• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


"Chúc Phúc Của Thần Quang Minh" trên người Nhiễm Kỳ, nhờ buff kĩ năng của bé rồng trắng, trở nên càng rực rỡ chói lòa hơn, gần như thoáng cái đã xua tan hết tử khí tối đen xung quanh, ngay cả tử khí luôn bao phủ Dạ Kiêu hình như cũng hơi giảm đi một chút.
"Chít chít!" Bé rồng đen đậu lên người Rồng Xương, nuốt ăn tử khí trên người nó, cứ như đang ăn món gì ngon lắm vậy, ăn đến mức sướng hết cả người, chẳng hề khó chịu chút nào.
Mà kì lạ hơn là, sau khi bị bé rồng đen bay lên người, Rồng Xương bèn chưa từng cử động lại, như thể đang dung túng cho nó thích làm gì thì làm.
"Giết chúng đi!" Cái giọng già nua kia có vẻ là bị chọc giận bởi một màn trước mắt này, lại ngâm tụng chú ngữ dài ngoằng, từ dưới đất bốc lên càng nhiều tử khí, không ngừng tụ lên người Rồng Xương.
Khí đen nồng nặc khiến thân hình rỗng tuếch của Rồng Xương to ra, tử khí chen chúc ở lớp ngoài các khúc xương của nó, ngưng kết thành một lớp vảy giáp đen kịt, thêm sừng dài dữ tợn và răng nanh sắc bén, làm nó thoạt trông như một con rồng thật sự.
Rồng Xương từ từ mở mắt, đôi mắt đỏ tươi đầy vẻ hung bạo, khiến nó nhìn qua càng hung ác và đáng sợ hơn.
Khí đen quanh người nó đã đậm đặc đến mức ngay cả bé rồng đen cũng không cắn nuốt nổi nữa, chỉ có thể vỗ cánh lượn vòng quanh và kêu "Chít chít".
"Tiểu Hắc, về đi!" Dạ Kiêu lo bé rồng đen sẽ bị thương, lập tức triệu hoán cho nó quay về.
Bé rồng đen được chủ nhân triệu hồi, bèn quay người định bay về, chẳng ngờ Rồng Xương bỗng giơ vuốt lên, vồ một phát đã bắt được bé rồng đen.
"Tiểu Hắc!" Dạ Kiêu và Nhiễm Kỳ đều bị một pha này dọa sợ.
Bé rồng đen giãy khỏi vuốt Rồng Xương ló cái đầu nhỏ ra, yếu ớt kêu cứu với tụi Dạ Kiêu.
Dạ Kiêu lập tức ném kĩ năng liên tiếp về phía Rồng Xương, thế nhưng cấp bậc hiện tại của Rồng Xương lại được tăng thêm, trực tiếp biến thành BOSS cực mạnh cấp 60, áp chế cấp bậc quá lớn, khiến cho các đòn tấn công của anh đều không thể gây sát thương quá lớn lên Rồng Xương.
"Ha ha ha, giết chúng! Giết chúng mau!" Giọng nói già cỗi kia càng kích động hơn.
Chẳng qua Rồng Xương cũng không vâng lệnh người nọ mà vẫn lặng lẽ đứng yên.

Đam Mỹ Hiện Đại

"Mitchelson! Mày muốn cãi lời tao à?!" Cái giọng già chát đó bỗng rít lên.
Dường như Rồng Xương có phản ứng với cái tên này, cuối cùng cũng từ từ vươn người lên, thân thể cao lớn mang đến cảm giác áp bách rất nặng, tựa như một quả núi đen kịt.
Tay Nhiễm Kỳ vô thức túm lấy Dạ Kiêu bên cạnh, Dạ Kiêu cũng bắt lại tay cậu, nhỏ giọng an ủi, "Không sao hết, cùng lắm thì nhiệm vụ thất bại thôi."
"Vâng......" Nhiễm Kỳ khẽ gật đầu.
Có điều cái tên Mitchelson này......!Sao cậu cứ cảm thấy mình nghe qua ở đâu rồi thì phải?
Mặc cho cái giọng kia lồng lộn lên đến thế nào, Rồng Xương vẫn chỉ đứng như thế.
"Sawyer · Lucas." Chất giọng âm u, phát ra từ trong cơ thể của Rồng Xương.
Giọng nói già nua kia chợt im bặt, thoáng chốc xung quanh im ắng đến độ làm người ta khó chịu.
Nhiễm Kỳ và Dạ Kiêu liếc nhau, đều nhận ra tình thế có chuyển biến.
Rồng Xương chậm chạp xoay người, trả lại bé rồng con trong vuốt về tay Dạ Kiêu và Nhiễm Kỳ, kế đó nện bước nặng nề về phía vùng phế tích đã sụp đổ kia.
"Dừng lại! Mày dừng lại ngay cho tao!" Có vẻ đã nhận ra Rồng Xương định làm cái gì, cái giọng kia phẫn nộ khẽ gào lên.
Nhưng Rồng Xương chẳng để ý gì gã cả, vẫn cứ kiên định bước từng bước đến chỗ phế tích, dùng móng vuốt sắc bén bắt đầu khai quật nền đất cứng rắn.
Kẻ nọ lại niệm chú ngữ, khí đen trên người Rồng Xương chợt rụng ra, biến thành vô vàn gai nhọn, găm chi chít vào khung xương của Rồng Xương.

Nhiễm Kỳ và Dạ Kiêu thậm chí thấy được các vết rách xuất hiện trên xương rồng trắng bệch, song Rồng Xương vẫn tiếp tục khai quật, dù cho thân thể bắt đầu run rẩy, cũng không hề dừng lại.
Ngay trước khi thân thể Rồng Xương tan biến hoàn toàn, nó đào ra một quan tài màu đen từ dưới nền đất, quan tài bị bao phủ bởi khí đen càng nồng nặc, vào khoảnh khắc bị đào ra đó, chúng rít gào lao về phía Rồng Xương, một lần nữa đập tan thân thể mãi mới tái tổ chức được của nó.
"Hướng nam......! tiêu diệt gã......!Hy vọng......!của tộc Rồng......" Khi bộ khung của Rồng Xương tan biến, Nhiễm Kỳ với Dạ Kiêu chỉ nghe được loáng thoáng mấy chữ.

Dù tình hình lại bất ngờ thay đổi, song hai người phản ứng lại rất nhanh, một màn trước mắt đây hẳn chính là sắp xếp của cốt truyện, thứ được chứa trong cái quan tài kia, nhất định chính là mục tiêu nhiệm vụ của bọn họ —— Hài cốt của Pháp sư Vong Linh.
Hai người liếc nhau, sau đó cùng chạy đến chỗ quan tài màu đen, tử khí đen lập tức vươn mình, biến thành hình dạng của gai nhọn đâm về phía hai người.
Bé rồng trắng ngồi xổm trên đầu Nhiễm Kỳ ngẩng cái đầu nhỏ lên, lại phát động kĩ năng lần nữa, thoắt cái ánh sáng trắng xua tan không ít tử khí.

Bé rồng đen cũng ngồi xổm trên đầu Dạ Kiêu, há mồm lập tức nuốt ăn hết đống khói đen kia.
Hai người hữu kinh vô hiểm vọt đến trước quan tài đen, song lại không biết mở quan tài kiểu gì.
"Hay là tụi mình đốt trụi nó luôn đi?" Nhiễm Kỳ đề nghị.
Dạ Kiêu gật đầu, lập tức phóng đại chiêu Bão Táp Lửa Cháy vào thẳng quan tài đen, ngọn lửa rợp trời trùm lên quan tài đen, loáng thoáng nghe được tiếng kêu r.ên truyền đến từ phương xa.
Bọn họ vừa châm lửa thì thanh máu của quan tài đen lập tức hiện ra, một pha đại chiêu mới vừa rồi của Dạ Kiêu chỉ xóa được 10% lượng máu của quan tài, cũng không nhiều lắm, song dù gì thì có tác dụng là quá tốt rồi.
Có điều cái kẻ vẫn luôn nấp trong bóng tối kia sẽ không để họ có cơ hội thế nữa, lại điều khiển tử khí trong Khu vực Vong Linh phát động tấn công với bọn họ.
Tử khí lao đến ngợp trời hệt mây đen, tính ra thì Nhiễm Kỳ có "Chúc Phúc Của Thần Quang Minh" nên còn đỡ, chứ lời nguyền trên người Dạ Kiêu vừa đụng đến tử khí là hấp thu ngay rồi khiến cho sức mạnh của lời nguyền càng mạnh lên.

Kẻ điều khiển tử khí kia rõ ràng cũng nhận ra điểm này, tập trung tấn công vào Dạ Kiêu.
Nhiễm Kỳ dùng hết tất cả kĩ năng trị liệu lên Dạ Kiêu, trong đó cũng gồm cả Thuật Thánh Quang trị liệu AOE.


Không rõ là nhờ vào điểm cộng từ "Chúc Phúc Của Thần Quang Minh" hay từ "Thuộc tính Ánh sáng" của bé rồng trắng, tóm lại là bấy giờ Thuật Thánh Quang khác hẳn trước kia, tựa một cột sáng phóng lên cao, trực tiếp xé rách không gian tối đen này.
Dạ Kiêu chỉ cảm thấy một luồng ấm áp bao bọc cả người, xua tan cảm giác âm u lạnh lẽo ra khỏi cơ thể, tuy không thể giải trừ lời nguyền hoàn toàn nhưng cũng có thể hạn chế lời nguyền trong phạm vi anh chịu được.

Mà đống tử khí nãy còn hùng hổ thì điên cuồng tán loạn như đụng trúng thiên địch, ngay cả thanh máu cái quan tài đen kia cũng theo đó tụt xuống một đoạn nhỏ.
Nhiễm Kỳ thấy thế, đôi mắt lập tức sáng rỡ, ánh sáng quả nhiên là khắc tinh của bóng tối!
Cậu thử dùng Thuật Trị Liệu lên quan tài đen, ánh sáng trắng vừa tiếp xúc với quan tài màu đen, thanh máu của nó lập tức bắt đầu nhanh chóng giảm xuống.

Nhờ buff sức mạnh ánh sáng, các kĩ năng vốn chỉ để trị liệu của Nhiễm Kỳ lập tức tràn đầy uy hiếp với quái vật hệ Vong linh, thậm chí sát thương còn ghê gớm hơn cả Dạ Kiêu.
Nhiễm Kỳ cực kì sung sướng, không ngừng cố gắng, chỉ cần CD kĩ năng vừa hết là phóng ngay, Dạ Kiêu cũng liên tục tung kĩ năng, hai người hợp lực, cuối cùng cũng đập vỡ quan tài màu đen.
Quan tài đen vỡ tung, để lộ bộ xương màu đen ở bên trong ra.

Không hổ là bộ xương của Pháp sư Vong Linh, thế mà tới xương cốt cũng là màu đen, cơ mà không hiểu sao lại chẳng thấy đầu đâu.
【Hệ thống】 Xin hãy tìm đầy đủ hài cốt của Pháp sư Vong Linh trong vòng 3 tiếng, tiến độ hoàn thành (8/10), thời gian còn lại 00: 25:29.
Rất rõ ràng, căn cứ vào thông báo của hệ thống, cái đầu còn đang mất tích kia chính là phần còn thiếu trong nhiệm vụ, mà bọn họ đã không còn nhiều thời gian nữa.
Dạ Kiêu nhớ đến lúc Rồng Xương ngã xuống có nhắc tới hai chữ "hướng nam", rất có khả năng là đang nói cho bọn họ nơi mà Pháp sư Vong Linh giấu cái đầu của mình.
"Đi, đi phía nam xem sao." Dạ Kiêu cất hài cốt trong quan tài đen vào ba lô, kế đó cùng Nhiễm Kỳ đi về phía nam của Khu vực Vong Linh.
Dọc đường liên tục có xương khô vùng dậy từ dưới đất phát động tấn công với bọn họ, thế nhưng rõ ràng là thực lực của chúng chẳng là cái đinh gì so với Rồng Xương, rất nhanh đã bị Dạ Kiêu với Nhiễm Kỳ giải quyết hết.

Sức tấn công của Dạ Kiêu khỏi phải nói rồi, Nhiễm Kỳ lúc này cũng được buff sức mạnh ánh sáng, trở thành sự tồn tại càng đáng sợ hơn đối với đám Xương khô với Vong linh kia.

Rất nhanh, bọn họ đã phát hiện một cái cây khô, mọc lẻ loi trong đầm lầy đen tối, trông rất là lạc quẻ.

Họ cứ tới gần thêm chút thì đều sẽ nghênh đón công kích càng dữ dội hơn, dường như Pháp sư Vong Linh đang giãy giụa trong cơn hấp hối cuối cùng.
Không cần nhiều lời, hai người cũng đã hiểu ra cái cây khô này tuyệt đối có vấn đề, bọn họ quăng kĩ năng Bão Táp Lửa Cháy và Thuật Thánh Quang vào cây khô, lửa lớn đi cùng ánh sáng chứa sức mạnh Quang Minh trùm lên toàn bộ cây khô.
Kế đó bọn họ lập tức nghe thấy tiếng gào đinh tai nhức óc, cái cây kia như được sống dậy, run rẩy giãy giụa dữ dội song làm thế nào cũng không nhổ rễ khỏi nền đất để chạy thoát được, chỉ có thể bị ép ở nguyên vị trí để rồi bị đốt thành một đống than cốc.

Từ trong than cốc có thể thoáng thấy được một cái hộp sọ lộ ra.
Dạ Kiêu duỗi tay phủi đi một chút, rất nhanh đã phủi ra một cái đầu lâu đen từ trong than cốc rồi cất vào ba lô.
【Hệ thống】 Chúc mừng ngài hoàn thành Nhiệm vụ ẩn, 30 giây sau sẽ dịch chuyển ngài quay về Thần Điện Quang Minh.
Sau 30 giây, hai người lại về đến trong Thần Điện Quang Minh, Tư tế Quang Minh Leslie đang nôn nóng nhìn bọn họ, "Các con đã quay về thành công! Các con đã tìm ra hài cốt Pháp sư Vong Linh rồi đúng không?"
Hai người gật đầu, Dạ Kiêu lấy hài cốt trong túi ra giao cho Leslie.
"Rốt cuộc đợi được ngày này......" Khuôn mặt Leslie vẽ lên một nụ cười mỉm vui vẻ, "Vậy ta sẽ giải lời nguyền cho con ngay đây."
Ông mang hài cốt vào trong pháp trận đã được chuẩn bị từ lâu, một gương mặt quỷ khủng khiếp bỗng vụt ra từ đống hài cốt, gào thét nhào về phía Dạ Kiêu.
Song Leslie đã sớm lường trước, một tấm màn trắng vây lấy ba người, khiến cái mặt quỷ kia bị vồ hụt.

Mặt quỷ lập tức quay lại định chạy ra khỏi Thần Điện Quang Minh, thế nhưng Leslie căn bản sẽ không để gã có được cơ hội đó.
Leslie ngâm tụng chú ngữ, ánh sáng của trận pháp tỏa ra rực rỡ, trong sức mạnh ánh sáng trắng có lẫn thêm sấm sét xanh lam, ồ ạt bổ nhào lên hài cốt, khiến bộ hài cốt màu đen kia bị chém ào ào thành tro đen rồi tiêu tán trong ánh sáng.
Cùng lúc hài cốt Pháp sư Vong Linh bị phá hủy hoàn toàn, lời nguyền trên người Dạ Kiêu cũng tự động được giải trừ..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK