Editor: Ngao
Ngày edit: 21/08/2023
Người du hành thời không là sau tai kiếp lớn của tinh hệ Trường Hà thì đến, sau khi cư dân mới của tinh cầu Trường Hà Tinh dời vào không lâu.
Nền văn minh bọn họ cao cấp hơn rất nhiều, có thể tự nhiên mà qua lại ở rất nhiều thế giới, năng lực cường đại, thậm chí xuyên được qua thời gian. Bọn họ không có chỗ ở cố định, cả đời đều phiêu bạt ở rất nhiều thời không, ở trong vũ trụ rất có danh tiếng.
Người du hành thời không sau khi vào tinh hệ Trường Hà, mang đến cho người tinh cầu Trường Hà khoa học kỹ thuật mới, cũng nói lên sự hiểu biết của người du hành ngoài thời không. Thư viện trung ương đến nay còn lưu giữ sử dụng một loạt thư tịch ghi chép lời nói hành động của người du hành thời không, trong đó liền có ghi chép về gấu trúc.
Người du hành thời không cũng nuôi một con gấu trúc, trên tập tranh đó là hình ảnh người nọ ôm gấu trúc, giơ lên móng vuốt mập của gấu trúc cùng mọi người chào hỏi, trên bản vẽ là hình ảnh hắc bạch hùng vô tội mà nhìn về phía trước, bộ dáng tròn vo bụ bẫm lại có một loại mị lực khôn kể.
Người du hành thời không nói, ở trong cùng một trục thời không có vô số thế giới, nhưng gấu trúc đều được xưng là động vật "Quốc bảo", có nguyện lực ở vô số thế giới thêm vào, tự nhiên không giống bình thường.
Y Liên cũng không biết cái gì "Quốc bảo", "Nguyện lực", lúc trước cô chỉ ở trên tập tranh nhìn thấy gấu trúc, chân chính ở trong hiện thực nhìn đến loại sinh vật trong truyền thuyết này, tâm tình tự nhiên là vô cùng kích động.
Cùng hình ảnh trên tập tranh so sánh, cô nhìn thấy gấu trúc càng thêm tươi sống sinh động, thân hình đáng yêu quả thực khiến cho người hô hấp chậm lại—— nếu không phải phía trước có cái bàn chống đỡ, cô khẳng định không thể khống chế muốn nhào qua đi.
Gần mấy ngàn năm tới, theo tinh hệ Trường Hà phát triển, số lượng dị chủng cũng đang không ngừng gia tăng. Chỉ là một hình thái khác của dị chủng căn bản sẽ không chịu ảnh hưởng di truyền từ cha mẹ, có đôi khi còn sẽ xuất hiện sinh vật mới chưa bao giờ xuất hiện qua, biến hóa trong đó thật sự không có dấu vết để tìm.
Y Liên nhớ lại thời điểm khảo hạch, đột nhiên liền hiểu rõ chần chờ khi thiếu niên bị yêu cầu hiện ra nguyên hình —— có khả năng thiếu niên đoán trước khi bọn họ nhìn thấy nguyên hình của cậu, sẽ có biểu hiện kích động như thế nào.
Đột nhiên nhớ tới cái gì, khóe môi tươi cười của cô đột ngột biến mất, hỏi: "Đường Đốn đi đâu?"
Đôi mắt đồng nghiệp gắt gao dính vào video, nghe vậy không chút để ý mà nói: "Đường Đốn? Không nhìn thấy anh ta, khả năng có việc đi ra ngoài rồi."
Mày Y Liên nhíu chặt, cô còn muốn vì chuyện Đường Đốn làm khó dễ thiếu niên, giáp mặt hung hăng mắng anh ta một trận đâu.
Mà lúc này Đường Đốn đạng được Y Liên nhớ thương còn đang nói chuyện, hắn thấp giọng nói: "Tôi xác thật là theo cậu yêu cầu làm, nhưng mà không có biện pháp, ai kêu hình thái dị chủng của số 105 quá mức đặc thù, vậy mà là......"
Nói đến một nửa, nhớ tới "Lệnh cấm ngôn" của tổ tiết mục, hắn đột ngột mà ngậm miệng lại, nói sang chuyện khác nói: "Cho nên tôi thật sự không có biện pháp, cậu biết đấy, Chris mới là người có quyền lên tiếng nhất, hắn đều biểu hiện ra thiện cảm đối với số105, tôi lại chọn ngược lại, chẳng lẽ sẽ không bị phát hiện là cố tình nhằm vào cậu ta sao?"
Hắn còn nói thêm: "Hơn nữa chuyện này không thể trách tôi, cậu cũng không nói cho tôi cậu ta có thiên phú ca hát như vậy, cậu không phải nói cậu ta chính là cái bao cỏ, Chris người này luôn luôn coi trọng thực lực, sẽ chướng mắt cậu ta sao?"
Đem trách nhiệm trốn tránh đến không còn một mảnh, Đường Đốn kết thúc cuộc gọi, lắc lắc đầu: Hắn lúc trước giúp La Ương, nhưng hoàn toàn là xem ở mặt mũi anh cậu ta, nhưng so sánh thủ đoạn với anh trai, tâm cơ thủ đoạn La Ương thật sự là kém quá xa.
Hơn nữa so với mặt mũi anh cậu ta, Đường Đốn khẳng định càng coi trọng tiết mục này, mánh lới dị chủng gấu trúc lớn như vậy, lúc trước không biết còn tốt, hiện tại đã biết, sao có thể đào thải số 105, thậm chí hắn còn muốn thúc giục phía pháp vụ nhanh chóng soạn xong hợp đồng mới.
Nghĩ như vậy, hắc bạch hùng tròn vo lại lần nữa xuất hiện ở trong đầu hắn, Đường Đốn đứng tại chỗ, sau một lúc lâu, lộ ra một nụ cười say mê giống đồng nghiệp không khác chút nào.
Vân Lương còn không biết nguyên hình của cậu khiến cho tinh thần của rất nhiều người không thể tập trung, cậu nhớ tới lời hứa với cự mãng, từ trên sô pha bò dậy, hướng phòng bếp đi đến.
Vừa đi cậu vừa nghĩ, phúc lợi của công nhân ở Phồn Tinh thật sự không tệ nha, phòng ở thật sự thực rộng lớn, tất cả phương tiện đầy đủ hết, kéo ra quầy để thực phẩm, bên trong chỉnh chỉnh tề tề mà bày các loại thịt cùng rau dưa trái cây, có thể thấy được người bày trí căn phòng thật sự thực dụng tâm.
Cậu còn ở trên giá áo tìm được một cái tạp dề, thêu đóa hoa nhỏ hồng nhạt, tạp dề mặc ở trên người gấu trúc lập tức nhiều vài phần hơi thở không thực, Vân Lương mở quyển sách nhỏ kia ra, bên trên ghi lại giác võng cự mãng là một loại động vật ăn tạp, thực đơn nhiều mà tạp, trên cơ bản không có thực phẩm yêu cầu ăn kiêng nào, không khỏi có chút ngậm ngùi.
Ở thế giới ban đầu của cậu, độ tiếp thu của động vật đối với đồ ăn nhân loại không cao như này, đại khái là bởi vì bên trong đồ ăn bỏ thêm quá nhiều chất phụ gia?
Chẳng qua không có ăn kiêng càng lợi cho cậu phát huy.
Vân Lương thản nhiên mà ngâm một khúc không đầu không đuôi, nhào xong cục bột, đem nó một đám nặn thành hình dạng thỏ con, nai con, linh dương nhỏ, cuối cùng ở mặt ngoài quét lên một tầng dầu thực vật, sau đó đem bánh quy động vật nhỏ đưa vào lò nướng.
Cậu nghĩ, may mắn đồ làm bếp nơi này nhìn qua cùng ngày trước cậu dùng cũng không quá khác biệt, bằng không cậu liền phải nghiên cứu hướng dẫn sử dụng một lúc lâu.
Không nghĩ tới đây là bởi vì các loại công cụ ở tinh cầu Bạch Diệu luôn theo hướng phục cổ, ở những tinh cầu khác, các phòng bếp đều giống nhau có người máy đầu bếp hoặc là có máy móc cánh tay hỗ trợ, chủ nhân chỉ cần tự nói chính mình muốn ăn món gì là được.
Bánh quy sau khi nướng xong chờ nguội, Vân Lương liền cẩn thận mà đem chúng nó cất vào hộp. Lần này thành phẩm vô cùng thành công, bánh quy không có biến dạng cũng không có rạn nứt, mặt ngoài vàng ruộm, nhìn qua vô cùng mê người.
Lúc này đã là tối tám giờ tối, Vân Lương chậm rãi duỗi người, đột nhiên nghe được có âm nhạc thanh từ phòng khách truyền đến, cậu đi qua xem, phát hiện là điện thoại trong phòng khách vang lên.
Cậu tiếp điện thoại, nghe được một giọng nam dễ nghe nói: "Vân Lương, ở lầu một có bưu phẩm của cậu."
Sau đó liền cúp máy, Vân Lương có chút nghi hoặc, ai sẽ gửi bưu phẩm cho cậu chứ?
Lòng mang nghi hoặc như vậy, Vân Lương đi xuống lầu một, gặp được Tuyết Vi trong miệng Chris.
Một cái tên nữ tính tràn ngập nhu mỹ như, người sở hữu lại là một người nam tính không hơn không kém, thấy nhiều người tới đối với hắn tên kinh ngạc, Tuyết Vi cười nói: "Như thế nào, kinh ngạc như vậy sao? Người tinh cầu Tara chúng tôi chính là như vậy, đều là căn cứ hình thái dị chủng mà đặt tên mệnh danh."
Hình thái dị chủng của hắn đó là một gốc cây tường vi xinh đẹp.
Chuyện tương tự như vậy ở trên tinh cầu Tara cũng thường thấy, nổi tiếng nhất vẫn là một cô gái tên là Thiết Chùy, hình thái dị chủng của cô lại là một cây thiết chùy.
Vân Lương tưởng tượng một chút, cảm thấy hình ảnh có chút "Mỹ lệ".
Tuyết Vi lấy ra một cái bưu phẩm, nói: "Một người tên là "Lận Thừa Tư" gửi tới."
"A?" Vân Lương mở to hai mắt, có chút không dám tin tưởng.
"Như thế nào, cậu không quen biết hắn?" Tuyết Vi ngạc nhiên nói.
"Không không, quen biết, quen biết." Vân Lương phản ứng lại vội vàng phủ nhận, từ trong tay Tuyết Vi tiếp nhận bưu phẩm.
Cậu rất là hoang mang, đại lão lợi hại như vậy, vì cái gì sẽ gửi đồ cho cậu? Mà gửi thì gửi cái gì?
Tuyết Vi nhìn vẻ mặt cậu mơ hồ, buồn cười: "Không biết là gì, liền trở về nhìn xem là được không phải sao.
Vân Lương cảm thấy rất có đạo lý, cậu hướng đối phương tạm biệt sau trở về phòng, đem bưu kiện thật cẩn thận mà đặt ở giữa cái bàn, bưu kiện thoạt nhìn không lớn, một cái hộp hình dạng vuông vức, Vân Lương nhìn chằm chằm nó đánh giá hồi lâu, dáng vẻ thận trọng không giống như là nhận được một cái bưu kiện, mà như là thu được một quả bom.
Vân Lương lúc này tràn ngập tò mò, Lận Thừa Tư với hắn mà nói, không chỉ là người ở chung không đến một ngày, tuy rằng có chút cổ quái, nhưng thực lực cường đại của đại lão vẫn làm cho người khát khao.
Đại lão gửi bưu phẩm? Chẳng lẽ là bí tịch cường giả gì đó? Vân Lương não động mở rộng ra.
Do dự sau một lúc lâu, hắn rốt cuộc hạ quyết tâm mở ra đóng gói, động tác thật cẩn thận, sợ chạm vào hỏng rồi bên trong đồ vật. Màu đen đóng gói giấy xé mở sau, lộ ra chính là một cái không lớn cái rương.
Vân Lương mở ra vừa thấy, bên trong đồ vật...... Thoạt nhìn có chút quen mắt?
Trí nhớ cậu không tệ, nhớ lại một chút, liền nhớ tới đã gặp qua nó ở đâu —— tuy rằng bề ngoài có phần biến hóa, nhưng nó rõ ràng là cùng trí não trên cổ tay Tề Thuyết giống nhau a.
Trí não này...... Thật sự không phải Tề Thuyết mượn danh nghĩa đại lão đưa? Vân Lương trong lòng hoài nghi, đại lão sao có thể đưa cho cậu cái này?
Trên thực tế, sau khi cậu xuống xe, Lận Thừa Tư liền hướng một người phát ra thông tin.
Đối phương nhận được, hắn liền đem vấn đề trực tiếp nói: "Đem nghiên cứu trí não mới phát minh thiết lập an toàn tới cấp bậc tối cao đưa đến Bạch Diệu Tinh."
Liễu Văn Chi đầu đầy dấu chấm hỏi: "Trí não của ngài hư rồi?"
Lận Thừa Tư trả lời nói: "Không có, đây là cho người khác."
Liễu Văn Chi một trận vô ngữ: "Điện hạ, trí não này chính là muốn tặng cho hoàng đế bệ hạ, nếu ngài là chính mình dùng, anh ngài nhất định sẽ không nói cái gì, nhưng nếu là ngài cho người khác...... Ngài bảo ta nói như thế nào với bệ hạ?"
"Nói thẳng." Lận Thừa Tư nhàn nhạt nói, "Hoặc là, ta tin tưởng năng lực bộ nghiên cứu phát minh, chế tạo ra một cái trí não mới cũng không cần bao nhiêu thời gian."
"...... Được rồi." Liễu Văn Chi do dự một giây, thỏa hiệp.
Hoàng đế bệ hạ cùng tiểu Thái Tử...... Rõ ràng là tiểu Thái Tử càng khó đối phó.
Hắn nghe được tiểu Thái Tử tiếp tục dùng ngữ điệu lạnh lùng nói: "Nhớ rõ làm tốt cơ sở thiết lập, chủ nhân mới của nó có chút khuyết thiếu thường thức, không am hiểu sử dụng vật phẩm công nghệ cao."
"Ta có thể hỏi một chút người nọ là ai? Bao nhiêu tuổi sao?" Liễu Văn Chi sờ sờ cái mũi, "Cái đó, không phải ta tò mò a, làm cơ sở thiết lập, ít nhất muốn hiểu biết một chút đối tượng sử dụng......"
Người đối diện nhất thời trầm mặc, Liễu Văn Chi rất nhanh sửa miệng: "Được được được, chính là ta tò mò được rồi chứ. Khó gặp được ngài đối một người để bụng như vậy, ta lại không biết người nọ là nam hay nữ......"
Lận Thừa Tư đánh gãy hắn: "Một thiếu niên, tuổi không lớn."
"Thiếu niên? Tuổi không lớn?" Liễu Văn Chi như suy tư gì đó.
Phải biết rằng, 11-12 tuổi có thể kêu thiếu niên, mười tám chín tuổi cũng có thể kêu thiếu niên a. Nếu tuổi không lớn, đó chính là cái tiểu hài tử?
Kỳ quái, tiểu Thái Tử không phải không thích trẻ con sao?
Thầm nói như vậy, Liễu Văn Chi vẫn là tăng thêm vào trong trí não một chương trình hỗ trợ trẻ nhỏ, lại đem quyền hạn công dân tinh hệ Trường Hà điều chỉnh ở mức tiêu chuẩn. Do dự một lát, lại điều chỉnh cao một chút.
Nhìn bề ngoài cùng lúc trước giống nhau như đúc, bên trong trí não lại hoàn toàn khác biệt, giữa chừng không khỏi bi ai: "Con của ta a, là vi phụ vô năng, phải đặt con vào tay một đứa trẻ, nhưng mệnh đồ lắm chông gai, lần này không biết khi nào có thể lại gặp nhau, vi phụ chỉ có thể chúc con may mắn."
Những người ở bộ phận phát minh khác: "......"
Thời đại tinh tế mua sắm trực tuyến trở nên vô cùng phổ biến nên việc chuyển phát nhanh diễn ra cũng vô cùng nhanh chóng, một buổi trưa bưu phẩm liền tới tinh cầu Bạch Diệu, buổi tối liền đưa đến trong tay Vân Lương.
Vân Lương cầm lấy bản hướng dẫn, nhận ra bản hướng dẫn thật sự đơn giản quá mức, chỉ đánh dấu mấy cái nút mấu chốt, như là nút khởi động máy, nút xin giúp đỡ khẩn cấp linh tinh.
Cậu ấn xuống nút khởi động máy, một giọng trẻ con non nớt vang lên: "Xin chào ngài, hệ thống số 888 vì ngài phục vụ, xin đem trí não đeo ở trên cổ tay, cùng ta thành lập liên kết tinh thần."
Nó có thể nói chuyện sao?
Vân Lương đánh giá trí não mới lạ trước mắt, thật cẩn thận mà nói: "Xin chào, số 888, ta muốn hỏi một chút, giá trí não này là bao nhiêu?"
Cậu nghĩ thầm, sản phẩm công nghệ cao như vậy nhất định không hề rẻ, cậu nhất định không thể nhận không nó, vẫn là chờ khi phát tiền lương, đưa lại một món quà ngang giá đi.
Hệ thống tính toán một chút: "Linh kiện điện tử chủ chốt, lớp vỏ ngoài, nhân công...... Đơn giản cộng lại là 18 vạn 3614 tinh tệ."
Đương nhiên, giá trị trí não cũng không phải là đơn giản mà tính toán thô bạo như vậy.
Vân Lương không khỏi líu lưỡi: "Thật quý! Bán ta cũng mua không nổi đi?"
Hệ thống dừng một chút: "...... Xin chủ nhân không cần tự coi nhẹ bản thân, theo ta tính toán, giá trị con người hiện tại của ngài là 30 vạn 4831 tinh tệ."
Vân Lương: "......??"
Sao lại thế này? Con số này còn chính xác đến từng con số sao?
_______________
Ngao: Cây thiết chùy là cây gì mà lạ vậy mọi người mình tra thì thấy nó ra cái này:
Cũng có cái cây tên chùy là chùy hoa ba tư nó như này: (QAQ cíu iêm mọi người ơi! À có lỗi thì mọi người báo mình nhé.)