K nhìn sang cô, ánh mắt chân thành kia khiến anh rung động nhất thời nhưng có chết anh cũng không quên nổi thời điểm người đó lạnh lùng rời bỏ anh!
"Chúng ta... thân thiết từ khi nào vậy?"Lạnh lùng hỏi lại cô. Suýt nữa thì anh quên mất quãng thời gian đó-khoảng thời gian khiến anh căm hận đàn bà!
"Chúng ta... lúc bắt đầu đến giờ chưa từng thân thiết!"Y Nhiên nhìn vào ánh mắt lạnh lùng kia liền có chút bối rối và hụt hẫng. Nếu đã không thân thiết thì việc gì cô lại nghĩ rằng anh sẽ đồng ý?
"Sau khi về nước, chúng ta tốt nhất đừng gặp nhau nữa."Ánh mắt vẫn hướng về trận đấu. Lời nói lạnh lùng khiến Y Nhiên có chút bối rối.
"Không phải anh bảo tôi đóng giả bạn gái anh sao?"Cô vội vàng hỏi.
"Không phải cô từ chối rồi sao?"
Vẫn không hề nhìn cô lấy một cái. Cô khó hiểu lại càng khó hiểu.
"Nhưng tôi cũng đã..."
"Tôi dường như không muốn gặp mặt cô!"
Y Nhiên ngừng khẩu hình lại. Cô đây là đang tiếc nuối và níu kéo điều gì?
Tai nghe Bluetooth truyền đến cho cô một thông báo. Cô lấy nó làm dũng khí để bước ra khỏi nơi này.
Trong suốt quá trình làm việc cùng với các vị ban giám khảo cô thật sự không thể nào có được sự tập trung.
Đêm hôm đó cô trằn trọc không sao ngủ được. Cứ nhớ đến câu nói đó của anh thì trong lòng cảm thấy nhức nhối, khó chịu. Rõ ràng hôm trước nhờ cô đóng giả làm bạn gái của anh nhưng hôm nay lại nói không cần. Trong đầu lại cứ quẩn quanh câu nói "Tôi dường như không muốn gặp mặt cô!" thì lòng cô khó chịu lại càng khó chịu.
Cầm lấy điện thoại nhấn gọi cho một dãy số.
"Vòng 2 có thể tôi không tham dự được... Gia đình có một chút việc quan trọng cần tôi về giải quyết. Xin lỗi!" Cô gọi đến tổng cục AFF. Bọn họ vẫn chấp thuận lời từ chối của cô và còn hẹn gặp lại vào những dự án tới.Hiện tại cô rất muốn về nhà!
Thu dọn hành lí xong xuôi, cô rời khỏi phòng. Sớm đã đặt một vé máy bay vào tối hôm qua nên bây giờ có thể thong thả ra sân bay chờ đến giờ xuất phát.
Cửa thang mở máy mở ra, cô đi đến quầy tiếp tân.
"Tôi trả phòng!"Đặt chìa khóa phòng lên bàn nói rồi rời đi.
Nhóm người của K.N đang ở đại sảnh, bọn họ vừa ăn sáng xong. Nhìn thấy cô đang kéo va li liền đi lại chào hỏi.
"Chào buổi sáng, đại tẩu!"
Cô dừng lại nhìn bọn họ với ánh mắt không mấy thiện cảm.
"Tôi tên Y Nhiên!" Không thèm nhìn vào mặt bọn, cô lấy kính mát đeo vào rồi lạnh lùng đi lướt qua nhau.
"Boss à, anh với đại tẩu giận nhau rồi sao?" KT nhìn anh nóng lòng hỏi.
"Tôi từ khi nào đã có vợ?"Anh quay sang hỏi ngược lại bọn họ.
Những gương mặt ngớ ngẩn kia nhìn nhau, như vậy là sao? Cô bạn gái trong truyền thuyết của anh vẫn chưa xuất hiện?
"Hôm qua may mắn vào được chung kết nên hôm nay không cần thi Đấu trường sinh tồn à?" Anh nhìn bọn họ hỏi.
Bọn họ liền vội lắc đầu, trận đấu hôm qua may mắn phút cuối mới có thể chiến thắng. Đối thủ thế giới không dễ dàng đối phó!
- -
Một tháng trôi qua, toàn đội K.N nhận được hai giải thưởng lớn trong giải đấu ATN đó là huy chương bạc ở hạng mục Arena và huy chương vàng hạng mục Đấu trường sinh tồn. Tuy ra về với giải quý quân của giải đấu ATN nhưng từ khóa đội K.N đã lên top 10 hot search trên thế giới và kéo dài trong vòng một tuần. Còn về Y Nhiên kể từ khi về nước thì cô hầu như luôn bị mất tập trung trong mọi việc và dường như đều bị mọi người xung quanh chú ý đến.
"Y Nhiên, nước tràn!"
Cô nghe tiếng gọi thì liền giật mình nhìn vào ly nước. Vội lấy giấy lau sạch chỗ nước đổ.
"Ở Thụy Sĩ đã xảy ra chuyện gì vậy? Từ lúc về nước, em đều không tập trung vào mọi việc cả!"
"Chỉ là đang suy nghĩ một vài việc thôi!" Cô vứt giấy lau vào sọt rác nói rồi cầm ly nước lên uống.
"Suy nghĩ việc gì mà nghiêm trọng vậy? Không lẽ là về chuyện tình cảm? Em thích ai rồi sao?"
"Phụt..." câu hỏi đầy bất ngờ khiến cô liền vội phun ngụm nước vừa mới uống. Lấy giấy lau miệng rồi nhìn về hướng người kia.
"Khụ khụ...Em không có!"Vừa bị sặc bởi nước lại vừa bị kích động bởi câu hỏi này. Cô giơ hai tay kịch liệt phản bác câu hỏi kia.Câu hỏi này không phải là quá dở hơi rồi sao?
*Lời tác giả*
Cầu comment của độc giả! Cầu comment của độc giả!