• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trời đã sẩm tối, tôi vẫn chưa thấy Lí Tuyết tìm đến. Nha Cô lại gọi đồ ăn ngoài, còn cười nói với tôi: “Ha ha, trong lòng chắc đang lo lắng cho cô nàng kia đúng không?” “Không ….” Tôi điềm nhiên trả lời, “Mặc kệ như thế nào, đây đều là sự lựa chọn của bản thân cô ta với cuộc đời mình.” Nha Cô chép miệng nói: “Cậu nhóc này, sao mà ăn nói già dặn vậy, tôi nói với cậu này, cái giọng trịnh thượng như vậy của cậu sớm muộn gì cũng bị người ta cho ăn đánh.” Tôi do dự một hồi, liền tò mò hỏi: “Đây là câu đùa sao?” Nha Cô có chút xấu hổ đáp: “Ừ, là câu đùa.” “Sao tôi lại chẳng thấy buồn cười.” “Tôi thấy là do cậu căn bản không có cười.” “Sao cô lại thấy nó buồn cười vậy?” “Thôi không nói nữa? Quê chết đi được! Khi mà người ta chọc cười mà cậu không cười thì cũng đừng có hỏi tại sao, như vậy khiến người ta cảm thấy xấu hổ!” Tôi gật đầu, lặng lẽ ăn mấy món mà Nha Cô gọi về. Đúng lúc này, Tiểu Nhã ở góc tường bỗng nhiên lên tiếng: “Cô ấy đến rồi.” “Ố?” Tôi nhìn ra ngoài cửa, chỉ nhìn thấy cánh cửa bị mở ra lúc nào không hay, Lí Tuyết cầm bọc túi nilon, đứng ngoài cửa thở dốc. Cô ấy đặt bóc túi nilon để lên bàn, đến khi mở ra, bên trong là hàng xấp những tờ tiền 100 đồng hồng hồng đỏ đỏ. “Đây là 5 vạn đồng….” Lí Tuyết khẩn cầu nói “Xin hãy cứu lấy mạng của tôi!” “Thú vị.” Nha Cô cầm một xấp tiền lên, cười ha ha thích thú nói: “Đúng là bị cậu đoán trúng rồi, xem ra cô gái này đã chuẩn bị thay đổi bản thân mình rồi.” Tôi bình tĩnh đáp: “Tôi không đoán trúng, ngay từ đầu tôi đã không hứng thú với chuyện này rồi.” “Hử?” “Lựa chọn như thế nào là chuyện của cô ta, tôi không quan tâm.” Nha Cô ồ lên một tiếng, nói nhỏ: “Nói cô không sống nổi qua đêm nay là vì dương khí trêи người cô còn quá ít. Nếu như cô muốn sống tiếp, cách tốt nhất chỉ có thể làm là bổ sung dương khí.” Tôi liền hỏi: “Làm cách nào để bổ sung dương khí?” Nha Cô đáp: “Câu kỉ, táo đỏ,… những loại này để có thể bổ sung dương khí, nhưng chỉ có thể bổ sung một chút mà thôi. Bây giờ cơ thể cô ấy rất yếu, cần những thứ đại bổ, cậu nói xem, thứ gì là đại bổ?” Tôi vô thức đáp: “Nhân sâm!” “Chính xác, nhân sâm là thứ đại bổ, nhưng nhân sâm giả quá nhiều, sợ rằng tôi cũng không phân biệt được ….” Nha Cô cười nói, “Vì vậy lúc này, có một thứ có thể thay thế được cho nhân sâm.” “Cái gì vậy?”, tôi hỏi. Nha Cô cười ha ha trả lời: “Pín.” Tôi nghe xong, bất giác cảm thấy có gì đó sai sai. “Cái đó …” Lí Tuyết hỏi nhỏ, “Rốt cuộc là làm cách nào để bổ sung dương khí cho tôi vậy?” “Đợi đấy, tôi đi lấy đã.” Nha Cô cứ thế đi ra khỏi phòng, để lại tôi với Lí Tuyết ngồi trong phòng chờ đợi. Khoảng 20 phút sau, cô ấy cuối cùng cũng quay lại, trong tay còn cầm một vò rượu. Đó là một chiếc vò thủy tinh trong suốt, bên trong có thứ gì đó trông rất lạ. Nha Cô đem vò rượu đặt lên trêи bàn rồi nói: “Rượu pín hổ chính tông, tôi mua từ chỗ người bạn cũ, hai người đừng có hiểu nhầm, chỗ pín hổ này không phải săn trộm để lấy đâu.” Tôi không nhịn được mà hỏi: “Cô muốn cho cô ấy uống cái thứ này?” Nha Cô gật đầu đáp: “Bingo, mỗi ngày uống một thần, mỗi lần một cốc, uống xong là có thể đại bổ dương khí. Thực ra cách tốt nhất là cho cô ấy uống Viagra, nhưng tôi sợ rằng thuốc ấy không tốt cho cơ thể cô ấy.” “Được rồi, cô không cần nói nữa!” Tôi cắt ngang lời của Nha Cô, quay sang nói với Lí Tuyết: “Uống thứ này đi, cô có thể bổ sung dương khí, mang về uống đi.” Lí Tuyết gật nhẹ đầu, cô ấy gắng sức ôm lấy vò rượu, còn tôi cũng lo rằng cô ấy không cẩn thận sẽ làm vỡ mất nên liền tiễn cô ấy ra về….

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK