• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Lâm Hảo vừa mới nhận chức xong thì công việc đầy đầu.

Năm mới vừa mới đến binh sỹ vẫn còn đang trong cái gian đoạn sau tết chưa lấy lại toàn bộ tinh thần thì Thần Võ Doanh đã phải di chuyển toàn bộ doanh trại đến núi Tích Sơn.

Quãng đường di chuyển từ địa điểm cũ đến cũng chỉ có 30 dặm nhưng vì đủ thứ lý do nhất là việc Lâm Hảo mới đến chỗ mới chưa có đủ uy phong cho nên mọi việc tiến hành không được thuận lợi cho lắm.Đúng cái lúc này Diệp Tinh Hà lại đang rảnh rỗi hơn nữa đây đang là giai đoạn cai sữa cho hoàng tử và công chúa cho nên cũng đã mấy năm rồi.

Hung thần của Thần Võ Doanh mới quay về trong doanh trại.

Khi Diệp Nguyên Soái biết được tin này còn phải tự mình đến để kìm chế con gái.- Con đến đây, bệ hạ có biết không?- Cha nghĩ bệ hạ không biết à?- Bệ hạ chắc chắn sẽ chiều theo ý con nhưng mà bây giờ con là hoàng hậu.

Phải giữ thể diện cho bệ hạ chứ?- Con có làm mất thể diện của bệ hạ đâu.- Các ngươi có thấy ta làm mất thể diện của hệ hạ không?Diệp Tinh Hà hỏi câu này với tất cả binh sỹ của Thần Võ Doanh.

Bọn họ bao gồm cả Lâm Hảo đều từ chối cho ý kiến.

Lâm Hảo dù mới đến thì cũng đã nghe đủ thứ truyền kỳ về Diệp Tinh Hà trong doanh rồi.

Cái đáng sợ nhất là nương nương dù không cần dùng nội khí dùng thân thể nữ nhi vẫn đáng ngang được với chủ tướng tức Diệp Hùng tướng quân.

Phải biết Diệp Hùng tướng quân dùng sức mạnh cơ thể thuần tuý mà lên làm đại tướng.

Xét về sức chiến đấu thông thường thì lúc dó Diệp Hùng tướng quân có thể gọi là đệ nhất.Sau đó đến vụ nương nương một mình dùng hai thanh Phượng Dực Đao đánh cho cả Cấm Vệ Quân nằm lăn ra đất.

Diệp Tinh Hà dù ở Cấm Vệ Quân hay Thần Võ Doanh thì cũng đều dính đến hai chữ khủng khiếp cả.

Cho nên binh sỹ những người nghe phong thanh về việc Lâm Hảo là mục tiêu tiếp theo thì chỉ biết cầu nguyện cho chủ tướng.Lâm Hảo sau đó tất nhiên là nhận được những lần huấn luyện mang đầy tính chất hành xác từ Diệp Tinh Hà.

Quả thật là Lâm Hảo vẫn còn quá yếu để có thể chịu đựng được mức độ như thế.

Khi mà càng lúc thì Diệp Tinh Hà càng tăng cường độ của nội khí lên mỗi khi nhìn thấy Lâm Hảo có một chút tiến bộ.

Rèn luyện theo kiểu này hoàn toàn có thể mang đến tác dụng phụ về tâm cảnh cũng may là Lâm Hảo khá là quyết tâm.

Tuy nhiên hiệu quả thì không được như mong muốn cho lắm khi mà Lâm Hảo bị thương nhiều hơn là tiến bộ.


Sau 1 tháng thì Diệp Tinh Hà có vẻ là đã chán.- Ngươi hình như khao khát chiến thắng không được mạnh cho lắm?- Không rõ nương nương nói vậy là ý gì?- Ngươi chỉ coi việc này là chuyện bắt buộc phải trải qua mà không có ý định chống lại nó.

Ngươi phải biết Dương Mặc trước đó luyện tập theo kiểu này còn từng đứng vững trong Huyền Lôi của bệ hạ đến 1 khắc.

Em ấy rõ ràng không đủ mạnh để làm được việc đó nhưng khao khát của em ấy rất mạnh khiến cho cơ thể dù đã mất hết sức lực vẫn kiên trì đến cùng.

Còn ngươi bị đánh ngươi chỉ chịu đựng nó người cố gắng vượt qua nó nhưng lại không chủ động.

Nói dễ hiểu thì ngươi biết trước mặt là một bức tường ngươi cố gắng phá nó nhưng lại không liều mạng.

Hãy coi đây như một cuộc chiến thật sự và đặt cả mạng sống của ngươi vào.- Thần đã rõ.Sau đó Diệp Tinh Hà lại tiếp tục nhưng có vẻ như Lâm Hảo vẫn chưa thực sự làm được như Diệp Tinh Hà mong đợi cho nên việc luyện tập theo kiểu này bị dừng lại.

Diệp Tinh Hà tỏ ra khá thất vọng mà kể với Lương An.- Tên nhóc này ngộ tính quá thấp.

Vẫn là em gái của chúng ta tốt hơn.- Em nghĩ ai cũng được như em gái thật đấy à? Nếu thế thì nước Lương chúng ta chỉ cần vài năm là thống nhất được ba nước.- Hai người có đánh giá em cao quá không đấy?- Không cao.

Em có thiên phú thật mà.Vì Diệp Tinh Hà đã tỏ rõ thái độ cho nên Lương An không có cách nào khác ngoài tìm một phương pháp mới giúp cho Lâm Hảo tiến bộ lên.

Dù sao thì thời gian sắp tới nhất định sẽ có rất nhiều chiến sự mà không thể lúc nào cũng chỉ dựa vào Lương An và Diệp Tinh Hà được.

Chưa kể đến việc nước Giang và nước Thịnh đều đang tăng cường lực lượng của mình nếu hai người cứ liên tục chiến đấu sớm muộn gì họ cũng sẽ kiệt sức.Lâm Hảo sau đó liên tục suy nghĩ về những gì Diệp Tinh Hà đã nói.

Thật sự thì Lâm Hảo đã và luôn dùng hết sức lực cũng như tập trung toàn bộ tâm trí mỗi khi luyện tập.

Mà Diệp Tinh Hà cứ nói rằng Lâm Hảo chưa liều mạng vấn đề là liều mạng thế nào.

Mỗi một lần Phượng Hoàng tấn công đều phải dùng cả mạng sống để chống đỡ có lần nào Lâm Hảo không tận lực đâu.

Vậy rốt cuộc phải liều mạng đến mức nào.

Lâm Hảo hoàn toàn không hiểu được những lời này.Lương An tạm thời cũng chẳng có cách gì để giúp Lâm Hảo cả.

Hiện tại việc quan trọng hơn mà Lương An cần giải quyết đó chính là quy hoạch của Liên Cực Cảng.


Hiện tại nơi này đã bắt đầu hình thành một cách sơ bộ.

Bên dưới là bến cảng cùng với xưởng đóng tàu.

Bên trên là căn cứ bộ binh cùng các kho tàng dự trữ.

Phần bảo vệ bờ biển cơ bản là đã hoàn thành.

Còn phần bảo vệ trên bộ thì vẫn còn chưa được xây dựng.

Lý Hổ được điều đến đây chính là để làm việc này.Quân Lương bắt đầu xây dựng tường thành cho căn cứ bộ binh ngay từ đầu mùa xuân.

Hiện tại đã hoàn thành được một phần.

Tường thành này đi theo đường vòng cung hướng về bên trong đất liền bao trọn lấy toàn bộ căn cứ.

Một mặt bên trái của nó được ngọn núi gần đó bọc lại giúp cho nên khối lượng công việc cũng được giảm đi một phần.

Quân sỹ từ cả Nam Giang Doanh cũng như binh sỹ tại chỗ đều phải tham gia việc xây dựng này.

Nhất là binh sỹ ở Liên Cực Cảng vì nơi đây cũng chính là nhà của họ trong thời gian tới, xây dựng càng tốt thì cuộc sống của họ càng thoải mái.Phía biển vẫn còn bị quân Giang giám sát cho nên phần lớn vật liệu cũng như tiếp tế đều là từ đường bộ đi vào.

Còn muối thì ở đây thì được thuỷ quân nước Lương dùng thuyền nhỏ di chuyển từng phần một về cảng Bạch Sa.

Việc này tốn thời gian hơn rất nhiều so với dùng thuyền lớn vận chuyển nhưng lại tránh được việc bị quân Giang chặn đánh cho nên nó vẫn hiệu quả.Lý Hổ đang ở trong Nam Giang Doanh yên bình thì đến nơi này lại vô cùng khổ cực do cả việc xây dựng lẫn sự hẻo lánh của Liên Cực Cảng đẫn đến thiếu thốn đủ thử.

Dù như thế thì Lý Hổ cũng không dám kêu ca gì mà tận lực làm việc bởi vì Lý Hổ biết rõ bản thân mình tài năng chẳng hơn ai.

Bây giờ được giao nhiệm vụ có cơ hội lập công nếu còn không dốc sức thì đến cái chức chủ tướng này cũng chẳng giữ được.

Lúc trước Lý Hổ cũng từng là tướng quân chỉ huy một thành cho nên việc bố trí bên trong tường thành này Lý Hổ rất rõ ràng, thành luỹ cần làm sao để dễ cho viêc phòng thủ Lý Hổ cũng thông thạo luôn.


Cho nên tiến độ của phần bộ binh của Liên Cực Cảng vẫn đang đi đúng lộ trình.Lương An còn tự mình đến Liên Cực Cảng lần nữa để động viên binh sỹ.

Còn là cả động viên Lý Hổ nữa.- Thần nào ngờ được.

Tướng quân bí ẩn năm đó thần gặp được lại là bệ hạ.- Lúc đó ngươi rất cẩn trọng làm việc.

Lại còn hành động dứt khoát.

Cái này từ lúc đó ta đã rất hài lòng.

Lần này giao cho ngươi nhiệm vụ ở đây cũng chính là tin tưởng vào ngươi.- Thật vinh dự cho thần thưa bệ hạ.

Thần nhất định dốc sức.Lần này Lương An đến mang theo rất nhiều lương thảo đặc biệt là thịt tươi khi có đến cả ngàn con lợn được vận chuyển đến.

Số này vừa để lại tiếp tục nuôi vừa làm thịt luôn để thưởng cho sự cố gắng của binh sỹ.

Liên Cực Cảng là vùng biển cho nên cá không thiếu chỉ có những món thịt tươi ngon này mới là thứ thiếu thốn nhất cho nên binh sỹ ở đây ai cũng vui mừng.

Chẳng có niềm vui nào bằng sau một ngày làm việc vất vả về trại lại được ăn bánh bao nhân thịt cùng canh thịt heo cả.Việc nước Lương đặt trong tâm sang phía đông làm cho nước Giang vô cùng lo lắng.

Bây giờ ưu thế duy nhất của nước Giang với nước Lương là thuỷ quân.

Mà nước Lương rõ ràng là không có ý định giao chiến trên biển cũng như trên sông nước cho nên nước Giang ngoài dựa vào địa hình mà phòng thủ ra thì không còn cách nào.Giang Hạo cố gắng hết sức vẫn chưa mang lại cho nước Giang một Lĩnh Vực nào.

Đúng lúc này thì nước Giang nhận được tin tức tốt khi mà trong hoàng tộc của nước Giang đã sản sinh ra một Lĩnh Vực.

Khác với hoàng tộc nước Lương người càng ngày càng ít thì hoàng tộc nước Giang nhân số rất vượng.

Nhân tài cũng vì thế mà nhiều hơn.

Người mới có Lĩnh Vực này là người cùng thế hệ với Giang Hạo tên là Giang Đằng.

Hoá Hình của người này chỉ là Hư Ảnh cho nên Lĩnh Vực cũng chỉ là Lĩnh Vực thông thường chỉ có tác dụng áp chế với nội khí cấp thấp hơn.

Dù chỉ như vậy thì với nước Giang đã là thông tin rất tốt rồi.

Chưa kể đến việc bản thân Giang Hạo cũng đang có hiện tượng sẽ mở được Lĩnh Vực cho nên nước Giang chỉ cần chịu đựng thêm một thời gian nữa rồi sẽ phản công.


Tất nhiên điều kiện tiên quyết của việc này vẫn là Lương An cùng Diệp Tinh Hà không tham chiến.Lương An sau khi từ Liên Cực Cảng về thì lại bắt đầu vào quá trình giúp cho Lâm Hảo tiến bộ.

Chỉ là lần này Lương An sẽ tự làm do cả hai người Diệp Tinh Hà và Dương Mặc đều từ chối.

Có thể nói với cả hai thì Lâm Hảo không thấy có một chút nào gọi là có năng khả năng cả.

Cũng có thể là cả hai có tầm mắt quá cao.- Việc hoàng hậu nói với ngươi, ngươi đã ngẫm ra chưa?- Xin bệ hạ thứ cho thần ngu dốt.

Thần vẫn chưa nghĩ thông.- Không sao.

Ngươi mở Hoá Hình của ngươi ra.Lâm Hảo liền lập tức mở Hoàng Ưng ra.

Lương An có thể nhận ra nội khí của Lâm Hảo không có được sự dồn nén như của Lương An hay Diệp Tinh Hà thời còn ở cấp 3.

Ngay cả Dương Mặc cũng có sự dồn nén nhiều hơn Lâm Hảo.- Không phải như thế này.

Dốc hết toàn bộ nội khí của ngươi ra.- Rõ.Sau đó Lâm Hảo dốc toàn lực.

Hoàng Ưng lúc này trở nên rõ ràng hơn hẳn so với màu vàng nhạt lúc nãy.

Lương An chỉ hờ hững dơ tay lên một cái.

Hắc Khí của Lương An lập tức tràn ra biến thành Hắc Long vồ thẳng vào Hoàng Ưng của Lâm Hảo.

Đòn tấn công đó lập tức đập nát Hoá Hình của Lâm Hảo trong đúng một cái chớp mắt.

Lâm Hảo lập tức ngã vật ra đất thậm chí còn hộc máu ra.- Ngươi cảm thấy vừa rồi thế nào?- Thần cảm thấy như bị tảng đá lớn đập thẳng vào người.- Nội khí của ngươi không có sự dồn nén.

Hơn nữa hình như Hoá Hình của ngươi không có cộng hưởng với tâm cảnh.

Ngươi nên tự nhìn lại bản thân đi.

Sau khi ngươi đỡ hơn thì vào cung.- Thần tuân chỉ.Thật sự là đến tận mức này thì Lương An thấy Lâm Hảo hơi yếu kém.

Có vẻ như Lâm Hảo không hiểu được cả bản thân mình cho nên dù có luyện tập khắc khổ thế nào thì cũng sẽ không tiến bộ.

Không còn cách nào khác Lương An buộc phải tự mình giúp Lâm Hảo mà thôi..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK