Theo như Xuân Nhược phổ cập kiến thức Hiền phi(Thích Tuyết Minh), Khinh tiệp dư,Bội phi theo Hoàng Hậu. Còn Đức phi,Như phi, Nhàn tần theo Dung phi. Còn một tổ hợp mới nữa là Tĩnh tiệp dư với Lệ quý tần còn đang chiêu mộ nhân lực.Nói vậy ta với Lan tỷ là một tổ hợp rồi, không kiềm chế được tâm tình ta vô ý cười nhẹ thế là bị bắt bẻ
''Trân quý nhân có chuyện gì vui sao?''Dung phi không nhịn được hỏi. Ta biết Dung phi chả ưa gì ta cả chắc ngay lần tuyển tú rồi nhỉ?
''Hồi nương nương, tần thiếp thấy mọi người vui vẻ hòa thuận nên nhớ đến tỷ muội trong nhà nên tâm tình thấy cao hứng''
''Thì ra làm Trân quý nhân nhớ nhà, bổn cung tặng muội gấm Vân Thành, một đôi bông tai và 3 hộp ốc phấn xem như quà của bổn cung''Hoàng Hậu hòa nhã lên tiếng
''Tần thiếp tạ ơn hoàng hậu nương nương''
''Được rồi các muội hồi cung đi''
Các phi tần lần lượt cung tiễn Hoàng Hậu rồi ai về cung nấy. Ta và Lan tỷ đi cùng nhau giữa đường đụng phải Tĩnh tiệp dư và Lệ quý tần
''Tham kiến Tĩnh tiệp dư nương nương.Lệ quý tần tần chủ tử''Ta và Lan tỷ cùng hành lễ
''Ồ thì ra là Trân quý nhân và Lăng quý nhân, miễn lễ. Nếu có rãnh đến Hàm Dương cung của tỷ thưởng trà. Tỷ với Lệ muội muội còn có việc đi trước''
Chưa gì hết Tĩnh tiệp dư với Lệ quý tần đi mất tăm, ta và Lan tỷ còn chưa hiểu chuyện gì thì đột nhiên có một cây tên phóng tới, ta lanh lẹ kéo Lan tỷ qua một bên,cây tên phóng xuống ao. Ta bực mình quát
''Là ai bắn tên?Không nhìn đường sao? Tầm nhìn hạn hẹp vậy làm sao bắn cung''
''Linh nhi, bỏ đi tỷ cũng không sao mà''Lan tỷ khẽ nói với ta
Phía sau cây hạnh xuất hiện một nam tử tuấn tú bất phàm, nếu nói hoàng thượng khí thế anh dũng thì người này là ôn văn nho nhã. Trường sam màu trắng, trên đai lưng có cây tiêu đi thẳng đến chỗ ta
''Thật xin lỗi Qúy nhân, ta trước nay chưa từng cầm cung nên mới bắn như thế! Thành thật xin lỗi, quý nhân không bị thương chứ?''
''Hai chúng tôi không sao đa tạ Lăng vương gia quan tâm''Lan tỷ giành nói trước ta xong rồi kéo ta đi luôn. Tỷ ấy sợ ta lại bộc phát tính đòi thi thố thì chết nên quyết tâm kéo ta đi luôn.
Ngay lúc ta đi ngang qua vương gia khẽ nói thầm bên ta''Không nhớ ta sao Vu Vu?''
Đúng lúc đó có thứ gì đó truyền tới đại não ta, ta dường như thấy gì đó nhưng phía trước chỉ toàn mảnh sương mù, ta cố gắng bước về Sương Liên cung chưa kịp bước vào ta đã ngất đi trước thềm. Ta mơ thấy một giấc mơ quái lạ,trong đó ta thấy mình đang cười với ai đó nhưng ta không chắc đó là ta. Đúng,đó là khuôn mặt ta nhưng tại sao ta lại mặc y phục đỏ,tay cầm hai thanh kiếm nhuốm đầy máu thế kia? Người đàn ông đó là ai? Nụ cười ấm áp như vậy? Phúc hắc, tà ác đều hiện lên khuôn mặt người đàn ông đó
''Vu Vu, Vu Vu nàng chính là người ta yêu nhất!''
Là ai? Tại sao ta không thể nhìn thấy người đàn ông đó?
''Tiểu Vu nàng lại làm gì vậy? Ta biết dù ta làm gì nàng cũng không thèm đến xỉa tới ta. Nàng hận ta đã hại người đó''
Lại là ai? Lại một gió lướt qua, quang cảnh trước mặt ta bây giờ hàng ngàn xác chết ngổn ngang ở phía xa lại một đoàn quân kéo đến. Thân ảnh màu đỏ với hai thanh kiếm đứng trong đêm vèo một cái tất cả đã bị giết sạch, máu tung tóe bắn ra thấm đẫm lên y phục nhưng nhìn cũng không thấy vì nó màu đỏ chói rực cả một đêm thanh tĩnh. Hồng y nữ nhếch mép cười rồi biến mất.
''AAAAAA!!'' Ta giật mình tỉnh dậy, mồ hôi ướt đẫm cả vạt áo
''Tiểu chủ, người không sao chứ? Nô tì thật lo cho người, có cần gọi thái y không?''Tiểu Ly lo lắng hỏi ta
''Ta không sao, không cần gọi thái y. Tất cả lui ra ngoài đi lưu Tiểu Ly lại''
Tất cả mọi người đầu lui ra chỉ còn mình Tiểu Ly ở lại, ta kéo Tiểu Ly lại gần nói nhỏ với nàng
''Vu Vu là ai?''
Ta quan sát biểu cảm trên mặt Tiểu Ly, nàng có vẻ rất ngạc nhiên và hốt hoảng khi ta hỏi. Trước khi Tiểu Ly trả lời ta lại hỏi thêm một câu làm nàng ta hoảng sợ đến cực điểm
''Hàn Tiểu Vu là ai?''
Thật ra ta không nhớ gì nhiều nhưng trong giấc mơ hồi nãy vị hồng y đó có mang trên mình một lệnh bài tên Hàn Tiểu Vu với lại ta còn thấy một bóng lục y nữ đó là Tiểu Ly. Thân thế của ta có chút vấn đề rồi đây!