- Thả cô bé này ra nào . - chàng nói , giọng nhẹ nhàng , có chút mơ hồ
2 vệ sĩ quay mặt ra nhìn nhau , thoáng một chút kinh ngạc rồi vội vã buông tôi ra , nói với chàng đầy kính cẩn :
- vâng , cậu chủ .
2 vệ sĩ buông tôi ra , tôi lập tức đứng dậy , phủi quần áo , hướng chàng cười :
- Cảm ơn anh !
- ...
Thấy chàng bất ngờ im lặng , tôi lúng túng , dịch chân sang trái , sang phải , mặt cúi gầm :
- xin lỗi anh, em ... em chỉ .... định xin chữ kí ...
Tôi gãi gãi đầu , nói tiếp :
- nhưng ...
Chưa kịp nói hết câu , chàng đã chặn họng , nói bằng giọng mà chỉ có đủ để 2 chúng tôi nghe :
- Tôi ghét nhất loại con gái fans cuồng ngu ngốc như cô , cô đang làm phí phạm thời gian nghỉ ngơi của tôi đấy , mau biến đi .
Nói rồi , anh ta đứng dậy , dáng người cao dong dỏng , nụ cười hòa nhã như thiên sứ :
- Được rồi , em mau trở lại đi , hì
Tôi choáng đến cực độ . Này ! Vừa nãy còn dùng giọng điệu sát khí để nói chuyện với tôi , sao đùng cái trở mặt nhanh như vậy cơ chứ ? Anh ta nên chuyển từ khoa ca hát sang sân khấu , diễn viên đi , anh ta mà không đi đóng phim thì đúng là phí mất một nhân tài đấy . Tôi lắp bắp , giận đến cực độ :
- Anh ... anh ...
Tôi sôi máu lắm rồi khi anh ta lại cười cười cái kiểu hớp hồn như thế . Tôi vơ chai nước lọc trên bàn , mở ra , nhanh như chớp hắt toàn bộ nước vào người anh ta
'' ÀO ''
Nụ cười thiên thần phút chốc cứng đơ lại , rồi biến mất , thay vào đó là 1 cái nhìn đầy giận dữ . Nước ướt đẫm cả khuôn mặt , 1 mảng áo của anh ta , cộng thêm khuôn mặt lạnh lùng tỏa đầy sát khí , nói thật lúc này trông anh ta nam tính , đẹp trai vô cùng .
Nhưng giờ khuôn mặt ấy ngàn vạn lần không thể hấp dẫn tôi được nữa sau khi tôi biết được sự thật đằng sau nụ cười thiên thần kia .
Tôi tiện tay ném nốt vỏ chai vào đầu hắn nghe '' cốp '' 1 tiếng , tôi cười lạnh lùng :
- Hoàng tử đẹp trai , hẳn là luôn được tặng quà . Bản thân là '' fans cuồng ngu ngốc '' như tôi đây cũng nên có quà tặng anh , hôm nay , kính biếu ly nước lọc tinh khiết , bổ da , tốt cho sức khỏe , '' hoàng tử '' cứ từ từ mà thưởng thức , Hừ !!!
Nói xong , tôi quay đầu bước thẳng 1 mạch . Đến chỗ đám fans , tôi quát lên '' Tránh ra '' hiện tại vốn đã im lặng , nên giọng tôi có uy lực hẳn , thế là 2 bên xô đẩy nhau lùi lại , tạo thành 1 con đường cho tôi đi vào giữa .
Không phải nói chơi chứ ! Lúc đấy tôi thấy tự hào vô cùng , lần đầu tiên tôi có thể bước đi trong hoàn cảnh như vậy . Thật là vô cùng hãnh diện