Không biết là đệ tử Tàng Kiếm kia có bệnh gì, cứ đuổi theo đánh Lý Uyên, từ đông đuổi tới tây, từ nam đuổi ra bắc.
Ngựa của Lý Uyên chưa ăn cỏ no, chạy không nhanh, bị Tàng Kiếm đuổi kịp cho ăn mãnh tước.
Lý Uyên: Ngươi uống lộn thuốc à?
Đệ tử Tàng Kiếm cười nhạt: Uống lộn thuốc đấy.
Lý Uyên: Chậc.
Đệ tử Tàng Kiếm: Ngựa này của ngươi không ăn no à?
Lý Uyên: Ngươi để ý làm gì?
Đệ tử Tàng Kiếm ném qua một thỏi kim nguyên bảo: Cầm mua cỏ cho ngựa, cho ngựa ăn no rồi trở về đánh ới ta.
Lý Uyên nhìn kim nguyên bảo rơi trong bụi cỏ, trong lòng thiên nhân giao chiến một hồi, suy nghĩ một chút nghĩ thật sự không có kim tử thì không qua được, vì vậy hừ lạnh một tiếng xuống ngựa xoay người lại nhặt, kết quả vừa thẳng thắt lưng đã bị người kết kết thực thực ôm từ phía sau.