• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sáng sớm hôm sau, Mã đạo bà lấy cớ đưa bùa cầu phúc để tới thăm nương ta.

Nương ta cho người hầu lui hết ra ngoài, lấy bát tự của Vưu Ngạo Tuyết cùng Đỗ Thiên Minh ra, nhờ bà ấy xem giúp.

Mã đạo bà làm bộ xem đi xem lại, ra vẻ cao thâm: “Trước tiên phu nhân đừng nói gì, để lão bà tử ta đoán một chút, có phải vốn dĩ viên ngọc quý Đỗ đại quan này là nhân duyên của đại tiểu thư Vưu Tiểu Thúy không?”

Nương ta giật mình, khen đạo bà nói quá chuẩn: “Phiền bà xem xem, Ngạo Tuyết nhà ta cùng Đỗ đại quan có hợp nhau không?”

Mã đạo bà hít vào một hơi, nhớ lại lời dặn của Tào đồ tể, thêm mắt dặm muối thêm một chút, nói: “Kỳ lạ thật, nhìn bát tự này của nhị tiểu thư, phạm vào cung Thất Sát Tinh, từng trải qua tai ương, tiểu thư là người đã ch*t rồi.”

Nương ta sợ tới mức mặt mũi tái nhợt, bụm miệng.

Mã đạo bà nói tiếp: “Nhưng mà… ở đây lại có hồng loan tinh chiếu rọi, cứ như được thần thánh giúp cho sống lại vậy.”

Nương ta suýt nữa quỳ xuống trước mặt Mã đạo bà, nhưng không dám nói ra chuyện cả nhà trùng sinh, chỉ hỏi sau này Ngạo Tuyết có gặp tai ương gì không, hôn sự thế nào.

Mã đạo bà cười nói: “Nhị tiểu thư vốn mang mệnh cách đại phú đại quý, vốn phải xứng với chân long thiên tử, ai ngờ đó lại là tử long, mang tai họa ngập đầu đến cho cả tiểu thư và người nhà. Phương pháp hóa giải cũng có, chỉ cần thành hôn với một người trong tên có hành mộc, trùng hợp thay, tên của Đỗ đại quan lại có hành mộc. Gả vào Đỗ gia, nhị tiểu thư có lẽ không có được đại quý, nhưng đại phú thì dạt dào, phu thê hòa thuận, con cháu đầy đàn.”

Nương ta nghe mà hai mắt đẫm lệ: “Hiện giờ điều duy nhất không tốt là nhà ta là quan hộ, còn Đỗ gia là thương tịch.”

Mã đạo bà cười lạnh: “Mạng sống chẳng còn thì ai còn quan tâm chuyện quan hộ hay là thương hộ?”

Bà ta còn thần thần bí bí nói với nương ta: “Phu nhân còn chưa đến bốn mươi, trong mệnh của phu nhân còn có một nhi tử. Nếu nhị tiểu thư gả vào quan hộ thì sẽ chiếm mất vận số của nhi tử đó…”

Nương ta không nói hai lời, lập tức gả nữ nhi bảo bối cho Đỗ Thiên Minh, hơn nữa những phương thuốc giúp mang thai đời trước kiếm về cho Vưu Ngạo Tuyết, lần này còn kiếm thêm cho chính mình.

Ta vừa ở trong nhà vừa bày mưu tính kế, nhờ Tào đồ tể loan tin Vưu Ngạo Tuyết là phúc tinh trời ban, cha ta nhờ nữ nhi này quan vận sẽ hanh thông.

Hơn nữa, ta còn bảo Tào đồ tể cường điệu dung mạo của Vưu Ngạo Tuyết lên, biến nàng ta thành mỹ nhân xinh đẹp hiền huệ có một không hai trên đời.

Quả nhiên mấy ngày sau, Vưu Ngạo Tuyết cùng Đỗ Thiên Minh đã đính hôn.

Nghe nói Đỗ Thiên Minh nhất kiến chung tình với Vưu Ngạo Tuyết ôn nhu mỹ lệ, chuẩn bị tới mười rương sính lễ, quỳ xuống đảm bảo cưới Ngạo Tuyết về rồi sẽ đuổi hết di nương thϊếp thất trong nhà đi.

Vưu Ngạo Tuyết mừng rõ, càng cảm thấy mị lực của mình đã biến một lãng tử thành nam nhân si tình.

Tốt lắm, cứ tự tin như vậy đi.

Việc tiếp theo ta nhờ Tào đồ tể làm chính là âm thầm tìm kiếm, hỏi thăm về một nam nhân tên Lý Mậu Tùng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK