Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Sao vẫn chưa ra ngoài?" Ellen thấp giọng hỏi quân thư hộ vệ bên cạnh

Tên hộ vệ cũng không rõ lắm, khi đang chuẩn bị tiến lên đi điều tra đã bị một Trùng tộc cấp cao ngăn cản

"Lâm Phong trung tướng!"

"Không cần hỏi, Trùng đực ấu tể lần đầu trở lại Đế Tinh chắc chắn sẽ không thích ứng, chờ một lát là được."

"Vâng, tướng quân."

Làm quân thư Đế Tinh, lông mi của Lâm Phong thon dài, là kiểu khiến người khác nhìn vào có cảm giác như tắm trong gió xuân, nghĩ đến hẳn là do di truyền từ ba hắn Lâm Du các hạ.

Ellen ở phía sau thấy một màn này "Hắn đúng thật là rất để bụng"

Khi nhóm Trùng tộc đang đứng trên đường nôn nóng chờ đợi, Thụy Ân rốt cuộc chạy đến cảng, Thái Luân tiến lên một bước "Cha, con không tới muộn chứ?"

Thụy Ân nhìn hắn một cái, "Đã bình tĩnh lại rồi?"

Thái Luân gật đầu, "Lúc trước thượng tướng đã đem toàn bộ quân thư có tinh thần lực bị bạo động tới phòng tạm giam, bên trong bây giờ còn có vài trăm quân thư."

Đối với việc này Thái Ân không lên tiếng, quân đội là địa bàn của Lục Đình, muốn xử lý những quân thư đó thế nào là do hắn tự quyết định, đứa con này của mình từ nhỏ đến lớn cho dù là tính tình hay tinh thần lực cũng đều sinh động hơn so với Trùng tộc khác, nhớ đến lúc đầu khi nhìn thấy video phát sóng trực tiếp kia cũng đã bạo động.

"Thái Luân, có nắm bắt được cơ hội lần này hay không phải xem ở con" Thụy Ân dặn dò nhãi con của mình.

"Yên tâm đi cha! Cái khác con có thể tránh xung đột với thượng tướng, chỉ có cái này không được! Trùng đực các hạ cuối cùng lựa chọn ai còn chưa biết đâu."

Không hổ là con của ta, Thụy ân đối với thái độ này rất vừa lòng.

"Nhớ rõ lát nữa nhìn thấy vị các hạ này nhất định phải dùng thái độ tôn sùng nhất, tuyệt đối không thể chậm trễ."

"Đương nhiên rồi" Thái Luân tràn đầy niềm tin, cậu nhất định phải đạt được sự ưu ái của Trùng đực các hạ.

Lúc này không biết ai đột nhiên kinh hỉ hô lên "Ra rồi, ra tới rồi"

Ánh mắt của nhóm Trùng tộc ở cảng hàng không lập tức tập trung tới cánh cửa đang mở ra của quân hạm, đầu tiên nhìn thấy một đội quân thư võ trang hạng nặng không thiếu một ai bước ra xếp thành hai hàng, xuất hiện sau đó chính là Bác Ni viện trưởng cùng đoàn đội của ông, Trùng tộc hoàn toàn thất vọng, không hề lưu tình biểu hiện rõ trên mặt.

Bác Ni cười mắng một câu "Một đám tiểu tử xấu xa."

Có điều ông nghĩ đến Lục Đình vừa mới cố ý tìm ông để lấy một ống thuốc trấn an tinh thần, lại có cảm giác cười không nổi, có lẽ thật sự nên mở hội nghị cũng mấy lão gia hỏa đó thương lượng một chút về việc cuối cùng có nên để ấu tể sinh hoạt ở viện nghiên cứu trước hay không.

Cửa quân hạm.

"Bạch Bạch, chuẩn bị sẵn sàng chưa? Lần này thật sự là phải đi ra ngoài."

Vân Bạch Bạch ngẩng đầu, bởi vì vừa rồi cảm xúc kích động chóp mũi vẫn còn hồng hồng "Nhớ kỹ lời anh nói, Lục Đình, tôi vẫn sẽ luôn chờ."

"Nhất định, thỉnh ngài cần phải bảo trọng chính mình."

Trùng đực ấu tể đã có sơ sơ uy áp bước một bước đầu tiên vào Đế Tinh "Nói chuyện không cần dùng kính ngữ."

Khoảng khắc này được nhóm Trùng tộc vĩnh viễn ghi nhớ, vị ấu tể Trùng đực kia chịu đủ cực khổ, mặc một bộ thường phục màu trắng đơn giản, dựa theo hình dáng của Trùng đực đặc biệt thiết kế phần eo hơi hơi nhô ra, áo bên trong ôm lấy cơ thể gầy ốm càng làm cho cậu thêm phần yếu đuối mỏng manh, cái cổ tinh tế được giấu trong phần cổ áo thêu hoa văn tôn quý, chỉ lộ ra cái cằm nhỏ tinh xảo, hướng lên trên là đôi mắt kim sắc khiến Trùng tộc khó có thể quên được cùng với mái tóc đen thâm thúy như bầu trời đêm, gió ở Đế Tinh tựa như sợ quấy rầy cậu dịu dàng mà lưu luyến đặt lên sườn mặt một nụ hôn nhẹ.

Không ngoài dự đoán của Trùng tộc, ấu tể Trùng đực này tuy vẫn còn phải uống sữa nhưng chính là một vị có thể khiến tất cả Trùng cái mê muội.

Cậu quá xinh đẹp, nghe nói còn có đôi cánh to lớn màu vàng

Khó có thể tưởng tượng được, mấy hôm trước vị này còn gian nan sinh hoạt trên Hoang Tinh một hành tinh không ai biết đến, mặc loại quần áo thô ráp mà cho dù ấu tể Trùng tộc nghèo khó nhất cũng không mặc, uống dịch dinh dưỡng quá hạn cái thứ mà tất cả Trùng tộc đều ghét bỏ.

Cuối cùng khi Vân Bạch Bạch bước ra, cảng hàng không liền một mảnh yên tĩnh, có Trùng cái đầu tiên cúi thấp đầu, tay phải nắm chặt đặt ở vị trí ngay tim, đây là tư thế Trùng cái thề vĩnh viễn nguyện trung thành với Trùng đực, sau đó lần lượt có thêm vị thứ hai, thứ ba...

Ngoại trừ vài Trùng đực, những Trùng tộc đến đây đón, đều hướng vị các hạ trải qua đủ loại trắc trở vừa mới trở lại Đế Tinh này chào hỏi với sự thành kính nhất. Đặc biệt là nhóm quân thư, họ kích động đến mức không khống chế được phát ra tinh thần lực.

Vân Bạch Bạch đứng ở cửa quân hạm, nhìn thấy một màn vô cùng hoành tráng này, có rất nhiều Trùng tộc đến, nhìn xa xa chỉ thấy một mảnh màu xám bạc.

Cậu lặng lẽ hỏi: "Lục Đình, bọn họ đang làm gì vậy?"

Lục Đình cũng cúi đầu làm thủ thế giống bọn họ "Bọn họ đang dùng lễ tiết cao nhất đón tiếp ngài."

Vân Bạch Bạch nhíu mày, "Đã nói đừng lại dùng --"

"Hiện tại bây giờ tôi thật sự quá kích động, hoan nghênh Bạch Bạch các hạ tôn quý trở lại Đế Tinh"

"Ngài sẽ là tiểu Trùng đực được sủng ái nhất Trùng tộc."

Lúc này ở phía dưới quân hạm, Thái Ân trộm nhìn ấu tể cùng Lục Đình ở cạnh bên, "Chờ xem, thượng tướng, lần này tôi sẽ không nhận thua!" Huống hồ còn có quân thư Lâm gia, ai có thể đi đến cuối cùng còn chưa biết đâu.

Chính thức gặp mặt nhóm Trùng tộc đến cảng nghêng đón, hiệp hội bảo hộ Trùng đực phái phi thuyền chuyên biệt đến đón ấu tể, Vân Bạch Bạch theo sau Lục Đình từ quân hạm đi xuống liền gặp một vị quân thư mặc quân trang, khác với mái tóc ngắn của Lục Đình, Trùng tộc này lớn lên có mái tóc dài màu bạc, tuy chưa nói chuyện nhưng trên khóe môi đã mang theo ba phần ý cười.

"Xin chào, các hạ, tôi là Lâm Phong là trung tướng của quân đội."

Vân Bạch Bạch lễ phép chào lại hắn "Xin chào, tôi là Vân Bạch Bạch."

Vân Bạch Bạch?

Lâm Phong đọc thầm trong lòng một lần, anh cúi đầu nhìn ấu tể "Rất vinh dự làm quen ngài, tôi là quân thư bảo hộ của ngài."

Lâm Phong còn chưa nói xong, Thái Luân vẫn đang kinh ngại vì con hổ biết cười này vậy mà cũng chủ động đã bị cha mình là Thụy Ân đạp ra ngoài.

"Xin, xin chào! Tôi là Thái Luân, cũng là thượng tướng quân đội! Bạch Bạch các hạ, rất vui khi làm quen với ngài, tôi cũng là quân thư bảo hộ của ngài!"

Quân thư quý tốc bốn phía thấy thế cũng bắt đầu nhiệt tình tự giới thiệu bản thân

"Còn có tôi, các hạ, tôi là Luke --"

"Tôi là Tạp Nhĩ, là thiếu tướng quân đội--"

"Tôi là Mã Hưu, có quân hàm trung tướng......"

Vân Bạch Bạch: "???"

Tuy rằng Lục Đình nói qua chỉ cần là mặc quân trang đều rất nhiệt tình, có điều --

Thế này cũng nhiệt tình quá rồi! Hơn nữa quân thư bảo hộ là cái gì???

Sao lại cảm thấy có liên quan rất lớn đến mình.

Đến khi ngồi trên phi thuyền của hiệp hội bảo hộ trùng đực phái tới, Vân Bạch Bạch vẫn còn đang hoang mang chưa kịp định thần, nhìn những quân thư mặc quân trang chỉnh tề ngồi ở đối diện mình, cậu đột nhiên có dự cảm không lành.

"Các người --"

Đối diện là ánh mắt sáng gấp ba của Trùng tộc.

Vân Bạch Bạch dừng một chút, vẫn là quay sang hỏi vị thượng tướng mặt đã đen đến không thể đen hơn - Lục Đình "Bọn họ xin làm quân thư bảo hộ, cuối cùng là làm cái gì?".

Nhóm quý tộc Trùng cái đối diện ngồi không yên khi nghe được ấu tể nói như vậy.

Lâm Phong trước tiên cười giải thích: "Các hạ, quân thư bảo hộ chính là thư quân dự bị của ngài, hơn nữa chỉ những Trùng tộc ở quân đội có hàm thiếu tướng trở lên mới có thể xin làm thư quân của ngài."

"Thư quân?"

Lục Đình đã giúp ấu tể tìm và sắp xếp những tư liệu liên quan đến chuyện này, nhưng lúc này với tình huống như hiện tại hắn đánh bất đắc dĩ nhận lệnh giải thích, "Đúng vậy, sẽ là chồng nhỏ(*) của Bạch Bạch sau khi cậu trưởng thành"

(*nguyên văn là "bạn lữ", mình thích công thụ xưng hô chồng-chồng hơn nên sẽ phân biệt gọi chồng lớn, chồng nhỏ nhé)

Nghe được xưng hô thân mật như vậy, Lâm Phong nhướng mày nhìn Lục Đình, còn Thái Luân tính tình nôn nóng lại ngồi không yên.

"Lục Đình thượng tướng! Sao cậu dám gọi trực tiếp tên húy của Trùng đực các hạ!"

Vân Bạch Bạch nghe thế còn chưa kịp bận tâm chồng con cái gì đã nhanh chóng xua tay, "Không phải, là tôi không cho Lục Đình gọi tôi như thế, rất phiền cũng rất kỳ quái, khi tôi còn ở Hoang Tinh, mọi người cũng đều--"

Nói đến đây cậu ngừng một chút, sau đó cứng ngắt dời đi chủ đề "Tóm lại các anh về sau cũng đừng gọi tôi là các hạ gì đó, kêu tôi Vân Bạch Bạch là được rồi."

Ở phương diện này hiển nhiên Lâm Phong da mặt càng dày, anh nhanh chóng tiếp lời "Tôi đây cũng có thể gọi ngày là Bạch Bạch sao?"

Thái Luân vừa nghe cũng vội vàng nói:

"Tôi nữa, tôi cũng có vinh hạnh gọi tên húy của ngài sao?"

Vân Bạch Bạch đầu đầy hắc tuyến, nhìn ánh mắt cũng sáng lấp lánh của những quân thư còn lại, cậu cố gắng muốn biến cuộc gặp gỡ lần đầu tiên này trở lại trạng thái bình thường "Đều được, các anh ai cũng có thể gọi, à đúng rồi, vừa rồi quên nói, rất vui khi làm quen với mọi người."

A -- Trùng đực các hạ dịu dàng quá đi mất.

So với nhóm Trừng đực từ nhỏ đã sinh sống ở Đế Tinh có tính cách kiêu ngạo, Vân Bạch Bạch chính xác là kiểu Trùng đực chỉ có thể gặp được ở trong mơ.

Quân thư đối diện sôi nổi nói "Chúng tôi cũng thế, được cùng ngài nói chuyện chính là chuyện tốt đẹp nhất trong cuộc đời này."

Lục Đình lạnh mặt nhìn một đám quân thư bày ra vẻ ngoan ngoãn ở trước mặt Trùng đực, giống như cái tên trước kia chỉ cần dùng một quyền có thể đấm xuyên qua vách tường của phi thuyền đều là giả mạo.

"Lâm Phong trung tướng, Lâm Du các hạ có nói với cậu phủ đệ của Bạch Bạch được chuẩn bị ở chỗ nào không?"

Lâm Phong phản ứng lại cực nhanh "Là chỗ nhóm Trùng đực các hạ ở Đế Tinh Chi Quang, nơi đó đã sắp xếp xong biệt thự dành riêng cho Bạch Bạch."

"Nhưng mà trước đó, chúng ta cần phải đi gặp một vài người trước."

Vân Bạch Bạch một đầu dấu chấm hỏi, phi thuyền đi không bao lâu, cậu đã ngồi trong phòng khách của hiệp hội bảo hộ trùng đực, đồng thời cũng tiếp tục yên lặng thay đổi suy nghĩ về tầm quan trọng của ấu tể đối với Trùng tộc.

Lúc trước khi còn ở Hoang Tinh, cậu cùng Á Tác đôi khi nói chuyện phiếm sẽ tưởng tượng các đại nhân vật Trùng tộc sẽ có dáng vẻ thế nào, Khắc Nhĩ Tư cũng đi theo ồn ào ở bên cạnh, con thỏ này vẫn luôn rất vui sướng.

Nhưng chắc chắn bọn họ không thể ngờ được các đại nhân vật Trùng tộc tính tình cao ngạo không ai bì nổi trong mắt bọn họ lúc này ai ai cũng mang vẻ mặt đầy ý cười ngồi chờ trong phòng khách, đến khi chào hỏi với cậu ngữ khí ai nấy cũng đều vô cùng hiền hòa.

"Chúng tôi đã nghe nói tên húy của cậu, Bạch Bạch các hạ hoang nghênh trở lại Đế Tinh". Chủ tịch đương nhiệm hội nghị quốc hội đầu tiên lên tiếng, "Tôi là Andrew chủ tịch hội nghị quốc hội đế quốc, lớn hơn cậu tầm khoảng 400 tuổi, nếu cậu không ngại có thể giống như các ấu tể Trùng đực khác gọi tôi là ông Andrew."

Khóe môi Vân Bạch Bạch không nhịn được giật giật, vị chủ tịch quốc hội này làm cậu nhớ đến các đại nhân ở Hoang Tinh, bọn họ cũng nhìn cậu như thế này.

"Xin...xin chào ông Andrew, người gọi con Bạch Bạch là được rồi."

Andrew nghe vậy trong mắt hiện lên vẻ từ ái, thật là một con tiểu Trùng đực ngoan ngoãn.

Ngay sau đó chính là vài cá nhân tự giới thiệu.

"Tôi là Thụy Ân, là tham nghị viên hội nghị, vừa rồi cùng ngài chào hỏi là trùng nhãi con của tôi Thái Luân."

Andrew ghé mắt, lão cáo già này vẫn trước sau như một tận dụng mọi thứ.

"Tôi là Bác Cách, cũng là tham nghị viên hội nghị......"

Vân Bạch Bạch chào hỏi từng Trùng tộc một, cuối cùng là một vị Trùng đực thoạt nhìn ôn hòa nhưng lại uy nghiêm, mái tóc nâu dài được buộc lại một nửa ở sau người.

"Chào Bạch Bạch, tôi là Lâm Du lí sự trưởng hiệp hội bảo hộ Trùng đực, tư liệu của cậu đã sớm được gửi về từ quân hạm, hiện tại đã chính thức trở thành hội viên của hiệp hội bảo hộ Trùng đực."

Vân Bạch Bạch chào lí sự trưởng xong, chần chờ một chút lại hỏi "Lâm Phong trung tướng là anh của ngài sao?".

Lâm Du gật gật đầu "Xem ra các cậu đã gặp qua nhau, tôi là đứa con thứ hai của ba còn Lâm Phong là đứa đầu tiên cũng là anh tôi, anh ấy lớn hơn tôi 7 tuổi, năm nay vừa tròn 53."

"Các anh lớn lên rất giống nhau."

"Đúng vậy, chúng tôi được di truyền từ gen của ba."

Sau khi đã hoàn thành xong bước đầu làm quen, Trùng tộc trong phòng hội nghị đều không tự chủ yên lặng ngồi xuống, Lục Đình đi cùng với Vân Bạch Bạch tiến vào, lúc này thoáng nhìn qua vị lí trưởng của hiệp hội bảo hộ trùng đực, quả nhiên.

"Bạch Bạch, đối với những chuyện trước kia cậu gặp phải chúng tôi rất khổ sở, đây là sai lầm nghiêm trọng của đế quốc, là vết thương không thể xóa nhòa trong lòng Trùng cái, nhưng rất may mắn chúng tôi đã tìm thấy cậu, cũng thuận lợi đón cậu về Đế Tinh, cậu có thể yên tâm sinh hoạt ở chỗ này, toàn bộ tinh tế không có chỗ nào an toàn hơn so với Đế Tinh Chi Quang."

Nói đến đây toàn bộ Trùng tộc ở hội nghị đều công nhận điều này, Đế Tinh Chi Quang là khu vực sinh hoạt của nhóm Trùng đực, chiếm cứ vị trí tốt nhất ở Đế Tinh, nơi này quân thư thủ vệ canh giữ vô cùng nghiêm ngặt, bảo đảm những khi các hạ trùng đực yêu cầu hỗ trợ sẽ nhanh chóng đáp ứng.

"Chúng tôi đã chuẩn bị tốt một đống tiểu biệt thự tại Đế Tinh Chi Quang cho cậu, nhưng cần nói rõ một chút, Trùng tộc vô cùng xem trọng sự an toàn của ấu tể, cho nên sẽ theo truyền thống chọn lựa quân thư từ quân đội đến để bọn họ thay phiên bảo vệ cậu ở phạm vi gần, cùng cậu ở trong biệt thự, trừ khi có chiến sự nếu không tạm thời sẽ không quay lại quân đội."

Nghe xong Lâm Du nói Vân Bạch Bạch theo bản năng nhìn Lục Đình một cái, phát hiện vị quân thư này rũ đầu không thấy rõ thần sắc, có điều Vân Bạch Bạch không hiểu sao vẫn có thể cảm nhận được hắn không vui.

"Tôi muốn hỏi một chút, Lục Đình thượng tướng có không xin cái này hay không?"

Lục Đình lập tức nâng mắt nhìn về phía tiểu trùng đực đang nói chuyện.

Lâm Du có chút kinh ngạc nhìn về phía quân bộ thượng tướng này, "Đương nhiên, hắn là người đầu tiên xin."

"Vậy có thể để Lục Đình bồi tôi hay không? Tôi cảm thấy mình không cần nhiều quân thư bảo hộ như vậy." Mấy ngày trước còn vì dịch dinh dưỡng mà phát sầu, hiện tại Vân Bạch Bạch thật sự không biết làm cách nào ở chung với nhiều Trùng tộc xa lạ như vậy, so sánh với những Trùng tộc vừa quen biết, cậu có khuynh hướng nghiêng về vị thượng tướng thành thục ổn trọng sẽ không làm ra những hành động kỳ lạ này hơn."

Còn vấn đề bạn lữ sau khi thành niên? Vân Bạch Bạch tạm thời không nghĩ tới chuyện này.

Từ khi biết bản thân là Trùng tộc, cậu đầu tiên nghĩ đến chính là sau khi cậu trở lại Trùng tộc những con vật ở Hoang Tinh phải làm sao bây giờ, sau đó lại không khỏi nghĩ đến vấn đề.

Chính là Trùng tộc coi trọng trứng trùng đực như thế làm sao lại bị vứt bỏ đến Hoang Tinh cách đế quốc xa như vậy...

Đối với nghi ngờ này cậu không thể nghĩ qua loa rồi bỏ qua, chính mình muốn đi tìm hiểu, có lẽ cậu cũng có ba lớn, có cha nhỏ và có lẽ có cả anh trai hoặc em trai.

Lâm Du nhíu mày, mở miệng cắt ngang suy nghĩ của cậu "Bạch Bạch thật sự quyết định cũng chỉ muốn một mình Lục Đình thượng tướng? Không hề muốn tìm hiểu một chút thêm những người khác?"

Vân Bạch Bạch gật đầu.

Lâm Du cho rằng việc này khả năng là do sự ỷ lại của ấu tể, Lục Đình là quân thư đầu tiên cậu tiếp xúc, lại còn tự mình đón cậu từ trên Hoang Tinh quay lại, phần tiên cơ này không thể nói là không ưu việt, có điều hắn vẫn muốn vì anh trai của mình tranh thủ một chút.

"Tuy nói từ trước đến nay điều này không xảy ra, nhưng mà những điều lệ này đều đặt ra trên giả thiết vì Trùng đực, làm cho bọn họ thấy thoải mái và hạnh phúc, nếu cậu kiên trì không cần đến tận ba quân thư bảo hộ cũng không phải không thể, tuy nhiên phải có điều kiện."

Vân Bạch Bạch còn chưa kịp hỏi điều kiện gì Lục Đình đã lên tiếng "Điều kiện gì cũng đều được, tôi tin tưởng năng lực của bản thân có thể bảo đảm an toàn tuyệt đối cho ấu tể."

Gân xanh trên trán Lâm Du giật giật vài cái, không quan tâm thượng tướng vì muốn trở thành thư quân của ấu tể mà trở nên không biết xấu hổ tiếp tục nói với Vân Bạch Bạch "Tuy rằng không cần quân thư bảo hộ thay phiên hầu hạ, nhưng mà bọn họ cần có quyền đến thăm cậu mỗi tuần hai lần, Bạch Bạch sẽ không phản đối chứ?"

Hắn sợ nhất chính là tiểu trùng đực đem quen thuộc trở thành càng sâu trình tự cảm tình, làm trùng đực bảo hộ hiệp hội lí sự trưởng, hắn không cho phép có bất luận cái gì một con trùng đực bởi vì bất luận cái gì nguyên nhân quá đến không tốt.

Đối với Vân Bạch Bạch trước giờ luôn lễ phép ngoan ngoãn vừa đến đã lớn mật nêu ra yêu cầu đã là cực hạn, cậu thầm nghĩ, thăm một chút cũng không sao, đến lúc đó cậu chỉ cần lộ mặt một hai lần là được.

Còn về Lục Đình? Cứ ở chung như khi còn trên quân hạm là tốt rồi, Vân Bạch Bạch không muốn ở Đế Tinh cứ như vậy làm một Trùng tộc nhận hết vinh dưỡng, cậu còn rất nhiều việc muốn làm, những việc này có Trùng tộc quen thuộc ở cạnh bên sẽ dễ làm hơn nhiều.

Tác giả có lời muốn nói: Rốt cuộc đã trở lại

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK