• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Merry Christmast everyone,hôm nay đăng một chương coi như mừng giáng sinh đi.


Ta mấy bữa này quá bận ko có thời gian viết nhiều nên mọi người thông cảm nhé!


--------------------------------------------------------------------------------------------------------




Ninh Uyên hoàn toàn bình tĩnh mà nhìn Nam Cung Ngọc Hân đã lao tới trước mặt mình với tốc độ cực nhanh,Ninh Uyên vừa chuẩn bị nhấc tay cầm ra Hỗn Độn Phiến thì người đã biến mất.


Ninh Uyên:"....."


Chúng tinh linh:"....."


"...Kusuo?"Ninh Uyên thử quay đầu gọi.


"Đem cô ta dịch chuyển tới rãnh biển Mariana,độ sau mười ngàn mét."Saiki Kusuo cực kì bình thản thả ra một câu.


Ninh Uyên:"....."Nói tốt bản tính an phận đâu,đây là cái mẹ gì a,một phát đem kẻ thù dịch tới đáy biển là thế quái nào?


"...Đem cô ta lôi về đây."


"Tốt."Kusuo vừa dứt lời liền một tiếng 'Bịch' rớt xuống đất.


Nam Cung Ngọc hân trong tình trạng toàn thân ướt đẫm,trên người còn mang theo rong rêu khó nhọc ho khan,hít lấy hít để không khí.


Ân,dù có được cho sức mạnh cỡ nào,cơ thể vẫn là của một nhân loại bình thường.Bị ném một phát tới rãnh biển sâu 10 ngàn mét,sức ép của nước suýt chút đem cô ả ép chết ở chỗ đó,còn chưa tính tới bị bất ngờ mà uống vào mấy ngụm nước biển,phải nói là thê thảm khỏi phải nói tới.


Ninh Uyên nheo nheo mắt,nhìn bộ dạng thảm hại này của Nam Cung Ngọc Hân liền nghĩ ra một ý khá thú vị đâu.


"Kusuo,em không bị giới hạn thời gian chờ dịch chuyển đúng không?"Ninh Uyên cười tủm tỉm,quay đầu hỏi.


"Ân,chị nếu muốn có thể tìm vài vị trí,em có thể ném cô ta đi."Kusuo đọc được tiếng tim đập của Ninh Uyên,lập tức trả lời.


Dù sao,đối với tâm tư cùng suy nghĩ điên cuồng u ám như của nữ nhân kia,hắn thật không tài nào thích nổi cô ả dù chỉ một chút.


"Vậy,kế tiếp ném tới núi lửa đi,hình như núi lửa ở đảo Hawai sau mạt thế đã thường xuyên hoạt động đâu."Ninh Uyên tủm tỉm cười.


"Ân."Kusuo gật đầu,lập tức Nam Cung Ngọc Hân vừa muốn đứng dậy lại biến mất.


Sau một phút lại xuất hiện tại chỗ,trên người quần áo bị đốt cháy đen,cả người đều toả ra mùi da thịt bị đốt cháy thảm hại vô cùng vì toàn thân không có chỗ nào không bị nhiệt độ cao cùng dung nham núi lửa làm tổn thương cả.


"Ân,tiếp tục đi rãnh biển cho mát đi."Ninh Uyên cực kì thích ý,lôi ra vài bộ ghế dựa mềm cùng các tinh linh ngồi xuống,quyết đoán khiến cho nữ nhân này ăn đau cái đủ.


Nam Cung Ngọc Hân còn chưa kịp lần tiếng chửi đã lập tức biến mất,sau đó 40 giây sau lại xuất hiện,trên người lại ướt đẫm còn mang theo vài vết thương.


"...Tiện nhân,mày..."


Nam Cung Ngọc Hân bị nước biển lạnh cùng với vết thương đau rát trên người,tức giận mà trừng mắt với Ninh Uyên đang thành thơi ngồi trên ghế.


"Nha,hay là đi rừng Amazon đi,đảm bảo biến dị thú cùng biến dị thực vật cực kì yêu thích cô nha~."


Ninh Uyên híp híp mắt,một bộ hoàn toàn là chơi chưa đủ đâu.


"Nina,có thể tìm được hình ảnh của Nam Cung Ngọc Hân không?"


Ninh Uyên làm sao có thể bỏ qua trò hay được kia chứ,nhìn nữ nhân rắn rết kia chật vật cùng ăn khổ,muốn sống không được muốn chết cũng không nốt.Chỉ khi nào cô cảm thấy chán rồi mới buông tha,nếu không thì đừng mơ tưởng tới.


[Có thể,chủ nhân.]


Nina nói xong,trong tay Ninh Uyên xuất hiện một con bọ máy mini.Con bọ lập tức chiếu ra hình chiếu to,cực kì sắc nét và nhất là thấy rất rõ Nam Cung Ngọc Hân đang chật vật bị một đàn muỗi rừng biến dị đuổi theo sau,dù có giết cỡ nào cũng giết không chết hết được.


"Ân,chất lượng hình ảnh không sai ni."


Ninh Uyên đầy mùi ngon,bắt đầu lấy ra bắp rang từ từ vừa ăn lại vừa xem bộ dáng chật vật của Nam Cung Ngọc Hân.


Một đám tinh linh hoàn toàn vô ngữ,bó tay trước độ phúc hắc này của Ninh Uyên.


Đây là muốn quay thành bộ phim đại trốn sát hả?


Mà nhân vật chính còn là Nam Cung Ngọc Hân?


Saiki Kusuo lại vẫn bình tĩnh,cầm ly thạch cà phê Ninh Uyên vừa đưa cho thích ý ngồi bên cạnh ăn.


Sau hơn 10 phút chống cự,Nam Cung Ngọc Hân đã bị đàn muỗi suýt chút làm thịt thì đã được dịch chuyển trở lại,trên người đều là máu và máu đã thế còn rinh theo một hai con đang làm ổ trong người nữa.


Kusuo vừa thấy muỗi to gấp 10 lần con ong,da đầu run lên sau đó núp ra phía sau Ninh Uyên,hắn chán ghét côn trùng!!!


Ninh Uyên dở khóc dở cười,sau cùng vẫn là Sát Thiên Mạch thấy quá mất thẩm mỹ của hắn mà vung tay xử lý mấy con muỗi biến dị kia.


"Tiện nhân...mày giỏi thì giết tao đi!"Nam Cung Ngọc Hân thật bị chơi muốn điên rồi.


"Giết?Xin lỗi,tao còn chưa chơi chán đâu,Kusuo,kế tiếp là lưu vực sông Orinoco ở Venezuala,Nam Mỹ."Ninh Uyên cười cực kì đáng sợ.


Kusuo kéo kéo khoé miệng,sau đó Nam Cung Ngọc Hân biến mất và bị ném tới một con sông đầy mấy trăm con cá Piranha đã biến dị đói khát.


Nhóm tinh linh khi nhìn thấy đám cá đã biến dị kia,da đầu nhịn không được khẽ run lên một chút.


Loài cá Piranha trước mạt thế đã là loài cá nguy hiểm chết người,chúng có thể ăn sạch cả một người sống nếu vô tình rớt xuống bầy cá chỉ trong vài phút ngắn ngủi,tất cả đều bị ăn sạch chỉ còn lại xương chứ đừng nói bây giờ cả một đàn cá Piranha đã biến dị.


Kích thước dù chỉ to gấp đôi lúc trước,nhưng mà hàm răng thì thật sự là đi theo càng rất rợn người đấy!


Chỉ chừng vài giây chống cự,Nam Cung Ngọc Hân đã bị đàn cá vây công theo sau đó là tiếng thét chói tai cùng tiếng cầu cứu.


Chỉ sau chừng 20 giây,Ninh Uyên để Kusuo mang Nam Cung Ngọc Hân trở về.


Lúc này đây,ả đã không còn sự kiêu ngạo nữa rồi.Cả hai chân,tay trên người đều bị rỉa đến lòi cả xương trắng ra ngoài,thịt đều bị rỉa đi gần hết máu thịt lẫn lộn,trên người còn có lưu lại vài con cá Piranha đang ra sức bám vào trên người Nam Cung Ngọc Hân mà rỉa thịt.


Sát Thiên Mạch lại vung tay,trực tiếp xử lý hết mấy con cá còn bám trên người Nam Cung Ngọc Hân.


Ninh Uyên nhìn Nam Cung Ngọc Hân đã thoi thóp liền cười lạnh,mới như thế đã muốn treo?


Không dễ như vậy đâu,thời gian chơi còn dài,cứ tiếp tục hưởng thụ đi.Dám động vào người thân của cô,cô tuyệt đối không cho ả chết dễ dàng như vậy,luận tra tấn thì cô dám tự tin bản thân có hàng ngàn hàng vạn cách tra tấn khác nhau khiến ả sống không bằng chết đâu.


Ninh Uyên đi qua,cầm bình máu cấp C ép cho Nam Cung Ngọc Hân uống hết sau đó bình tĩnh nhìn da thịt,các vết thương trên người ả từ từ khôi phục trở lại.


Xem ra bởi vì tách khỏi tên Tử Ma kia,sức mạnh mà Nam Cung Ngọc Hân nhận được cũng đã biến mất hoàn toàn rồi,kế tiếp cứ vui vẻ thôi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK