Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

512 năm trước ------

Năm 38 sao hoàng đạo thứ 12. 

Tất cả sự việc ra đời của những người cao quý bắt nguồn từ...... 

Scor dắt tay Aqua chạy qua từng khu rừng đầm lầy. 

Oạch!! 

Scor _ Aqua, em ko sao chứ?? 

Aqua _ Hu... Em ko muốn làm nô lệ.... Em ko muốn... Anh đi trước đi Scor, mặc em....!!

Scor _ Em nói gì thế?? Kẻ đã ném em vào trại nô lệ khi ra khỏi đây anh sẽ khiến chúng phải trả giá!! 

Scor và Aqua là 2 nô lệ đc để ý nhất vì ngoại hình hoàn mĩ, thể chất dị biến nhưng do còn nhỏ nên ma lực đang bị kẻ khác kìm hãm. Họ là 2 tạo vật cao quý nhưng lại bị lũ ngu đần coi là quái vật. 

Lúc này cả 2 là những đứa trẻ 7 tuổi, thể chất yếu kém. Ma thuật ko tinh thông. 

_ Hai đứa nó ở đằng trước, mau đuổi theo!! 

_ Cẩn thận thằng nhóc tóc tím than, bị nó cào trúng là dính độc đấy. 

Phập!!phập!! 

Những mũi tên bắn cảnh cáo hai tên kia. 

Một cậu bé nhảy từ trên cao xuống theo sau là 1 đám người với nguồn ma lực choáng ngột. 

Lúc đó, cả 2 đứa tôi đã gặp đc cậu ấy. Hoàng tử Sagit-tarius. 

Vứt cho chúng 1 túi tiền. 

Sagit _ Còn ko mau cút!! 

Cả 2 tên chạy trối chết. 

Sagit _ Hai bạn ko sao chứ?? 

Scor đang ôm chầm lấy Aqua vào lòng. Hiện tại con bé thật đang rất sợ hãi. Hay đúng hơn là nó đang lên cơn khát máu. 

Aqua _ Anh.. Em muốn.... 

Aqua hiện tại có muốn hút máu cũng ko đc vì con bé đã bị bọn kia dùng kim loại đặc biệt làm mặt nạ bịt miệng con bé lại rồi. Với lại, máu của Scor ko dành để con bé hút nếu ko muốn chết vì độc tố của cậu. 

_ Hoàng tử, tôi nghĩ 2 đứa nhóc này là dị tộc đó ạ. 

Sagit _ Dị tộc. 

Scor _ Là kẻ sở hữu nguồn ma lực to lớn khiến vạn vật khiếp sợ... Sao nào?? Cậu muốn bắt chúng tôi về phục vụ cho quân đội sao?? 

Sagit _ Ko ko... Mình ko có ý đó đâu. Mình nghĩ là cậu nên tháo chiếc mặt nạ trên mặt cô bé ấy đi, em ấy đang khó thở đấy. 

Scor _ Nếu tháo nó tôi sẽ gặp nguy hiểm mất. 

Sagit _ Sao cơ?? 

Scor _ Ồ, cậu ko biết sao?? Nó là vampire đấy. Nó sẽ tấn công bất cứ ai để hút máu khi mặt nạ đc mở ra. Cậu có chấp nhận làm con mồi của nó ko hả?? 

Scor cố ý khỉêu khích. 

Sagit _ Đc. 

_ Hoàng tử... ngừoi..... 

Sagit _ Ko sao...... 

Scor mắt tròn xoe ngỡ ngàng, cậu chỉ định hù tên nhóc này sợ thôi mà. Ai nhèn, em gái à. Máu của hoàng tộc chắc ngon lắm. 

Scor phải thao tác phức tạp để tháo chiếc mặt nạ ra. Khi đc tháo, Aqua đột ngột nhảy nhào vào Sagit cắn phập vào cổ cậu. Sagit ko định đánh bay cô ra gì cả, cậu chỉ hơi nhăn mặt mà thôi. 

Scor ko định để cho Aqua giết Sagit đâu vì nếu thế thì bọn hộ vệ kia giết 2 anh em cậu mất. 

Đánh ngất con bé đi, Scor đeo lại chiếc mặt nạ cho Aqua.

Scor _ Làm ơn cho biết quý danh. 

_ Ngài là hoàng tử Sagit Tarius. 

Scor _ Đã nghe, ân này phải đáp. Hẹn ngày gặp lại. 

_____________

10 năm sau ---

Năm 48 sao hoàng đạo thứ 12. 

Ngay từ 1 năm trước đã nổi danh ba đại nhân tài trẻ tuổi lãnh khốc. Họ giết chết 3 vị vua tiền nhiệm và cướp đoạt lãnh thổ. Đặt tên cho nước mình là Rius, Pio, Corn. 

Họ đc mệnh danh là tử thần khi công cuộc càn quét bắt đầu diễn ra. 

Mười hai vị vua đã mở ra 1 cuộc họp và bắt đầu xung đột về ý tưởng. 

Phe Pio, Rius và Corn ko muốn kết liên minh cùng kẻ khác để ngăn chặn đại họa sắp ập đến vì họ vốn dĩ chỉ là 3 kẻ cô độc dựa vào sức mình quật ngã quân đội và ngồi ở ngai vàng hiện giờ. Rèm che chỗ họ luôn là màu đen u buồn. Giọng lạnh lẽo như ko muốn tiếp xúc cùng ai. Họ là phái chủ chiến. 

Phe còn lại là theo nữ hoàng Selene để cùng dẫn dắt nhau chống dị loài đang xâm nhập gồm Es, Cer, Bra,Go, Ces và Tarius. Phái hòa bình. 

Và trung lập gồm O, Rus, Ni. 

Rõ yếu nhất là phái hìa bình, họ ko thiên về sức mạnh và hơn cả Selene chỉ là 1 con nhóc. Họ đang đặt quá nhiều niềm tin vào 1 con bé còn chưa thức tỉnh ma lực. Chính vì lí do này mà phe chủ chiến ko muốn hợp tác. 

Và từ cuộc cải cách lớn, với niềm tin sẽ gột rửa mọi thứ dơ bẩn trên thế giới này. Aqua, Scor và Capri đã dẫn dắt quân đội càn quét thuộc địa. Đây là tiếng nổ lớn cho 1 cuộc chiến tranh. 

Và nơi đầu tiên đc phát động chiến dịch thành trừ là vương quốc Bra. Vương quốc của hòa bình. Người cầm đầu chính cho cuộc tấn công là Aqua. Vì Scor và Capri muốn ra mặt. 

Châm ngôn của họ là ko giết người vô tội, họ chỉ giết tay sai hắc pháp sư và kẻ bán nước. 

Nhưng do đây là nơi trụ cột của yên bình nên có phần khó khăn, Capri buộc lòng phải ra tay và thắng cuộc chiến nhưng ko may là cậu lại mất tích sau cuộc chiến. 

Rầm!! 

Aqua _ Vô dụng, mau mở rộng khu vực tìm kiếm anh ấy mau lên!! 

_ Nhưng nữ chúa... Thây chất đống suốt quãng đường đi của Bra.. Sẽ rất khó để tìm đc vua Capri Corn ạ. 

Aqua _ Ko kiếm đc thì đầu bọn mi sẽ là thức ăn cho lũ cẩu quái ta vừa bắt đc. 

_ Vâng... Vâng!! 

Hắn cuống quít chạy té khói khỏi căn phòng. 

Scor _ Thế nào?? 

Aqua _ Ko ngờ tòa thành em nhờ anh ấy chinh phạt lại là nơi chứa toàn bộ ma lực mà nữ hoàng Bra tiền nhiệm tích lũy trong thần vật làm anh ấy sống chết ko rõ. Thần vật bạo phát quá mạnh và khủng khiếp. Ngày hôm đó cả đại lục đã chứng kiến đc cảnh tượng 1 cột sáng to bắn thẳng lên trời xanh. 

Scor _ Đc rồi... Ta đi đến vương quốc Bra 1 thời gian. Em ở đây giúp ta canh giữ 3 vương quốc thật tốt. 

Aqua _ Vâng, anh. 

_________

Rào!! Rào!!! 

Capri _ Ưm...... 

Giọng nhỏ nhẹ của 1 cô gái vang lên. 

_ Anh đã tỉnh...!! Thật tốt quá "!

Capri định đứng dậy thì ngã xuống ngay. 

_ Anh đừng nên đứng dậy vội, thương thế của anh chưa lành hẳn đâu. 

Capri _ Ưm...mắt ta....!!

_ Mắt anh bị thương khá nặng nhưng ko sao cả. Tôi đã chữa trị cho anh rồi, anh chỉ cần dưỡng bệnh vài ngày nữa thôi. 

Cô ấy ôm chặt lấy Capri và đặt cậu nằm xuống, cậu ngửi đc huơng thơm thảo dược phát ra từ cô. 

Capri _ Ở đâu?? 

_ À... Đây là nơi trú nạn của vương quốc Bra. Vương quốc đã rơi vào tay của phái càn quét rồi nên chúng tôi ở đây đợi người của nữ hoàng tới đón. Anh là 1 quân sĩ của chúng tôi đúng ko?? Tôi gặp anh bị dòng nước cuốn trôi đến đây và thương thế đều rất nặng. 

Cô cầm chặt tay Capri. 

_ Cảm ơn anh đã chiến đấu vì chúng tôi. 

Capri im lặng nhớ lại, hình như trước lúc gặp nạn cậu vớ đại 1 tên làm lá chắn và cầm áo hắn ta thì phải. Và giáp áo của cậu vụn vỡ cả ròi. 

_ Anh dùng 1 ít thuốc nhé. 

Cô nhẹ nhàng đỡ cậu dậy, bón nhẹ cho cậu từng muỗng thuốc. Cô còn ân cần lau miệng cho cậu khiến cậu khá ngượng nhưng Ko hiểu sao? Cậu thích cảm giác này. 

Ban đêm thì cô nằm cạnh cậu canh và ủ ấm cho cậu. Cô gái này thế mà vô tư ôm lấy cậu ngủ ngon lành nữa chứ. Tay bất giác cũng tìm lấy cô và ôm chặt. Tham lam hít lấy mùi hương trên người cô. 

Xem ra gặp nạn cũng ko tệ. 

Chíp!! Chíp!! 

Capri hoàn toàn ko ngủ nên dựng hiện trường giả là cô đang ngủ lên người cậu. 

_ Oa... Tôi xin lỗi, cậu ko sao chứ?? Tôi có đè cậu đau ko? Hu...... Tôi thật ko cố ý.... Híc Hu hu...... 

Capri ko ngờ phản ứng của cô dữ dội thế này. Đột nhiên muốn trêu cô thêm thôi. 

Capri _ À.... Tức ngực wá. 

_ Oa, để tôi xem nào!! 

Cô trấn Capri xuống và ngồi lên người cậu, vạch áo cậu ra xem. 

Vô tình 1 em nhỏ chạy vô nhìn tư thế 2 người bịt mắt chạy đi rêu rao toàn dân. 

Capri _Cô gái này... Em đang khiêu gợi tôi đó à?? 

_ Oa, xin lỗi nha. 

Cô lật đật chạy ra khỏi phòng ngay nếu ko chết mất. 

Capri _ Tôi ngày càng muốn em đấy, cô bé!! 

________

_ Anh.... Anh tự lau mình đc chứ? 

Capri _ Ko... Cả người tôi còn tê tái vì vết thương lắm. Tay bị cô ngủ đè cũng ko nhấc nổi. Cô làm giúp tôi đi 

_ Nhưng.... 

Capri _ A... Đau..... 

Capri làm bộ ôm tay. 

_ Đc... Đc, tôi sẽ giúp anh lau mà. 

Capri thầm nở ra nụ cười gian manh. 

Cô đỏ mặt vạch áo cậu ra, lúc băng bó cho cậu cô ko để ý lắm nhưng giờ mới thấy. Cơ bụng của anh đẹp quá, nhìn kĩ thì ngũ quan cũng thuộc hàng ưu tú. Chắc trước đây anh rất soái nha. Cả người đầy vết thương nhưng mị lực phát ra ko nhỏ. 

_ Nha... Anh trước kia làm việc ở đội nào? Sao tôi lại ko có ấn tượng với anh nhỉ??? 

Capri _ Khu trung tâm, kị sĩ nữ hoàng. 

Capri cứ nghĩ cô chỉ là 1 cô gái thường dân hay là hầu nữ nên sẽ ko biết cậu đang nói dối đâu nhưng cậu đã lầm..... 

_ Anh....!! 

Cô định nói gì đó nhưng thôi. 

_ Cho tên biết tên anh đc ko? 

Xem nào, nếu nói tên thật thì cô sẽ biết thân phận của cậu là ai mất. Aqua thì là người thân chinh càn quét các quốc gia khác nên tên cũng quá nổi bật. Vậy mượn tạm tên của cái tên suốt ngày cứ ru rú trong nhà vậy. Dù sao chỉ có Aqua và Capri biết tên Scor. 

Capri _ Scor... Tên tôi là Scor. 

_ Là Scor nha. Tên thiệt đẹp. Còn tên của tôi là Li. 

Capri _ Là Li nha. Vậy cô bé, em đang mê mẩn tôi rồi đó à?? 

Li _ Sao ạ?? 

Cô chớp mắt khó hỉu. Capri lập tức cầm tay cô đặt lên chỗ khác trên người mình. 

Capri _ Đừng chỉ mãi ngắm ngực tôi mà ko cần lau chỗ khác chứ. Còn nhiều nơi đang đợi em lắm đấy. 

Li _ Nhoa, anh là đồ xấu xa. 

Li đỏ mặt quýnh quáng đánh anh. 

Capri _ Ừ ừ, anh là kẻ xấu.... Nhưng là người xấu đẹp nha. Đc 1 kẻ xấu xa đẹp trai như tôi trêu ghẹo là phúc đó nha. 

Capri ôm chầm lấy cô vào lòng. Cọ xát mặt lên làn da mềm mại của cô. 

Li _ Anh... Anh làm gì vậy?? Anh khi dễ em... Híc.. Hu... Oa oa.... 

Capri _ Ko có, đây là đang yêu thương em nha bảo bối. 

Li _ Đồ xạo, đồ trăng hoa. Đồ lang sói, biến thái, hái hoa tặc,..... 

Capri _ Ừ ừ. Nhưng điều anh nói là thật. 

Li _ Xạo... Anh chỉ mới gặp đc em. Còn ko biết em trông ra sao thì sao yêu em đc?? 

Capri _ Tôi yêu là em.... Người đã cứu tôi... Em đẹp xấu thì quan trọng lắm sao?? 

Capri ko mặn ko nhạt, mặt dày buông lời trêu chọc. 

Li _ Anh mau đi nghỉ đi a...... 

Li đỏ mặt thoát ra khỏi cái ôm của anh. Capri thì ngồi cười khúc khích. 

Capri _ Dù tôi hiện tại ko nhìn thấy nhưng dù em có đi đến chân trời góc bể nào tôi cũng sẽ nhận ra em. 

Hoét!! 

Một con đại bàng nhỏ đậu trên tay Capri. Cậu lấy 1 lá thư nhét vào chân nó. 

Li _ Anh gửi thư cho ai à?? 

Capri _ Ừm... Đồng đội của tôi đã chia nhau ra nơi phải liên lạc để hỏi thăm tình hình. 

Li _ Thế họ sao rồi?? Có ai bị thương nặng ko?? 

Capri _ À, ko đâu. Họ đều ổn cả!! 

Li _ Thế à?? Tốt quá, em mong họ sẽ an toàn khi đất nước Bra bị thanh lọc bởi quân đội của Corn. Nhà của em cũng đã mất rồi.... Hu hu.... 

Capri _ Đừng khóc, nếu em muốn. Tôi sẽ đem nơi đó thành nhà của em, đc ko?? 

Li _ Em ổn mà, anh ko cần thế đâu!! 

Li cứ nghĩ là Capri đang an ủi mình thôi. 

Capri _ Điều tôi nói tôi sẽ làm đc!! 

Li _ Đc, em tin anh!! Nhưng tối nay... Em qua ngủ cùng bọn trẻ nha. Vì chúng đều rất sợ tối..... 

Capri _ Ko.... Chúng ngủ cùng bạn mình rồi. Tôi ko muốn ngủ 1 mình đâu..... 

Li _ Nhưng... Anh lớn rồi mà!!! 

Biết Capri rất biến thái nên ko bao giờ Li cho anh đi wá phận cả. 

Phạch phạch!!! Gréc!! 

Rút lá thư từ chân con đại bàng ra. Scor đọc nội dung bức thư rồi cười nham hiểm. Cậu lao xuống đáy vực sâu 1 cái chớp mắt. 

Scor _ Ko ngờ là tên khô khan đó cũng có ngày thế này. Ha ha, phải mau đến xem hắn thế nào thôi. Bị thương nhưng ko về ngay mà có tâm tình gửi thư. Có biến a ~

____________

Vào 1 đêm mưa to, Capri đang lo sao cô ngốc kia chưa về. Ko lẽ có chuyện xảy ra, lòng cậu thấp thỏm ko yên. 

Két!! 

Li _ Ưm... Xem ra anh ấy ngủ rồi. 

Cô lục lội 1 ít quần áo, vừa nãy đi ngăn các cơn bão lớn nên nước mưa thấm vào áo cô cả rồi. Nếu ko thay nhanh thì sẽ cảm lạnh mất. 

Capri dạo này nhìn thoang thoáng đc chút ít, trong đêm tuy tầm nhìn ko rõ nhưng da thịt lộ ra sau lớp vải làm cậu phải nuốt khan nước bọt. 

Ngũ quan của cô tuy ko nhìn đc rõ nhưng những nét có lồi có lõm quả, chậc chậc, đáng xem.... Ko ngờ cô gái này lại nóng bỏng đến vậy. 

( Cảnh báo trước khi xem, có phần nhạy cảm. Mọi người chú ý. Ta nhắc rồi nha. Đứa nào xem thì ko nên mắng tg) 

Cạch!! 

Li _ Á... Ứm...!! 

Li vừa định bước vào phòng tắm thì đã bị Capri ôm chầm lấy từ phía sau. Khi cô vừa la lên thì cậu đã dùng 1 tay bịt miệng cô lại. 

( Scor Scor: Sao hình động hệt 1 tên biến thái vại trời?? 

Capri: Câm miệng) 

Capri _ Im nào... Em ko định để mọi người thức hết sao?? 

Giọng nói trầm ấm khàn khàn khẽ thổi qua tai cô làm cô phải đỏ mặt. Nhưng quan trọng là cơ thể với lớp vải dính sát da thịt của cô dính chặt vào người anh. Anh ta còn có ý cọ xát với cô nữa, rõ cố ý mà. 

( Ai cứu ta với, ta giả còn đang rất trong sáng mà 2 đứa này làm gì vậy trời) 

Li _ Ưm... Ưm.... 

Capri _Cơ thể nóng bừng như vầy, lại rên lên thích thú như thế?? Em đang khiêu gợi tôi đấy cô bé!! 

Li _ Ưm... Anh... Á..... A... 

Li định mở miệng phản bác thì đã bị anh cắn nhẹ vằn tai khiến cô phải rên rỉ. 

Li _ Đừng.... Dừng.... D...ừng.... Lại... Xin anh!!! 

Capri _ A, em muốn tôi tiếp tục sao?

Cố ý xuyên tạc lời nói của cô. 

Li _ Ko... Ko có... Em... Ưm....!! 

Ko để cô nói ra thành câu, Capri đã sờ mó trên người cô. 

Capri _ Cả người nóng thế này!! Nói đi, em muốn tôi phải ko?? 

Capri tựa sát Li lên tường, dùng tay mở ra từng lớp vải ướt trên người cô rơi xuống. Chiếc lưỡi ấm nóng chu du trên từng tấc da thịt của cô. Dấu vết xanh tím in ấn trên làn da trắng của cô. 

Thiên a, anh đang bị mù nha nhưng sao lại kĩ xảo điêu luyện thế này. Nếu anh mà còn nhìn thấy nữa thì... Thì cô ko thể mất a..... 

Anh đang cắn khắp bả vai rồi chuyển dần xuống lưng của cô. Trong bóng đêm dày tối ko nhùn thấy gì càng làm cho cô mẫn cảm hơn. 

( Ta đang viết cái gì thế này?? Khi viết thì ko dừng tay đc mà. Grào!!) 

Li _ Anh... Đừng mà... Híc híc... Em sợ lắm... 

Capri dừng hẳn mọi động tác. 

Capri _Em ko muốn tôi là người sẽ làm việc này với em phải ko?? Em cảm thấy sợ vì tôi ko phải là người mà em yêu!! 

Li _ Anh... Em ko có... Híc híc.. Vì đây là lần đầu tiên em.. Em thân mật như thế này với nam nhân nên.. Nên em sợ lắm... Híc.... 

Capri _ Đc rồi, anh xin lỗi. Anh đã wá hấp tấp rồi. Anh cũng hơi wá đà nên đã khiến em sợ, anh xin lỗi. 

Li _ Ưm, ko sao đâu ạ. 

Capri _ Đc rồi, em mau đi thay quần áo đi. Kẻo bệnh. 

Li _ Vâng!! 

Cạch!! 

Li _ Anh ấy ngủ rồi sao?? 

Bước ra khỏi phòng tắm, nhìn bóng lưng thẳng dài kia sao mà Li thấy cô độc quá. 

Từ lúc đó thì Capri ko còn hành động nào wá phận với Li nữa. Khiến cô phải suy nghĩ liên tục. 

___,,,,,,,,

Ngày qua ngày, Capri dần hồi phục thương thế với 1 tốc độ chóng mặt nhờ Li ngày ngày tận tình giúp cậu chữa trị. Giờ cậu đang ngồi ngắm nhìn lũ con nít đang vui đùa với cô đây. Vì mắt vẫn còn bị thương khá nặng nên cậu tạm thời ko thấy rõ cho lắm. 

_ Chị Li bắt em nè, hì. 

_ Em ở đây nè. 

_ Em đây cơ. 

Li _ Các em đợi chị với. 

Cô bị bịt mắt phải chạy hì hục theo tiếng la của bọn trẻ. 

Oạch!! 

_ Oa, chị Li và bé Mi ngốc quá, cả 2 té cùng lúc. 

Nhìn cô phát té mà cậu chợt phì cười. 

_ Hu hu hu!! 

Cô bé kia khóc òa lên vì vết thương trên chân của mình. 

Li mở khăn bịt mắt của mình ra, nhìn kĩ vết thương của cô bé, cô tạo ra 1 luồng ánh sáng xanh trị thương cho cô bé. Hệ phong quả nhiên trị thương cũng rất tốt. 

Li _ Đừng khóc nữa nào. Vết thương đã biến mất rồi. Con gái khóc sẽ xấu lắm. 

_ Vâng, em cảm ơn chị ạ!!! 

Capri _ Đc rồi, mấy nhau mau đi nơi khác chơi đi. Để anh và vợ mình có ko gian riêng nào!! 

_ Á, chị Li cuối cùng cũng có người yêu rồi. 

_ Mọi người ơi..... 

_ Chị Li, chị ấy.... 

Bọn trẻ chạy toán loạn đi nhiều chuyện. 

Li _ Anh... Sao anh lại nói thế?? 

Li giận dỗi đánh đánh vào bả vai cậu. Nhân tiện cậu nâng Li ngồi lên mình. 

Capri _Em ko muốn à?? 

Li _ Ko phải, vì... Người ta ngượng chết mất!! 

Li ấp mặt vào ngực Capri. Cậu thì tận hưởng cô vùi mặt vào mình thôi, cậu thích cô làm nũng cậu nha. Nâng chân trái của cô lên, kéo váy dài qua khỏi đầu gối. 

Li _ Oa... Anh.... Anh làm gì thế?? 

Capri _ Đừng lo, anh ko làm gì đâu, chỉ định coi vết thương ở chân em thôi. 

Nhìn vết trầy trên làn da ko tì vết làm Capri cũng phải chậc tiếc rẻ. 

Capri _ Em đó, bay nhảy đến ngã như vầy. 

Li _ Oa, anh mau buông xuống đi mà, em.. Em tự chữa đc mà!! 

Capri _ Ko đc. 

Hu, anh cứ nâng cao chân cô lên nhìn chằm chằm như vầy thì ngượng chết mất nha. 

Li _ Á, đừng mà, bẩn lắm a... Ưm.... Á... 

Capri liếm nhẹ lên miệng vết thương. Nhìn biểu cảm của cô mà cười gian. 

Capri _Thì ra em vẫn mẫn cảm đến vậy. 

Li _ Anh ức hiếp em... Híc híc.... 

Capri bị hàng bởi trò rơi nước mắt của cô rồi. Lần đầu tiên trong đời hắn đi sợ nước mắt của 1 người con gái đến vậy. 

Capri _ Ừ, anh ko ức hiếp em nữa. Nín nào!! 

Cô chớp chớp đoi mắt to tròn mộng nước đáng yêu nhưng càng nhìn Capri càng nổi tà niệm thôi. 

Scor, người huynh đệ à. Tôi bỏ cậu lại để tiến 1 bước đến cảnh giới của nam nhân đc ko vậy?? Còn cậu cứ việc làm zai tân đi. 

Nụ cười của cậu đã vượt qua bao thử thách khó khăn để ko kéo cô vào nhà và ăn ngấu nghiến. Cậu thật là đủ bản lĩnh đàn ông để nhịn. 

____________

_ Nữ hoàng, người thật sự muốn yêu 1 tên tầm thừơng đó sao? 

_ Ko đc đâu thưa nữ hoàng. Thân phận của người và hắn quá cách biệt. 

_ Xin người hãy suy nghĩ lại đi thưa nữ hoàng. 

Li _ Đủ rồi, ta ko muốn nghe thêm gì nữa cả. Nước Bra đã bị xâm chiếm nên ta đã ko còn là nữ hoàng nữa. Giờ đây ta chỉ là 1 cô gái bình thừơng và muốn có 1 tình yêu với 1 người bình thường mà thôi. Cả đều này mà các ngươi cũng ko cho ta đc toại nguyện hay sao?? 

_ Chúng thần ko có ý đó ạ. 

_ Điều nữ hoàng muốn thì thần nghĩ ko cần phải cấm cản nữa. 

_ Đúng vậy, xin người hãy nghe theo con tim đi ạ! 

Dù chàng chỉ là 1 người bình thường nhưng ta yêu chàng, chàng là người đầu tiên cho ta biết cảm giác rộn vang con tim. Chàng là người đầu tiên dám khi dễ ta, chàng cho ta 1 vảm giác yên bình, bên chàng ta cảm thấy rất yên tâm. Ta biết mình đa yêu chàng rồi. Ta yêu chàng ấy, Scor. 

_____________

Scor _ Cậu chơi đủ rồi chứ?? Nơi trở về nào. 

Capri _ Cậu thật là.. Ko cho tôi thêm 1 chút thời gian để đc mang cô ấy cùng đi sao?? 

Scor _ Cậu nghĩ cô ấy sẽ tự nguyện đi theo 1 kẻ đã dấu diếm rằng hắn ta là người đã chiếm lấy đất nước mình ko?? 

Capri _ Tôi.... 

Scor _Tôi biết cảm xúc của cậu. Nhưng chuyện đã giấu thì cũng ko thể suốt đời đc. Chi bằng nói thật!! 

Capri _ Nhưng tôi ko đủ dũng khí!!! 

Scor _ Ra vậy... Cậu đã... Hài.... Vậy tôi sẽ giúp cậu làm chuyện này nhỏ lại hết mức có thể. Mong rằng cô ấy sẽ tha thứ cho cậu. 

Capri _ Cảm ơn cậu rất nhiều. 

Scor _ Nhưng cậu phải theo tôi về ngay bây giờ để giải quyết việc của Bra. Tôi và cậu đi lâu rồi, để mọi việc cho Aqua thì bé ko kham nổi đâu. 

Capri _ Đc, tôi hiểu. Tôi sẽ theo sau... Cậu cứ ra dòng sông đợi tôi đã. Tôi muốn tạm biệt cô ấy. 

Scor _ Đc!! 

Về việc giấu khí tức thì phong hệ quả đứng đầu. Li đã đứng đó và nghe hết mọi chuyện. Cô ko tin đc vào tai mình, Scor, anh ấy là kẻ đã chiếm lấy đất nước cô sao?? 

Khi anh ấy đã nói là đem đất nước Bra trả lại cho cô, cô nghĩ là anh nói chơi thôi nhưng ko... Anh thật sự làm đc đó chứ. Vì anh là 1 trong 3 người đc mệnh danh là Tử Thần mà. Nhưng anh ko biết, cô là nữ hoàng, con dân của cô đã bị giết hại vô số nên vì họ... Cô ko thể tha thứ cho anh ta đc. 

_________

Cạch!!! 

Li _Anh đã về, mắt anh ko tốt, ko nên đi quá xa vào đêm tối nha. 

Capri _ Ừm. 

Capri tiến lại ôm lấy vòng eo của Li, mặt tì vào vai cô. 

Li _ Anh sao thế? Ko khoẻ à?? 

Capri _ Cứ như vậy, để anh ôm thêm 1 tí nữa nào. 

Nhìn người con trai tựa vào vai mình, anh vẫn im lặng ko nói gì. Nếu... Nếu như anh nói ra tất cả sự thật thì em nghĩ có thể sẽ.... Tha thứ cho anh. Nhưng tại sao anh vẫn im lặng, tại sao? 

Li _ Anh.... Có gì muốn nói với em sao?? 

Capri _ Ừm. 

Cậu xoay cô lại đối diện với mình. Cô K thể thấy đc anh đang nghĩ gì, đôi mắt phía sau dãi băng kia có dao động hay ko?? Hay vẫn là đôi con ngươi bình tĩnh thốt ra những lời dối lừa cô 1 cách dễ dàng. Em muốn nhìn thấy dung nhan của anh, khuôn mặt mà anh ko ẩn giấu trước em. Xin anh đừng mang bộ mặt yêu em giả dối đó đc ko?? 

Capri _ Li... Anh.... Anh muốn nói với em rằng, anh sẽ rời khỏi đây!! Em có thể..... 

Capri muốn cô cùng đi nhưng cậu đành kiên nhẫn mà thốt ra câu khác. 

Capri _ Em có thể đợi tôi trở về ko?? 

Li _ Em... Em.... 

Mắt cô thoáng do dự, dù biết rằng anh lừa cô nhưng để lựa chọn thì thiệt ko dễ chút nào. 

Li _ Đc, em chờ anh trở về!! 

Capri _ Cảm ơn em, khi trở lại. Tôi sẽ khiến cho mong muốn của em thành hiện thực. 

Mắt đẹp đã đắm chìm vào thân ảnh cao lớn kia. Mắt mông lung đầy nước. Cô khuỵu xuống trút hết nỗi lòng cho trái tim mình. 

________

Capri _ Đc rồi, ta đi thôi. 

Scor _ Có lẽ sẽ khá lâu đấy. Và độ nguy hiểm sẽ dâng cao. 

Capri _ Ko sao, để cô ấy đc sống trong 1 thế giới yên bình mà tôi hằng ao ước thì 1 tí nguy hiểm đáng là bao. Dù sao tôi cũng đã sắp chết 1 lần rồi. 

_______________

Vương quốc O, vị vua thống trị Leo. Thuộc dị loài của loài mãnh thú sư tử. 

Thời gian này thì đa số các dị tộc đang chiếm số phần lớn trong các ma pháp sư mạnh mẽ. 

Rầm!! 

_ Đại nhân, xin tha mạng!!! 

Leo _ Tha... Vậy lúc ngươi phản bội có nghĩ sẽ đc tha sao?? Mau đem hắn rút hết mọi kí ức khi hắn giao dịch bán nước cho ta. 

_ Vâng. 

Leo _ Khốn thật, bọn hắc pháp sư ngày càng quá tay mà.... 

_ Thưa ngài.... 

Leo _ Chuyện gì?? 

_ Dạ, có vua nước Corn muốn diện kiến ngài ạ!! 

Leo _ Hừ, cho vào. 

Capri khoác áo bào đen bước vào. Ngang nhiên ngồi đối diện Leo

Leo _ Cho hỏi ngài Capri đến đây có việc chi?? 

Capri _ Ha, phải chăng ngài Leo đây còn nhớ việc ở buổi thảo luận của Thập Đại Vương Tọa chứ?? 

Leo _ Còn nhớ, mừng ngài vừa đánh chiếm đc Bra. Đất nước giàu tài nguyên thiên nhiên nhất đại lục. 

Capri _ Ko dám. 

Leo _ Vậy... Ý chính ngài đến đây là gì?? 

Capri _ Ngươi biết cả 3 người bọn ta là 3 bọn dân đen hèn kém đã diệt sạch 3 tiểu vương quốc và chỉ trong vòng 1 năm đã nâng chúng thành đại cường quốc để sánh ngang với ngươi là nhờ đâu ko hả?? Vị vua có lãnh thổ chết nhiều nhất đại lục _ Leo. 

Leo _ Ý ngươi là sao?? 

Đúng là sau tiếng vang của 3 người họ biến từ 1 tiểu quốc nhỏ bé ko để vào mắt thành đại quốc ko khiến Leo khâm phục tài năng của họ. Nếu cả 3 hợp sức ra tay thì đất nước của Leo chỉ có nước mất. 

Capri _Ta nghĩ ngài đã thông suốt đc vài phần. Vậy ta vào việc chính, ta muốn ngài kí hiệp ước liên minh với bọn ta. 

Leo nhíu mày _ Ko phải 3 người các ngươi đã nói rõ trong cuộc họp là ko muốn dính líu với ai sao?? 

Capri _ Đúng thế, nhưng ta sẽ cho ngươi 1 ngoại lệ. Nếu bọn ta đánh quân vào đây thì cũng sẽ bị thiệt hại lớn do môi trường ở nơi đây quá khắc nghiệt. Các núi lửa đều chứa đựng các nguồn ma lực lớn ngủ say nên vô cùng nguy hiểm. Nên ta muốn dùng cách nhanh gọn là kết đồng minh. 

Leo _ Ta sẽ có lợi gì sao?? 

Capri _ Ta giúp ngươi dọn sạch bọn phản thần và chó săn thì sao?? Kể cả hắc chú đã bị giăng ở 1 vài ngọn núi lửa ở quanh khu dân cư sinh sống. 

Leo _Ngươi.... 

Capri _ Tộc mãnh sư các ngươi tự hào ở sức mạnh trời ban nhưng trí óc hạn hẹp. Các ngươi ko còn sự lựa chọn nào khác đâu. Ngươi ko phải muốn cậu ta tự ra tay đánh nơi này chứ, ở đây khí hậu nóng nực, đường xa. Khi cậu ta đến đây có lẽ sẽ nổi giận đến nỗi đóng băng hết những mạch dung nham của các ngươi luôn đây. 

Leo _ Ngươi đang dùng Scor đe dọa ta, nghĩ ta sợ hắn!! 

Capri _ Tất nhiên, là ai đã lúc 13 tuổi đánh ngươi thành sư tử đá nhỉ?? Ko phải phụ vương ngươi cầu hắn rả băng thì đợi thực lực của ngươi thì phải mất tận 3 tháng nhưng ko đc, lúc đó vào ngày sau ngươi phải đăng quang nên phải nhanh. Cả phụ vương ngươi cũng ko đủ khả năng rả băng nếu ko mất tận 1 tuần đấy. 

Leo _ Đc rồi, ta sẽ kí nhưng với 1 đk. 

Capri _ Việc gì?? 

Leo _ Giúp ta ngăn chặn 1024 ngọn núi sắp phun. Ta ko thể chi phối đc chúng khi ráng cầm cự 9731 ngọn còn lại. 

Capri _ Đc, ta sẽ giúp. 

___________

Can _ Scor, đã lâu ko gặp. Dạo này cậu làm gì thế?? 

Scor _ Làm 1 tên lang thang khắp nơi. 

Can _ Cậu thật, tài giỏi như thế sao ko kiếm việc gì đó làm đi. 

Scor _ Vậy còn cậu, trong thần điện ra sao rồi. 

Can _ Á haha, cũng ko có gì xảy ra cả nên dạo này mình nhàn rỗi lắm luôn á!! 

Scor _Thế sao?? 

Scor lại 1 tách và 1 tách nâng lên mà uống. Nhìn cậu lơ đãng ko để tâm gì cả nhưng thật ra là đang chú ý lắng nghe đấy. 

Scor gặp Can ở 1 bãi đá ngầm. Lúc đó tên ngốc này lớ ngớ đeo kính nhìn chết cũng ko sao nhưng Scor cũng rảnh tay ra tay cứu giúp khi Can bị sóng cuốn. Do Scor ko muốn nghe tên Can kia la cứu phá vỡ giấc ngủ của mình mà thôi. 

Lúc đó cả 2 đều 10 tuổi. Can suốt ngày bám theo Scor đòi trả ơn. Nhờ tên ngốc nghếch Can bám theo mà lúc đó Scor ko cần đi đâu cũng có kẻ hầu bồi đồ ăn tận miệng. 

Can còn giúp Scor thu thập thêm ít sách ma pháp hệ biến dị băng. Do ma pháp sư hệ biến dị rất ít nên sách cũng rất hiếm. Dần biết Can là 1 tên ma pháp sư tiên tri tập sự do đang đi kí khế ước với linh thú nên bị chúng tấn công. 

Scor cũng sẵn giúp tên Can chỉnh sửa ấn chú ma pháp tiên tri đôi chút để nâng cấp nó. Thật ra là Scor chỉ ngủ mớ chỉ bừa thôi, ko ngờ lại giúp Can năm lên 15 làm lễ trở thành 1 ma pháp sư tiên tri vinh dự của hoàng tộc dù cậu chỉ là 1 nhánh thấp kém nhỏ bé của hoàng tộc trước giờ. 

Vinh dự đc dùng cái họ Cer đầy cao quý. 

Can ko biết Scor đã thành quốc vương, ngỡ cậu vẫn còn là người bạ đâu ngủ đó, làm biếng đến nỗi chu du mọi nơi như trò mới thôi. 

Can _ Tớ... Dạo này tớ đang để ý đến 1 cô gái. 

Scor _ Ai?? 

Can _ Là... Là nữ đại tướng quân Taurus nha. Cô ấy có mái tóc hoàng kim vàng ánh cao quý như ánh mặt trời. 

Scor _ Ờ, sao nữa? 

Scor đang ráng lục ra cao cô ta là ai nhưng ko thể, trước giờ cậu có đặt ai vào đầu đâu mà tên chả họ. Nhớ đc tên của Capri, Aqua và Can là tài lắm rồi. 

Can _ Nhìn dáng vẻ nhỏ nhắn hiên ngang ấy khoác lên mình bộ giáp kiêu dũng. Tim tớ bất giác loạn cả lên. 

Scor _ Ờ. 

Can _ Tớ đã tỏ tình và đc chấp nhận, bọn tớ đang hẹn hò nha. 

Scor _ Ừ. 

Can _ Nhưng nước cô ấy ở phe trung lập ơe cuộc chiến nên tớ sợ cô ấy phải ra sa trường đối đầu với tus đại cường quốc mất. Ko ngờ cả vua Leo cũng gia nhập phe càn quét. 

Tứ đại cường quốc, á à, thì ra Capri làm việc nhanh thế. Tạm thời Scor sẽ ko nên đụng đến Cer và nước của cô đại tướng quân gì đó. 

Scor _ Đc, đừng lo. Tạm thời cô ta ki cần ra chiến trường đâu. 

Can ngẩn ra, sao lời Scor nói ngày càng khó hiểu thế này. Như là khẳng định thì đúng hơn. 

Cạch!! 

Can _ Cậu định đi đâu à?? 

Scor _ Biển!! 

________;;

Rào!! Rào!! 

Nhìn mặt biển ngày càng đen sẫm kia, Scor bất giác cau mày. Xem ra bọn dị loại bắt đầu sinh sản lan đến tận biên giới quốc gia của cậu rồi. 

Đắm mình vào trong dòng nước lạnh giá. Scor mơ hồ nghĩ về thế cục vương quốc hiện nay. Ko nên đem Capri lĩnh quân quá nhiều nơi đc, kẻo cậu ta lại 1 lần nữa chết só ở nơi nào nữa mất. Aqua thì con bé ko nên lấn quá sâu vào chém giết. Xem ra cậu phải tự mình ra tay thôn tính các vương quốc còn lại. 

Áo choàng xanh phất phơ giữa biển, đứng trên 1 vách núi cao. Trong suy nghĩ vẩn vơ, Scor bị 1 giọng hát trong trẻo khiến mình phải bừng tỉnh. 

Giọng hát như trút đi mọi mệt mỏi trong cậu. Có ai nghĩ 1 kẻ đã làm bao tội ác như Scor hằng ngày lại có thể ngủ dễ dàng mà ko trằn trọc gì cả. Sự thật ko phải thế, mỗi khi cậu đắm mình vào trong giấc ngủ là lúc mà cậu phải trải lại những kí ức kinh hoàng nên như thế cậu càng muốn ngủ. Cậu muốn mình ko đc quên những tội ác mà mình đã gây ra. Sở hữu 1 cơ thể với sức mạnh vượt trội đồng nghĩa cậu đã bị giáng 1 lời nguyền. 

Khi cậu hạnh phúc chỉ có đau khổ và khi cậu đau khổ chỉ càng đau thêm mà thôi. Kẻ vĩnh viễn ko thể nhiễm ánh sáng. 

Cậu mắt lơ đãng tìm kiếm chủ nhân của giọng hát. Trong đầu đầy lối suy nghĩ tiêu cực như là kẻ nào đó đang làm thuật mê hoặc lên cậu. 

Quả nhiên, trên mõm đá kia là 1 cô gái ăn mặc mát mẻ, nhìn như ko mặt gì thì đúng hơn. 

Chắc có người đứng sau cô ta. 

Cạch!! 

Scor đáp trên mõm đá 1 cách nhẹ nhàng. Tốc độ của cậu quá đỗi nhanh. 

Scor _Mục đích của ngươi là gì??? 

Nhìn bờ vai trắng ngần tóc bạch kim xõa xuống kia làm nhịp hô hấp của cậu chậm lại. 

Cô gái kia đang say sưa hát giật mình xoay lại. Khuôn mặt như búp bê xinh xắn tròn xoe mắt nhiên cậu đầy ngạc nhiên. Mắt xanh hệt mặt biển yên ắn đang lay động. Dù cô có đẹp đến làm người khác hồn siêu phách lạc nhưng hiện tại trong mắt Scor, cô chỉ là 1 cô ả yếu hèn. Nhưng quả thật nhìn khuôn mặt ngây thơ của cô khiến cậu có chút xao động.

Cô gái mặt đỏ ửng, cuốn quít dùng mái tóc dài thướt tha của mình che mọi thứ trên cơ thể lại. Cô rụt rè lùi lại phía sau rồi nhảy hẳn xuống biển.

Scor ánh mắt có chút luyến tiếc, quả nhiên sự chiếm hữu trong cậu đang bắt đầu trỗi dậy. 

Nhanh tay tạo ra 1 kết giới phong bế phạm vi 30 m của biển. Hóa ra 1 chiếc lồng nhỏ nhốt cô gái kia vào. 

Bị nhốt vào lồng, mắt cô đầy sợ hãi. Nhưng cô vẫn ko chịu ngoi hẳn lên mặt biển. Scor dùng tay kéo hẳn cô ra khỏi mặt biển và cậu ko khỏi bị giật mình.... 

Tai cô và đuôi cô, cô có đuôi...... Hiểu ra đc cô là 1 nàng tiên cá. Scor như 1 kẻ muốn sở hữu món đồ quý giá này, miệng nhếch lên. Phải biết là tộc người cá sắp tuyệt chủng hẳn là do nước biển ô nhiễm. Muốn gặp loài này xem là vận may của năm đấy.... 

_ Thả... Thả ra... Híc híc.... 

Giọng nói yếu ớt vang lên the thé. Scor liếc nhìn xuống cô gái cứ cúi mặt xuống kia. 

Nâng lên chiếc cằm trắng nhỏ, đôi má đỏ đang chứa đầy lệ thả thiết cầu xin cậu. Vẻ mặt như đang rất sợ cậu nha. Sâu trong lòng là bản tính muốn trêu chọc nổi dậy. 

Scor _ Có gan quyến rũ ta giờ lại khóc thành thế này sao?? 

_ Ko... Ko có... Hu... Oa..... 

Scor nghĩ mình nhằm thiệt rồi, tộc người cá luôn hiền lành và ko tham vọng. Họ đã âm thầm sống dưới biển hàng triệu năm nhưng vẫn ko chiếm đoạt bất cứ thứ gì ngoài biển cả kia là nhà của họ cả. 

Với lại 1 cô bé như vầy sẽ có gan quyến rũ cậu sao?? Đáp án là ko. Đến nhìn cậu cô còn sợ thì làm gì có gan to đến thế. 

_ Cầu xin anh... Hãy thả tôi ra đi mà!! 

Scor _ Cô đã xâm phạm vào vùng biển biên giới của vương quốc của ta. Cô nghĩ ta sẽ thả cô đi sao?? 

_ Tôi... Ư... Híc....!! 

Scor _ Nín, ko đc khóc. Nói ta biết sao cô lại vào đây?? 

_ Hu hu... Oa oa..... 

Nhìn khuôn mặt lạnh lẽo của Scor, cô càng khóc to hơn. 

Kéo con cá đá lại gần bờ, tuy Scor ko làm gì nữa nhưng cô cứ khóc mãi. 

Scor muốn diệt chút tình trong mình nên lôi rượu ra uống nhằm ko quá chú ý đến cô. Nhưng sao mắt cậu ko bất giác lại nhìn về phía cô chứ. 

Bờ vai nhỏ nhắn, eo cũng thon. Xương quai xanh xinh đẹp, còn có bộ ngực thì bị 1 ít tóc che mất. 

( Nhìn đâu thế hả biến thái!!) 

Soạt! 

Scor _ Mặc vào, bọn phụ nữ hở hang thật chướng mắt. 

Ném cho cô chiếc áo choàng của mình. Cô cầm chiếc áo, lại lén nhìn về phía anh. Cậu ấy thật kì lạ nha. 

_ Mọi người có dạy tôi rồi nha. Đây là quân phục, anh là người canh gác ở bãi biển này à?? 

Scor khẽ cười, cô nhóc này quả thông minh ko hơn đứa con nít chút nào. Chỉ cần thêm 1 ít phụ kiện thôi thì quân phục sẽ biến thành vương phục ngay. Kiểu dáng áo cậu vừa đơn giản nhưng toát ra vẻ cao quý nên cô ko nhìn ra cũng phải. 

_ Nha, áo của nhân loại thì ra là thế này. Lần đầu tiên tôi đc sờ đó nhe. 

Scor _ Truớc giờ cô ko mặc quần áo sao?? 

_ Ko nha, vì tôi là mỹ nhân... 

Cô ngốc đột nhiên bịt miệng lại liếc qua nhìn Scor vẫn ko phản ứng gì thì thở phào nhẹ nhõm. 

Scor _ Đuôi của mĩ nhân ngư khi nào sẽ lại biến thành chân. 

_ Oa, sao anh biết tôi là mĩ nhân ngư nha. 

Đuôi của cô vẫn ko biến lại thành đôi chân như khi nãy. 

Scor _ Ko nói thật tôi sẽ tống cô vào ngục làm mắm cá đấy. 

_ Đừng nha... Pis chỉ mới làm lễ trưởng thành ngày hôm nay thôi. Còn chưa đc thăm nhìn ngắm đất liền thế nào mà? Oa oa.. Đừng đem Pis làm mắm.... 

Scor _ Đc, ko làm mắm nhưng sẽ làm rượu. Chắc ngon lắm!! 

Scor thật sự đang muốn đùa cùng cô đây. Sao mà ngố thế, làm mắm mĩ nhân ngư mà chưa "ăn" trước ko phải sẽ rất lãng phí sao? 

_ Ư.... Cho Pis về biển nha. Bạn phá lồng ra đc ko?? 

Scor _ Ko..... 

_ Nhưng..... Nếu Pis K về đc nhà thì ko thể hoàn thành đc nghi lễ mất. 

Scor _ Lễ?? 

_ Là nghi lễ rất rất quan trọng luôn. Nếu ko thực hiện nghi lễ thì Pis ko thể đc lên bờ trong thời gian ngắn nhất đâu. 

Scor _ Đc, tôi sẽ thả em về với 1 đk. 

_ Là gì thế? 

Scor đeo lên cổ cô 1 chiếc vòng ngọc lục bảo. 

Scor _ Đây là 1 khế ước. Nếu em thề rằng sẽ trở lại đây cho tôi vào ngày mai nếu ko thì đừng mơ đc ra ngoài. 

_ Đc, hứa nha. 

Scor _ Còn nữa, nếu chủ nhân ko thực hiện đúng lời hứa thì chiếc vòng sẽ siết cổ người đó đến chết nha. 

_ Pis sẽ đến nhưng... Lúc đó, bạn đem Pis đi xem cuộc sống trên đất liền đc ko? 

Scor _ Đc!!!

_ A....giúp tôi 1 tí nha. 

Scor _ Chuyện gì?? 

_ Tôi... Ko thể bơi đc ở nước cạn nên.... Nhờ anh giúp tôi ra giữa biển nha. 

Scor phá bỏ lồng băng, đem cô bế vào lòng. Cậu tạo ra 1 con đường băng trải dài ra tận giữa biển. 

Pis có cảm giác sao cậu bứoc đi chậm thế nhỉ?? Làm cho cô khó xử quá trời. 

Rào!! 

Lúc này cô khe khẽ ngước lên nhìn kĩ mặt cậu nha. Đôi màu mắt và tóc quả là tuyệt đẹp. Ánh mắt thật lạnh lẽo quá. Nhưng anh thật rất đẹp nha, chỉ là.... Con người này cho người khác 1 cảm giác ko thể ở bên đc. 

Cô mãi suy nghĩ đến khi cậu đem cô đặt xuống biển. 

Scor _ Ta ghét nhất kẻ hở hang. Nên mặc áo cẩn thận. 

_ Nhưng là nhân ngư thì ko cần mặc áo nha. 

Scor_ Còn cãi?? 

_ Sẽ nghe lời nha. Anh ko nên tỏ ra đáng sợ thế đâu, tôi sẽ khóc đó. 

Em đến, bài hát như tẩy rửa nơi biển chết này và trái tim tôi. Nhưng dù có thanh lọc bao nhiêu lần thì tim tôi vẫn là 1 màu đen. 

Nhìn nước biển trong xanh rọi soi mặt trăng. Scor ko khỏi nhớ đến giọng hát đó. Giọng hát có thể thanh tẩy mọi thứ bẩn tạp, đáng để sử dụng. Cô sẽ là 1 công cụ mà cậu rất cần đây. 

Cá ngựa _ Công chúa, người đã về. Mọi người lo cho người lắm đấy. 

_ Ừm... Ta.... 

Cá ngựa _ Chủ nhân, đây là....?? 

Nhìn Pis mặt đỏ ửng vùi vào chiếc áo choàng xanh. Cá ngựa ko khỏi thắc mắc. 

Pis _ Là... Là của 1 con người đã tặng cho ta nha. 

Cá Ngựa _ Vâng, người mau vào thực hiện nghi lễ thôi nàob.

Pis _ Ừm... Ta muốn hoàn thành sớm để lên đất liền nha. 

Muốn gặp lại cậu 1 lần nữa. 

__________;

Uỳnh!! Đùng!! Đùng!! 

Từ toà lâu đài phát ra vô số tiếng nổ to. Cả mặt đất như rung chuyển. 

Scor _ Chuyện gì thế?? 

Aqua _ Anh.... Capri đột nhiên nổi giận rồi trút giận ở khu tập luyện ma pháp cả ngày nay. Anh mau ngăn anh ta đi. 

Scor _ Đc rồi. Em mau đi về nghỉ trước đi. 

Aqua _ Vâng!! Anh... 

Scor _ Sao? 

Aqua _ Áo choàng của anh đâu rồi ạ? Em nhớ anh thường hay mặt nó khi ra ngoài mà. 

Scor _ Tặng rồi. 

Aqua _ Tặng??? Ai đc cơ chứ?? 

Bước vào căn phòng đã bị phá hủy đến ngổn ngang mọi thứ. Scor bứoc lại gần tên con trai đang ngồi hờ hững dưới sàn kia. 

Móc ra vài chai rượu đặt xuống và ngồi cạnh cậu. Lúc tên này nổi giận thì chuốt say là cách tốt nhất. 

Cả 2 đều im lặng khoảng 1 thời gian khá lâu đến khi Capri chủ động mở miệng. 

Capri _ Cậu có biết cuộc đời này tôi ghét nhất là gì ko??

Scor _ Lừa dối!! 

Capri _ Đúng vậy, nhưng cô ấy lại lừa tôi. Người con gái đầu tiên mà tôi tin tưởng đã lừa tôi.... Ha, cô ấy đã đi rồi. Đi mà ko nói với tôi 1 lời nào cả.... Vậy mà đã nói sẽ đợi tôi!! 

Capri ko hề là 1 tên khô khan tí nào, chỉ cần 1 việc đả động đến lòng hắn thì hắn sẽ rơi nước mắt. Và giờ đây hắn đang khóc..... 

Capri _ Ta... Lần đầu tiên biết thế nào là.. Yêu 1 người nhưng... Nhưng lại ko thể ở bên cô ấy.. Cô ấy thật sự ghét ta,..... 

Scor phải mất thêm 1 thời gian khá dài nữa để hắn an tâm lại. 

Scor _ Uống đi!!! 

Capri buồn chán nâng chai rượu lên tu ừng ực hệt mụơn rượu giải sầu. 

Capri _ Bọn phụ nữ quả là loài dối trá...... 

Scor _ Uk... Đó là những điều ta đã từng nghĩ nhưng.. Sự thật ko phải thế!! 

Capri _ Ý ngươi là sao? 

Scor _ Nếu là 1 bọn dối trá thì ngươi đã chẳng để vào mắt rồi đúng ko, Capri?? 

Capri _ Có lẽ thế....!! 

Scor _ Ở cô ta có 1 thứ gì đó thu hút ngươi khiến ngươi phải yêu điên cuồng. 

Capri _,Ta... Ta..... Ko thể nào.. Chỉ là chợt hú thú thôi. Lọai người như cô ta ko xứng để đc ta yêu....

Scor áp sát Capri vào tường. 

Scor _ Capri, nhìn thẳng vào mắt ta và trả lời. Ngươi thật sự ko yêu cô ta?? 

Capri _ Ta.... Ta... 

Đôi mắt tím than sâu thẳm nhìn vào mắt cậu khiến cậu có chút sợ hãi. 

Capri _ Ta yêu cô ấy... Rất rất nhiều...... 

Scor buông thỏng 2 tay Capri ra. 

Scor _ Hình như dân gian có câu, lưới trời tuy thưa nhưng khó thoát thì phải. 

Capri _ Có ý gì?? 

Scor _ Cô ta chỉ là trốn ngươi thôi mà. Nếu đã thế thì hãy lùng sục cả cái đại lục này để tìm cô ta đi. Chỉ cần làm chủ của cả cái đại lục này thì tìm cô ta ko có gì khó cả. Huống chi cô ta là 1 trong những con dân của Bra. Nhất định sẽ xuất hiện ở phe Selene. 

Capri _ Ngươi nói đúng. 

Li đợi đó, khi tìm đc em thì đừng mong mà chạy thoát khỏi tôi đc nữa. Dù em có xuống địa ngục cũng ko thoát. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK