Sau khi suy nghĩ cẩn thận cô phát thông báo khai trương cửa hàng mới, cô tính toán hái 2 cân bí ngòi, 2 cân dưa leo và 1 cân trái cà chua. Sau đó đưa lên kệ hàng, vì đất trồng còn ít nên hiện tại cô chỉ muốn bán thử một chút.
Cô nhập giá cả từng loại vào kệ hàng, cà chua 500 tệ một cân, bí ngòi và dưa leo 400 tệ. Đây là giá mà cô đã bàn với bà mẹ Tô, vì là loại thực phẩm mới, nên để quá cao sẽ không có người, để quá thấp thì ba mẹ Tô cảm thấy không xứng đáng với giá trị của nó.
Hiện tại, mặt hàng trên kệ không đa dạng lắm, một phần vì cửa hàng của cô mới mở, không có kinh phí để thiết kế, thứ hai là cô cũng không có nhiều đất để trồng cây, cô còn phải giữ một phần để lấy giống, không thể ăn hết được.
Làm xong tất cả, có ra ngoài sân sau thấy ba mẹ Tô đã dọn dẹp được một ô đất khoảng 50m2. Vì ở đây cách thì trấn xa nên mỗi gia đình sẽ có một khu đất trống rất lớn, nhưng bình thường chỉ để đựng đồ vật linh tinh, hiện tại lại tiện để nhà cô quy hoạch. Nếu sau này cần nhiều diện tích hơn, cô có thể bảo ba mẹ mua thêm phần đất xung quanh."
Ba mẹ nghỉ một chút để con làm tiếp cho."" Không sao ba mẹ làm sắp xong rồi, con nhìn xem chỗ này chúng ta nên phân chia như thế nào"
Dùng đá phân chia ô, cô sẽ trồng khoảng 30m2 lúa nước, còn lại 20m2 sẽ trồng rau. Cô sẽ dùng riêng một ô để trồng dâu tây. Về việc tưới nước hàng ngày thì không cần lo lắng, chỉ cần mua robot tưới nước và cài đặt là được.
Buổi tối, cô hái ít cà chua và dưa leo, làm một đĩa cà chua xào trứng và một đĩa lớn salad dưa leo, cà chua. Cà chua cắt hạt lựu, phi hành với mỡ dị thú cho vàng thơm, cho cần chua đã cắt vào thêm chút muối, xào đều tay cho cà chua chín. Kế đến, cho toàn bộ trứng đã đánh vào chảo, xào đều và nhanh tay cùng với cà chua thêm khoảng 2 phút nữa.
Salad thì càng đơn giản, chỉ cần cắt lát dưa leo và cà chua, trộn thêm chút dấm và đường. Hai món ăn hoàn toàn nắm bắt dạ dày của cả nhà, em trai Tiểu Minh đã trở thành fan của món trứng xào cà chua luôn rồi.
Cô phải cố gắng chăm chỉ để tạo được được khu trồng lúa nước, ăn mãi dịch dinh dưỡng cô sắp không chịu nổi rồi. Sau khi ăn xong, cô thử vào cửa hàng để xem có bán được gì chưa, nhưng mà có thể là mặt hàng mới, và cửa hàng cũng không có gì đặc biệt nên vẫn chưa có đơn hàng nào.
Có niềm tin rau dưa của cô có thể bán được, cô không lo lắng lắm, cô thử lên tinh võng dạo một vòng, vì trên này con người có thể tự tạo nick ảo và đi mua sắm như ngoài đời thực. Đặc biệt có thể cảm nhận được vị giác, thị giác, thính giác như thực tế. Vì cửa hàng của cô thuộc khu ăn uống, nên trong này có rất nhiều gian hàng. Cô đi vào tiệm ăn nhìn đủ các món ăn đã dạng, cô thử cảm nhận một số món ăn ở đây, so với đồ ăn tại địa cầu thì kém rất nhiều. Có thể do thịt dị thú biến dị, nên chất thịt không mềm, ngọt, mà thô và nhạt nhẽo.
Rất nhiều người không có tiền mua thịt và các món ăn từ thịt dị thú, họ thường đăng nhập tinh võng để thử nghiệm cảm giác, hoặc có người có điều kiện muốn tìm ra món ăn ngon chưa từng biết. Nhu cầu trên tinh võng là vô vàn.
Danh Sách Chương: