Đôi bàn tay của Nhi Linh bắt đầu chạm vào làng da trắng nõn nà của Gia Mẫn, sau đó lại đi dòng xuống hai quả hồng đào được bao bọc trong lớp áo mỏng, thế là đôi bàn tay của Nhi Linh đã bắt đầu hàng động khi nó không ngừng co lại và buông ra với hai quả hồng đào kia của Gia Mẫn. Điều này khiến cô cảm thấy vô cùng khó chịu thậm chí là có một cảm giác đau nhứt nhói khiến cô rên lên the thẻ một tiếng Nhi Linh nói :
"Ha quả hồng đào này thật là dễ chịu, khi tôi bóp nó. Và tôi cảm thấy rất thích khi bóp quả hồng đào này của cô..."
Vừa dứt lời Nhi Linh đã vén áo của Gia Mẫn lên để lộ hai quả hồng đào kia ra bên ngoài,ngay chốc lát Gia Mẫn đã khom đầu xuống dúi vào bên trong hai quả hồng đào kia, mà dùng miệng mút nó trùm chụp...
Điều này khiến Gia Mẫn càng thêm khó chịu vô cùng, cô giờ đây la hét trong sự phê pha khuôn mặt đỏ bừng như hai quả cà chua, đầu ôm chầm lấy đầu Nhi Linh mà nói :
"Đừng...Đừng làm như vậy với hai quả hồng đào của tôi nữa ! Hãy dừng lại đi đừng mà tôi cầu xin cô đó Nhi Linh !"
Nhi Linh ngay chốc lát bậc cười thật lớn trong sự khoái chí cô ta lên tiếng nói rằng :
"Sao có thể dừng lại được ? Trong khi đêm hôm nay chính là đêm động phòng của chúng ta chứ ?"
Cứ như vậy Nhi Linh bắt đầu làm nhiều thứ hơn nữa khiến Gia Mẫn vô cùng hoang mang bối rối, cô không biết phải làm gì trước những trò d,â,m d,ụ,c biến th*ái của Nhi Linh đây...
Ngay chốc lát Nhi Linh đã lấy ra một cái cây vừa to vừa dài nó có hai đầu như hai đầu khất vậy. Gia Mẫn đưa mắt nhìn chăm chăm cái cây ak to đùng dài 30 cm kia mà vô cùng hoang mang lo lắng cô suy nghĩ rằng : "Không biết rốt cuộc Nhi Linh định làm gì với cái cây Ak vô cùng to lớn đó chứ ?"
Đang suy nghĩ thì Gia Mẫn bậc cười trong rất ghê rợn, cô ngay lập tức lên tiếng khiến Gia Mẫn bàng hoàng trong sự hoang mang :
"Gia Mẫn à ! Đây sẽ là thứ giúp chúng ta lên đỉnh phê pha trong cuộc động phòng này..."
Gia Mẫn nhìn cây súng ak đó mà ngay lập tức hỏi Nhi Linh rằng :
"Ý cô là sao chứ ? Cô định làm gì hả ?"
Trước câu thắc mắc của Gia Mẫn, Nhi Linh đã bậc cười sau đó dùng cây súng ak đó đâm vào bên trong cái hố đen của Gia Mẫn, điều này làm cô la hét lên trong sự đau đớn cô bậc khóc nức nở mà lên tiếng nói với Gia Mẫn rằng :
"Không dừng lại đi ! Đừng mà đau quá đi ! Đau quá làm ơn dừng lại và hãy tha cho tôi đi !"
Nhi Linh bậc cười thật lớn nói :
"Tha cái gì mà tha ! Đây là đêm động phòng của chúng ta mà ! Vậy nên điều này làm điều cần thiết để chúng ta cùng lên đỉnh trong đêm động phòng để khiến mối quan hệ tình cảm càng thêm lâu dài hơn thôi !"
Nói rồi Nhi Linh bắt đầu làm mạnh hơn nữa, cây ak kia không những đâm vào bên trong hai con hào đỏ hồng như vẫn còn sống bao phủ bởi một lớp lông mướt rượt...
Cứ như vậy cái cây ak kìa không ngừng ra vào bên trong. Gia Mẫn giờ đây bậc khóc trong sự bất lực cô không ngừng la hét trong sự đau đớn mà bảo dừng lại nhưng không được...
Cứ như vậy Nhi Linh đã điều khiển và chơi đùa với cơ thể của Gia Mẫn một lát lâu, cho đến khi cô chịu không nỗi nữa mà bên trong con hào chảy ra những dòng sữa. Nhi Linh bắt đầu khom xuống liếm hết sửa và hút con sò đó...
Thời gian cứ như vậy dần trôi qua hai người cũng đã không chịu đựng được nữa rồi, mà rên rỉ trong sự phê pha đến tột cùng. Sau đó bọn họ đã dừng việc động phòng này lại...
Nhi Linh giờ đây bắt đầu ôm chầm lấy Gia Mẫn vào bên trong lòng...
Cảm giác mệt mỏi giờ đây bao phủ hai người, khi cuộc động phòng kết thúc, bọn họ giờ đây đã cảm thấy vô cùng buồn ngủ. Vậy là cả hai bắt đầu nằm ngủ để lấy lại sức. Nhi Linh ôm chầm lấy Gia Mẫn mà quay về phía của cô không ngừng lên tiếng rằng :
"Gia Mẫn à tôi yêu bà nhiều lắm. Và chỉ muốn bà là của tôi mãi mãi...Và mong là bà sẽ không bao giờ rời xa tôi..."
Bọn họ giờ đây đã chìm vào bên trong giấc ngủ, nhưng một khoảng thời gian ngắn Gia Mẫn cũng đã tỉnh lại, ngay lập tức cô nhìn chăm chăm Nhi Linh mà thấy cô ta đã ngủ say, cứ như vậy Gia Mẫn nghĩ rằng đây là cơ hội của mình để bỏ trốn khỏi cái nhà tù chết tiệt này...
Thế thì cô đã mặc lại quần áo của bản thân, sau đó đứng dậy và bắt đầu tiến ra chỗ cánh cửa với ý định rời đi thì, đột nhiên Nhi Linh đã tỉnh lại, điều này khiến Gia Mẫn vô cùng hoang mang và lo lắng ánh mắt đã nhìn chăm chăm vào Nhi Linh.
Giờ đây Nhi Linh với vẻ tra hỏi mà hỏi Gia Mẫn định đi đâu...
Gia Mẫn ngay lập tức đã nghĩ ra được một ý rằng, đó là mình sẽ giả vờ nói là mình đi uống nước. Để Nhi Linh không tức giận và nghĩ rằng cô muốn bỏ trốn...
Danh Sách Chương: