“Haha đúng là con gái của Tịch Quân, không giống lông cũng giống cánh.”
…
Cuối cùng cũng đến giờ, Tịch Nhan nhìn lên trên thấy cả nhà ba người Tần gia đang đứng vui mừng chào khách.
“Cảm ơn tất cả mọi người đã đến ngày vui của tôi ngày hôm nay. Thay mặt tất cả nếu như hôm nay có thiếu sót gì mong các vị bỏ qua…”
Chưa kịp nói xong đã có một giọng nói quen thuộc vang lên. Đám bảo vệ bị đánh đến nỗi phải lùi bước vào trong.
“Xin chào.”
“Ai làm loạn ngoài đó, chết tiệt báo công an bắt giữ kẻ khả nghi.”
Tần lão gia cắn chặt răng tức giận nhìn bóng hình một người phụ nữ. Người mang khí chất của hoàng tộc.
“Dám cản đường ta vào mừng thọ cha, đáng đánh.”
Kiều Anh kiên định bước vào, Tần Hy bất ngờ. Chẳng phải đây là Ngọc Anh bạn thân của Tịch Nhan hay sao?
“Cô là ai? Sao dám nhận là con ta?”
Tần lão gia hoài nghi, Kiều Anh tỏ vẻ bất ngờ nhìn ông ta. Đám người ở đó bàn tán xôn xao không thôi.
“Ba không nhớ con sao? Chỉ có hơn 8 năm thôi mà ba và mọi người đã quên mất con. Kiều Anh thật sự rất đau khổ.”
Cả nhà ba người Tần gia đứng hình, không phải là năm đó mọi người đã thấy cô chết cháy trong nhà kho đấy ư. Kiều Anh tỏ vẻ đáng thương.
“Chị nói dối, rõ ràng tôi đã thiêu…”
“Ý cô là thiêu chết Kiều Anh trong nhà kho sao?”
Chợt nhận ra mình lỡ lời, lại được Tịch Nhan nói hẳn ra đám người lại càng thêm nghi ngờ người nhà họ Tần. Mẹ của Tần Hy cắn răng không nói gì, nếu như sự thật bị vạch trần trong hôm nay thì ngay cả nhà ngoại cô ta cũng sụp đổ.
“Tôi không có, chị à năm đó em không vào cứu được chị không biết chị đã thoát khỏi đám cháy ấy.”
Kiều Anh thầm khinh bỉ. Cô ta , mẹ cô ta và ngay cả chính ba ruột của cô ba lần bảy lượt muốn cô chết đi để chiếm lấy hết tài sản của Lâm gia. Căn nhà này cũng là mẹ mua cho ông ta, vậy mà ông ta lại giết chết mẹ cô còn ý định giết cô nữa chứ.
Mấy năm nay nghe nói Tần gia ngày càng phát đạt, Lâm gia càng ngày càng suy giảm. Lại không biết Lâm gia và Mộ gia đã từng có một năm ngang hàng nhau.
“Tôi chỉ nghe nói Tần gia có một vị tiểu thư là Tần Hy chứ chưa nghe qua vị này.”
“Thế là ông không biết rồi. Đây là Tần Kiều Anh, đích nữ của Tần gia con gái ruột của Lâm Nhược còn mẹ Tần Hy chỉ là người… Hazz.”
Tất cả mọi người đã bắt đầu bàn tán xôn xao. Đúng là theo kế hoạch của hai người, bước tiếp theo sẽ là…
“Kiều Anh về rồi thân làm ba ta cũng vui. Nào lên đây, gia đình bốn người chúng ta cùng cắt bánh.”
Tần lão gia vẻ trông vui mừng xuống chỗ Kiều Anh định dẫn cô lên nhưng bị Tịch Nhan ngăn lại.
“Tịch tiểu thư đây là chuyện gia đình chúng tôi.”