Buổi học của lớp Tiểu Bảo cũng bắt đầu, mấy bé lúc nãy đang đùa giỡn liền nghiêm túc ngồi vào bàn học, bộ dạng trưởng thành.
Suốt buổi học cô giáo giảng cái gì Tiểu Bảo đều tiếp thu hết, mấy cái này bé cảm thấy cũng không quá khó, cô hỏi cái gì bé đều có thể dễ dàng trả lời tất cả.
Các bé nhìn thấy Tiểu Bảo giỏi như vậy liền để ra biểu cảm mắt O miệng chữ A hâm mộ, lớp học này là lớp tốt nhất ở trường rồi, kiến thức rất cao, mấy bé phải mất một lúc mới tiếp thu được.
Còn cái Tiểu Bảo này có thể trả lời nhanh chóng hơn nữa rất chính xác, làm các bé siêu siêu ngưỡng mộ.
Cô Tần cũng phát hiện ra điều này, lúc nãy mẹ của bé cũng nói qua bé rất có thiên phú về mảng học tập.
Cô nở nụ cười hài lòng nhìn bé, giao cho bé bài tập nâng cao.
Không ngoài dự đoán của cô, bé có thể rất nhanh đã giải ra, trên miệng cô Tần câu lên nụ cười khâm phục, Cục Bột này chính là thiên tài nha liền khen một tiếng.
"Tiểu Bảo, con rất giỏi nha"
Tiểu Bảo ngượng ngùng nhìn cô giáo
"Con cảm ơn cô" lòng bé có vui vẻ nhưng tuyệt không phải là loại tự cao.
Các bạn thấy Tiểu Bảo xuất xắc như vậy, càng thêm hâm mộ, cái đống bài tập này mấy bé học giải mãi không ra, Tiểu Bảo nhìn qua một cái liền có thể giải được.
Liền chịu không được chạy đến hỗ Tiểu Bảo xin chỉ giáo.
"Tiểu Bảo giỏi quá đi, mình cũng muốn làm, chỉ mình với"
"Mình nữa, mình nữa" Cả lớp nhao nhao lên ai cũng tranh nhau kết thân với Tiểu Bảo.
Được mọi người yêu thích Tiểu Bảo cảm thấy thật hạnh phúc hai má đỏ lên trông càng đáng yêu, cười hi hi đáp lại các bạn
"Được, mình cùng các bạn học"
Nói xong bé liền nhiệt tình chỉ có các bạn mà các bạn cũng rất thông minh, tiếp thu rất nhanh liền cùng Tiểu Bảo học rất hăng say.
Cô giáo nhìn thấy cũng để các bạn tự học với nhau, các bé như vậy có thể gắn kết tình bạn, tăng độ hảo cảm và trình độ học tập nha.
Mọi người đang rất vui vẻ chỉ có cái bé gái kia vẫn ngồi ở đó nhìn đống bài tập lằn ngoằn kia, làm mãi không được dò đầu bứt tai.
"A Hoa đến đây học cùng Tiểu Bảo này, bạn ấy rất giỏi đó"
Có một bé trong nhóm đang học cùng Tiểu Bảo lên tiếng rủ bé đến nhưng bé không thích cho lắm cọc cằn lên tiếng
"Không cần đâu"
Bé không cần, bé tự mình làm được, bé lại cặm cụi làm bài nhưng làm thế nào cũng không ra.
Bé không chịu đâu, hai mắt bé liền hiện lên vạch đỏ, sắp khóc rồi.
Bé nhất định phải hơn Tiểu Bảo hơn tất cả mọi người.
Nhưng mà cho dù ngồi đến giờ ra chơi bé vẫn chưa giải được.
Bé liền hậm hực đi đến chỗ Tiểu Bảo, lúc này Tiểu Bảo đang ngồi vẽ tranh.
Tranh bé vẽ rất đẹp, một bức tranh có mẹ và bé, mẹ nắm tay bé đi trên đồng hoa tươi đẹp, màu sắc bức tranh phong phú, hình ảnh sinh động như thật.
A Hoa nhìn thầy càng tức thêm, sao có thể đẹp như vậy chứ? Aaaa là bé thua kém sao? Không thể được.
Bé đứng đó nắm chặt tay mình nhìn chằm chằm Tiểu Bảo.
Tiểu Bảo bị nhìn có chút cứng nhắt, không thoải mái, bị nhìn như thế làm sao mà tự nhiên vẽ được nữa.
Tiểu Bảo nhìn lên A Hoa nở nụ cười thân thiện
"Bạn cũng muốn cùng mình học hả? Ngồi đây nè" Tiểu Bảo dùng cái tau nhỏ xíu của mình vỗ vỗ vào cái ghế trống kế bên ý bảo bạn ngồi xuống.
Nhưng A Hoa này lại càng thêm tức giận
"Ai thèm học cùng cậu chứ?" bé ta khinh thường nói ra
"Vậy cậu muốn cái gì?" Tiểu Bảo nhíu mày không biết vì cái gì mà bạn này tức giận
Đói bụng sao? rất giống mẹ nuôi của bé khi đói sẽ là bộ dạng nhăn nhó
"Cậu đói bụng hả, ở đây mình có kẹo nè" Tiểu Bảo lấy trong cặp ra 2 cái kẹo hình quả dâu, đưa ra trước mặt bạn, cái kẹo này là lúc nãy bé làm nũng với mẹ, bé mới có được đó.
Nhưng mà cô bạn trước mắt không thèm lấy còn gạt bỏ hai cây kẹo qua một bên làm nó rơi xuống đất vở tanh tành.
Tiểu Bảo ngơ ngát nhìn hai cây kẹo duy nhất của mình biến thành như vậy, trong lòng ít nhiều tổn thương mấy phần, nhưng cũng không có òa khóc, hay chữi mắng.
Chỉ chán ghét nhìn cô bạn trước mắt, quá xấu tính, mẹ nói với bé gặp những người này tốt nhất là không nên đôi co.
Dù cho họ có làm gì không tốt cũng phải giữ bình tĩnh không được mất kiểm soát làm ra hành động không phải.
Không sợ người xấu tính chỉ sợ người xấu tính biến mình thành người giống như họ.
Bé nhẹ nhàng đứng lên muốn đi đến nhặt 2 cái kẹo đó, bỏ vào thùng rác.
A Hoa nhìn thấy lại không vừa bụng, cái Tiểu Bảo này bị gì vậy, đổi thành đứa bé khác bị cô làm như vậy đã khóc in ỏi rồi, cái dáng vẻ trầm tĩnh nhẹ nhàng như vậy là sao chứ, rõ ràng là đang khinh thường cô.
Tức giận chịu không được, A Hoa liền xô Tiểu Bảo một cái khiến bé ngã về sau va phải cái bàn tạo nên tiếng động lớn mà cái tay của bé cũng vì vậy mà trày một đường, khóe mắt Tiểu Bảo ươn ướt, bị nhue này rất đau đó.
Mấy bạn nhỏ khác nghe được tiếng động cũng chạy đến xem tình hình.
Thấy Tiểu Bảo té ngã đi đến đỡ bé đứng dậy, các bé đều quay quanh Tiểu Bảo thấy máu trên tay Tiểu Bảo chịu không được càng thêm hoang mang tới tấp hỏi thăm
"Tiểu Bảo bị làm sao vậy? Tiểu Bảo có sao không? huhu"
"Tay Tiểu Bảo có máu kìa, làm sao đây"
"......." Các bạn mỗi người một câu ai cũng quan tâm Tiểu Bảo
Ở đó có một bé trai từ đầu đến cuối không lên tiếng, nhìn thấy vế trày của Tiểu Bảo hai mắt cậu đen sầm, vợ tương lai của cậu lại bị thương?
Hay ho nhỉ? dám đụng đến vợ của trùm trường này, muốn ăn đòn..
Danh Sách Chương: