Úc Bạch Tuyết đã hẹn hò với Kardan từ rất lâu trước đây.
Tuy nhiên, một nhà thiết kế thương hiệu thời trang nhỏ bé, tất nhiên không thể thỏa mãn được sự phù phiếm của cô ta.
Vì vậy, cô ta đã cẩn thận bắt đầu xây dựng hình ảnh cho bản thân, muốn tạo dựng cho mình một nhân vật "có gia thế."
Ngay cả bức ảnh chiếc nhẫn kim cương cô ta đăng trên Weibo, thực ra cũng chỉ là tìm góc chụp rồi cẩn thận chỉnh sửa.
Thực ra, cô ta không hề có chiếc nhẫn kim cương hồng đó.
Chiếc nhẫn đó, mặc dù tôi không đeo nhưng đó là nhẫn cầu hôn mà Tống Văn Cảnh tặng tôi, tất nhiên tôi cũng không thể vứt lung tung, mà cất cẩn thận trong két sắt ở nhà.
Còn về buổi phát sóng trực tiếp hôm đó, Úc Bạch Tuyết hoàn toàn là giả vờ khoe khoang rồi lật xe.
Cô ta muốn mượn danh tiếng của Tống Văn Cảnh để tiếp tục gây chú ý nhưng không ngờ, tôi lại gọi người thật đến.
Nhiều chuyện đều có phản ứng dây chuyền.
Sau lần giả vờ khoe khoang rồi lật xe đó, sau đó Úc Bạch Tuyết có tới mấy vụ bê bối bị phanh phui.
Bao gồm cả việc trước khi ra mắt đã đi tiếp rượu ở quán bar, dựa vào việc ngủ với kim chủ để lấy vai diễn, thậm chí còn có cả những hành vi vi phạm pháp luật như trốn thuế.
Cuối cùng, để nộp số tiền thuế trước đó cùng với tiền phạt, cô ta thậm chí đã bán cả hai bất động sản đã mua sau khi ra mắt, như vậy mới tránh được cảnh tù tội.
Còn Kardan sau khi cô ta gặp xui xẻo, cũng lập tức vạch rõ ranh giới với cô ta.
Một bên là kim chủ của nhãn hiệu gia tộc, một bên là người phụ nữ đã mất giá trị.
Nên chọn như thế nào, Kardan dù không hiểu rõ thì người thợ may già tự lập nên cơ nghiệp Vương Phú Xuân đứng sau anh ấy cũng sẽ giúp con trai mình sắp xếp mọi chuyện rõ ràng.
Tôi xem xong tin đồn, chọc chọc Tống Văn Cảnh bên cạnh: "Cô ta xui xẻo như vậy, có phải do anh ra tay không?"
Tống Văn Cảnh đang xem báo cáo công ty, nghe vậy liền đặt báo cáo sang một bên: "Ai cơ?"
"Úc Bạch Tuyết." Tôi nói.
Anh xoa đầu tôi, môi nở một nụ cười chế giễu: "Không cần đến anh ra tay."
Chẳng cần anh tự mình làm gì, nhiều người sẵn sàng nịnh bợ anh mà ra sức đạp lên Úc Bạch Tuyết.
Mặc dù tôi không quan tâm đến đánh giá của cư dân mạng nhưng Tống Văn Cảnh rõ ràng rất để tâm.
Anh thậm chí còn chủ động tìm quản lý của tôi: "Tôi hy vọng dư luận có thể đối xử tử tế hơn với Đường Đường."
Quản lý đã ngăn anh chuẩn bị vung tiền mua thủy quân, vui vẻ nhận cho chúng tôi một vài chương trình truyền hình về tình yêu.
Lúc đầu tôi muốn từ chối nhưng Tống Văn Cảnh rất hứng thú, vì vậy anh đã dành riêng thời gian cho việc này.
Rõ ràng là anh muốn phát cơm chó đến mọi nhà.
Có lẽ vì thái độ phát cơm chó của anh rất chân thành nên mọi người từ ban đầu nghi ngờ về mối quan hệ của chúng tôi, đến sau này đã hoàn toàn chấp nhận.
[Cư dân mạng: Thái tử gia chỉ đúng là não tình yêu... Não tình yêu muốn phát đường thì có gì sai chứ?]
[Cư dân mạng: Hứa Đường có thể hướng dẫn chút được không, dạy tôi cách tìm một chiến binh tình yêu thuần khiết như vậy?]
Tôi mỉm cười, lăn một vòng trên chiếc giường lớn mềm mại, cọ vào chiếc gối lông xù.
Tiếng nước trong phòng tắm ngừng lại, Tống Văn Cảnh mặc áo choàng tắm bước ra, tóc mái còn nhỏ nước.
Anh tỏa ra hơi nóng, mang theo hương cam của sữa tắm, kéo tôi vào lòng.
Tôi ngồi trên đùi anh, lấy khăn trùm lên đầu anh, ngồi thẳng dậy giúp anh lau tóc.
"Cư dân mạng nói rằng anh là não tình yêu." Tôi lau tóc anh rối tung lên.
Anh nắm lấy tay tôi, không cho tôi tiếp tục hành hạ đầu anh nữa, sau đó vươn tay mở ngăn kéo đầu giường, lấy ra một chiếc hộp nhung.
Một chiếc nhẫn kim cương xuất hiện trên ngón giữa của tôi.
Anh ngắm nghía bàn tay tôi, hôn lên đầu ngón tay tôi: "Bàn tay của vợ anh đẹp thật."
"Em tưởng anh sẽ tặng em khi kết hôn." Tôi kinh ngạc nhìn anh.
Chiếc nhẫn có kiểu dáng khá đơn giản, giữa cánh thiên nga được đính một viên kim cương hình vuông, sáng lấp lánh.
"Tất nhiên là còn có thứ khác khi kết hôn." Anh ném khăn xuống thảm, nhìn tôi: "Nhẫn đã tặng rồi, bây giờ đến lúc làm chuyện nên làm vào đêm đính hôn..."
Tôi bị anh ấn xuống giường, một tay đặt trên eo anh, vừa vặn chạm vào hình xăm hoa hải đường.
Ngay trước khoảnh khắc mắt dần mơ màng, tôi nghĩ: Nếu não tình yêu cũng có màu sắc thì não tình yêu của Tống Văn Cảnh, hẳn là màu vàng* nhỉ...
*màu vàng bên trung người ta hay dùng với mấy ý nghĩa dăm dăm đồ á :)))