• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Em thích anh mà, cùng em kết giao có được không ?”



“……………..” Tôi nhìn nhìn cái gương mặt tuấn tú phi phàm phía trên, trừ bỏ im lặng tuyệt đối, cái gì cũng không dám làm.

Thượng Đế ơi, người có lộn không vậy ? Tuy rằng con suốt ngày cầu nguyện hy vọng có người thố lộ với con như vậy, nhưng lời kịch này không nên từ thằng em sinh đôi của con chứ ?

Con muốn phải là nữ sinh, nữ sinh xinh đẹp cơ !

Nếu chuyện tích tắc vừa rồi, là lão nhân gia người không cẩn thận hoa mắt làm sai, liền phiền người thu hồi lại dùm đi !

“Lạc Thiệu Cung.” tôi nuốt nuốt nước miếng. “Đừng nói giỡn.”

Tuy rằng tạm thời đoán không ra trò đùa dai của thằng này, cơ mà nói cái gì “thích tôi”, chắc chắn là xạo sự.

Nó thích tôi cái gì chứ ? Bộ dạng không đẹp trai, ý nghĩ cũng không tốt, cái đầu lại ngu, làm việc thường xuyên vụng về hậu đậu, cân bằng năng lực kém, ngay cả thể dục thần kinh cũng không phát triển nổi, tính tình lại dễ giận, cũng không kiên nhẫn….

Từ từ, mình làm gì mà phân tích tàn khốc bản thân như vậy = =| (tôi trên mặt tuyệt đối không tệ vậy đâu !)

Nói đơn giản, ớn như vậy, tôi cho tới bây giờ cũng chưa nhận thấy nó thích con trai chỗ nào – mấy đàn anh đàn em trao thư cho Lạc Thiệu Cung cũng không phải không có, hết thảy đều bị từ chối cái một, càng thê thảm hơn là ngay cả cự tuyệt còn không có, càng không cảm thấy được là nó thích tôi – từ nhỏ đến lớn, chuyện bi thảm bị khi dễ trước kia, cũng còn ít sao ?

“Em thật sự đó, anh à”

Cơ thể nhân cơ hội chen vào hai chân của tôi, vẻ mặt vẫn nhất nhất vô hại, tay đã luồn vào trong áo tôi bóp nhẹ.

Hiểu rồi !

Nói qua là, nó chỉ là muốn làm thôi !

Tuy rằng không lý giải nổi con trai có gì tốt để làm chuyện ấy, nhưng ít ra cũng không có mang thai, hơn nữa chọn thằng anh của mình để xuống tay, càng thêm tiện nghie và an toàn ?!

Tức thật.

Cái thằng mất dạy này !

Tuy rằng mới trước đây không thể thích nổi, nhưng nó rốt cuộc là từ hồi nào trở nên ác liệt như vậy ?

Cư nhiên lấy thân anh mình để giải quyết nhu cầu sinh lý ?!

Phẫn nộ dồn vào khí lực toàn thân đá một cước, lại bị nó tránh được, thuận thế còn ôm lấy đùi tôi đặt lên vai.

“Buông tay !”

Ngực bị nhục dục xoa nắn, toàn thân nóng lên (chắc là tại đang tức giận ____), tôi cũng đâu phải con gái, khô khăn còn cứng nhắc, có gì tốt để sờ ?

Nó cởi áo tôi vuốt ve hôn môi còn chưa đủ, tay còn đưa lên mặt, kéo khóa kéo, tiến vào, cầm lấy mảnh quần lót.

Chết tiệt !

Không thể nhịn được nữa !

“Lạc Thiệu Cung ! Cái thằng biến thái này, buông tay cho ta !”

Thằng mất dạy đó lại ngoảnh mặt làm ngơ tiếp tục mút cắn các ngực bằng phẳng của tôi, tay cũng bắt đầu di động.

“Ngươi không phải nói không hề làm chuyện khiến ta chán ghét sao ?” Lật lọng, nói không giữ lời !

Tay nó vừa bóp mạnh một phen, hại tôi hớp một ngụm không khí thật lớn lại còn dang hai chân ra.

“Xem anh cương lên như vậy cũng không phải là ghét em mà, anh xem đi” Nó nắm lấy chỗ yếu hại đang ngẩng đầu của tôi, dùng ngón tay kỹ xảo ma sát, “Rất có tinh thần, anh à kỳ thật anh rất thích mới đúng.”

Ai, đàn ông đầy đủ chức năng, bị sờ như vậy, có phản ứng thì có gì sai !

“Ngươi dừng tay cho ta !”

Nhược điểm đang nằm trong tay kẻ khác, tôi chửi vậy cũng lo lắng, vạn nhất nó dùng lực một chút (ác lực dọa người của thằng này tôi từng nếm qua), muốn làm ta suy yếu thì không phải người tốt đâu nha.

“Rõ ràng là thích, vì cái gì mà không thẳng thắn nói ?”

Kia đều là do ngươi lung tung đoán mà thôi.

“Được lắm, em phải làm cho đến khi anh thừa nhận mới thôi.”

Cái gì.

Tay càng chơi đùa nhanh hơn, tôi kinh thở hổn hển một tiếng.

…… Kỹ xảo giỏi đến kỳ cục. Nó luyện thế nào vậy ? Thành quả của việc thường xuyên DIY (dùng tay=))) sao ? Kỳ quái, có nhiều đứa con gái dâng lên tận miệng cũng không thèm, phải trốn trong nhà DIY, Lạc Thiệu Cung trong đầu nó muốn cái gì vậy trời ?

……..

Không còn thời gian suy nghĩ nữa, giờ phải giãy dụa tỏ vẻ phản kháng mới đúng.

Nhưng……..

Ô……. Đây chính là điểm đáng buồn của nam tính, đừng nói giãy dụa, lúc này ngay cả nói chữ “không được” còn khó mà phát ra nổi.

Tích tắc ba chuông đồng hồ sau tôi liền hạ vũ khí đầu hàng.

Thở hồng hộc điều chỉnh nhịp tim, nhất thời thấy ánh mắt Lạc Thiệu Cung có hơi mê ly. Lúc bị nó cúi đầu xuống hôn gắt gao, tôi không còn chút khí lực chống cụ, không kịp cắn chặt răng, đầu lưỡi đã tiến vào được. Vừa muốn dùng sức cắn, phía dưới lại bị bàn tay ấm áp bao lấy, chậm rãi ma sát đè ép. Hàm răng một trận nhũn ra, làm gì còn chút khí lực cắn người chứ.

Không được, lại thế, chỉ sợ thật sự sẽ trở nên thích thú đó…..

Được rồi, làm loại chuyện này, là không chán ghét. Vấn đề là, đối tượng lại là thằng em ruột.

Phía sau chợt căng thẳng, một ngón tay sờ soạng muốn đưa vào.

Xót quá, giận tím mặt, thần chí nhất thời thanh tỉnh, không chút do dự nâng một chân lên, đá một cước thật mạnh vào nó.

BINGO !Ngay giữa mục tiêu !

Nó không hề phòng bị, lung lay một chút liền buông tay ngả ra giường. Tôi nhanh tay bắt lấy cơ hội trở mình ngồi lại, nhảy xuống giường, một tay chậy vật kéo lấy dây lưng đã muốn rớt ra khỏi quần, một tay chỉ vào mũi nói : “Đã sớm cảnh cáo ngươi, không được làm lại cái chuyện biến thái đó ! Cẩn thận ta đập ngươi …..”

Lạc Thiệu Cung chậm rãi ngồi xuống, nhìn tôi : “Anh à, anh sợ cùng con trai làm tình sao ?”

Cái, cái gì ?

Đối với vấn đề ngoài dự kiến này, đại não tôi lại khiến cái miệng phản ứng tự động trả lời mà không suy xét : “Đương nhiên không sợ !”

“Phải không ?” Lạc Thiệu Cung giương ánh mắt chăm chú nhìn tôi, vẻ mặt tự nhiên thật nghiêm túc.

Sớm chiều ở chung, đối với dung mạo của thằng em sớm đã có miễn dịch, thấy nhưng không sợ. Nhưng bị ánh mắt mê hoặc của nó nhìn chằm chằm vào, tất cái vẫn có hơi mềm nhũn.

“Vậy, anh lại đây,”

Dùng ngữ khí bình tĩnh, chân thật đáng tin như vậy.

Tô lại có hơi khủng hoản nuốt nước miếng. Muốn lùi về sau, chân lại nhích không nổi.

“Lại đây.”

Muốn chết à, lỡ nó biết ma pháp thì sao ? Khí thế long trọng tới vậy…..

“Anh sợ à ?”

“Ai, ai nói !” Tôi hai bước đi đến trước mặt nó.

…..ai, mạnh miệng như vậy làm chi ! Rõ ràng là phép khích tướng, tự nhiên lại mắc mưu.

Lạc Thiệu Cung ngay trong tích tích vẻ mặt sắc bén lập tức biến thành vẻ tươi cười ôn nhu sủng nịch : “Vậy là được rồi.”

Oa__________

Bị nó nắm thắt lưng kéo, cái quần vốn lỏng lẻo liền bị cở ra, tôi còn không kịp sợ hãi kêu lên, nó lại động tác thuần thục tách chân tôi ra, mở miệng ngậm cái đích vọng một cái.

Lạc Thiệu Cung, ngươi….

Chưa từng có kinh nghiệm bị đối xử như vậy, chỉ cảm thấy một trận hoa mắt, theo bản năng giãy dụa đỡ lấy bờ vai nó để bảo trì cân bằng.

Nó cứ như vậy ngồi ở mép giường, hai tay nhanh chóng bấu vào cái mông trần trụi của tôi, chuyên chú mút vào chỗ giữa đùa.

Lạc Thiệu Cung….

Muốn đẩy nó ra, nhưng dùng lực không nổi, đứng cũng không vững, ngay cả nói cũng không nên lời.

Vì cái gì, tôi lại ở trước mặt thằng em của mình dạng hai chân ra ?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK