20.
Đã hai ngày cậu nhóc Alpha không thấy tờ giấy ghi các món cần mua trước cửa nhà của Hình Hằng Xuyên rồi, cậu nhóc chờ đợi với cảm giác vô cùng chán nản, cậu không dám tự ý bén mảng tới gần căn hộ, suy cho cùng sự nhạy bén và hung hãn của Hình Hằng Xuyên cũng đã được đồn đại rất nhiều — Năm năm trước anh trở về đơn vị thấy phòng ký túc xá của mình đã có người đi vào đụng chạm vào mấy món đồ, tức giận tới mức mười hai Alpha ưu tú cũng không ngăn chặn được anh.
Nhóc Alpha chán nản mở máy tính quang học lên thì nhìn thấy vô số anh em nghe ngóng thông tin từ cậu, đành phải chụp một bức ảnh căn hộ, kèm theo ghi chú: Sếp vẫn chưa ra.
Ngay lập tức hàng loạt tin nhắn bay qua, đa số nội dung đều giống nhau: “Không phải là kỳ phát tình tới rồi chứ?”
Đàn em Alpha nghĩ đi nghĩ lại rồi trả lời: “Nhưng mà sếp không có kêu em đi mua thuốc dinh dưỡng.”
Hình Hằng Xuyên đi xuống phòng ở tầng trệt mang lên phòng ngủ ba hộp thuốc dinh dưỡng, lấy từ tủ đầu giường một tờ giấy viết những việc cần phải chú ý, ngồi kiểm tra lại kỹ từng cái thì xác nhận tất cả những đồ dùng cần thiết đều đã chuẩn bị đầy đủ, ngoài thuốc dinh dưỡng, nước, khăn, quần áo còn có vỏ chăn để thay, ra giường để gọn gàng ngăn nắp ở một bên, Tống Dư Niên ngồi ở trên giường một tiếng đồng hồ không biết nên nói cái gì.
Nhìn thấy bộ dạng Hình Hằng Xuyên như gặp chuyện lớn gì đó, cậu thấp thỏm lo âu ở trong lòng với việc sắp sửa xảy ra – sợ hãi kỳ phát tình giảm bớt đi rất nhiều.
Hình Hằng Xuyên quay đầu lại nhìn thấy Tống Dư Niên ngồi ở mép giường, nhịn không được mà ấn vào ót của cậu, một cái hôn vừa kiềm nén vừa tham lam rơi trên môi Tống Dư Niên.
Pheromone nồng nặc bay khắp phòng, Tống Dư Niên thở gấp nhìn Hình Hằng Xuyên, nói nhỏ: “Còn chưa bắt đầu mà…”
“Anh biết.” Hình Hằng Xuyên kiên nhẫn hôn cậu hai cái.
“Nhưng không phải là không được.” Đọc Full Tại Truyenfull.vn
Hình Hằng Xuyên chần chừ một chút, từ chối: “Không được, em không chịu nổi.”
Kỳ phát tình của Omega vừa dài vừa mãnh liệt, đặc biệt là lần đầu tiên. Kiềm nén càng lâu thì càng mãnh liệt, Hình Hằng Xuyên không chắc chắn kỳ phát tình đầu tiên của Omega mà thuốc ức chế cấp A cũng không chặn được sẽ nguy hiểm cỡ nào.
Hai tay Tống Dư Niên vòng qua gáy của Hình Hằng Xuyên, cậu dụi vào lòng của Hình Hằng Xuyên, trong mũi chỉ còn lại mùi hương của Hình Hằng Xuyên.
“Em nhịn quá lâu rồi, phớt lờ mấy ngày nay.” Pheromone trên người của Tống Dư Niên lặng lẽ thay đổi, ham muốn cứ luôn dằn vặt cậu, Hình Hằng Xuyên nhìn ký hiệu tạm thời sau gáy Tống Dư Niên, chỉ cần tiến lên một bước nữa, cắn lên sau gáy, đâm vào tuyến thể, pheromone bay ra sẽ dẫn dắt tiến vào kỳ phát tình, nhưng đây là bị cưỡng chế, bị ép buộc, Omega thua dưới pheromone của Alpha chứ không phải cam tâm tình nguyện.
Toàn thân Hình Hằng Xuyên vừa khô vừa nóng đến mức khó chịu, ngậm lấy lưỡi của Tống Dư Niên mút hai lần, muốn buông tay.
Tống Dư Niên nắm lấy tay của Hình Hằng Xuyên, sự bình tĩnh tự chủ thường ngày của cậu biến đi đâu không thấy nữa, thay vào đó là ẩm ướt triền miên, cậu cố gắng kiềm chế sự rung rẩy của bản thân: “Em cứ luôn sợ mình rơi vào con đường của mẹ em, em sợ sự xét duyệt của hệ thống kết hôn, sợ bị cưỡng chế ghép đôi, cho nên không thể không ép bản thân, không biết lượng sức mình mà tính toán thay đổi nó.”
Tống Dư Niên đem những thứ yếu ớt nhất từ tận đáy lòng ra trước mặt Hình Hằng Xuyên: “Em sợ kỳ phát tình, sợ mình sẽ mất đi lý trí và sự bình tĩnh, mà hai cái đó lại là vũ khí duy nhất của em.”
Tống Dư Niên nghiên mặt qua hôn lên khoé môi của Hình Hằng Xuyên như một kẻ bất lực, như con non mà liếm láp lung tung: “Thật ra em không nghĩ là do hệ thống kết hôn ghép đôi mới có thể ở với anh, nhưng em không muốn mất mặt mà đi tìm anh.”
“… Anh biết mà.” Hình Hằng Xuyên khàn giọng nói.
Tống Dư Niên ngậm yết hầu của Hình Hằng Xuyên, dùng răng cạ cạ.
Có nghiên cứu cho rằng, sức hút của Alpha với Omega là bản năng sơ khai của động vật hoang dã. Hành vi cắn vào gáy và xâm nhập bộ phận sinh dục của Alpha không khác gì động vật hoang dã, dục vọng chiếm hữu của Alpha với Omega nhiều hơn so với các loài động vật khác, sự khác biệt của duy nhất của Alpha so với các loài động vật hoang dã là sự kiềm chế khi đối xử với Omega.
Điều kiêng kỵ nhất của động vật là để lộ điểm yếu của mình, chứ đừng nói đến việc đưa cổ họng của mình vào miệng người khác.
Thân thể của Hình Hằng Xuyên tỏ ra hết sức căng thẳng, hai bàn tay nắm lại thành nắm đấm, nuốt nước miếng, yết hầu của Tống Dư Niên lăn lên lăn xuống, Tống Dư Niên mút mạnh hơn, Hình Hằng Xuyên nhắm mắt, thở gấp: “Niên Niên, nhả ra.”
Tống Dư Niên nhả ra, cậu cứ luôn không thẳng thắng với Hình Hằng Xuyên, cậu rất thích mùi pheromone của Hình Hằng Xuyên. Năm đó nhà kho quanh năm không có ai lau dọn, không khí vừa khô vừa lạnh, Hình Hằng Xuyên đập vỡ kính cửa sổ, mùi pheromone của anh lọt qua ô cửa vỡ xông vào mũi cậu là mùi hương vô cùng ấm áp.
Chỉ là do cậu quá ương bướng và nhu nhược, vì cái gọi là lý tưởng và kỳ vọng, cũng là vì nhu nhược và ích kỷ, không biết xấu hổ tham lam hưởng thụ ý tốt của Hình Hằng Xuyên mà có lỗi với anh.
Lúc phân hoá thành Omega thì Hình Hằng Xuyên canh chừng cậu ba ngày ba đêm, ngăn chặn triệt để các Alpha nhìn như sói đói.
Đối với phản bội và lừa dối của cậu, hành vi quá đáng nhất của Hình Hằng Xuyên chẳng qua là mượn tên cậu ghi vào hệ thống kết hôn, đẩy cậu vào tường để chất vấn.
Tống Dư Niên hôn Hình Hằng Xuyên, không chỉ có pheromone của Alpha mới làm Omega phát tình mà pheromone của Omega cũng có thể làm Alpha phát tình.
Tống Dư Niên hí mắt, ánh mắt mơ màng, nửa hoang mang nửa mang vẻ chờ đợi nhìn Hình Hằng Xuyên, giữa môi lưỡi cậu toàn là mùi của Alpha, cậu kéo cổ áo Hình Hằng Xuyên, kéo anh lại, còn mình thì nửa quỳ trên giường, ngửa đầu hôn nhau với anh: “Anh tiến vào em.”
Hình Hằng Xuyên đưa tay ra thò tay vào cổ áo của Tống Dư Niên, vuốt ve xương quai xanh của cậu, vừa xoa vừa day ấn tuyến thể của cậu, cứ làm đi làm lại: “Em không thể che giấu bản thân.”
“Em không muốn vượt qua kỳ phát tình trong mơ hồ.” Tống Dư Niên mạnh miệng, trong cơ thể nóng bỏng thở ra một hơi, “Hình Hằng…” Tống Dư Niên hoàn toàn mất đi sự lạnh lùng và kiềm chế trước mặt người khác, “Em yêu anh.”
Hình Hằng Xuyên lại không thể chịu đựng được nữa, tay trái ôm lấy mặt cậu, ngón tay đặt trên môi cậu, Tống Dư Niên ở dưới tầm mắt của anh nhịn xấu hổ vươn đầu lưỡi liếm.
Thứ gì đó ở trong não bị đứt gãy, Hình Hằng Xuyên vuốt dọc xương sống của Tống Dư Niên theo chiều từ trên xuống, lúc tới gần chỗ xương cụt nhấn mạnh hai cái, Tống Dư Niên nằm sấp trong lòng của Hình Hằng Xuyên thở hổn hển: “Ướt rồi…”
Hình Hằng Xuyên mạnh mẽ đẩy ngã Tống Dư Niên lên giường, hôn môi cậu kịch liệt, đưa ra phán quyết sau cùng: “Em không chạy thoát được đâu.”
Tống Dư Niên không kiềm được tiếng khóc thút thít: “Không chạy…đâu mà.”
Pheromone mạnh mẽ của Alpha hoàn toàn bao phủ lên Tống Dư Niên, anh giữ chặt lưng của cậu, mấy ngày uống canh bổ đã làm cậu mập ra được thêm một tí, nhưng mà vẫn gầy, ngón tay anh gỡ cúc ảo của cậu, đầu ngón tay trượt vào bụng cậu.
Tống Dư Niên thấp thỏm, không tự chủ được cong chân cọ vào cái đùi chắc nịt của anh thì bị anh nắm cổ chân lại. Giọng của Hình Hằng Xuyên hoàn toàn thay đổi, vừa khô vừa trầm, tràn đầy dục vọng mãnh liệt bị kiềm nén: “Niên Niên, đừng cử động, anh sợ anh không nhịn được nữa.”
Hình Hằng Xuyên nâng cái chân đang nghịch ngợm của cậu lên gác lên vai, nửa người trên của cậu phải nằm thẳng ra, anh hôn cổ chân trắng nõn, một tay khác thì kéo góc áo lên, cởi ra rồi ném sang một bên. Cơ thể của Tống Dư Niên lộ ra nhưng anh vẫn chưa làm gì tiếp, Tống Dư Niên ngẩn đầu nhìn anh với ánh mắt khó hiểu, nhìn thấy ánh mắt của anh cứ nhìn vào nửa người dưới của mình cảm thấy có hơi sợ hãi.
Hình Hằng Xuyên nói: “Thật sự ướt rồi.” Đọc Full Tại Truyenfull.vn
Tống Dư Niên vừa xấu hổ vừa tức giận muốn rút chân về, trên người của cậu đang mặc bộ quần áo mà Hình Hằng Xuyên chuẩn bị là tơ lụa cao cấp, chất vải mịn màng nhưng dễ bị thấm nước, một chút nước cũng sẽ để lại một vệt rõ ràng.
Hình Hằng Xuyên ngăn chặn hành động của cậu rồi tự cởi đồ, chân của cậu bị mất điểm tựa rơi bên cạnh anh.
“Niên Niên.” mùi pheromone dường như đã đủ nhưng vẫn chưa đủ, Hình Hằng Xuyên một tay giữ lấy cổ tay của cậu giơ lên, không còn gì có thể trói buộc được anh.
Hình Hằng Xuyên hôn lòng bàn tay của cậu: “Em đáng bị đánh.”
Đôi môi ẩm ướt của Hình Hằng Xuyên tiếp xúc với lòng bàn tay của cậu, còn nóng bỏng hơn so với lúc trước bị anh đánh hai cái vào tay. Ánh mắt của anh dần dần di chuyển nhìn vào đôi môi cũng đang ẩm ướt của cậu, Tống Dư Niên hé môi thở dốc, tuy là vẫn chưa cởi quần ra nhưng mà hai mông gầy gò không thể che giấu được, rõ ràng cậu rất hưởng thụ sự nhiệt tình của anh, vả lại cơ thể còn toả ra luồng nhiệt mới.
Tống Dư Niên đó giờ không biết thì ra cảm giác này làm người ta xấu hổ như vậy, không ngờ Hình Hằng Xuyên không tính bắt đầu ngay, suy cho cùng tình cảm của họ cũng lâu lắm rồi, lâu như là Tống Dư Niên lúc chưa bao giờ phân hoá mà nghĩ tới lúc vừa mới phân hoá vậy.
Mặc dù đã sớm đoán được mình sẽ phân hoá thành Omega nhưng tới khi bắt đầu phân hoá, cậu vẫn rất sợ.
Lúc bắt đầu phân hoá thì sốt nhẹ, vì cậu phân hoá chậm hơn so với các Omega đồng trang lứa nên mấy người bằng tuổi nhập học cùng cậu đã sớm phân hoá hết rồi, đã nhập học trường dành cho Omega, còn cậu thì bị lưu lại. Đợi đến lúc biết sắp bắt đầu phân hoá, Tống Dư Niên vội vàng hấp tấp chạy từ thư viện tới phòng y tế. Cậu đã thấy qua các Omega khác phân hoá ra sao, đầu tiên là sốt cao kéo dài, sau đó trong lúc sốt tuyến thể phân hoá cho đến khi khi một lượng lớn pheromone mạnh mẽ tràn ra.
Nhưng điều không giống với người khác là kỳ phân hoá của Tống Dư Niên quá mạnh mẽ, bởi vì phân hoá muộn hơn so với người khác cho nên cậu rất chú ý, sáng sớm mỗi ngày đều tự đo nhiệt độ cơ thể để phòng ngừa nếu có sốt mà không biết. Buổi sáng hôm đó cậu cũng đo, nhiệt độ cơ thể không hề khác so với ngày thường, nhưng tới buổi chiều thì cậu nhận ra cơ thể mình uể oải, vì thể cậu quyết định đi tới phòng y tế, nhưng trên đường tới phòng y tế thì pheromone đã toả ra mãnh liệt, từ lúc bắt đầu phân hoá tới lúc phân hoá xong không vượt quá sáu tiếng đồng hồ.
Trong trường giáo dục của đế quốc có rất nhiều Alpha chưa phân hoá, nhưng sự khao khát đối với Omega đã khắc sâu vào gene vào máu của Alpha từ xưa tới giờ.
Vừa hay hôm đó Hình Hằng Xuyên về trường tìm Tống Dư Niên.
Thật ra cũng không phải là may mắn, Tống Dư Niên bị phân hoá chậm không phải chỉ mỗi cậu mất ăn mất ngủ, mà Alpha còn phập phồng lo sợ đêm ngày hơn, anh đã sớm thầm thương trộm nhớ Tống Dư Niên nên sợ có chuyện không hay, cách ba đến năm ngày sẽ cố nghĩ cách lẻn vào trường.
Lúc nhìn thấy Tống Dư Niên bị mấy nhóc Alpha chưa phân hoá bao vây, Hình Hằng Xuyên phẫn nộ bay tới đạp hết đám nhóc con không biết trời cao đất dày này ra. Thật ra Alpha chưa phân hoá vẫn duy trì trạng thái tỉnh táo, hơn nữa cũng không biết làm gì và cũng không làm được gì, nhưng ánh mắt tò mò và những ý nghĩ ngứa ngáy của họ làm Hình Hằng Xuyên sinh ra dục vọng độc chiếm.
Anh muốn đánh dấu tạm thời Omega mới phân hoá này.
Hình Hằng Xuyên che chở Tống Dư Niên dẫn về phòng cách ly, sau đó còn tiện đường ghé phòng y tế lấy một hộp thuốc ức chế, khi thuốc ức chế ngấm xuống sẽ giúp Tống Dư Niên hoàn toàn vượt qua kỳ phân hoá.
Hình Hằng Xuyên cảm thấy cậu không tập trung, cắn đầu lưỡi cậu xem như trừng phạt.
Đó là một cái hôn vừa sâu vừa dài. Đọc Full Tại Truyenfull.vn
Đây không phải là lần đầu tiên Hình Hằng Xuyên hôn cậu, nhưng đây là lần đầu tiên hôn sâu như vậy, và làm lòng chộn rộn như vậy.
Tống Dư Niên cho phép anh làm tất cả mọi việc mà anh muốn.
Động tác của Hình Hằng Xuyên lóng ngóng nhưng lại không dễ ngăn lại, thoả mãn sinh lý mãi mãi không bằng thoả mãn tinh thần, sự ngoan ngoãn của Omega làm Alpha bị kích thích, Hình Hằng Xuyên giải phóng khỏi kiềm chế của tay Tống Dư Niên, ôm lấy eo cậu và nhấc cậu lên để cậu ngồi vào lòng, sau đó cậu gấp gáp ôm lại anh, cảm giác xa lạ từ trong thân thể truyền tới làm cậu cầm lòng không đặng mà cắn vào cổ Alpha.
Hình Hằng Xuyên giữ lấy eo cậu, làm hết lần này tới lần khác, cho phép cậu cắn cổ anh, cắn vai anh, vì cảm giác đau đớn nho nhỏ này càng làm anh hưng phấn và ra sức làm hơn, đôi mắt của cậu vì bị ép mà đỏ lên.
Hình Hằng Xuyên hôn liên tục vào ngực của Tống Dư Niên, lau sạch mồ hôi cả người của cậu, anh không dám làm dữ dội quá vì kỳ phát tình của cậu vẫn còn chưa tới, nếu như để hao hết sức sớm quá lúc tới cuối kỳ phát tình thì việc làm tình quá lâu sẽ rất dày vò cậu. Cho nên cho dù Hình Hằng Xuyên trong đầu có bão tố bùng bùng thì động tác bên dưới vẫn nhẹ như mưa phùn.
Lúc Hình Hằng Xuyên nhịn không được sẽ ngừng lại rồi dùng cái hôn mà giải trừ mấy suy nghĩ vẫn vơ ở trong đầu, Tống Dư Niên trong lòng anh không phải là một chính khách tính tình khó gần trên nghị viện, không phải là đối thủ chính trị không muốn nhìn tới anh dù chỉ một lần.
Bây giờ, trong mắt cậu chỉ có anh, cho dù anh có nói gì, Tống Dư Niên cũng sẽ đồng ý, cho dù anh muốn làm gì, Tống Dư Niên cũng sẽ cùng làm với anh.
Đây là sự thuận theo và độc chiếm giữa Alpha và Omega.
Không liên quan tới pheromone, cũng không liên quan tới hệ thống kết hôn.
Họ thích nhau, tâm đầu ý hợp.
Vậy là đủ rồi.
Anqing: Thế là đã hết truyện rồi, lời đầu tiên mình muốn nói là xin lỗi mọi người vì mấy nay bệnh quá cộng với chương này dài ngoài dự tính nên dịch hơi chậm hơn so với dự tính, thứ hai là ban đầu mình cũng không đọc tới chương cuối nên cũng không biết có H, lần đầu mình dịch H lúng túng quá nên mọi người đọc thấy dở quá thì bỏ qua cho mình nha! ^.^~