Vì vậy, Mạc Phồn lập tức làm ra một cái quyết định gian nan – - thu đồ đệ!
[bang] [ba nghìn phồn hoa]: ai có biệt hiệu muốn bái sư ? Ca đang định thu đồ đệ, cơ hội khó được mọi người mau lên tiếng.
[bang] [Tần lúc trăng sáng]: Phồn ca, nếu như ta có biệt hiệu nhất định bái ca làm thầy!
[bang] [vì sao đuổi theo chó điên]: này, năm acc phụ của ta đều bái ta làm sư phụ…
[bang] [thái hậu ngươi thật là xấu]: người trên thật quá độc! Ta chỉ luyện được một cái acc phụ.
[bang] [ba nghìn phồn hoa]: thái hậu mau đem acc phụ của em leo lên bái sư!
[bang] [thái hậu ngươi thật là xấu]: ách, Phồn ca, sư phụ của phụ của ta là 1 cô nương rất có trách nhiệm, vứt bỏ sư sẽ bị sét đánh…
[bang] [ba nghìn phồn hoa]: ai, bọn người các ngươi không có phúc khí. Ca ca ta đi tản bộ vậy, giải cứu những tân thủ làm nhiệm vụ chém quái vậy.
Cho nên nói “Trong game không thiếu nhất đúng là tân thủ” những lời này là chí lý, đại thần vĩnh viễn không đủ dùng, tân thủ thì ngày ngày một sọt.
Mạc Phồn vừa rồi truyền tống đến gần nơi đánh quái cấp 25, chạm mặt liền đụng với nữ kiếm khách lv 24 bị quái đuổi chạy khắp nơi.
Lòng nhiệt tình của người nào đó quyết định thật nhanh một chiêu đánh rơi quái vật, đem tiểu cô nương từ trong nước sôi lửa bỏng giải cứu ra.
[trước mặt] [con mắt giết]: cám ơn.
[trước mặt] [ba nghìn phồn hoa]: không cần khách khí.
Mạc Phồn vốn là dự định rời đi, nhưng là nghĩ lại thế là sẽ có sẵn ? Vì vậy hắn chủ động phát một cái lời mời tổ đội qua.
[tổ đội] [ba nghìn phồn hoa]: còn làm nhiệm vụ gì không? Cần giúp đỡ không?
[tổ đội] [con mắt giết]: kia… Phiền toái anh giúp em giết mấy con Ma hóa hổ nữ ở ngoại ô có thể chứ?
[tổ đội] [ba nghìn phồn hoa]: không thành vấn đề, đi, đánh BOSS đi!
Mạc Phồn nhiệt tình quả thực không giống chính hắn. Hắn lần đầu tiên có kiên nhẫn như vậy mang theo 1 tiểu cô nương, đem những nơi nhận nhiệm vụ tân thủ trên bản đồ tất cả làm hễ quét là sạch.
Ngoài cửa sổ trời chiều đã xuống, các bạn tốt gọi điện thoại thúc giục hắn đi ăn cơm. Hắn nhéo nhéo bả vai có chút mỏi nhừ nhìn qua trong màn hình game với tiểu cô nương lễ phép, rốt cục đã hỏi tớiđiểm chính
[tổ đội] [ba nghìn phồn hoa]: Bạn nhỏ con mắt giết có thiếu sư phụ không? Ca ca vừa vặn thiếu đồ đệ, em có muốn làm đồ đệ của ta hay không?
Hắn ngồi trên màn ảnh máy tính đợi ước chừng năm phút đồng hồ lâu, không đợi được đối phương trả lời hắn tắt máy. Buổi tối hôm đó, hắn nằm ở trên giường nhớ tới chuyện này đột nhiên liền cảm giác mình rất áp chế. Cái này không được, cùng lắm thì đổi một cái quá! Tân thủ nhiều như vậy, hắn đại nhân vật nhưu thế còn buồn tìm không được đồ đệ sao? Nhưng là hắn vì sao chính là canh cánh trong lòng chứ?
Hai ngày sau Mạc Phồn trèo lên vào trò chơi, đột nhiên. Có người mật hắn.
Người xa lạ Con mắt giết nói với bạn : thực xin lỗi, lần trước anh mới vừa nói xong nhà em lúc đó bị cúp điện.
Người xa lạ Con mắt giết nói với bạn : còn có, lần trước quên nói cho anh tiếng cám ơn. Sau đó em cũng không biết mình rốt cuộc có sư phụ hay không, nhưng là em mỗi lần thăng cấp cũng sẽ được hệ thống nhắc nhở để cho em lựa chọn độ hài lòng với sư phụ như thế nào.
Người xa lạ Con mắt giết nói với bạn : em mỗi lần đều là chọn là hạng nhất…
Mạc Phồn vốn là rối ren khi người kia tìm được sư phụ, nhưng khi chứng kiến một câu cuối cùng này đột nhiên vui vẻ.
Trong trò chơi hệ thống thầy trò cũng là rất thú vị, đồ đệ tại mỗi lần thăng cấp cũng có thể đối với sư phụ tiến hành đánh giá. Sư phụ lấy được kinh nghiệm cùng với danh vọng ban thưởng bao nhiêu là dựa theo đồ đệ đánh giá tới. Mà cuối cùng hạng nhất là có sư phụ sao? Như thế nào chính mình cũng không biết! Lựa chọn hạng nhất mà nói kẻ làm sư phụ kia khỏi phải lo sẽ có được nhiều kinh nghiệm cùng ban thưởng danh vọng thầy trò.
Mạc Phồn trực tiếp đem tiểu cô nương mời đến trong đội ngũ.
[tổ đội] [ba nghìn phồn hoa]: em có muốn biết hay không sư phụ em là ai?
[tổ đội] [con mắt giết]: di, thì ra là em mình có thể tìm được sao?
[tổ đội] [ba nghìn phồn hoa]: em mở ra phía dưới cái hình hình đầu kia tìm đến bên trong quan hệ thầy trò mở ra có thể nhìn thấy.
[tổ đội] [con mắt giết]: nhìn thấy… Khiêu vũ lông vũ.
[tổ đội] [ba nghìn phồn hoa]: ta thuận tay tra xét, người này không có ở tuyến.
[tổ đội] [ba nghìn phồn hoa]: em có muốn hay không cân nhắc hiện tại đem cái sư phụ không chịu trách nhiệm này đá?
[tổ đội] [con mắt giết]: ta vừa rồi một mực nghiên cứu giải trừ quan hệ thầy trò sau hắn sẽ tới hay không chém tới em á?
Mạc Phồn nhìn câu nói trong đội ngũ cười ha ha.
[tổ đội] [ba nghìn phồn hoa]: đừng sợ, hôm nào chờ hắn online, anh dẫn em đem hắn chém! Chúng ta tiên hạ thủ vi cường!
[tổ đội] [con mắt giết]: có thể hay không bị sét đánh?
[tổ đội] [ba nghìn phồn hoa]: không có việc gì trời sập xuống đã có sư phụ đây đẩy cho.
[tổ đội] [con mắt giết]: tạ ơn sư phụ!
Cho nên nói đại thần rất nhiều đều là ăn no rỗi việc mà Mạc Phồn kể kiếp sống trong game với đồ đệ duy nhất này sau, hắn cuộc sống lui về phía sau lập tức tràn đầy các loại chua xót.
Ngày này, Mạc Phồn trèo lên vào game theo thói quen muốn mời đồ đệ tổ đội, nhưng là hắn vào đội sau đột nhiên kinh hãi phát hiện đồ đệ nhà mình huyết điều toàn bộ trắng, phỏng đoán nằm đó trong chốc lát rồi.
[tổ đội] [ba nghìn phồn hoa]: chuyện gì xảy ra? Làm sao lại treo thế này?
[tổ đội] [con mắt giết]: em…
[tổ đội] [ba nghìn phồn hoa]: đừng sợ, nói ra sư phụ giúp em đi báo thù! Thậm chí ngay cả acc nhỏ đều không buông tha, thật là không có nhân tính!
[tổ đội] [con mắt giết]: cái kia… sư phụ, anh rất lợi hại phải không?
Vừa nhìn thấy tiểu đồ đệ nghi vấn chính mình Mạc Phồn không hài lòng.
[tổ đội] [ba nghìn phồn hoa]: đó là đương nhiên ! Vi sư đúng là kiếm khách đệ nhất!
[tổ đội] [con mắt giết]: a, vậy em an tâm. Vừa rồi giết là 1 cung thủ lv 39. Sư phụ, chúng ta đi giết trở lại sao?
[tổ đội] [ba nghìn phồn hoa]: đương nhiên! Đi!
Mười phút sau, thầy trò hai người đứng bên cạnh thi thể người chơi lv 39 tiếp tục nói chuyện phiếm.
[tổ đội] [con mắt giết]: sư phụ anh thật lợi hại, xin hỏi anh so với được thích khách trên bảng kia không?
[tổ đội] [ba nghìn phồn hoa]: nhất định! Sư phụ khuyết điểm duy nhất chính là đánh nhau quá lợi hại!
[tổ đội] [con mắt giết]: a, vậy em an tâm. Em lần trước bị thích khách đứng thứ ba Nguyệt Hắc Phong Cao hại qua một lần…
[tổ đội] [ba nghìn phồn hoa]: Nguyệt Hắc Phong Cao? Thích khách thứ 3 đứng trên bảng xếp hạng? Đồ đệ em xác định không có nhìn nhầm?
[tổ đội] [con mắt giết]: hắn có tên trong danh sách kẻ thù, chắc chắn sẽ không có sai!
[tổ đội] [ba nghìn phồn hoa]:…
[tổ đội] [con mắt giết]: sư phụ, cái này là có phải hay không rất khó khăn? Bằng không thôi đi. Sư phụ nếu như đi chịu chết một cách vô ích, em lương tâm sẽ bất an.
[tổ đội] [ba nghìn phồn hoa]: một chút kỹ thuật khó khăn cũng không có! Đi, chúng ta giết người đi!
Mới vừa ở trong đội ngũ nói xong lập tức rửi ít tin nhắn cho đứa bạn, vì vậy liền xuất hiện 1 màn Mạc Lục cho rằng người nào đó đang gạt tiểu cô nương kia. Chỉ là lúc đó Mạc Phồn không ngờ được có một ngày hắn hầu như không còn là ba nghìn phồn hoa, chỉ làm một người người ngoái đầu nhìn lại ngoảnh lại nhìn.