Tình cảnh cực kỳ ma huyễn làm nhóm đạo trưởng Tân Nam bản xứ thật không biết làm sao, vài vị đạo trưởng đế đô thấy bọn họ thực đáng thương nên giải thích vài câu, đại ý chính là đám bọn họ muốn tới bắt nhãn tuyến của Tu Sinh Giáo, không ngờ lại phá được vụ án phạm pháp này.
Các vị đạo trưởng Tân Nam: "À à à!"
Hóa ra là vậy, nhóm yêu quái này đúng là yêu bị hại.
Sau khi đầu óc quay trở lại thì lại tiếp tục câm nín: "..."
Cho dù biết được chân tướng nhưng hướng phát triển của câu chuyện kịch tính này vẫn làm bọn họ cảm thấy là lạ, không quản là yêu quái bị lừa tới công trường làm việc hay nhóm đạo hữu đã giải cứu bọn chúng...
Nhóm đạo trưởng đế đô lộ ra biểu tình tang thương vỗ vai bọn họ, các vị bằng hữu, thật ra thì chúng tôi cũng vậy mà, ngoại trừ Thái Thương Tông thì không có ai cảm thấy chuyện này bình thường cả.
Song phương đang trầm mặc thì biểu tình ngoan ngoãn hiền hòa của chó hoang tinh đột nhiên trở nên nghiêm túc, nó quay đầu nhìn một chiếc xe van chạy ngang qua, sau đó không chờ mọi người kịp phản ứng đã phát ra một tiếng gầm lớn, tiếp đó co cẳng chạy như điên dí theo chiếc xe kia.
Tốc độ thoát cương của chó hoang tuyệt đối là trình độ làm nhân loại trố mắt nghẹn họng, nhóm đạo trưởng cùng cảnh sát ở hiện trường đều sửng sốt, các vị đạo trưởng còn mơ hồ nghe thấy tiếng thán phục của các anh cảnh sát: "...ôi trời ơi cao thủ nhân gian a, tốc độ này tham gia thế vận hội cũng dư sức đi?"
Các vị đạo trưởng: "..."
Đoàn Kết Nghĩa lộ ra biểu tình bingo: "Đúng vậy a sư phụ! Ngài nói coi chúng ta để Cẩu Đản tham gia thế vận hội được không?"
Vệ Tây nghe vậy thì nghiêm túc suy tư.
Ôi trời ơi mạch não của mấy người này rốt cuộc mọc kiểu gì vậy? ! Các vị đạo trưởng cực kỳ vô ngữ, thế nhưng cũng thực khẩn trương, tính tình của nhóm yêu quái rất khó đoán, con chó hoang kia đột ngột chạy ra ngoài, dáng vẻ rõ ràng là muốn đả thương người!
Ngay sau đó chiếc xe van kia bị Cẩu Đản đuổi kịp, các vị đạo trưởng thấy tình thế không ổn liền vội vàng rút bùa chú xông tới, nhóm cảnh sát không rõ tình huống cũng chạy theo xem thử, các vị đạo trưởng sốt ruột nhìn chó hoang tinh đang đánh nhau với đám nhân loại từ trên xe bước xống, đang định hô yêu nghiệt không được lộng hành thì sau lưng đột nhiên truyền tới tiếng hô to của cảnh sát: "Bắt bọn chúng lại! !"
Tiếp đó nhóm cảnh sát như ong vỡ tổ xông tới móc còng tay còng đám người đang đánh nhau với chó hoang tinh. Các vị đạo trưởng: "? ? ? ?"
Có cảnh sát vượt qua mặt bọn họ tiến tới đỡ chó hoang tinh dậy, kích động khen ngợi: "Cám ơn cậu! Đám này rất có thể chính là đám trộm chó phi pháp gần nhất vẫn luôn lén lút hoạt động ở Tân Nam!"
Các vị đạo trưởng thông qua cửa sổ xe nhìn vào trong một cái, phát hiện trong xe quả nhiên có rất nhiều công cụ trộm chó, cóp sau còn có hai con Golden Retriever: "..."
Cảnh sát đè đám trộm chó đang tru khóc bên kia lại: "Dân chúng đã báo án mấy chục lần rồi, hồ sơ cũng chất một đống lớn, thành phố chúng ta vẫn nghiêm mật truy bắt nhưng chỉ tiếc chúng gây án xong liền lập tức ẩn núp, vẫn không để chúng tôi truy ra đầu mối, cậu nhóc, sao cậu phát hiện được hay thế?"
Cẩu Đản kiểm tra tình huống của hai con chó ở cốp sau, phát hiện chúng chỉ ngất xỉu vì trúng thuốc mê thì lộ ra nụ cười an tâm: "Tôi ngửi thấy mùi của chúng."
Trước đó khi lưu lạc nó từng tiếp xúc với đám người tương tự, từ rất xa nó đã biết trong chiếc xe này có gì.
Nhóm cảnh sát thán phục khen ngợi: "Thật hay giả a? Mới vừa nãy chiếc xe này cách chúng ta ít nhất cũng mười mấy mét, cậu cư nhiên ngửi được? Mũi cũng quá thính đi?"
Cẩu Đản: "Hắc hắc."
Các vị đạo trưởng: "..."
Mũi chó có thể không thính sao?
Cảnh sát trêu chọc: "Cậu em, cậu có thiên phú như vậy chỉ sợ còn mạnh hơn nhóm cẩu khuyển trong đội bọn tôi."
Nói xong thì cảm thấy không đúng lắm, có thể so người với chó sao? Cũng quá bất lịch sự đi. Sau khi phản ứng lại thì vội vàng muốn nói xin lỗi vị công dân nhiệt tâm này.
Nào ngờ cậu trai trẻ này nghe vậy lại không hề tức giận, còn hoảng sợ quơ tay: "Sao có thể chứ! Chó trong đội cẩu khuyển đều là chủng loại tốt, tôi làm sao có thể so với chúng, các anh cũng quá đề cao tôi rồi!"
Nhóm cảnh sát: "...? ? ?"
***
Trong cục có vụ cần phải tiếp xúc với tôn giáo, trước đó vì chuyện vây quét tà giáo nên có quen biết một chút, lúc này gặp mặt thì kinh ngạc hỏi: "Niên đạo trưởng, sao các vị lại tới đây?"
Có tiến triển gì về nhóm tà giáo Tu Sinh Giáo sao?
Các vị đạo trưởng đồng loại lộ ra biểu tình: = =
Có đồng nghiệp đi ngang qua giải thích giúp: "Không phải, nhóm đạo trưởng này làm việc nghĩa, trợ giúp chúng ta bắt được quản đốc công trường mua bán nhân công phi pháp, còn đuổi bắt được đám trộm chó, bọn tôi đặc biệt mời bọn họ về để làm ghi chép."
Vị cảnh sát hỏi ban đầu: "? ? ? ?"
Đạo hiệp Tân Nam từ khi nào bắt đầu lộ tuyến làm việc nghĩa hiệp vậy?
Các vị đạo trưởng Tân Nam cũng không biết, chỉ có thể lặng lẽ nhìn các vị đạo hữu tới từ đế đô, thành viên của đạo hiệp đế đô không thể nào bào chữa, chỉ có thể lặng lẽ nhìn về phía Thái Thương Tông.
Thế nhưng đầu sỏ Thái Thương Tông thì vẫn làm dáng vẻ không để tâm, Đoàn Kết Nghĩa còn hô hào mọi người: "Sư phụ, các vị đạo trưởng, chúng ta chụp hình chung đi! Đạo hiệp hai thành phố liên hiệp diệt trừ phần tử buôn bán người bất hợp pháp cùng trộm chó, đăng lên weibo thì có hiệu quả tuyên truyền biết bao nhiêu a! Nói không chừng còn có thể hút thêm một lượng fan lớn!"
Đạo hiệp Tân Nam hốt hoảng nhìn Đoàn Kết Nghĩa mở camera 360 độ: "... ... tuyên truyền weibo... hút fan... hóa ra đạo hiệp đế đô kinh doanh như vậy, quả thực bất đồng với mọi người."
Thành viên đạo hiệp đế đô: "... ... ..."
Chúng tôi không phải, chúng tôi không có, chúng tôi cũng là người xuất gia đàng hoàng, chúng tôi bị oan.
Đám chó được giải cứu phần lớn đều có đeo vòng cổ, cục cảnh sát liền dựa theo số điện thoại có đề trên bảng tên để liên hệ chủ tới nhận, chỉ một chốc bên ngoài đã có một nhóm người chạy tới, mỗi người vui mừng ôm lấy thú cưng của mình mà chảy nước mắt.
Chó hoang tinh đứng bên cạnh nhìn đồng loại được chủ nhân yêu thương ôm vào lòng vuốt ve, ánh mắt lóe lên tia hâm mộ: "Tôi cũng thực nhớ chủ nhân của tôi, tôi có lén về xem bọn họ, bọn họ đã nuôi một con corgi, đối với nó rất tốt."
Mặc dù đã bị vứt bỏ nhưng nó vẫn nhớ về căn nhà ấm áp đó, chỉ tiếc là nơi đó đã không còn chổ cho nó.
Chó hoang tinh khổ sở lau khóe mắt, buồn bã rầu rĩ nói: "Nếu tôi cũng có phẩm loại tốt thì nói không chừng đã không bị vứt bỏ."
"Đó đâu phải lỗi của cậu chứ? Chó vườn thì sao?" Đoàn Kết Nghĩa ôm lấy chó hoang tinh: "Cẩu Đản! Tin tưởng anh trai đi, chỉ cần vào Thái Thương Tông thì chó vườn cũng sẽ có mùa xuân!"
***
Cẩu Đản dẫn đầu nhóm yêu tinh Tân Nam đổi chủ, dưới sự yêu cầu của ông chủ, chúng tự nhiên không còn báo tin mật báo cho Tu Sinh Giáo nữa, không những như vậy, bọn chúng còn nói cho đạo hiệp biết một tin tức bất ngờ...
Mấy ngày nay Tu Sinh Giáo giáo chủ ở trong một căn nhà bí ẩn trên núi, còn thường xuyên mời tín đồ tới gặp ở đạo quan, trong núi có không ít chim cá bay nhảy gặp hắn.
Lần này thì phạm vi hoạt động của nghi phạm đã bị khoanh vùng, vốn các vụ đạo trưởng trong đạo hiệp còn định liên hiệp cảnh sát rà soát xem vị giáo chủ kia có bất động sản ở nơi nào.
Căn nguyên hết thảy cũng phát sinh từ chuyện chuột tinh rình trộm bị phát hiện ở khách sạn, Đoàn Kết Nghĩa không khỏi xúc động nói với các vị đạo trưởng đồng hành: "Quyền đạo trưởng tuy tuổi tác lớn nhưng đúng là gừng càng già càng cay, lần bán thịt này rất được giá a!"
Quyền đạo trưởng: "..."
Nhìn biểu tình của ông, các vị đạo trưởng lúng túng chuyển đề tài: "Mấy ông nói coi sao một Tân Nam nho nhỏ như vậy lại xuất hiện nhiều yêu quái đến vậy chứ? Động vật hoang dã thì còn dễ nói, nhưng sao ngay cả con bò con cua rồi cả chó hoang cũng đều thành tinh cả chứ?"
Đoàn Kết Nghĩa mất hứng: "Chó hoang thì sao? Là người hiện đại rồi, đạo trưởng không thích ăn cua lông à? Còn phân biệt kỳ thị phẩm loại sao?"
Các vị đạo trưởng: "..."
Mọi người chỉ đánh phải giải thích là từ xưa tới nay các loại tiểu thuyết ghi chép lại đã làm người ta tưởng rằng động vật thành tinh tựa hồ là rất thường gặp, thế nhưng người trong nghề bọn họ biết rõ chuyện không dễ dàng như vậy.
Không nói cái khác, chỉ trong văn tập được tổ tiên lưu truyền đời này qua đời khác ở các đạo quan cũng ít nhất hơn trăm năm không có nội dung liên quan tới yêu tinh.
Thế nhưng cũng có người nói: "Bất quá tin tức yêu vật làm loạn mấy năm nay quả thực không ít, mấy tháng trước tôi còn nhận một vụ pháp sự có liên quan tới chuyện này."
Mọi người bàn một phen, bàn không ra nguyên cớ liền hỏi đám tiểu yêu quái kia, chúng cũng không rõ, chỉ nói mình tự dưng liền thông linh trí mà thôi.
Sau đó cứ vậy bị lừa bán đi làm nhân công.
Nhóm người mang theo nhóm chó hoang tinh quay trở lại khách sạn thì đã sức cùng lực kiệt, vừa mệt mỏi thể xác lại mệt mỏi tinh thần.
Đoàn Kết Nghĩa tiếp tục mời mọi người đi ngâm suối nước nóng, Quyền lão đạo trưởng nghĩ tới người này vừa nãy còn nói mình bán thịt thì vẫn chưa nguôi giận nhìn chằm chằm chuột tinh ở bên cạnh: "Ngâm gì mà ngâm? Bị tên này nhìn lén còn chưa đủ à?"
Khách nhân khách sạn đi ngang qua đều dùng ánh mắt không thể tưởng tượng nổi nhìn Quyền lão đạo trưởng, xong lại nhìn gương mặt thanh tú tinh xảo của chuột tinh, ánh mắt lộ rõ ý tưởng 'ông cụ này rốt cuộc đang nói gì vậy?'.
Chuột tinh nghĩ tới chuyện mình nhìn lén khi nãy, lúc này bị chỉ tên cũng thực ngượng ngùng, thấy Quyền lão đạo trưởng vẫn còn giận mình thì vội vàng chạy theo nói xin lỗi----" Quyền đạo trưởng, ngài đừng nóng giận mà, không phải tôi cố ý nhìn lén ngài cởi quần áo..."
Người đi đường: "! ! ! ! !"
Thành viên đạo hiệp còn lưu lại ở đại sảnh nghe rất nhiều người bàn luận sôi nổi---
"...vừa nãy cậu nghe thấy không?"
"Có... già trẻ phối hợp.... lại còn có một người là đạo sĩ nữa... thực rung động a..."
"... nếu so với tuổi tác thì giới tính kỳ thực cũng không thành vấn đề."
Các vị đạo trưởng: "..."
***
Quyển đạo trưởng khẳng định không có khả năng đi ngâm suối nước nóng, chuột thử chạy theo sau rời đi cũng không thấy bóng dáng.
Vệ Tây giao nhân viên mới cho đại đồ đệ, sau đó dẫn nhị đồ đệ quay trở về phòng, nháy mắt cửa phòng đóng lại, sâu trong nội tâm mơ hồ có cảm giác vi diệu.
Suốt một đường vừa nãy đồ đệ vẫn luôn cầm di động, hiện giờ giơ tay lên mở đèn, tầm mắt dừng lại trên người cậu tựa hồ có chút suy nghĩ. Vệ Tây liếc nhìn di động của đồ đệ: "Khuyết Nhi, con đang nhìn gì vậy?"
Đối phương trầm mặc một hồi, ánh mắt chậm rãi từ mắt trượt xuống môi, một lát sau mới quay đầu đi, giọng điệu thờ ơ khóa màn hình lại: "Không có gì, còn muốn tắm không?"
Vệ Tây vẫn luốn đi xem, theo lời khách nhân thì suối nước nóng của khách sạn này rất nổi tiếng.
Đồ đệ ừ một tiếng, nhanh lẹ vào phòng để quần áo lấy hai bộ áo choáng tắm xách ra, ánh mắt thâm trầm nhìn Vệ Tây: "Muốn tôi giúp em thay quần áo không?"
Vệ Tây sửng sốt.
Đồ đệ chờ hai giây, không nhận được câu trả lời liền giơ tay kéo dây kéo áo khoác, Vệ Tây ngửa đầu nhìn đồ đệ rũ mi mắt, không biết vì sao lỗ tai có chút nóng lên, lần đầu tiên theo bản năng cự tuyệt: "Ta tự làm được rồi."
Đồ đệ cũng không kiên trì mà thuận theo thu tay về, thái độ rõ ràng lạnh nhạt hơn trước kia một chút.
Áo khoác rơi xuống sàn nhà phát ra tiếng va chạm quen tai, Vệ Tây cởi quần áo thay áo khoác tắm, quay đầu lại thì phát hiện đồ đệ đã sớm chuẩn bị xong, đang an tĩnh ngồi dựa bên bàn thấp chăm chú nhìn mình.
Áo choàng tắm của khách sạn tương đối rộng rãi, thế nhưng chỉ là kích thước trung bình nên không che đậy được nhiều vị trí, hơn nữa cũng không biết vì sao lại không mặc tốt, dây lưng thả lỏng lụp xụp chỉ cột một vòng. Lúc này đồ đệ đang ngồi bên bàn, một chân cong lên, một chân thả tùy ý, người hơi cong, tay nâng lên mở lon bia lạnh, tay áo cũng xắn lên, lộ ra cánh tay thon dài cùng hơn phân nửa lồng ngực trần.
Vô số vết sẹo dữ tợn lan tràn trên da, tổ hợp lộn xộn nửa che nửa hở lại tạo thành mỹ cảm khó có thể hình dung.
Mặc dù Vệ Tây cảm thấy quần áo của đồ đệ thực kỳ quái, tư thế này tựa hồ cũng rất mệt mỏi, thế nhưng ánh mắt lại trở nên thâm sâu hơn, giờ phút này nội tâm không hề có lý so sản sinh ra cảm giác bị dẫn dụ, cơn thèm ăn mạnh mẽ tới mức chỉ muốn nhào tới cắn một cái vào phần đường cong rõ ràng ở xương quai xanh.
Đối diện với ánh mắt cậu đồ đệ cũng không nói chuyện, chỉ là tầm mắt quan sát Vệ Tây mặc áo choàng tắm một vòng từ đầu đến chân, ngay sau đó giơ tay nhấp một ngụm bia rồi đứng dậy đặt lon bia qua một bia, đi thẳng về phía cửa: "Đi thôi."
Nhị đồ đệ đã đi hai bước nhưng Vệ Tây lại không động chút nào, ngược lại đi tới cạnh chiếc bàn thấp mà đồ đệ ngồi khi nãy, cầm lấy lon bia bị đặt xuống kia.
Đồ đệ tựa hồ phát hiện cậu không theo kịp nên quay đầu nhìn một cái.
Tầm mắt giao hội, Vệ Tây xoay lon bia một vòng, sau đó nhìn chằm chằm ánh mắt đồ đệ, đột nhiên giống như bị quỷ ám đặt môi mình vào ngay vị trí đối phương đã uống khi nãy, chậm rãi uống một hớp.
Ánh mắt cả hai từ đầu đến cuối vẫn không tách rời, bia có lẽ lấy ra từ tủ lạnh nên nhiệt độ còn kích thích hơn cả cái rét mùa đông, ánh mắt đồ đệ phút chốc giống như bị châm lên một ngọn đuốc.
Một hồi lâu sau đồ đệ mới có động tác, trầm mặc sải bước đi tới đè ót Vệ Tây.
Vệ Tây cơ hồ nháy mắt phối hợp ôm cổ đồ đệ, sau đó há miệng nghênh đón đầu lưỡi của đối phương.
Trong lúc trầm mê Vệ Tây vô thức có chút muốn cười, đồ đệ tựa hồ rất tức giận, mới vừa nãy vẫn còn làm dáng vẻ đột nhiên lạnh lạnh nhạt nhạt, thế nhưng lực đạo cắn môi cậu lúc này còn mạnh hơn so với ban đầu.
Di động bị siết chặt suốt khoảng thời gian qua theo động tác mà bị vứt qua một bên, trước khi bỏ đi đầu ngón tay cái của chủ nhân đã vô tình chạm vào nút khóa màn hình, màn hình tỏa sáng, xuất hiện là cửa sổ bạn bè wechat.
Tin tức mới nhất là do Hạ Thủ Nhân gửi tới----
[Chậc chậc chậc, tuyệt chiêu tán gái trăm thử trăm trúng, muốn chiếm được tiên cơ thì nhất định phải xem, điều đầu tiên chính là dục cự hoàn nghênh, chỉ có như vậy mới đoạt được nhân tâm!]
Mẹ nó!
Nhị đồ đệ Thái Thương Tông nổi giận nghĩ.
Chiếm được tiên cơ dục cự hoàn nghênh cái rắm! Đầu năm nay thú dữ còn lợi hại hơn bí kíp của bằng hữu nhiều! Hạ Thủ Nhân đi chết đi.
***
Ngày hôm sau Vệ Tây bị nhị đồ đệ đã khôi phục bình thường bọc chặt quần áo dẫn ra khỏi phòng thì đụng phải Đoàn Kết Nghĩa ở phòng đối diện.
Đoàn Kết Nghĩa lôi nam béo hỏi: "Sư phụ, tối qua đã nói cùng ngâm suối nước nóng rồi mà, sao ngài lại không tới?"
Vệ Tây liếm liếm môi, bắp đùi có chút trướng, mặt lộ ra biểu tình thỏa mãn: "Ta quên."
Nhìn biểu tình sư phụ nhà mình, Đoàn Kết Nghĩa không khỏi ngẩn ngơ, nam béo bên cạnh cũng lẩm bẩm: "Đoàn ông anh, sư phụ nhà ông sao có dáng vẻ đầy sắc tình thế...."
Đoàn Kết Nghĩa lấy lại tinh thần vỗ ót hắn một cái: "Cậu con mẹ nó mới bao nhiêu tuổi mà có suy nghĩ dơ bẩn như vậy chứ vậy, ý với chả dâm cái gì, câm miệng cho tôi!"
Sư phụ vẫn không tỏ thái độ, sư đệ thấy anh đánh nam béo thì có vẻ rất hài lòng, trầm mặc một chút rồi nói: "Được rồi, đi thôi."
Người của đạo hiệp đã tập trung từ sớm, bao gồm cả đạo hữu đạo hiệp Tân Nam bản xứ, từ địa chỉ có được từ nhóm yêu quái, mọi người chính thức tiến tới đại bản doanh của Tu Sinh Giáo trên Ngọc Thành Sơn.
Danh tiếng của Tu Sinh Giáo không nhỏ, ở Tân Nam nhiều năm như vậy cho dù diệt trừ thế nào cũng không tắt, dưới chân núi Ngọc Thành Sơn vẫn quanh quẩn không ít tín đồ tới luyện khí công.
Một đám cụ ông ở đó hoắt hoắt hưu hưu cầm côn quay vun vút, phía trước còn có một nhóm người trẻ tuổi tập tuyện, sắc mặt nhóm đạo hiệp Tân Nam nặng nề: "Đây chính là thủ đoạn truyền giáo mà bọn họ thường dùng, tuyên truyền luyện khí công của giáo phái bọn họ có thể cường thân kiện thể, sống lâu trăm tuổi. Aiz, bộ khí công này đã truyền khắp Tân Nam, hiện giờ mấy cụ không còn nhảy quảng trường nữa mà bắt đầu luyện khí công rồi. Cố tình bọn họ lại cam tâm tình nguyện tin tưởng, chính phủ có cấm cũng không được."
Trừ bỏ dạy luyện khí công thì còn có không ít giáo đồ mang nhang đèn giấy tiền vàng bạc chạy lên núi, biểu tình của bọn họ đều rất cao hứng.
Các vị đạo trưởng không rõ nên cản một bà dì lại hỏi: "Dì ơi, trên núi có chuyện gì vậy?"
Bà dì cười nói: "Không phải mọi người tới uống rượu mừng à? Hôm nay trong giáo muốn làm hỉ sự a!"
Vị đạo trưởng hỏi thăm ngân người: "Hỉ sự gì vậy dì?"
Bà dì nói: "Kết hôn! Âm hôn! Giáo chủ muốn tìm đối tượng cho thân nhân độc thân đã qua đời của giáo chúng a! Chỉ cần mang ngày sinh tháng đẻ và tro cốt tới thì bọn họ có thể tính toán chọn lựa đối tượng thích hợp nhất, tôi mới nghe được tin tức này nên lập tức mang tro cốt thân nhân tới!"
Bà dì kia nói xong thì tựa hồ là sợ lỡ mất thời gian nên vội vàng chạy đi.
Đông đảo đạo trưởng lập tức biến sắc, bọn họ sao có thể không biết Tu Sinh Giáo muốn làm gì?
Triệu tập một lượng lớn tro cốt của thân nhân đã qua đời của giáo chúng, rõ ràng có ý muốn thỉnh hồn, chỉ sợ âm hôn là phụ, triệu tập âm hồn đối phó vây quét mới là mục đích thật sự đi?
Lúc này lại nghe thấy âm thanh của Vệ đạo trưởng Thái Thương Tông trong đám người truyền tới, tựa hồ cũng rất kích động: "Kết Nghĩa, có nghe thấy không?"
Đoàn Kết Nghĩa: "Sư phụ, con nghe thấy."
Vệ đạo trưởng: "Nếu âm hôn thì chắc là có không ít nữ quỷ."
Đoàn Kết Nghĩa: "Đúng vậy, thời bây giờ nam nhiều nữ ít, tỷ lệ giới tính trong công ty chúng ta mất cân bằng, không ít người vẫn còn độc thân."
Các vị đạo trưởng Tân Nam: "? ? ? ? ?"
Các vị đạo trưởng đế đô: "... ... ... ..."