• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tuy rằng Tần Tu hay ghen tuông vớ vẩn, nhưng Tô Ánh Hàm vẫn rất thích dáng vẻ này của anh. Bên kia Tần Nhiên còn đang trố mắt thất thần, bên này Tô Ánh Hàm lại ngọt ngọt ngào ngào mà được Tần Tu ôm vào trong ngực.

“Anh…” Tần Nhiên rốt cuộc cũng khàn giọng thốt ra được một chữ.

Người đàn ông kia lập tức bước tới ôm lấy hắn, còn hung hăng ôm chặt hắn vào trong ngực, kêu: “Nhiên Nhiên…”

Tô Ánh Hàm nhìn hai người đang ôm nhau cách đó không xa, nước mắt rơm rớm, nói với Tần Tu: “Thật là một hình ảnh đoàn tụ cảm động cỡ nào…”

Kết quả lời còn chưa nói xong, Tần Nhiên đã đẩy người đàn ông của hắn ra, dùng cả tay lẫn chân mà đấm đá, vừa đánh vừa khóc: “Rốt cuộc anh đã đi đâu? Tại sao bây giờ anh mới đến? Em gọi điện thoại anh không nhận, em gửi tin nhắn anh cũng không trả lời, không nói lời nào đã bỏ mặc em, anh…”

Lời của Tần Nhiên cũng chưa nói xong, vì người đàn ông của hắn đã trực tiếp dùng môi chặn môi hắn lại.

Cái việc cường hôn trước mặt mọi người này vẫn khá là hữu dụng, ngay lập tức, Tần Nhiên đã bị hôn đến mềm nhũn cả người, ngoan ngoãn để cho người đàn ông của hắn muốn làm gì thì làm. Nhưng ông nội Tần thì thiếu chút nữa là tức đến tắt thở, lập tức quát vệ sĩ, yêu cầu tách hai người ra.

Kết quả, những vệ sĩ đó còn chưa bước qua đến nơi đã bị người của ông xã Tần Nhiên mang theo chặn lại.

Lúc này, Tô Ánh Hàm mới chú ý tới đám người thoạt nhìn rõ ràng không dễ chọc đó.

“Hở?” Tô Ánh Hàm nhịn không được quay đầu lại hỏi người đàn ông nhà mình là Tần Tu: “Đừng nói là tẩu tử của em thật sự có thân phận rất lớn nha?”

Tô Ánh Hàm đã nói đúng, không bao lâu nữa cô sẽ biết rằng vị tẩu tử này của cô tên tiếng Trung là Bùi Tông, người nước X, cha là Thủ tướng nước X, mẹ là công chúa lai do Quốc vương nước X và một Hoa kiều sinh ra, tóm lại lai lịch không nhỏ, thân phận vô cùng trâu bò.



(các cô để tôi cười phát nào =)))))))

Tô Ánh Hàm cảm thấy chân mình có hơi mềm rồi.

“Tình huống sao rồi?” Tô Ánh Hàm được Tần Tu đỡ qua gặp Tần Nhiên.

Tần Nhiên cũng không hiểu được tình huống bây giờ là như thế nào, tuy rằng Bùi Tông đã giải thích tất cả cho hắn nghe.

Tóm lại là vì vấn đề gia tộc và chính trị hãm hại, nên lúc trước trời xui đất khiến sao đó, Bùi Tông mới lưu lạc tới chỗ này của bọn họ, sau đó lại bị Tần Nhiên hốt đi làm bạn trai, rồi sau đó nữa lại trời xui đất khiến sao đó, Bùi Tông đã bị người của mẫu thân mình tìm được, đưa về nước X, trong lúc xử lý một ít vấn đề, ký ức cũng dần khôi phục.

“Vậy lần này tẩu tử đến để làm gì? À không… Em còn có thể gọi anh ấy là tẩu tử không?”

Đầu óc Tần Nhiên cũng choáng váng: “Có thể, bởi vì anh ấy nói… Muốn đưa anh trở về nước X kết hôn.”

Tô Ánh Hàm: “A?”

Tần Nhiên nắm tóc mình: “Hàm Hàm, em đừng kinh ngạc như vậy, em càng kinh ngạc, anh càng muốn hôn mê đây này.”

Tô Ánh Hàm: “Sao em có thể không kinh ngạc được? Anh ấy thật sự muốn kết hôn với anh? Gia đình anh ấy đồng ý sao?”



Tần Nhiên: “Anh ấy nói là đồng ý…”

Tô Ánh Hàm: “Thật sự đồng ý? Con dâu của Thủ tướng và Công chúa dễ làm như vậy sao?”

Tần Nhiên: “Thủ tướng nước X cũng không chỉ có mình anh ấy là con trai… Hơn nữa lúc trước cha và anh cả của anh ấy có nhìn trúng một cô gái cho anh ấy, nhưng anh ấy lại thấy rất phiền, sau đó còn có một ít nguyên nhân, anh cũng thật sự không hiểu cho lắm, tóm lại bây giờ không chỉ có anh ấy muốn cưới anh, cha và các anh trai của anh ấy cũng hy vọng anh ấy có thể nhanh cưới anh về, sau đó anh ấy muốn anh qua đó làm bạn với anh ấy…”

Tô Ánh Hàm: “Vậy anh thật sự muốn giúp sao?”

Tần Nhiên: “Không còn cách nào cả, anh yêu anh ấy.”

Tô Ánh Hàm: “Nhưng mà… Vừa nghe là biết chuyện này sẽ rất phiền toái…”

Tần Nhiên: “Cùng lắm thì sau này anh và anh ấy sẽ cùng nhau đối mặt.”

Tô Ánh Hàm cũng không biết nên nói như thế nào nữa.

Tần Tu đã mở miệng trước: “Vậy thì chúc cậu bình an.”

Tô Ánh Hàm tức giận xoay người lại đánh Tần Tu một cái, trừng mắt với anh: “Chúc bình an cái gì mà chúc bình an, nhất định là Tần Nhiên sẽ bình an rồi.”

Nói xong Tô Ánh Hàm liền quay qua vỗ vai Tần Nhiên, chân thành nói: “Anh Tần Nhiên, em chúc anh hạnh phúc.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK