• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


“Xe đâu” – 2 từ liên tục văng vẳng trong đầu nó… nó không nghĩ chuyện thế này cũng có thể xảy ra với chính mình.
Như không tin vào khoảng trống trước mắt, Bình vội rút điện thoại gọi cho thằng bạn của mình:
-Ê, hôm nay mày mới bày kế lấy xe con Quyên hả? Sao không thấy xe nó đâu hết?
-Hở? Mày nói cái gì?
-Xe… xe con Quyên nó mất rồi. Tụi mày lại bày kế chọc tụi tao hả?
-Èo… Tao đâu có rảnh………….. À, hôm nay đừng coá mà xạo tao nhá. Tao đã có lòng tốt qua nhà tụi mày chơi rồi, không được đem zụ này ra xạo tao nha… Thôi bạn gái tao tới rồi.. pi …

“Rụp… Tút tút” – Tiếng điện thoại ngắt đường truyền ngân dài trong không gian. Giương đôi mắt trông chờ, thất thần, bất ngờ của chính mình lên nhìn Bình như tìm chút gì đó hy vọng, nhưng Bình lại lắc đầu
-Nó không làm Quyên à, nó còn không tin là xe mày mất?
-Giờ tụi mình làm gì, phải làm gì đây? làm gì? – Phương lẩm bẩm trong miệng, sự việc xảy ra quá đỗi bất ngờ, gần như rút sạch sức lực của Phương, cô bạn phải đứng tựa vào thành lan can.
-Này, lúc nãy mới cài thiết bị theo dõi đúng không? Lên lầu, lấy máy theo dõi!!!
-Uk, 3 đứa mình đi
Lên tới phòng, khoác nhanh cái áo khoác, 3 đứa luống cuống dắt 2 chiếc xe máy ra. Chuyện này quá đỗi ngạc nhiên cùng bất ngờ làm cho tụi nó gần như không tin là thật. Chiếc xe của Quyên hiện chạy đã dần xa chỗ tụi nó hiện đang đứng nên cả 3 cấp tốc chạy theo.

Tuy đang rất bối rối nhưng cũng vẫn kịp nhận ra rằng “3 đứa là quá yếu”. Ngay lập tức, Bình lấy điện thoại ra gọi trong khi Phương và Quyên cố gắng chạy theo “chấm đỏ trên màn hình vẫn đang di động rất nhanh”.
Chưa bao giờ, Bình thấy căm ghét bạn bè mình nhiều như lúc này, gọi cho đứa nào Bình cũng chỉ nhận được câu trả lời: Thôi, mày xạo vừa thôi, nếu là ngày hôm qua thì tao tin, chứ hôm nay thì không. Nuốt nước mắt ngược vào trong, Bình thật không biết làm gì khi bạn bè mình lại không tin. Bất chợt Bình nhớ ra An, cô bạn liền ngay lập tức gọi cho chị của mình
-Chị, em Bình nè
-Có gì hem?
-Chị, xe con Quyên bị ăn trộm rồi, giờ tụi em đang chạy theo, chị tới giúp tụi em với, chứ 3 đứa sợ không lấy lại được chiếc xe…..
-Có chị thì sẽ lấy lại được hả? hehe – An cố gắng khịa lại Bình vì vẫn còn nghĩ là Bình nói xạo
-Chị, em không có tâm trạng mà đùa. Đến được thì đến không thì chị chuẩn bị tiếp nhận một số tin tức đi. xxx.xx Lê Thánh Tôn
Nói xong Bình cụp máy, ngay cả chị gái cũng không tin, thử hỏi 3 tên kia có tin lời tụi nó hay không? Cả 3 đứa đều không muốn nghe thêm bất kỳ lời từ chối nào nữa nên đã quyết định không gọi cho 3 tên đó (có gọi thì cũng có tới đâu >”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK