp tục truyền tới chấn động, tựa hồ xuất hiện một đám khí tức đại

kiếp.

Đạo Kiếp Đại Đạo bắt đầu hàng lâm?

Sắc mặt Sở Huyền thoáng trở nên ngưng trọng.

Nhưng mà, một đám khí tức đại kiếp này, tựa hồ đang suy yếu dần.

Hình như Đạo Kiếp Đại Đạo chưa bắt đầu, liền bày ra dáng vẻ muốn kết

thúc.

Là vì xuất hiện pháp tắc chí thượng Hỗn Độn, khiến cho Đạo Kiếp không

cách nào buông xuống?

Mà thông đạo ánh sáng này, chính là thay thế Đạo Kiếp?

“Đây là cửa vào thế giới Cửu Vực, mọi người mau chóng liên thủ! “

Sắc mặt Bàn Sơn âm trầm, nhìn về phía đám người Hách Tiên Tôn, mở

miệng nói.

“Các hạ chính là Sinh Linh Hỗn Độn, thực lực siêu nhiên, còn không thể

tiến vào, cho dù chúng ta có liên thủ, cũng không có biện pháp tiến vào. “

Hách Tiên Tôn lắc đầu nói.

“Ta là Sinh Linh Hỗn Độn, bọn ngươi chính là sinh linh của thế giới này, tuy

bị lực bài xích cản ở bên ngoài, nhưng mà vẫn có ưu thế được thế giới này công

nhận.

Ta không thể tiến vào, nhưng mấy chủng tộc Cửu Vực bọn ngươi, chưa hẳn

là không thể tiến vào. “

Bàn Sơn trầm giọng nói.

Đám người Hách Tiên Tôn khẽ giật mình, Bàn Sơn nói rất có lý, đây là một

cơ hội, nếu có thể tiến vào Cửu Vực, mặc kệ là cơ duyên gì, đều phải thuộc về

mình.

Về phần Bàn Sơn, đơn giản là hắn muốn mượn nhờ thế của cường giả Cửu

Vực để lẻn vào mà thôi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK