Âm thanh càng lúc càng nhỏ, trợ lý đứng cách bàn làm việc không xa báo cáo chỉ hận không thể nhanh chóng bỏ chạy, chỉ bởi sắc mặt vị tổng tài trước mặt hình như âm trầm hơn ngày thường nhiều, khiến hắn hoài nghi có phải hạng mục này sai chỗ nào rồi không.
Thở ra một hơi, chờ trợ lý khép tập văn kiện lại trong sợ hãi, Lê Tu Triết bực mình vung tay ra hiệụ cho đối phương nhanh chóng ra ngoài, song lại không có ý kiến gì về hạng mục. Trợ lý run rẩy, như được đặc xá nhanh chóng rời khỏi văn phòng, còn đóng cửa lại. Trong lòng lại hoài nghi: Không phải nghe nói tổng tài phu nhân đến rồi sao? Sao sếp lại giận vậy?
Không biết trợ lý cho là mình “đang tức giận”, Lê Tu Triết nhanh chóng đè lại cái đầu giữa hai chân, như đang trả thù mà hướng về phía trước không ngừng động thân, tùy ý để cự vật không chút lưu tình tàn phá bừa bãi trong miệng đối phương, cho dù nghe được tiếng nức nở yếu ớt cũng không ngừng.
“Khụ khụ…” Dung An Bình đang quỳ gối dưới gầm bàn, ngầng đầu khẩu giao cho Lê Tu Triết mém chút nữa bị sặc, vừa nãy trêu ghẹo hơi quá, kết quả là bây giờ bị bắn đầy miệng, chất lỏng tanh đắng tí tách chảy xuống bên mép, vì không thể làm bẩn quần áo nên đành phải mở tay ra hứng lấy. Còn phần ở trong miệng, đành phải cố gắng nuốt xuống từng chút.
Đem người từ dưới gầm bàn kéo lên, một tay Lê Tu Triết giữ chặt eo Dung An Bình, một tay chấm chút bạch dịch thăm dò phía sau cậu. Dung An Bình chỉ mặc áo sơ mi trắng che nửa người trên, cài vài nút xiêu xiêu vẹo vẹo, nửa người dưới thì hoàn toàn trần trụi, phía sau mẫn cảm co rút lại siếc chặt lấy ngón tay đang vói vào.
Bởi vì hai người mặt đối mặt trên một chiếc ghế, động tác hơi lớn một chút, cái ghế sẽ di chuyển, Dung An Bình ôm lấy cổ người yêu, có chút sợ hãi muốn ổn định lại thân thể, nhưng mà phía sau bị khuếch trương tạo nên cảm giác vô cùng kỳ quái, khiến cậu không khống chế được run rẩy. Cậu cắn chặt môi dưới, vẫn nhớ là đang trong văn phòng của Lê Tu Triết, đột nhiên tuyến tiền liệt bị đâm chọc một cái, kích thích tựa dòng điện cực mạnh đánh vào thần kinh, không nhịn được rên lên. Oan ức liếc đối phương một cái, Dung An Bình thở hổn hển, lời nói đứt quãng: “Đừng, nhẹ chút…..” Nửa câu sau như nghẹn lại trong cổ họng, cố gắng nhiều lần mới nói ra: “Còn, còn đang ở văn phòng, ha…”
Lê Tu Triết chỉ cười, ban nãy hoàn toàn không để ý vẫn đang là thời gian làm việc, tùy tiện chạy tới đòi hôn là đối phương, thấy có người tiến vào mà quần áo không chỉnh tề trốn dưới bàn, lén lút mở khóa quần anh cũng là đối phương. Biết rõ trợ lý phải báo cáo công tác, mà vẫn nhân cơ hội ngậm lấy cây gậy đang cương của Lê Tu Triết cẩn thận liếm mút, sau khi bị nhéo cổ cảnh cáo lại càng táo tợn hơn, mở miệng nuốt vào nhiều hơn, đầu lưỡi kề sát hành thân đầy gân xanh lướt qua từng tấc từng tấc. Nghe thấy hô hấp Lê Tu Triết dần trở nên gấp gáp, còn đắc ý khiêu khích mắt ngựa nóng hổi, dùng cả khoang miệng đè ép lại dùng đầu lưỡi đâm vào, hoàn toàn mặc kệ Lê Tu Triết đang kìm nén khổ sở. Kết quả hiện tại phải chịu trừng phạt, liền nhắc là đang ở văn phòng ý để Lê Tu Triết ngừng tay. Nào có chuyện tốt như vậy được?
“Biết là ở văn phòng, thì nhỏ giọng chút.” Nâng lên cái mông tròn trịa, không kịp đề phòng đột ngột đâm vào, Lê Tu Triết chặn miệng Dung An Bình, ép cậu nuốt xuống hết tất cả kinh hô. Sau đó va chạm phía sau kịch liệt tựa bão tố, mỗi lần đều đi đến nơi sâu nhất, đã sớm biết rõ vị trí mẫn cảm, không cần tốn công tìm kiếm liền ngựa quen đường cũ nghiền áp thật mạnh. Kích thích quá lớn làm thân thể Dung An Bình chấn động, sắp từ trong ngực Lê Tu Triết nhảy ra, nhưng lại bị đè lại chặt chẽ không thể động đậy, miệng vẫn đang cùng đối phương môi lưỡi dây dưa, âm thanh không lộ ra được khỏi miệng. Chỉ có thể ngoan ngoãn thừa nhận, khóe mắt đỏ lên, theo động tác của đối phương nhấp nhô lên xuống.
Ghế dưới thân kẽo kẹt rung động, hơn nữa bên trong nơi hai người giao hợp, Lê Tu Triết còn ác ý lùi về sau, cái ghế theo đó mà trượt, Dung An Bình đang ngồi trên đùi lập tức sụp xuống không thẳng nổi thắc lưng, vách thịt ngậm lấy tính khí cũng sâu thêm mấy phần. Tư thế này vốn đã vào sâu, lần này Dung An Bình thật không chịu nổi, nghẹn ngào nắm lấy cánh tay Lê Tu Triết, không ngừng xin tha: “Không muốn…. Đừng động…. A … “Mới như vậy đã không chịu nổi rồi?” Buông môi lưỡi đối phương ra, Lê Tu Triết nghe được tiếng nức nở cầu xin, tâm tình ngược rất tốt mà hỏi han, lực trừu sáp không hề giảm đi, tốc độ vẫn luôn nhanh, tiếng “Ba ba ba” vang vọng quanh quẩn khắp phòng làm việc.
Lại thao lộng hồi lâu sau, dùng sức đâm cả cây đi vào, sau đó dừng lại bất động, Lê Tu Triết thở dốc, ác liệt mở miệng: “Làm sau còn dám quậy không?” Dung An Bình lấy lại tinh thần từ cơn khoái cảm chợt ngừng, trong mắt lấp lánh ánh nước, một hồi lâu mới lẩm bẩm nói: “Nhưng mà…. Muốn ….” Cho dù bị phạt, cũng khăng khăng cùng đối phương làm chút chuyện dâm đãng. Khụ khụ, dù là bản thân bị nửa cưỡng ép.
Hơi cúi đầu, Lê Tu Triết si mê nhìn côn th*t thô to của mình bị kẹp ở giữa hai cánh mông trắng mịn, chỉ có thể loáng thoáng thấy phần gốc, cả hành thân cùng đầu mút đều bị thịt huyệt nuốt vào, bạch dịch có tác dụng bôi trơn đã sớm thành bọt dính nơi hai người kết hợp, một mảng lầy lội. Chậm rãi chuyển động, không chút lưu tình ma sát tuyến thể bên trong, lưu luyến thật lâu không rời, Lê Tu Triết vừa cười vừa hỏi: “Thật sự không thể à?”
Từng trận tê dại từ trong xương tủy chảy đến khắp tứ chi, đến ngón chân cũng không nhịn được cong lên, địa phương bị đâm vừa nóng vừa ngứa, dường như ngay cả suy nghĩ cũng bị tê liệt. Dung An Bình ngẩng đầu, âm thanh trầm thấp không thể kiểm soát tràn ra từ miệng, vẫn rất kiên trì: “Nhưng mà em thích……” Đồ vật bên trong cơ thể kia cuối cùng cũng chuyển động, lại một phen mạnh mẽ co rút, mị thịt trong hậu huyệt ban nãy không được thỏa mãn cũng không có ghi thù, ngược lại càng thêm hút chặt, chèn ép hành thân.
“Thật thoải mái… Tiếp tục….” Dung An Bình chính là điển hình của thể loại không sợ chết, bị trừng phạt còn muốn trêu chọc người, nhận ra Lê Tu Triết hình như không tức giận, liền phóng túng rên rỉ, mặc kệ đang ở chỗ nào, chỉ chìm đắm trong khoái hoạt. Lê Tu Triết cũng hết cách, cố nén dục vọng thì người khó chịu cũng là mình, chẳng thà thỏa thích vui vẻ mà làm một hồi, một tay véo lấy hạt thịt trên ngực đối phương nhào nặn đùa giỡn, tay còn lại đè trên eo đối phương, giở lại trò cũ đặt ở nơi mẫn cảm nhất trong huyệt mà liều mạng nghiền nát.
Lê Tu Triết không chừa thời gian cho Dung An Bình nghỉ ngơi, lúc cả người cậu nhũn ra sắp ngất, động tác dưới thân lại càng mãnh liệt, không ngừng được mà dùng sức đè nghiến tuyến thể đã thích đến tê dại, thậm chí có hơi đau đớn, nước mắt chảy xuống từ khóe mắt làm ướt ngực cả hai. Dung An Bình tìm đến miệng anh, chủ động đưa lưỡi quấn lấy, hơi thở giao hòa, vất vả lắm mới khiến đối phương thương tiếc, cuối cùng tốc độ cũng chậm lại.
“ Lần sau cứ thử không nhịn được nữa đi, nhóc vô lại.”
Lời nói tràn ngập ý tứ ám chỉ, làm thân thể Dung An Bình đột nhiên căng thẳng. Nhưng mà Lê Tu Triết không giải thích, vỗ vỗ đùi cậu ra hiệu thả lỏng, sau đó lại bắt đầu động tác, từ dưới đỉnh lên. Dung An Bình lòng tràn đầy nghi hoặc, không biết anh lại muốn xử cậu sao đây, hậu huyệt căng thẳng mà co rút quấn lấy côn th*t đang nhanh chóng ra vào. Nhưng mà khi đối phương thẳng lưng động mạnh, cơ bản là không có cách nào giải đáp tâm tư đã rối như tơ vò của mình, chỉ có dục vọng bốc lên. Đồ vật làm loạn trong cơ thể dù sao vẫn luôn tìm được lực độ tốt nhất khiến cậu không thể giữ được thanh tỉnh, không ngừng ma sát đâm xuyên, tốc độ tăng nhanh, gia tăng cường độ đâm vào, chất lỏng chảy ra nơi hạ thân giao hợp làm ướt cả đệm ghế.
Dung An Bình mở to miệng hít thở, giao hợp thời gian dài rút cạn đi sức lực của cậu, vô thức đưa tay lại không bắt được cái gì, cào cào ngực đối phương rồi buông thõng. Nhận ra vật bên trong lại lớn thêm, cậu vừa khóc vừa la to: “Muốn bắn, mau cho em!” Lê Tu Triết lúc này lại cầm di động trên bàn, không biết chỉnh cái gì, sau đó đặt trên nhục nha đang khẽ nhếch của Dung An Bình, chút rung động nhỏ càng kích thích thân thể run rẩy.
Sau đó, lúc Dung An Bình giãy dụa một chút, Lê Tu Triết mạnh mẽ tiến vào hơn mười lần, quy đầu chặn ở nơi sâu nhất, miệng nhỏ mở ra, bắn vào từng luồng tinh dịch. Dung An Bình sao còn nhớ đến việc không thể để quần áo dơ, hay là việc bọn họ đang dây dưa ở văn phòng, bị kích thích đến mất hồn, cả cây phía trước lẫn hậu huyệt đều cao trào, cũng lay động mà bắn ra, trọc dịch bắn tứ tung còn di động cũng bôi lên một lớp dính dấp.
Cuối cùng cái gì cũng không thể bắn, hai người đẫm mồ hôi mà ôm nhau, Dung An Bình cực kỳ mệt mỏi, nằm nhoài trong ngực Lê Tu Triết bình ổn hô hấp. Mà Lê Tu Triết thừa dịp trừu sáp thêm vài cái, đem tất cả chất lỏng đều rót vào cơ thể Dung An Bình, mới hài lòng rút ra từ từ. Sau đó anh không để ý chất lỏng đặc sẹt kia chảy ra làm hai người càng trở nên lộn xộn không chịu được, mà xé giấy lau sạch điện thoại, ngón tay lướt qua bấm mở gì đó, tiếng rên rỉ quen thuộc truyền tới: “Thật thoải mái…. Còn muốn…”
Vành tai hồng lên, Dung An Bình muốn cướp lấy di động tắt đi, nhưng bởi vì không còn sức nên đành phải trơ mắt nhìn đối phương đem đoạn ghi trộm phát đi phát lại vài lần. Trong văn phòng cách âm rất tốt, không có âm thanh nào lọt ra ngoài, cho nên đoạn ghi âm vô cùng rõ ràng, rên rỉ, thở dốc còn có tiếng nước tí tách quanh quẩn bên tai, tựa như vận động kịch liệt kia vẫn chưa kết thúc.
“Thật tiếc là lần sau không thể ghi âm.” Nhìn thấy ánh mắt cậu có chút sợ hãi, Lê Tu Triết liền mỉm cười đắc ý. (Anh tiếc cái mệ gì (◣_◢))