Rốt cuộc nàng không phải Luyện Đan Sư, sợ mình kiểm tra không cẩn thận. “Cái gì? Lệ công tử bị thương?” Lâu thiếu chủ căng thẳng nhìn về phía Lệ Dẫn Nguy, trên mặt tràn đầy lo lắng: “Chẳng trách sắc mặt của Lệ công tử vẫn luôn tái nhợt như vậy, thì ra trên người có thương tích.” Có Thấu: “Không phải, hắn là…..” Nàng muốn nói sắc mặt của tiểu sư đệ từ nhỏ đến lớn vẫn luôn tái nhợt như vậy, chính là bởi vì như thế, cho dù lúc này hắn bị thương, chỉ cần...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.