Nhưng thiếu nữ có vẻ như hoàn toàn không hề ngạc nhiên về phản ứng này của hắn.
“Vương, ta là Seishuuin Ena, gia chủ đời kế tiếp của nhà Seishuuin! Tổ tiên có ra lệnh cho ta trong trường hợp nàng không quay về, ta sẽ thay thế tổ tiên tiếp tục phụng dưỡng ngài!”
Masamune chợt hiểu.
Có lẽ Seishuuin Naoki đã chuẩn bị trước cho tình huống xấu nhất xảy ra, nên mới đào tạo người kế nghiệp là Seishuuin Ena. Mà trùng hợp là chính hắn cũng từng nhầm lẫn Seishuuin Naoki thành Seishuuin Ena trong quá khứ, nhưng bây giờ... Lại nhầm Seishuuin Ena thành Seishuuin Naoki?
Ngoại hình của hai người gần như giống hệt nhau.
Cái này là gì? Luân hồi? Thời gian? Ngẫu nhiên? Tất nhiên?
Thanh niên tóc đen giống như nắm được một cái gì đó, nhưng lại giống như không nắm được bất kỳ điều gì.
Mà thấy hắn không có phản ứng, cảm giác thấp thỏm trong lòng Công Chúa Vu Nữ của Kiếm càng tăng mạnh.
Nàng biết mình rất giống với tổ tiên, nhưng nói cho cùng... Vẫn không phải là tổ tiên. Nếu như vị Thần Linh mà nàng được yêu cầu từ nhỏ phải phụng dưỡng này không chấp nhận nàng, Seishuuin Ena không biết mình sau đó phải làm gì.
“Vương! Ena biết mình vẫn còn rất nhiều điều chưa đủ, nhưng Ena có thể tiếp tục học hỏi! Ena cũng có thể nắm giữ các mối liên hệ của gia tộc Seishuuin, còn có... còn có...”
Bệnh mơ hồ lại tái phát.
Thiếu nữ quên mất mình lúc trước đã chuẩn bị định nói gì.
Nếu trong tình huống bình thường, Seishuuin Ena hoàn toàn có thể bỏ qua không chú ý. Nhưng bây giờ là đôi mặt với chủ nhân của toàn bộ gia tộc Seishuuin, thiếu nữ Yamato Nadeshiko này cảm thấy bối rối đến sắp phát khóc.
“Ô... Ena quên tổ tiên đã dặn phải nói gì.”
Cuối cùng nàng ủ rũ nói.
Tính cách của một trong những vị nữ chính của Campione này khiến cho Masamune cảm thấy buồn cười. Hắn bước xuống cầu thang từ máy bay, sau đó tiến đến trước mặt của thiếu nữ.
“... Seishuuin Ena, đúng không?
Một khe hở xuất hiện bên cạnh thanh niên tóc đen.
Hắn đưa tay vào trong đó, sau đó lấy ra thanh dao găm màu vàng, đặt ngang tầm mắt của thiếu nữ.
“Có lẽ ta không cần phải giới thiệu lại. Như vậy - Seishuuin Ena, ngươi có muốn tiếp tục thừa kế làm Vu Nữ cùng người đại diện của ta tại Nhật Bản, đồng thời tiếp tục thực hiện trách nhiệm của nhà Seishuuin?”
“Đương nhiên, Vương! Đây là vinh hạnh của Ena!”
Nghe được lời nói của hắn, vẻ ủ rũ trêи gương mặt thiếu nữ biến mất, thay vào đó là cảm động cùng vui mừng.
Dù đôi má đã đỏ rực, Seishuuin Ena vẫn đón lấy Erosion, vuốt thẳng mép váy, sau đó quỳ xuống khép hai ngón tay lại hành lễ:
“Từ nay về sau, xin Vương chỉ giáo Ena nhiều hơn.”
Đây là đại lễ của thê tử Nhật Bản cổ đại thực hiện với trượng phu.
Công Chúa Vu Nữ của Kiếm biết rất rõ [trách nhiệm của nhà Seishuuin] là gì. Nếu như nói một cách nghiêm túc, nhà Seishuuin là thuộc về thanh niên tóc đen trước mặt nàng, mà nàng thân là gia chủ kế tiếp đương nhiên sẽ phải phụng dưỡng hắn cả đời.
Nhưng Seishuuin Ena cũng có tư tâm nhất định - thiếu nữ không muốn chỉ hài lòng với vị trí của Vu Nữ, mà nàng còn mong muốn có [danh phận] nhất định.
Chỉ cần thanh niên tóc đen chấp nhận đại lễ này của nàng, Seishuuin Ena sẽ có thể coi là [thϊế͙p͙ thất] của Ma Thuật Vương.
Thiếu nữ không phải là tổ tiên của mình, nàng muốn có được nhiều hơn.
Mà Masamune cũng vui vẻ nhìn thấy điều đó.
Khi thấy thanh niên tóc đen cũng không phản đối, Seishuuin Ena mới gương mặt hồng hồng đứng dậy, ôm Erosion vào trong ngực đứng sang một bên.
Thấy vậy, Sayanomiya Kaoru mới thở dài trong lòng, tiến lên cúi người.
TruyenHD— QUẢNG CÁO —
“Kính chào ngài, Ma Thuật Vương! Sayanomiya Kaoru xin được đại diện cho gia tộc Sayanomiya cùng Uỷ Ban Biên Soạn Lịch Sử, chào mừng ngài quay trở lại Nhật Bản!”
Rõ ràng là tâm tư của Công Chúa Vu Nữ của Kiếm rất rõ ràng, thậm chí còn có chút thất lễ, nhưng vị Ma Vương kiêm Thần Linh này lại hoàn toàn không để ý.
Kế hoạch vỡ tan từ trong trứng nước...
“Ngày hôm nay Uỷ Ban Biên Soạn Lịch Sử cũng xin dâng cho Vương một phần lễ vật để thể hiện lòng trung thành của chúng ta.”
Vừa dứt lời, hai tên thuộc hạ của nàng đã cầm theo chiếc hộp dài tiến lên.
Vẫn tiếp tục cúi người, Sayanomiya Kaoru nói tiếp:
“... Do tính đặc thù của lễ vật này, xin kính mong Vương giơ cao đánh khẽ, đừng mở nó ra tại sân bay Haneda.”
“Ồ?”
Ánh mắt từ thiếu nữ tóc đỏ dời đi, tập trung vào chiếc hộp dài vừa được đưa đến trước mặt.
Sau đó Masamune nhíu mày khó hiểu.
Cảm giác giống như một loại Thần Khí, nhưng cũng không quá giống...
Hắn vốn nắm giữ kỹ năng chế tạo [Binh Khí Thần Tạo], nên có thể nhạy cảm nhận ra được vật trong chiếc hộp dài rất giống với một kiện Thần Khí. Nhưng đồng thời, bản năng của Thí Thần Giả trong người hắn lại đang rung động.
“Vậy thì cầm về Nagasaki đi.”
Cuối cùng, hắn quyết định mang về [Ma Thuật pháo đài] của mình.
————
Masamune vốn định nhân cơ hội đi tham quan Tokyo hiện đại, tiện thể ghé qua một số địa danh mà hắn đã từng nghe nói nhưng chưa từng được đến.
Nhưng nếu như Ủy Ban Biên Soạn Lịch Sử đã mang đến một vật thú vị cho hắn, thanh niên cũng không ngại sử dụng ma thuật dịch chuyển đến Nagasaki để xem xét nó.
Bước ra từ trong cánh cổng kết nối giữa sân bay Haneda và Nagasaki, Sayanomiya Kaoru cùng các thành viên của Ủy Ban Biên Soạn Lịch Sử im lặng nhìn cánh cổng ma thuật đóng lại.
"... Thủ lĩnh, hình như đây không giống như là [ma thuật dịch chuyển]..."
"Không, đây chính là [ma thuật dịch chuyển]." Sayanomiya Kaoru ra hiệu cho thuộc hạ tiếp tục đi theo vị Ma Vương phía trước, hạ giọng nói với Amakasu Touma.
"Nhưng [dịch chuyển] là phải thực hiện bằng nghi thức, cần nhiều vị ma thuật sư cao cấp cùng khởi động và chuẩn bị trước vài ngày, chưa kể bây giờ cũng đã không còn tài liệu để có thể thực hiện..."
"Đừng so sánh kiến thức bình thường của ngươi với các Ma Vương, Amakasu."
"... Vâng."
Lời nói của bọn hắn đều rơi vào tai của thanh niên tóc đen, nhưng hắn hoàn toàn lơ đãng không quan tâm.
Kết hợp giữa kiến thức về không gian của Hư Không Ma Nữ, lại thêm sức mạnh có được từ sau khi chinh phạt Daoloth và nhiều năm nghiên cứu, hoàn thành việc mà trong mắt các ma thuật sư của thế giới này là không thể đúng là không có gì khó.
Thiếu nữ tóc đen dài ngoan ngoãn đi bên cạnh hắn, vừa đi vừa giới thiệu.
"Vương, sau khi ngài rời đi, tổ tiên đại nhân mang theo các Vu Nữ của ngài đến cư trú tại thành phủ. Vì được ma thuật của ngài bảo vệ, từ đó đến nay cũng chưa từng có ai có thể tiến vào trong pháo đài..."
Lúc đầu thiếu nữ cũng dự định gọi hắn là [Thần Linh đại nhân], nhưng Masamune cảm thấy nghe xưng hô này nhiều bị mệt tai, cuối cùng yêu cầu nàng đổi cách xưng hô.
"Vậy Ena ngươi từ nhỏ đến lớn đều sinh sống trong này?"
"Vâng, Ena vẫn luôn được tổ tiên huấn luyện cách kiểm soát linh lực của bản thân, cũng như cách nắm giữ [Divine Possession] hiệu quả..."
Thiếu nữ hoàn toàn không có bất kỳ vấn đề gì với việc Masamune gọi nàng thân mật là [Ena].
Đúng hơn, đây mới chứng minh là nàng đã làm tốt trách nhiệm của bản thân mình.
TruyenHD— QUẢNG CÁO —
Tổ tiên nếu có biết cũng sẽ rất vui đi....
Nghĩ đến vị [thiếu nữ] có vẻ ngoài gần như giống hệt, nhưng lại uy nghiêm cùng uyên bác hơn mình rất nhiều kia, ánh mắt của Seishuuin Ena chợt trở nên hơi ảm đạm.
Mà Masamune cũng có thể dễ dàng đoán được suy nghĩ trong lòng của nàng. Liên tục nhắc đến [tổ tiên], vị thiếu nữ này sẽ không thể tránh khỏi tiếp tục suy nghĩ về việc [nàng đã mất].
'Nhưng... Chờ thêm một thời gian, cho nàng bất ngờ đi.'
Thanh niên tóc đen trong lòng có chút suy nghĩ xấu xa.
...
Bước vào bên trong thành phủ Daimyo cũ, đã từ lâu được chuyển thành tài sản của hắn, Masamune liếc nhìn xung quanh.
Chính giữa là khu vườn cùng hồ nước, hai bên là các khu vực được phân chia rõ ràng cho các hoạt động của những người hầu. Tổng diện tích của cả thành phủ lên đến gần 2 km vuông.
Tòa lâu đài cổ được làm từ đá và gỗ vươn lên trêи cao ngất, các bức tường cùng mái cong rất giống như kiến trúc của lâu đài Himeji nổi tiếng.
"Vẫn không có gì thay đổi."
Thanh niên bình luận.
"Trong các ma thuật ngài để lại có những ma thuật với hiệu quả giữ gìn, nên chúng ta cũng chỉ cần cung cấp ma lực để ma thuật tiếp tục vận chuyển."
Các thành viên của Ủy Ban Biên Soạn Lịch Sử còn chưa kịp hoàn hồn vì được bước chân vào trong nơi được đồn là trụ sở của gia tộc Seishuuin này, bọn hắn đã bị thanh niên tóc đen đặt câu hỏi:
"Như vậy, đây là một kiện [Thần Khí], đúng không?"
"Đúng vậy, thưa Vương."
Sayanomiya Kaoru cúi đầu trả lời.
“Sau khi Ủy Ban Biên Soạn Lịch Sử được thành lập, thủ lĩnh đầu tiên là Kuhoutsuka Ekiro nhận được một kiện [Thần Khí], từ đó vẫn luôn bảo quản đến nay.”
Lấy tay sờ vào chiếc hộp dài, Masamune trực tiếp mở ra.
Bên trong là một thanh kiếm.
Thân kiếm cùng lưỡi kiếm màu đen tuyền, dài gần 90cm. Chuôi kiếm làm bằng một loại vật liệu giống như gỗ, nhưng khi chạm tay vào lại có cảm giác rét lạnh của kim loại. Đốc kiếm là đốc kiếm Katana truyền thống, được điêu khắc hoạt tiết tinh tế.
Cả thanh kiếm toả ra cảm giác của lịch sử tang thương cùng thần thánh.
Masamune đương nhiên nhận ra thanh kiếm này. Mà ở bên cạnh hắn, Seishuuin Ena ngạc nhiên mở to mắt.
“Ngoại hình này... [Thiên Tùng Vân Kiếm], Ame no Murakumo no Tsurugi!”
Thiếu nữ ngạc nhiên thốt lên.
“Đúng vậy.”
Sayanomiya Kaoru tiếp lời nàng.
“Thần đạo Shinto kể lại truyền thuyết Ngự Thần Susanoo-no-Mikoto tiêu diệt Bát Kỳ Đại Xà Orochi, sau đó tìm được thanh kiếm tại chiếc đuôi thứ tư của đại xà. Ngài đặt tên cho nó là Ame no Murakumo no Tsurugi, đồng thời tặng thanh kiếm này cho đại thần Amaterasu...”
Thiếu nữ tóc đỏ hành lễ với thanh niên, trịnh trọng nói:
“[Người nắm giữ kiếm này sẽ là chủ nhân của Nhật Bản]. Kiếm này thân là một trong [Ba Thần Khí] của Nhật Bản, ngài khi nắm giữ hoàn toàn có thể tự xưng là Thiên Hoàng!”
Trong thần thoại, Nhật Bản được thành lập bởi Nigini-no-Mikoto, cháu của Thần Mặt Trời Amaterasu. Khi hắn rời khỏi Takamagahara - nơi các vị Thần sinh sống, Ngự Thần Thiên Chiếu Amaterasu trao cho hắn [Ba Thần Khí] để thành lập đất nước. Cháu trai của Nigini-no-Mikoto về sau chính là vị Thiên Hoàng đầu tiên trong lịch sử.
Vì vậy, lời nói này của Sayanomiya Kaoru hoàn toàn là sự thật.