• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Phương Minh Trung cực kì sốc trước sự việc kia.

Nếu không phải tự mình mắt thấy tai nghe thì anh không thể tin được.

Cô gái ngày hôm qua vẫn còn tỏ ra nhu mì lễ phép, chớp mắt một cái lại có thể ra tay đánh người.

Anh không biết đâu mới là bản chất thật sự của người đã sống cùng mình suốt 2 năm qua.

Tiếng nấc nghẹn ngào của Lâm Tuệ Mẫn làm Phương Minh Trung giật mình, lúc này anh mới vội vàng đỡ cô ta đứng lên.

Một giọng nói giả trân ngọt ngào yếu ớt: " Minh Trung, em chỉ muốn mang đến chút đồ ăn tối cho anh.

Em..."
" Được rồi, lần sau em không cần vất vả vậy đâu, cũng đừng tự vào đây nữa, đưa lại chìa khoá cho anh đi."
" Để Bảo Lâm đưa em về."
Sắc mặt Lâm Tuệ Mẫn nóng dần lên, cô ta vốn định nói thêm mấy câu đổ tội lên đầu Kiều An ai ngờ anh lại chặn ngang, còn buông ra những câu lạnh lùng như vậy.

Nhìn sắc mặt không biểu cảm của Phương Minh Trung cô ta chỉ đành giao lại chùm chìa khoá căn nhà.


Biết được buổi sáng bọn họ đã làm thủ tục li hôn, cô ta khéo léo nói những lời đầy hàm ý, thuận lợi lấy được chìa khoá căn nhà từ chỗ trợ lí của anh.

Viễn cảnh một không gian lãng mạn chỉ có 2 người cùng uống rượu vang và ở bên nhau của cô ta đã hiện lên không biết bao nhiêu lần, giờ đây hiện thực lại cách xa tưởng tượng.

Trong lòng cô ta không ngừng ngào thét cái tên Kiều An đầy oán hận.

Sinh ra đã ở vạch đích của bao người, lúc nào bên tai cô ta cũng là những lời nịnh nọt của người khác.

Vậy mà hôm nay lại bị Kiều An ra tay không chút kiêng nể.

Sự nhục nhã ngày hôm nay cô ta phải chịu, nhất định sẽ trả lại gấp bội phần.

Sau Khi Lâm Tuệ Mẫn đi, Phương Minh Trung mới mở cửa vào nhà.

Vừa đặt chân vào trong không khí đã xộc lên mùi trống vắng.

Không còn bóng dáng của ai đó, không có mùi thơm của món ăn bay ra, trên giá dép cũng chỉ còn lại của anh, tủ quần áo trống trơn, bàn trang điểm cũng không còn 1 lọ mĩ phẩm.

Cả căn nhà rộng lớn chỉ có tiếng anh thở dài.

Anh chán ghét cô như vậy, mỗi ngày anh đều cố tình làm khó cô thế nhưng hôm nay về nhà không có cô trong lòng anh lại có chút lạnh lẽo.

3 Năm sau.

Trên chiếc xe sang trọng:
" An cô nương, cho mình đi ăn được không?"
Kiều An nhìn sang Thanh Tâm không khỏi bật cười.

" Đừng cười nữa, mình quay cả ngày rồi chạy tới đây đón cậu, dạ dày của mình đang đình công đây này."
Quả thật ngày hôm nay Thanh Tâm đã bận rộn quay ngoại cảnh từ sáng sớm, buổi chiều lại chụp ảnh quảng cáo.

Để kịp giờ tới đón Kiều An trở về sau 3 năm ra nước ngoài, cô đã phải liên hệ nhiếp ảnh gia chụp cả trưa để đẩy nhanh tiến độ công việc.

Cả 1 ngày không ăn, bảo sao dạ dày của cô không đình công cho được.


Kiều An vừa vỗ vai Thanh Tâm vừa cười nói:
" Được rồi, mình cũng đang đói, cậu chọn địa điểm đi, mình mời cậu nhé."
Hai mắt Thanh Tâm sáng lên cười khoái trí:.

Truyện Điền Văn
" Được, là cậu nói nhé, nhất định mình không lương tay đâu đấy.

Sau khi thoả mãn bao tử, 2 cô gái cùng nhau đến siêu thị.

Kiều An muốn mua thêm đồ dùng cá nhân.

Khi đang chọn đồ, cả hai người cùng hoảng hốt nhìn lên.

Rầmmmm...!
Chiếc xe đựng hàng bên Kiều An bị 1 cậu bé chạy qua va phải lao thẳng vào hàng trưng bày nước ngọt giữa lối đi.

Tiếng động lớn đã thu hút sự chú ý của rất nhiều người trong siêu thị.

Khi mọi người còn đang kinh sợ thì Kiều An bắt gặp ánh mắt quen thuộc.

Trước mặt cô là 1 thân ảnh cao lớn, mang tây trang đắt tiền, bên cạnh là một dáng người mảnh mai xinh đẹp.

" Kiều An, là cô thật sao? " _ Một giọng nói ngọt ngào truyền đến, chính là cô ta- Lâm Tuệ Mẫn.


Kiều An đưa ánh mắt chán ghét nhìn lên: " Là tôi, ngạc nhiên à."
" Tôi về rồi, đừng ngạc nhiên, cứ chọn đồ tiếp đi nhé."
Nói rồi cô nở 1 nụ cười rạng rỡ bỏ đi.

Thái độ khiêu khích này làm Lâm Tuệ Mẫn tức hộc máu, còn người bên cạnh lại bị nụ cười của cô làm chói mắt, anh lặng lẽ đứng nhìn bóng lưng cô rời đi.

Bóng lưng lạnh lùng như khi cô rời khỏi căn nhà mình năm đó.

" An à...." _ Giọng Thanh Tâm có chút lo lắng.

" Đừng lo, 3 năm nay mình đã quên anh ta rồi, với mình bây giờ anh ta chỉ là 1 người chồng cũ không quan trọng."
Đúng vậy, khi li hôn cô đã tự nói, sau này gặp lại cũng xem như người xa lạ, điều quan trọng với cô bây giờ chính là kiếm tiền và hưởng thụ cuốc sống.

Chọn đồ xong 2 cô gái trở về căn chung cư của Thanh Tâm.

Vốn định đêm nay sẽ hàn huyên sau 3 năm xa cách nhưng sau khi tắm xong còn chưa kịp tâm sự câu nào, cả hai cô gái cùng lăn ra ngủ ngon lành.

Thanh Tâm đã bận rộn cả 1 ngày quay quay chụp chụp, Kiều An đã ngồi cả một chặng đường bay dài, lúc này được ngủ chính là chân ái của hai cô gái..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK