• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nàng quay sang Hề Như Tình, nhìn kìa, nàng ấy đang lén lút nhìn ý trung nhân , chắc hẳn đang ngại nàng nên không dám nhìn công khai a, vậy thì nàng tạo cơ hội cho nữ chính của nàng thôi


" Tỷ tỷ, có vẻ như Khang vương đến tìm tỷ. "


"Nào có... Vị hôn phu của Khang Vương là muội, muội đừng hiểu lầm !"


Nhìn Hề Như Tình luống cuống, phân bua trước mặt nàng, nàng cười thầm. Nàng còn không biết nữa sao? Liếc mắt đưa tình rõ ràng ai cũng biết.


"Tỷ tỷ, ta biết tỷ với Khang vương cùng nhau có tình ý, ta đã thông suốt ra rất nhiều, chả qua trong quá khứ, ta ganh tỵ với tỷ muốn đoạt mọi thứ mà tỷ yêu thích nên mới vậy. Giờ vương gia chán ghét muội, đối với muội nửa chút tình ý cũng không có, tâm muội đã lạnh, cũng không thích hắn nữa. Muội cũng không thể phá hỏng một đôi uyên ương, như vậy là tạo nghiệp. "


Nói rồi nàng nắm lấy tay Hề Như Tình, trước sự chấn động của nàng ấy, nàng bình thản tiếp tục nói


" Tỷ tỷ, sau này có cơ hội. Ta nhất định sẽ chuyển hôn sự này trả lại cho tỷ. Hãy tin ở ta, thứ không thuộc về ta, ta sẽ không cưỡng cầu ! Tỷ nhất định sẽ hạnh phúc. "


Sau này hai người đến với nhau lưỡng tình tương duyệt, Khang vương chỉ yêu mình tỷ, cả đời không nạp thiếp, hai người có với nhau những đứa con thông minh xinh đẹp, hạnh phúc dắt tay nhau đến đầu bạc giang long... Đương nhiên nàng sẽ không nói ra nhưng lời này, sợ Hề Như Tình sẽ nhìn nàng bằng ánh mắt quái dị.


"Quỳnh Nhi..."


Mắt đẹp của Hề Như Tình đã hiện lên một tầng sương mỏng, quả nhiên là rất cảm động những lời của nàng nói, còn thay đổi cách xưng hô kìa !


"Ta...không biết nói thế nào nữa, cảm ơn muội..."


Muội Muội của nàng đã suy nghĩ trưởng thành rồi, suy nghĩ thấu đáo như vậy, nhưng thân phận của nàng sau này... sau này về lại thân phận. Nhất định nàng sẽ không để muội muội phải ủy khuất, Hề Như Tình âm thầm hạ quyết tâm.


Hề Như Tình cũng nắm chặt tay nàng... Nữ chính chính là khúc gỗ cứu mạng của nàng, nàng không vuốt mông ngựa sao được ! Nàng còn muốn sống, nếu không tìm cách hạ bệ nữ chính, thì hẳn sẽ không bị biến thành cục đá kê chân a.


Khang Vương nhăn mày đi nhanh qua bên này nhìn Hề Như Tình đang rưng rưng nước mắt, mặt trầm xuống lạnh lẽo quay sang hỏi nàng.


"Ngươi khi dễ Tình Nhi?"


"Không đâu, Kỳ ca ca, Quỳnh Nhi không khi dễ muội ! Chỉ là vừa rồi muội cảm động..."


Hề Như Tình vội vàng phân bua giúp nàng. Nàng thầm bĩu môi trong lòng, Thấy đấy, còn gọi Kỳ ca ca kìa, thân thiết làm sao !


"Vậy sao?"


Khang vương liền dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn sang phía nàng, mày kiếm nhíu lại có chút nghiền ngẫm. Hề Như Quỳnh ăn mặc đơn giản, có chút thay đổi làm hắn có chút bất ngờ, ánh mắt của nàng ta nhìn Tình nhi cũng không thấy ác ý, là đóng kịch, hay là hắn nghĩ nhiều ?


Nhìn gì mà nhìn, nàng thật muốn móc đôi mắt sắc bén không có độ ấm kia ra. Ánh mắt nhìn Hề Như Tình đầy ấm áp, nhìn qua nàng thì như muốn đóng băng nàng, thật khó chịu !


"Đúng vậy, Khang Vương cùng tỷ tỷ có việc gì muốn nói với nhau thì hãy nói. Tỷ tỷ, ta vào trước nhé."


Tiếp tục đánh bài chuồn thôi, nàng không muốn làm cái bóng đèn to lớn, nói rồi, nàng xách váy đi xuống xe ngựa, tiến đến Hoàng cung để mặc hai người kia tình chàng ý thiếp !


Nàng đi tới cửa, đưa thiệp mời cho thái giám đứng canh, nàng liền được dẫn vào trong. Khi Hề Như Quỳnh bước vào đại sảnh, mọi ánh mắt của các khuê nữ bắn đến nàng, khinh bỉ có, căm hận có, tóm lại là không có ánh mắt tốt. Lườm thì cứ lườm đi, nàng có mất miếng thịt nào đâu, quả nhiên nữ phụ vận khí khắc tinh. Vả lại các khuê nữ ở đây không quan trọng, nàng không cần thiết phải lấy lòng. Im lặng làm con rùa rụt cổ, yên ổn rồi về nhà  đánh một giấc là được !


Nàng làm như không để ý, đi đến chỗ ngồi của mình dùng trà, nhìn ngắm xung quanh. Quả là cảnh đẹp chỉ Hoàng Cung mới có, xung quanh là trúc xanh bao quanh làm cho không khí mát mẻ, mùi hương của trúc thoang thoảng làm cho người ta cảm thấy rất dễ chịu và thư thái, không gian ở đây dùng để ngồi đọc sách cũng không tồi ! Thêm oanh oanh yến yến vây quanh, thì ai chẳng thích làm hoàng đế.


Mải nghĩ ngợi cũng được khá lâu rồi, mọi người cũng đến khá là đông đủ, không khí đang rất sôi nổi. Có rất nhiều cặp đôi ở đây đang liếc mắt đưa tình. Phải rồi, Lễ Thất Tịch là lễ tình nhân kia mà.


Hoàng hậu nương nương tổ chức cái này, nói trắng ra là lễ hội xem mắt to lớn của hoàng gia !  Có điều Hề Như Tình sao còn chưa tới? Chắc vẫn còn đang tình ý nồng thắm ngoài kia. Vừa nghĩ đến Hề Như Tình, thì nàng ấy bước vào.


Khi Hề Như Tình xuất hiện, mọi người như ná thở, xuýt xoa ngắm nhìn tiên nữ lạc xuống trần gian, nhưng phần lớn là các ánh mắt ngưỡng mộ và ghen tỵ của đám khuê nữ và sự si mê của đám nam nhân. Nàng cảm thấy vừa hâm mộ vừa thương xót Hề Như Tình , hâm mộ vì nàng ấy có nhan sắc tuyệt thế cùng có cực phẩm nam nhân bảo hộ và thương yêu. Còn thương xót, chính là nàng ấy quá đẹp để rồi nhận lấy đầy rẫy ánh mắt ganh ghét, nhiều người muốn hãm hại.


Nàng đã kinh diễm ngay từ đầu rồi, nên đến đây cũng không còn bất ngờ nữa. Nhìn Hề Như Tình đi về phía nàng, chắc hẳn nàng ấy đã quen với những ánh nhìn chằm chằm nên mới có thể bình thản bước đi như vậy, Hề Như Tình đi từng bước đều có  ánh mắt các công tử cùng các tiểu thư dõi theo, hai má nàng ấy vẫn còn hai rặng mây đỏ, phòng tình dào dạt, cuốn hút mê người.


Đặt nàng ở cùng Hề Như Tình, Làm lên một bức tranh tương phản quá đáng ! Một xấu một đẹp. Nàng quả thật không đẹp bằng cái móng tay của Hề Như Tình! Thiên a~ sao lại không công bằng đến vậy? Kiếp trước con đã gây ra rất nhiều tội nghiệt sao?! Bên trong nàng thầm rơi nước mắt gào thét vạn lần.


Hề Như Tình áy náy nói.


"Xin lỗi ta đã để muội đợi lâu ! "


"Không vấn đề gì ! Tỷ tỷ tới đây ngồi cạnh ta ! "


Nàng đứng lên thân thiết kéo tay Hề Như Tình ngồi xuống chỗ bên cạnh nàng.


Có tiếng xì xào vang lên


"Chẳng phải Hề Như Quỳnh rất căm ghét Hề Như Tình sao? Còn có, nàng ta tìm mọi thủ đoạn để hãm hại Hề Như Tình kia mà ? Sao có thể thân thiết vậy được? Nhất định là đang đóng kịch ! "


Rất nhiều ánh mắt tò mò chiếu về phía bên này, nàng không để tâm,  tiếp tục qua sang cắn hạt dưa, tám chuyện cùng Hề Như Tình, đàn bà con gái quả là thứ lắm miệng! Thích đem chuyện nhà người ta ra mà nói !


"Hoàng Thượng Giá Đáo"


"Hoàng Hậu Nương Nương Giá Đáo"


Tiếng the thé của Thái giám cất lên. Tất cả đều lục đục đứng lên hành lễ


'Hoàng Thượng vạn tuế '


'Hoàng Hậu nương nương thiên tuế"


Theo sau hoàng thượng và hoàng hậu đại nhân là các phi tần đang đi sau, người nào người nấy đều rất đẹp. Như hoa trong vườn đang khoe sắc, lão hoàng đế thật biết hưởng thụ quá đi. Xung quanh cả đàn vợ đẹp, chẳng trách ai cũng muốn là đế vương. Cầm quyền lớn, đàn vợ luôn xinh đẹp trẻ trung, hậu cung luôn được nạp thêm bởi lễ nghi tuyển tú.


Hoàng thượng cùng dàn phi tần đã an vị ở vị trí trên, vui vẻ cười nói


"Bình Thân"


"Tạ ơn Hoàng Thượng" tất cả tiếp tục lục đục ngồi xuống, để vương đã đến đây làm không khí sôi nổi vừa rồi trầm đi không ít !

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK