• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hai chân Hứa Duy tách ra , ngồi ở trên người đàn ông tráng kiện, ôm lấy đầu anh, cổ ngửa về phía sau. Vu Thế Châu không ngừng luật động ở bên trong cô, xiết chặt eo cô, không ngừng lên xuống.


Tiểu đệ nổi đầy gân xanh, không ngừng khuấy động hoa huy*t, bên ngoài dâm dịch không ngừng chảy ra, chỗ hai người kết hợp ướt đẫm. Anh một tay ghì chặt eo cô, một tay giữ chặt vai cô.


Nhẹ nhàng ngậm lấy nhũ hoa, không ngừng liếm láp, nhũ hoa dựng thẳng đứng lên. “Ừm. . . A a. . .” Lông mày Hứa Duy nhíu chặt, giống như đau lại giống như thoải mái, không ngừng lên xuống, hai tòa tuyết trắng không ngừng lắc lư.


Bên trong huyệt đạo nóng như lửa, mỗi một lần tiến vào đều chạm vào chỗ sâu nhất, cảm giác giống như bị anh xuyên thủng. Cô cong đầu gối, nhằm giảm bớt lực đạo, lại bị anh giữ chặt eo ấn xuống.


Hăng hung đâm vào, tiểu đệ bên trong thẳng tắp chạm vào miệng tử cung, mỗi lần tiến vào đều càn quét mọi ngóc ngách. Đây là lần thứ hai bọn họ thân mật, lại làm tới trình độ như vậy, Hứa Duy thật sự không chịu nổi.


Khóc lóc thảm thương, “Không muốn, dừng lại, a. . . , không, ra ngoài, đau. . .” Bình thường, Hứa Duy yêu cầu bất kỳ điều gì anh đều có thể đáp ứng cô, nhưng hiện tại anh không dừng lại được. Cô càng khóc lóc tỏ vẻ đáng thương, trong lòng anh càng hưng phấn, xúc động muốn nghiền nát cô.


Vu Thế Châu mắt điếc tai ngơ, cố chấp xiết chặt eo cô, lưu lại vết bầm tím trên làn da nõn nà của cô, anh không ngừng thở dốc, mồ hôi nóng hổi toát ra toàn thân. Giống như motor, chỉ thấy tiểu đệ không ngừng ra vào giữa hai chân cô.


Chờ tới khi động tác dần chậm lại, lại nhẹ nhàng cọ qua cọ lại, sau một hồi chậm rãi động tác lại trở nên mãnh liệt hơn. Hứa Duy đã trải qua nhiều đợt cao trào, cả người vô lực, vòng eo bủn rủn, nhưng anh thì vẫn còn rất sung sức.


Tới khi kết thúc, cô mệt tới mức nhắm nghiền mắt, trên đỉnh núi tuyết tràn ngập các vết màu đỏ, anh thở mạnh một hơi, toàn thân run rẩy chống đỡ bên ngoài miệng tử cung, rót toàn bộ tinh d*ch nóng hổi vào bên trong tử cung của cô.


Hứa Duy run rẩy, tử cung co rút, Vu Thế Châu rên lên, trọn vẹn một phút , bên dưới nhẹ nhàng rút ra, hoa huy*t lại không ngừng co rút. Anh không có ý định rút ra, đi tới nửa đường lại bị hoa huy*t hút chặt, sau đó toàn bộ tiểu đệ lại nhẹ nhàng tiến vào bên trong.



Hứa Duy ngủ không thoải mái chút nào, bụng dưới vừa trướng lại vừa đau, rất muốn đi tiểu, anh ôm chặt cô vào trong lòng, tiểu đệ vẫn vùi mình bên trong hoa huy*t. Bàn tay rộng lớn nhẹ nhàng vuốt ve bụng cô, tưởng tượng nếu như cô mang thai đứa con của anh thì hạnh phúc tới chừng nào.


Anh nằm ở trên giường, để cô nằm sấp trên người mình, trong lúc ngủ say tiểu đệ vẫn chôn chặt bên trong mật đạo của cô. Hứa Duy ngủ một giấc khi tỉnh lại không biết đã mấy giờ, đầu giường có hai ngọn đèn nhỏ, tỏa ra ánh sáng yếu ớt.


Trong phòng mở điều hòa, cho dù hai người chen chúc cùng một chỗ nhưng cũng không nóng, chỉ là vừa mới làm xong không có tắm rửa, cả người dinh dính, rất không dễ chịu. Muốn chậm rãi tách khỏi ngực anh, phát hiện vừa trướng vừa khó chịu, hiển nhiên là anh vẫn chôn chặt bên trong người cô.


Mặt Hứa Duy đỏ bừng, những hình ảnh điên cuồng quấn chặt nhau hiện lên ở trong đầu, côn th*t vẫn chôn chặt ở sâu bên trong, tiếng phốc phốc phát ra, tiếng thở dốc của anh toàn bộ đều vang bên tai, rặng mây hồng càng lan rộng.


Côn th*t chạm vào chỗ sâu nhất, bị từng tầng tầng lớp lớp hoa huy*t hút chặt, cả người giống như bị điện giật, phía dưới hiện tại không chỉ trướng, đau , còn có cảm giác tê dại. Cẩn thận từng li từng tí lui về sau, bên trong hoa huy*t cảm giác được quá trình côn th*t tách ra, không nỡ để nó rời đi, hoa huy*t không ngừng co rút.


Sau đó toàn bộ côn th*t đều lui ra bên ngoài, chỉ còn đầu quy vẫn chôn ở bên trong, Hứa Duy lúng túng ngẩng đầu nhìn Vu Thế Châu, đột nhiên chạm phải một đôi mắt đen như mực, anh đã tỉnh.


Hít sâu một hơi, cô ngả người về phía sau, thời điểm sắp rút ra, anh lại đột nhiên ghì chặt eo cô, côn th*t lại tiến vào hơn nửa. Hứa Duy bất ngờ bị đột kích rên lên, mày nhíu chặt.


Sau đó cảm nhận được côn th*t dần dần ngóc đầu dậy, lúc đâug mềm giờ đây dần trở nên lớn hơn, hoa huy*t trướng lên, hiện tại nó càng to hơn, khoái cảm truyền tới, tay Hứa Duy chống ở trước ngực Vu Thế Châu, cắn môi nói: “Anh ra ngoài đi, em rất mệt.”


Chưa từng có đàn ông, đột nhiên phát sinh quan hệ, đừng nói là tâm lý thay đổi, ngay cả thân thể cũng không có cách nào tiếp thu, nhưng hai đêm bị anh lăn qua lăn lại, bình thường cô cũng tập thể dục, nhưng lúc này eo như muốn đứt ra.


Ánh mắt Vu Thế Châu dừng ở trên eo cô, trên mặt lộ vẻ xót xa, thay cô, nhẹ nhàng xoa nắn eo, Hứa Duy uể oải gối đầu lên gối, nghiêng đầu nhìn anh.



Tóc đen cắt ngắn, xõa ở trên trán, đôi mắt sáng ngời, làn da sáng ngời, dung mạo như hoa, rất bắt mắt. Hứa Duy chợt nhận ra, cho dù Vu Thế Châu không phải là trúc mã của Tô Tĩnh , cô gả cho anh cũng không thiệt thòi gì.


Hơn nữa người này ở trên giường, khụ khụ, cũng rất dũng mãnh, cảm giác chua xót vừa giảm bớt, liền vỗ vỗ tay anh, “Được rồi, em muốn tắm, anh ra ngoài đi.”


Bởi vì anh vẫn chôn chặt bên trong người cô, khoảng cách giữa hai người lại rất gần, nâng mắt liền có thể nhìn thấy lông mày dày rậm của cô, ánh mắt lướt qua những vết bầm tím trên người cô, dịu dàng hỏi, “Còn đau không?”


“Không đau, đứng lên.”


Cô không muốn động, cho nên muốn để anh tự mình rút ra, ai ngờ Anh vén chăn lên, ôm lấy cô. Hứa Duy vịn vào vai anh, cả hai người đều trần trụi, cho dù ở nhà nhưng cô vẫn cảm thấy xấu hổ, cô nằm bò về phía trước, miễn cưỡng che đi cảnh xuân lộ ra bên ngoài.


“Thả em xuống, em muốn tắm, anh làm gì vậy?”


“Cùng nhau tắm.”


Sau đó ôm cô vào phòng tắm, thật sự rất kích thích, mặc dù toàn thân từ trên xuống dưới chỗ nào cũng bị anh hôn qua, nhưng cùng nhau tắm vẫn là không có cách nào tiếp thu nổi. Khi được thả xuống Hứa Duy nhanh chóng quay lưng trốn đi.


Nghe thấy tiếng anh bật vòi hoa sen, nước nóng bắn tung tóe lên người, cô co rúm người lại, thân thể nóng hổi áp sát vào, mùi sữa tắm ngọt ngào bay vào mũi, nước nóng xối ở trên người, Hứa Duy giật mình, “Tự em tắm.”


Tay Vu Thế Châu mơn trớn trên người cô, giống như dòng điện xoẹt qua, từng trận tê dại, ngậm dái tai cô thấp giọng nỉ non, “Anh sai, anh giúp em.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK