"Tuyết Hà, mình đây."
Cô bạn vui vẻ nói:"Thiên Ân mình có hai tin vui muốn nói cho cậu biết." Cô bạn này đã biệt tích từ hôm hai người hẹn nhau đi chơi đến nay, bỗng nhiên hôm này lại gọi cho cô nói có tin vui làm cô thấy thật tò mò.
"Là tin gì vậy?"
"Mình vừa nghe ngóng được ở một công ty xây dựng đang tuyển thư ký cho tổng giám đốc, chẳng phải trước kia cậu đã học ngành này và muốn có được công việc như vậy sao, mình thấy công ty đó rất tốt nên cậu nhanh nhanh đến phỏng vấn xin việc đi." Trước kia đúng là Trương Thiên Ân đã học ngành này, thành tích cũng rất tốt, nhưng đối với thời buổi bây giờ thành tích tốt như vậy nhưng vẫn rất khó xin việc, nên cô đã chọn làm dân văn phòng, đợi cơ hội, vậy mà cũng đã 2 năm trôi qua kể từ ngày cô ra trường, lần này có thể là vận may chăng, cơ hội này cô sẽ không thể bỏ lỡ được.
"Tuyết Hà cảm ơn cậu, cảm ơn cậu nhiều lắm." Trương Thiên Ân rối rít cảm ơn.
"Làm gì mà cảm ơn dữ vậy, đây cũng chỉ là mình vô tình biết được thông tin mà thôi." Tuy Tuyết Hà nói như vậy nhưng cô biết cô bạn này vẫn còn để tâm đến ước mơ của cô và luôn muốn giúp cô tìm việc.
Ngoài Tuyết Hà ra cô chẳng còn một người bạn thân nào nữa. Mọi tâm sự và những ước mơ của cô đều kể cho Tuyết Hà nghe. Bạn cấp ba và thời đại học hầu như đều ra nước ngoài làm ăn chỉ còn một số ít vẫn còn ở lại trong nước nhưng đều ở những nơi rất xa vậy nên chỉ còn lại Tuyết Hà là người bạn thân nhất với cô. Cô và Tuyết Hà đã làm bạn từ hồi tiểu học, trung học và cho đến tận bây giờ. Tuy không cùng nhau học đại học nhưng tình bạn của hai người vẫn rất tốt, cũng thật trùng hợp là sau này hai người lại sống cùng một nơi.
Lúc nãy Tuyết Hà có nói là hai tin, nhưng chỉ nói hết một tin, vậy là cô tiếp tục hỏi:"Tin thứ 2 mà cậu nói là gì vậy?"
Trương Thiên Ân nghe thấy đầu dây bên kia cô bạn có vẻ hơi ngập ngừng, sau đó mới nghe tiếng trả lời:"Ờm, thì..là...tớ sắp kết hôn rồi."
Trương Thiên Ân nghe thấy vậy thì vô cùng ngạc nhiên, nếu cô nhớ không nhầm lần trước hẹn cùng nhau đi chơi, Tuyết Hà còn nói vẫn đang độc thân, giờ thì đùng một cái lại nói sắp kết hôn:"Cậu sắp kết hôn?" Vì ngạc nhiên quá nên cô chẳng biết phải nói gì chỉ hỏi lại như chưa thể tin vào tai mình.
"Đúng vậy, mình sắp kết hôn rồi." Bây giờ thì Tuyết Hà có vẻ hào hứng hơn, biết chắc là cô đang rất ngạc nhiên và cũng rất tò mò nên Tuyết Hà chủ động kể cho cô nghe:"Thật ra mình và anh ấy là tình một đêm." Nghe đến đây Trương Thiên Ân lại càng ngạc nhiên hơn nhưng cố gắng giữ tâm trạng ổn định để nghe Tuyết Hà kể tiếp.
"Sau 2 ngày mình hẹn cậu đi chơi mình đã gặp anh ấy, hôm đó mình muốn đến bar để giải sầu vì một chút phiền muộn trong công việc muốn rủ cậu đi cùng nhưng hôm đó cậu lại về nhà bố mẹ nên mình đã một mình đến đó, mình uống say khi ra về thì bị một vài tên xấu xa chặn lại, muốn lợi dụng lúc mình say để làm nhục mình nhưng thật may mắn anh ấy đã kịp thời đến cứu mình rồi đưa mình về nhà anh ấy, sáng hôm sau tỉnh dậy thì...mình và anh ấy đã..." Bỗng nhiên Trương Thiên Ân nhảy dựng lên, cắt ngang lời Tuyết Hà:"Cái gì, anh ta mới là người lợi dụng cậu lúc say thì có, sao cậu ngốc vậy, người ta lợi dụng cậu mà cậu tỏ ra vui như vậy hả?"
Tuyết Hà chẳng biết phải nói thế nào với cô gái quá nhạy cảm về xã hội như vậy nữa, chưa nghe hết câu chuyện đã nhảy dựng lên như vậy rồi. Tuyết Hà liền nói rõ hơn cho cô hiểu:"Không phải vậy, mà là mình tự nguyện, sáng hôm đó mình có nhớ mang máng một chút về sự việc tối hôm trước, không phải anh ấy lợi dụng mình mà là mình say quá nên mới...tóm lại là anh ấy chẳng làm gì sai cả, mà anh ấy còn rất chân thành nói sẽ chịu trách nhiệm với mình, nên bọn mình quyết định sẽ tiến tới hôn nhân."
"Như vậy mới được chứ, làm mình cứ tưởng..." Bấy giờ Trương Thiên Ân mới thở phào nhẹ nhõm:"Mà anh ta tên gì vậy, khi nào thì cậu tổ chức hôn lễ?" Nghe kể từ nãy mà Tuyết Hà không hề nói tên của người đó nên cô hỏi.
"Anh ấy tên Đỗ Tuấn Hải, bọn mình dự định một tháng nữa sẽ tổ chức hôn lễ, hôm nay mình chỉ báo trước cho cậu còn ngày cụ thể thì mình sẽ nói sau."
"Hihi, chúng mừng cậu đã tìm được một nửa của đời mình nha." Trương Thiên Ân còn nhiệt tình nói:"Mà tổ chức hôn lễ chắc bận rộn lắm, nếu cần mình giúp gì thì cứ nói."
"Tất nhiên sẽ có phần của cậu rồi." Cô bạn còn bổ sung thêm:"Còn cậu nữa đó, cũng nên tìm một người cùng cậu đi đến hết cuộc đời đi chứ."
Tuyết Hà nói như vậy làm cho cô nhớ về lần xem mặt được sắp xếp khi về nhà, cô liền đem ngay chuyện đó kể cho Tuyết Hà nghe, nói với giọng chẳng mấy vui vẻ gì, nhưng cô bạn cười và nói như vậy cũng tốt mà làm cho cô cũng chẳng biết phải nói sao. Sau khi nói tạm biệt cô bạn thân cô liền nghĩ đến sự việc khi cô về nhà, từ ngày đó đến giờ, cô không hề gặp Ngô Gia Hào cũng không thấy mẹ cô gọi điện, làm cô tò mò không biết đây có phải một điều tốt đẹp gì không.