«trật tự, cả lớp trật tư cho tôi. Đây là Phương Diễm Lam, mới chuyển đến lớp chúng ta. Hoan nghênh bạn đi nào!» ông thầy chủ nhiệm đầu hói bụng phệ răng hô cười tươi như hoa giới thiệu. Cả lớp vỗ tay ầm ầm.
« way way Vương Bạch Nhật nhìn kìa nhìn kìa đẹp trai đẹp trai quá a. Lạnh lùng công đóa há há» Đứng bên cạnh CN Lưu là một nam sinh có đôi mắt hẹp dài, mũi cao thẳng, môi khẽ nhếch lên nụ cười lạnh, so men lì à nha. Phong Phong cực kỳ kích động rốt cuộc ngoại trừ Đông Phương Liệt, anh trai Phong Ly, học trưởng Đỗ Nhiễm đúng chuẩn công thì đây quả thực là hình mẫu lý tưởng của cậu a. Mình muốn theo đuổi anh ấy. Ha ha hon ny a chờ em.« Phong Phong cậu có thể thu lại bộ dạng mê trai của cậu được không? Ghê tởm thật a!» Vương Bạch Nhật thật không chịu đựng được mà.
« Bạch Nhật tớ đã tìm thấy được tình yêu của tớ rồi a. Moah tớ yêu cậu chết mất!»
«Cậu yêu tớ rồi còn chỗ cho anh bạn đẹp trai kia. Vả lại, tớ đã có Liệt rồi chẳng cần cậu đâu.» Vương Bạch Nhật bày ra bộ dạng lưu manh cười cười.
« Được rồi vậy trò Phương xuống chỗ của trò Phong Phong ngồi đi, trò Phong Phong em phải chiếu cố bạn mới nha»
« Dạ thầy yêu tâm em sẽ thật cố gắng» trai đẹp đương nhiên sẽ được em hết lòng giúp đỡ a. Đến đây đến đây với em nào.
Từ lúc vào lớp hắn đã chú ý tới hai người ngồi ở hai bàn cuối. Ngồi trên có mái tóc nâu nâu đôi mắt to tròn đôi môi hồng hồng rất đáng yêu như chú thỏ là dạng hắn thích. Ngồi dưới cũng là bạn cùng bàn với hắn đeo một cái kính to che cả gương mặt mắt to, mũi nhỏ nhỏ, môi hồng khẽ cười là dạng mọt sách điển hình, còn đang bày ra bộ dạng say mê không che đậy trước mặt hắn, nhìn bộ dạng mê trai của cậu ta thật buồn cười.
« Cậu tên gì?» hắn hỏi người ngồi bàn trên.
« A tớ tên Vương Bạch Nhật là ánh sáng buổi sáng rất ấm áp đó»
«còn tớ tớ là Phong Phong, cơn gió nhỏ nhỏ. Hì hì»
« Bạch Nhật? Tớ thích cậu và quyết định phải theo đuổi cậu» hắn không để ý đến Phong Phong mà nói với cậu. Vương Bạch Nhật cứng người ánh mắt lo lắng liếc nhìn Phong Phong. Không được đâu đó là tình yêu sét đánh của Phong Phong đó.
« cảm ơn sự yêu thích của cậu dành cho tớ nhưng tớ đã có Liệt rồi nga.»
« không quan trọng tớ không ngại làm người thứ ba. Chỉ cần cậu biết tớ hiện tại đang thích cậu» Những lời đó Phong Phong đều nghe được trong mắt cậu thoáng qua nét mất mát.
Vương Bạch Nhật yên lặng dạo này phần tử biến thái thích tự kỉ đang tăng cao nha. Mặc niệm mặc niệm yên lặng là vàng...
« hai người còn nhìn nhau nữa là cháy cả trường luôn đó!» Giọng nói «thánh thót» của bạn Phong Phong vang lên cắt đứt cảnh tượng mắt to trừng mắt nhỏ đã diễn ra trong 3 s. Hai người đồng loạt quay qua nhìn cậu.
Ô ô ô cậu có làm gì đâu?
«Lại một lần tỉnh giấc, thẳng đến tận hừng đông
Đành chấp nhận ta chỉ còn lại một mình
"Phù sinh lục kí" còn nói đời này an ổn
Mà hôm nay đã đất trời chia phân
Suốt con đường dài, vẫn một nụ cười không chân thật»
Đúng lúc đó điện thoại của Vương Bạch Nhật vang lên. Lúc nhìn thấy số máy trên màn hình tim cậu nhói lên một cái bất an mà nghe.
« alo là ai vậy?»
« mày là Vương Bạch Nhật?» đầu dây bên kia nói chuyện rất khó nghe như là đang ngậm dao.
«đúng vậy»
« hừ Đông Phương Liệt đang trong tay tao nếu mày muốn cứu hắn ta thì mau đến khu nhà hoang sau núi đi một mình thì càng tốt »
« alo alo các người là ai...»
Túttttt...
Đầu dây bên kia chỉ còn tiếng tút kéo dài.