Khi đến trường, hầu hết các bạn đã đến nơi, đang hồi tưởng về vụ bắn pháo hoa trong kỳ nghỉ đông.
Cô nghe họ nói rằng một nam sinh nào đó trong lớp lợi dụng lúc đó để tỏ tình với một bạn nữ ở trường khác, nhưng bị từ chối.
Vào ngày chính thức vào học, Ngưỡng Tình và Quý Xuyên đã đến cùng nhau, họ gặp Từ Cửu Thanh ở cổng trường sau đó đi cùng.Từ Cửu Thanh đột nhiên chỉ về phía xa, nói: "Tống Thiển tuyệt quá đi. quang minh chính đại cùng người khác hôn môi”. Quý Xuyên phụ hoạ theo, "Xem bộ dáng này chắc sẽ tốc chiến tốc thắng đây. "
Ngưỡng Tình hỏi cậu, " Cái gì hả? "
"Ô, tớ chưa nói với cậu sao? Cậu ta từng như vậy với rất nhiều người rồi ". Lòng cô nổi sóng, vẻ hoảng sợ trong mắt bị đè nén, cố nặn ra một nụ cười:" Vậy sao, cậu ta có dùng biện pháp an toàn không đấy"
Trước khi Trình Gia Xuyên kịp nói, Từ Cửu Thanh đã trả lời trước:" Chuyện đó chắc chắn được thực hiện, bằng không sao cậu ta dám chịu trách nhiệm chứ"
À thì ra là vậy.
Họ không ở lại lâu nhìn một lát rồi bước vào tòa nhà dạy học. Khi Tống Thiển vào lớp cô nhìn thấy một vết đỏ rõ nét dưới áo sơ mi của anh, tựa hồ chỉ có cô nhìn thấy
Sau khi tan học, cô giáo giao bài tập về nhà để học sinh lập nhóm hoàn thành việc gì đó, nhưng cô không nghe rõ.
Dù sao cô cũng cùng nhóm với Trịnh Nghi Nhiên ngồi bàn trước, hẹn cô cùng về nhà, thêm QQ của mình, sau đó hai người thảo luận chi tiết.
Chuyện này nhanh chóng bị cô quên đi, cho đến khi mẹ Giang bước vào phòng nói: "Mẹ Nghi Nhiên thêm QQ mẹ làm gì? Con không làm gì người ta chứ?"
Mỗi lần như vậy, khi phụ huynh thêm bà vào, điều đầu tiên bà nghĩ đến là Ngưỡng Tình đã chọc người khác.
Lần nào cũng thấy phiền, cô không muốn giải thích. Cô nói ngắn gọn: "Không phải, con cùng Nghi Nhiên làm bài tập nhóm". Nghe xong, mẹ Giang cảm thấy nhẹ nhõm,lôi kéo cô nói rất nhiều nhân sinh đạo lý mới đóng cửa đi ra ngoài.
-
Kể từ đó, cuộc sống của Ngưỡng Tình buồn tẻ, tiếp tục như vậy cho đến sau kỳ thi tuyển sinh đại học.
Không có gì ngạc nhiên khi cô được nhận vào Đại học B.
Vào ngày diễn ra bữa tiệc tụ họp, Từ Cửu Thanh cứ ôm cô khóc, không chịu buông tay, đương nhiên Tống Thiển không đến, bọn họ cũng không biết anh đi đâu.
Giang Ngưỡng Tình uống một chút rượu, nhưng cô không say.
Sau bữa ăn, cuộc họp kết thúc, ba năm thanh xuân của cô vừa trôi qua
Khi cô trở lại trường học trong kỳ nghỉ hè, mang theo quyển nhật kí cẩn thận đến lớp học, kiễng chân đặt lên trên giá sách.
Che lại bằng một cái gì đó. Cô không biết tại sao, nhưng nó luôn luôn được giấu kín như thế này.
Khi mới học cấp 3, cô bắt đầu mất ngủ, đầu tóc rụng nhiều, bạn cùng phòng kéo cô đến bệnh viện.
Chẩn đoán là trầm cảm nhẹ.
Cô không nói cho gia đình biết chuyện này, lúc đó là những năm tháng khó khăn nhất
Sau đó, tình trạng của cô dần được cải thiện, cô bắt đầu viết bài trên trang web, lúc đầu thì ít người đọc, sau đó nổi tiếng không rõ vì sao. Còn được xuất bản và quay phim cùng một lúc.
Giang Ngưỡng Tình dường như đã hoàn thành được ước mơ thời cấp 3. Trước đây, cô luôn mong mình trở thành một nhà văn viết về tuổi trẻ của mình.
Tại bữa tiệc của trường đại học, cô gặp Tống Thiển, bọn họ chỉ chào hỏi lịch sự, sau đó không nói gì.
Sau đó, họ không bao giờ gặp nhau, thậm chí không nhắn trên WeChat.
Vì anh đã xóa cô từ rất lâu rồi.
- end chap 8-