Nó vào lựa 1 chiếc xe, thể thao, sau một hồi lựa đi lựa lại, nó liền chọn 1 chiếc y chang ở mỹ, và rồi làm thủ tục xong hoàn tất, nó tự lái xe về, về tới nhà nó bước vào, ngồi xuống nói chuyện với ông bà, lúc đó ông bà nó đang nói chuyện qua điện thoại với mẹ nó, mọi người đều rất vui vẻ, nó cảm thấy mệt nên muốn về phòng nghĩ ngơi, gì của nó đã cho người dọn sẵn căn nhà trong khuôn viên nhà ông bà nó, vì nơi đây rất rộng, 1 cánh cổng lớn nhưng có tới 3 căn nhà lớn hơn nằm kế nhau, nó vào xem thì cũng cảm thấy ưng ý, bà vú đã ở đây từ khi nào nó cũng ko biết, nó thấy bà thì rất mừng, bà Vú nói
Vú: helo con trai cưng của vú
Nó: vú về từ khi nào, sao con ko biết
Vú: vú về cũng cả tuần rồi, từ khi con đồng ý về việt nam, mẹ con đã kiu vú về, để còn chăm sóc thay cho mẹ con mà
Nó: có mỗi vú là yêu thương con
Vú: cả đời vú chỉ lo cho gia đình con, lo cho con, ko yêu thương con chứ vú yêu thương ai đây
Nó ôm lấy bà vú, nó xem vú như gia đình ruột nó vậy, bà đã lo cho nó từ khi còn bé, nó chợt nhớ đến chồng bà liền hỏi,
Nó: ủa ông Vú có về ko Vú, con ko thấy ông
Vú: có chứ vú đi đâu là ổng phải đi theo, ổng đang chạy xe cho cậu con chắc sắp về rồi
Nói chuyện cũng khá lâu, nó liền xin phép bà vú lên lầu, hôm nay nó mệt lã người, vì bay về mà nó ko nghĩ ngơi, nó lên phòng đánh 1 giấc cho đến tối, tiếng điện thoại reo vang, là Pon
Nó: alo
Pon: ê thằng nhóc ác, m về đéo liên lạc với ai là sao
Nó: sao biết t về
Pon: gì Tâm mẹ mày đăng face nói xa mày t thấy nên mới biết, ê m đi 3 năm rồi mà mày ko nhớ ai hết hả, láo chó thật
Nó: t mới về thôi, tính nghĩ ngơi xong sẽ gặp bọn mày
Pon: giờ rãnh ra gặp luôn khỏi nghĩ ngơi gì hết
Nó: phiền thật, t tắm đã, có gì t sẽ gọi
Pon: lẹ lên thằng chó, t nóng mày lắm rồi đó
Nó cúp máy rồi đi lấy đồ tắm rữa, nó chọn 1 bộ đồ rất style, của thương hiệu Gucci, nó luôn thích mặt đồ của thương hiệu này, bước xuống cửa nó qua chào ông bà xin phép ra ngoài, leo lên xe phóng thật nhanh tới địa chỉ của Pon đã đưa, đó là 1 nhà hàng bật nhất Sài gòn, nó xuống xe với khuôn mặt lạnh bước vào trong, vẫn vậy mọi người ai cũng trầm trồ, nó thấy Pon đưa tay ra hiệu, liền đi tới, ngồi xuống ghế, ở bàn có Ana, Minh, Pon, và 1 người con gái lạ mặt
Pon: trời ŧɦασ, đẹp trai vậy ba
Minh: trời ơi, e iu của tôi, m qua đó, ăn cái gì mà đẹp dữ v
Nó ko nói gì, gấp 1 miếng đồ ăn vào chén
Ana: Tey à
Nó nhướn mày lên nhìn Ana, nó vẫn nhớ cô bé, vì ngày cuối nó đi, cô bé đã xin hôn 1 cái
Ana: sao lại đẹp tới như vậy
Nó: đẹp lắm sao
Minh: chứ gì nữa, mày đẹp như bức tranh vậy đó
Nó nghe Minh nói thì nhìn sang cánh tay trái của Minh, Minh hiểu ý liền giới thiệu
Minh: à giới thiệu với mày đây là Người Yêu tao, sao thấy bồ tao đẹp ko
Nó: chào
Minh: này mày chào gì hờ hệt vậy, bồ t buồn đó
Nó: v sao, nếu vậy cho Tey sorry e nhé, vì bồ e ko giới thiệu tên, Tey ko biết phải xưng hô thế nào
Nhi: dạ ko sao ạ, ảnh lúc nào cũng vậy ( cô vừa nói vừa vỗ lên tay Minh) dạ e tên Khánh Nhi, anh là Tey đúng ko, e nghe Minh kể nhiều về a rồi
Nó: ùm, vậy sao
Pon: ê m đi về bị mắc chứng kiệm lời hả
Nó quay sang nhìn Pon, thấy Pon đang nắm tay Ana thì hỏi
Nó: đang quen sao
Pon: à đúng rồi t quên nói với mày, t với Na quen cũng được 2 tháng rồi, theo đuổi cũng 3 năm rồi, bây giờ mới nhận lời
Nó: vậy sao, vậy thì phải chúc rồi ( nó vừa nói vừa cầm ly bia lên, mọi người thấy vậy cũng cầm ly lên) chúc cho 2 cặp tụi bây hạnh phúc, 1 2 3 dô
Ana, từ nãy tới giờ cứ nhìn nó ko rời mắt,từ lâu cô bé vẫn thương nhớ nó, nhưng mà vì Pon theo đuổi cô bé cũng đã lâu, nên cô cũng có chút động lòng, chỉ là ngay phút trống chải nhất có Pon bên cạnh, nên cô cũng đã đồng ý nhận lời, chứ nếu công bằng mà nói, thì cô vẫn luôn mong Tey trở về, nghĩ tới đây Ana lại gục mặt xuống thật sự cô ko nghĩ đến khi nhận lời Pon thì Tey lại quay về, ngay lúc này cô ko biết phải làm sao cho đúng, vì trước khi Tey đi cô bé đã từng nói đợi, nhưng bây giờ cô lại như vậy, thật sự áy náy đến mức chỉ muốn đi về
Nó: sao rồi, tụi bây đã ổn hết chưa ( nó bỏ đũa xuống, và nhìn mọi người)
Pon: ổn lắm rồi m ơi, t bây giờ thì đang đầu tư cho 1 vài công ty lớn nhỏ, và đang là giám đốc điều hành Tập đoàn của ba t, Minh thì nó cũng y chang t thôi, nó thì đang điều hành công ty đất đai của ba nó 2 đứa đang làm chung 1 vài dự án, sắp tới sẽ được quản bá rộng rãi, bé Na thì bây giờ cũng đang có 1 Công ty chuyên Mỹ Phẩm, và cũng theo tao làm 1 vài thứ, còn Nhi thì đang làm Thư ký cho Minh, làm luôn chức người yêu, Nhi thì nhà nó giàu, mà t hong hiểu sao nó cứ đi theo làm Thư ký cho thằng Minh
Nó cười nhẹ, nói
Nó: ùm, vậy cũng rất tốt rồi, 3 năm ko gặp tiến bộ nhiều rồi đó
Pon: còn m 3 năm ko gặp, m khác ghê, thay đổi từ trong ra ngoài, thật sự nãy giờ t bị ngộp với m đó
Nó: bình thường đi, t vẫn vậy thôi
Minh: m khác lắm đó, vẫn vậy con khỷ
Ana: đúng ròi đó, nãy giờ thấy Tey cười đúng 1 lần, mà cười mỉm nữa chứ, bây giờ Tey làm gì rồi
Minh: ủa Na ko biết hả, nó giờ làm chủ tịch 2, 3 cái tập đoàn, nghe nói bây giờ về thay luôn chứ Chủ tịch Tập đoàn Doji hả
Pon: má thằng này nó giỏi từ nhỏ tới lớn, đéo phải người
Nó: uống đi nói nhiều quá, t thì làm sao giỏi bằng tụi mày
Pon: thôi m ơi, hong ai dám dành vị trí của m đâu, bớt đưa đẩy
Nó: t về thay 1 thời gian thôi, khi nào ổn t sẽ trở về bển
Minh: ko tính ở lại hả, t tưởng đợt này m về sẽ ở lại luôn
Nó: ko ba mẹ t ở bển, sắp tới ông bà ngoài cũng sẽ di cư qua đó, để dưỡng già, t ở đây 1 mình làm gì
Pon: trời ơi thôi mà đi quài, thằng chó này, m đéo thương yêu bọn t hả
Nó: thương tụi bay 2 thương gia đình tao 1, được không, nói nhiều quá, khi nào t đi rồi tính, lo xa
Ana: rồi bây giờ Tey có bồ chưa
Nó: yêu đương gì tầm này
Ana: chội ôi, nghe đúng chảnh luôn á
Nhi: ùm nghe Tey nói xong thấy tụi mình trẻ trâu sao á
Tụi nó phá lên cười ầm, mọi người khúc này cũng hơi say say
Pon: m còn nhớ cô ấy ko ( pon nó làm mọi người im lặng ngay lập tức)
Nó: cô ấy ( nó nhướn mày lên, như ko hiểu Pon nói gì)
Pon: là cô giáo
Minh: ùm, m có liên lạc gì với cổ ko
Nó: ko, t liên lạc để làm gì
Minh: ai biết đâu, tưởng mày còn liên lạc với cổ
Pon: cô bây giờ nghe nói lui về làm công ty cho nhà rồi, nghĩ làm cô giáo rồi, đợt trước có mấy lần t theo ba t, có thấy cô, hình như công ty cũng lớn lắm