• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Địa điểm tập thứ nhất của Bố Ơi Mình Đi Đâu Thế nằm ở vào một trấn nhỏ hẻo lánh ở phía nam Trung Quốc, gạch xanh ngói than, cầu nhỏ nước chảy. Từ phong cảnh bên ngoài mà nhìn, trạm này là nơi vô cùng hợp lòng người.

Nhưng mà sự thật lại tương phản, thành trấn niên đại xa xưa, lịch sử lâu đời, rất nhiều phòng ốc đều không có đổi mới. Mọi người ra ngoài làm công khá nhiều, dần dà, theo thời gian trôi qua, thành phố nhỏ dường như trở thành một thành phố trống không, lờ mờ có thể nhìn thấy chỉ có một ít bóng dáng người già.

Con cháu ra ngoài dốc sức làm việc, người già một đời trông coi cố hương, chưa từng rời đi.

Thiết bị ở trong trấn cũng vô cùng đơn sơ, một số phòng ốc hơn phân nửa là mưa dột rỉ nước, lại thêm thời tiết ẩm ướt, rêu đều che kín cả mặt tường.

Sau khi nghe người dẫn chương trình miêu tả đơn giản tình huống từng cái phòng ốc xong, mọi người dường như choáng váng, dù sao căn hộ xa hoa và nhà gỗ đơn sơ, điều kiện chênh lệch rất xa.

Thẩm Thận cũng không chút phí lời, tự tin nói với song bào thai, "Phòng tốt nhất kia, nhất định là của chúng ta."

Mọi người nhìn đến chỗ này, nhất thời nảy lên.

[ Coi trọng anh chồng ơi! Cố lên nha cho các tiểu bảo bối ở phòng tốt!]

[ Đương nhiên là giành lấy cái tốt nha, nếu không ba người sao ngủ chứ? Chẳng lẽ thật muốn đi ngủ nhà gỗ?]

[ Tôi vẫn choáng váng, Hứa Mạt và Thẩm Thận thế mà đều có con lớn như vậy, còn là song sinh!]

[Cha mẹ gen tốt chính là tốt, xông tới giá trị nhan sắc của ba người đàn ông Thẩm gia, tôi cũng muốn xem tiếp!]

Thẩm Ngôn Lễ nghe lời Thẩm Thận, cười cười, không có phát biểu ý kiến, ngược lại Thẩm Ngôn Khai, nghiêm túc gật gật đầu.

Ống kính cắt chuyển tới khúc này, đại quân bình luận màn hình lại một vòng đánh tới.

[ Ha ha ha ha sao tôi từ trong mắt Thẩm Ngôn Lễ thấy được ghét bỏ!!]

[ Tính cách của anh trai này tôi rất thích nha, em trai mặc dù lạnh lùng một chút, nhưng không hiểu sao ngốc ngốc.]

[ Ta không xong rồi, cặp song sinh gia thế tốt như vậy, tên cũng quá manly hu hu hu.]

[Hai người ngày sau chắc chắn là nam thần, tôi muốn sớm vì con gái mình dự tính QAQ]

Cả nhà bốn người cũng xem đến đây, Hứa Mạt từ trong ngực Thẩm Thận ngẩng đầu lên, ngước mắt nhìn về phía đỉnh đầu anh, nơi ánh mắt chạm đến, là đường cằm dưới trôi chảy, ưu việt của Thẩm Thận.

"Nhanh nhanh nhanh, nhanh tiết lộ một chút kịch bản cho em, anh rốt cuộc chọn phòng như thế nào cho con vậy?" Cô xem đến đây, cảm thấy khó chịu, trong lòng ngứa ngáy.

Thẩm Thận ấn cô trở về, liếc nhìn cặp song sinh đang ngồi ở một bên sô pha cách bao xa có bao xa, ngữ khí rất nhạt, "Xem tiếp chẳng phải biết rồi."

Hứa Mạt quay đầu lại đi hỏi hai anh em, "Đại Bảo Nhị Bảo, hai con nói cho mẹ."

Thẩm Ngôn Lễ căn bản không có xem, một mực đang nghiên cứu khối rubic, động tác dưới tay nhanh chóng, mí mắt nửa vén, nghe vậy đá đá Thẩm Ngôn Khai đang ngồi ở bên cạnh cậu.

Nhận được ánh mắt cảnh cáo của Thẩm Thận. Đồng chí Thẩm Ngôn Khai đột nhiên nghẹn lời, cảm thấy có chút ủy khuất, tại sao lại là cậu đến trả lời loại câu hỏi khó giải quyết này.

Đồng chí Thẩm Ngôn Khai hắng giọng một cái, trấn tĩnh trả lời, "Mẹ, luôn cần giữ chút hồi hộp chứ, dù sao con với anh trai vẫn rất thích."

Câu trả lời này lấp lửng cả hai, thành công chuyển chủ đề trở về.

Hứa Mạt không có tiếp tục truy vấn, bởi vì màn hình TV đã chiếu đến đoạn này.

Phòng ở hoàn toàn dựa vào giành lấy, ai tới trước là người đó lấy, toàn dựa vào may mắn.

Thẩm Thận thân cao chân dài, bước chân cũng bước nhanh, lúc bước vào phòng xa hoa, nhìn về ai anh em ở sau lưng nhướng mày. Tuy rằng không có nói chuyện, nhưng từ vẻ mặt, không cần nói cũng biết.

Ngay lúc này, trong phòng có một đôi cha con chậm rãi bước ra, đang cắn hạt dưa,"Ngại quá Thẩm tổng, chúng tôi đến trước."

Thẩm Thận ngừng một hồi, sau khi chào hỏi với người đến, rất nhanh lại tiến đến mục tiêu tiếp theo, không có căn hộ xa hoa, phòng đơn xa hoa vẫn liệt vào vị trí thứ hai.

Nhưng sau đó Thẩm Thẩn giống như mở ra cái hũ không may, một đường đi đến cuối.

Thời điểm cha con ba người đứng trước căn nhà lá, vô cùng đúng lúc vang lên nhạc nền thảm thương thê lương. Vali xa hoa đắt đỏ, kính râm thời thượng với rơm rạ đơn sơ ở sau lưng tạo thành sự chênh lệch rõ ràng.

Trong lúc nhất thời, ba người đều trầm mặc. Bóng lưng cao lớn của Thẩm Thận thoạt nhìn đều nổi lên một tầng chán nản nặng nề.

[ Ha ha ha ha ha, trời ôi, tôi sắp cười chết ha ha ha ha!]

[Thẩm Thận thật là một người đàn ông thảm, nhưng mặt thật vô cùng thối!]

[Biểu ngữ: Ông trùm giới giải trí cả nhà ba người đàn ông lưu lạc đầu đường.]

[ Đây cũng quá sai lầm rồi, nơi nhìn trúng đều có người chiếm.]

[Cặp song sinh giận mà không dám nói gì.]

Hứa Mạt phốc một tiếng bật cười, "Anh sao vậy chứ, phòng bình thường cũng không giành được, trực tiếp là nhà lá?"

Cái này chênh lệch tâm lý cũng quá lớn rồi, cả nóc nhà xa hoa cũng không có gặm tới.

Thẩm Thận một thiếu gia tự phụ như vậy, sợ là cho tới bây giờ cũng không có ở qua chỗ kém như vậy.

Thần sắc Thẩm Thận không rõ, sắc mặt đen như đít nồi, tay của anh ở nơi con trai không nhìn thấy, lặng lẽ duỗi qua, nhéo một cái nhẹ ở chỗ no đủ của cô, "Ban đêm chờ đó cho anh."

Nhưng mà Hứa Mạt bất vi sở động, còn đang cười anh, "Trách không được Đại Bảo Nhị Bảo sau khi quay xong tập một trở về, sắc mặt đều tiều tụy thật nhiều."

Thẩm Thận hai mắt hơi híp lại, "Sắc mặt tiều tụy có thể tính lên đầu anh sao? Nhà lá sao không tốt, không khí trong lành, ban đêm còn có gió nhẹ."

Hứa Mạt gãi gãi ở dưới cằm anh, cười vui vẻ hơn, "Có đúng không, kỳ thật là nóc nhà hở gió đi?"

Cặp song sinh biết điều không lại gần, đối với cha mẹ ruột nhà mình đùa giỡn, hai người bọn họ tập mãi thành thói quen.

Cảnh chiếu tiếp theo cũng vô cùng ngoài dự liệu, mặc dù ba người Thẩm gia này bốn phía gặp phải trắc trở, nhưng rất nhanh liền thích ứng hoàn cảnh mới, cặp song sinh toàn bộ quá trình cũng không lộ một chút không tình nguyện, không kiêu ngạo không siểm nịnh, cũng không có nháo muốn về nhà.

Đây là gia giáo tốt, khí độ tự thành tự nhiên mà biểu hiện ra, là người thừa kế tương lai của đại gia tộc thế gia bồi dưỡng ra.

Sau đó video phát đến lúc ngủ, Thẩm Thận bên trái lõm một cái, bên phải cuộn một cái, thật sự là cuộc sống đến thần tiên cũng ghen tị không thôi.

Thẩm nhị thiếu vỗ vỗ giường gỗ trong nhà lá, ngữ khí nhàn tản, "Còn ổn, chính là xấu một chút."

Nói xong anh dường như nghĩ đến cái gì, ngước mắt nhìn sang cặp song sinh, sờ lên cằm cười khẽ, "Trong nhà đến lúc đó thêm cho hai đứa hai cái giường như này, về sau phạm sai lầm thì ngủ cái này cho ba."

Hai anh em:......

Có điều cũng khiến người xem xúc động, đó chính là bọn họ cùng có tình cảm gắn bó - Hứa Mạt.

Ban đêm trước khi ngủ, tổ tiết mục có sắp xếp hỗ động liên hệ người nhà.

Thẩm Thận sau khi rút ra điện thoại, tự nhiên mà thổ lộ một tiếng "Vợ ơi", ẩn chứa trong đó tình cảm không lừa được người.

Cặp song sinh cũng đều tập trung tinh thần nghe, hai khuôn khuôn mặt nhỏ nhắn đẹp trai quay quanh bên người Thẩm Thận, nhất thời ba khuôn mặt có thể nói giết chết nhóm thiếu nữ, hai cậu ngoan ngoãn nghe Hứa Mạt nói chuyện.

Sau khi Hứa Mạt dịu dàng nói chuyện, dặn dò một phen, liền đuổi bọn họ đi ngủ.

Trong mưa đàn cũng nhao nhao nổi lên bong bóng ghen tị.

[Cả nhà bốn người quá tốt đẹp đi thôi, tôi lại tin tưởng tình yêu rồi hu hu hu.]

[Thật là con nít dễ nghe lời, đều rất thích mẹ a.]

[Tính cách Thẩm Thận thật rất tốt, nếu chỉ xem dáng vẻ, tôi trước kia vẫn cho là anh ta là loại hình bất cần đời cơ.]

[Trước mắt, Thẩm nhị thiếu rất sủng vợ, thổ lộ ở tháp truyền hình, cầu hôn màn ảnh, đều là tác phẩm của anh ta.]

[ Đúng vậy, cho nên nói đàn ông đẹp trai chân chính thương người quả thực là, chị em dũng cảm theo đuổi tình yêu đi, đừng nhảy vào hố lửa nữa, tin tưởng mình có thể tìm được người tốt, đừng kén chọn nữa!]

Tập thứ nhất chiếu xong, trên mạng liền làm ra gói icon, hơn phân nửa là một nhà Thẩm Thận, không chỉ có như thế, hot search của bọn họ cũng là cao nhất trong gia đình minh tinh.

Có điều dù cho mấy tập sau, Thẩm Thận cố gắng xoay chuyển tình thế, nhiều lần tranh được căn xa hoa, cũng thay đổi không được ấn tượng ban đầu của khán giả, cảnh nhà lá này xem như qua không được rồi.

Sau đó cũng có một tập công khai video cả nhà bốn người ở trong nhà, lúc tập một, Thẩm Thận làm khách quý thần bí, không thể sớm tiết lộ hành trình, tổ đạo diễn cũng không có vào nhà lấy cảnh quay.

Nhưng mà dân mạng kêu gọi vang dội, nhao nhao biểu thị muốn nhìn cảnh tượng cả nhà bốn người buổi sáng thức dậy.

Sau khi tổ tiết mục nhận được sự đồng ý của Thẩm Thận, thật đúng là thỏa mãn nhu cầu của dân mạng.

Nhà Thẩm Thận lớn, là chung cư ba tầng kép. Những thứ này đều là fan hâm mộ sớm đã biết được, sớm ngay khi Hứa Mạt công khai tình cảm đã có người moi ra.

Nhưng mà khi đó với hiện tại, đến cùng vẫn không giống nhau.

Lúc trước lộ ra chỉ có phòng ngủ, mà hiện nay không chỉ là phòng ngủ, gian phòng của cặp song sonh cũng cùng nhau công khai, mặc dù ống kính chỉ là vội vàng nhoáng qua, nhưng cái này cũng đủ thỏa mãn lòng hiếu kỳ của fan hâm mộ.

Nói cho cùng, mọi người vẫn muốn nhìn sự hỗ động của hai người Thẩm Thận và Hứa Mạt. Mà camera, cũng đúng lúc bắt được một màn này.

Thời điểm nắng sớm mờ mờ, camera xâm nhập vào phòng ngủ, Thẩm Thận bị đánh thức đầu tiên, tự mình mở cửa cho bọn họ.

Trong phòng ngủ to như vậy, trước cửa sổ tầng tầng lụa mỏng che lấp, nắng sớm nửa thấu tiến vào, một phòng ước chừng kiều diễm mông lung.

Hứa Mạt nằm trên nửa giường lớn, còn đang ngủ, hai mắt đóng chặt lại.

Tổ quay phim nín thở ngưng thần, một giây sau, bọn hắn nhìn thấy Thẩm Thận đi đến bên giường, quỳ một gối xuống, hai tay nửa chống ở hai bên bên gáy Hứa Mạt, hơi hơi cúi người, hôn cô hai cái, chạm vào rất nhẹ, thoáng qua liền mất.

Tổ đạo diễn biết người xem muốn chính là cái gì, cho một màn này tới một cái hiệu ứng HD, cho dù là ở trong phòng có vẻ lờ mờ, cũng làm cho vẻ mặt của hai người vô cùng rõ ràng.

Hứa Mạt bị quấy rầy đến, đôi mi thanh tú nhíu nhíu, ưm một tiếng, sau đó hai tay tự động quấn ở trên cổ Thẩm Thận.

"Anh trai, mọi người phải đi sao?" Giọng nói cô mềm mại, hai mắt vẫn không có mở ra.

Thẩm Thận nhẹ nhàng đáp tiếng "ừm", sau đó nói nhỏ câu gì bên tai cô, trêu cô đập anh mấy quyền.

Câu thì thầm kia chỉ có hai người nghe được, ngay cả tổ đạo diễn cũng không bắt được, chỉ có Hứa Mạt hiểu rõ ý đồ của anh, Thẩm Thận là thật xấu tính.

"Em ngủ tiếp đi, anh với Đại Bảo Nhị Bảo dọn dẹp một chút thì đi." Giọng trầm thấp của anh vang lên, sau đó còn thay cô dịch dịch góc chăn.

Khu bình luận màn hình nhất thời lại nổ.

[ Fu*k, tốt mẹ nó sủng a!]

[ Hứa Mạt gọi Thẩm Thận anh trai, ngọt ngào quá.]

[ Được rồi tôi lại biết rồi, cặp song sinh gọi là Đại Bảo Nhị Bảo ha ha ha ha.]

[ Chỉ có tôi hiếu kì vì sao Hứa Mạt nện Thẩm Thận sao?]

[Lầu trên+1, cùng hiếu kỳ.]

[+2, là tôi nghĩ quá nhiều sao?]

[+10086, các ngươi thật là lẳng lơ.]

Sau đó khi cả nhà bốn người lại đúng giờ ngồi ở trong phòng khách xem phát sóng, bình luận màn hình khúc này trực tiếp bay đầy trời, vô cùng rõ ràng, làm người khác muốn bỏ lơ cũng không được.

Nhìn ánh mắt tự động liếc qua, Đại Bảo Nhị Bảo cự tuyệt ánh mắt giao nhau, Hứa Mạt hung hăng cào một phát lên lưng Thẩm Thận.

Phát sóng đêm đó, Thẩm Thận phát ra một tin Weibo buồn triền miên, ý nghĩ kỳ quái.

[Ôi, mèo hoang gãi ngứa.:) ]

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK