Chương 9:
Đông Châu cảnh nội. Vạn dặm không mây
Đông Châu cảnh nội có vô số thế lực tông môn, lấy cửu phẩm tông môn là thấp nhất, nhất phẩm tông môn là cao nhất.
Cao cao tại thượng, chính là thánh địa tu luyện duy nhất tại Đông Châu! Thế lực áp đảo tất cả các Tông môn và gia tộc.
Thánh địa không có phẩm giai cụ thể nhưng cái tên Thánh địa cũng đã là áp lực vô hình đè lên đầu lên cổ các tông môn bên dưới
Càn Đế Đạo Tông!
Tại giờ khắc này. Bên trong đại điện.
Mười mấy tên trưởng lão tụ tập tại đây, thần sắc đều hết sức khó coi.
“Đạo tông vô thượng truyền thừa, đã xuất hiện đứt gãy, mấy quyển công pháp trọng yếu tất cả đều bị trộm, cho dù có đệ tử đem một chút công pháp sửa sang lại mà thêm vào chỗ đã mất, nhưng những điểm trọng yếu của công pháp thì vô phương bù đắp
“Từ xưa đến nay, rất nhiều Thánh địa là bởi vì truyền thừa đứt gãy mà đi đến con đường tuyệt diệt? Càn Đế Đạo Tông ta, tuyệt không thể bước theo .”
“Tông chủ đang bế quan, làm như thế nào mới tốt đây.”
“Không vội, chờ đại trưởng lão trở về, đại trưởng lão đã đi bắt tên cuồng đồ Trương Tam. Chắc chắn có thể tóm gọn , bắt tên không biết trời cao đất dày kia nộp ra điển tịch công pháp”
“...”
Đúng lúc này.
Một thân ảnh bay vào bên trong đại điện.
Chính là lão giả mặc áo bào đen, đại trưởng lão của Càn Đế Đạo Tông
Tất cả trưởng lão nhao nhao đứng dậy cúi đầu.
“Đại trưởng lão!”
Áo bào đen lão giả khoát tay áo, ra hiệu đám người miễn lễ.
Nhìn xem tất cả trưởng lão dáng vẻ há miệng muốn hỏi, hắn trước tiên mở miệng.
“Những công pháp kia đến nay còn không tìm được, bất quá Trương Tam đã bị ta bắt trở về, bây giờ liền nhốt tại lồng giam, chuyện này ta đã xin chỉ thị của tông chủ, tối nay tự thân tông chủ đến xử lý!”
“Cụ thể xảy ra chuyện gì thì một hồi ta kể các ngươi nghe một chút.”
Đại trưởng lão đem Trương Tam bị bắt làm sao, cùng cả kiện sự tình hắn bị lừa ra sao, tất cả đều tinh tế nói rõ.
Tất cả trưởng lão nghe xong, đều ‘Phẫn nộ’ không thôi.
“Cái này cuồng đồ ngoài vòng pháp luật, thật xem chính mình là ai cơ chứ?”
“Lại dám trêu đùa đại cả trưởng lão, tội đáng chết vạn lần!!”
“Ngay cả đại trưởng lão cũng dám trêu đùa, nên thưởng... Khục, nên đánh...”
Nhìn xem đám người này lại chú ý đến tình tiết hắn bị đùa bỡn.
Đại trưởng lão mặt xạm lại, đây là một cái sự tình rất nghiêm túc a.
Điểm chú ý cũng quá lệch đi.
Rõ ràng vừa mới còn từng cái mặt đen tức giận, hỏa khí bừng bừng, lúc này sắc mặt đều bình tĩnh...
Còn có tên kia nụ cười như trêu ngươi nhưng gắn trên gương mặt đỏ là cái biểu hiện gì ,mấy lão già khốn kia?
Công pháp bị trộm, đây là sự kiện nghiêm trọng cỡ nào??
Thế mà còn có tâm trạng cười đùa người khác?
Không đúng...
Đám người này, tựa như là đối lão phu có định ý kiến a. Còn cười trên nỗi đau của người khác
Đại trưởng lão mở to hai mắt nhìn, vừa định chất vấn đám người này.
Bỗng nhiên, một thanh âm truyền vào.
“Cái tên Trương Tam này, không có nói láo.”
Đông đảo trưởng lão ngẩng đầu nhìn lại.
Một mặt chữ quốc, khuôn mặt mặt lạnh lùng, tràn ngập uy nghi. Trung niên nhân cất bước đi đến.
Người này chính là đương đại tông chủ của Càn Đế Đạo Tông, Càn Nguyên.
Đông đảo trưởng lão như vây quanh đại trưởng lão ở bên trong , đều là thu liễm cái không khí vừa đắc ý bừng bừng , vừa tức giận vì công pháp đại điển bị trộm cặp, hướng phía Càn Nguyên tông chủ hành lễ.
“Chúng ta tham kiến tông chủ!”
Càn Nguyên tông chủ tùy ý khoát tay, ngồi lên ghế chủ vị:“ Đều miễn lễ đi.”
“Ta đã dùng bí thuật của tông môn với Trương Tam, xác nhận Trương Tam nói hoàn toàn chính xác không có nói sai, bí tịch của các đại tông môn, kể cả của thánh địa của chúng ta, đều là bị Trương Tam bán lấy tám lượng bạc. Mà bán cho một tông môn danh xưng là Vô Đạo Tông tông.”
Cái gì
Chuyện này
Sao có thể chứ...
Đông đảo trưởng lão như ngã quỵ.
Nhiều bí tịch pháp điển như vây mà hắn bán có tám lượng bạc,trọng đó còn không ít công pháp quan trọng của thánh địa bọn hắn??
Quả thực là làm trò cười cho thiên hạ!!
Cái này nói ra, cũng sẽ không có người nguyện tin tưởng.
Tất cả trưởng lão vẫn chưa hoàn hồn.
Đại trưởng lão lại là phản ứng nhanh nhất, hắn dò hỏi: “Tông chủ! Nếu Trương Tam không có nói sai, vậy cái này Vô Đạo Tông ở đâu chứ? Chẳng lẽ Trương Tam nói tới Thiên Vụ Sơn cũng là thật? Ta đã đích thân tới đó, nơi đó căn bản chính là một mảnh đất trống.”
Tông chủ Càn Nguyên lắc đầu, nói ra: “Căn cứ lời Trương Tam nói, Vô Đạo Tông tông chủ, chính là một tôn Độ Kiếp cảnh tuyệt đỉnh tồn tại, đồng thời Vô Đạo Tông rất có thể là ẩn thế tông môn, có thể giấu diếm được dò xét của đại trưởng lão một cách dễ dàng, thật quá khó tin.”
Độ Kiếp cảnh!!
Ẩn thế tông môn!!.
Từng từ ngữ phát ra từ miệng tông chủ như ném một viên đá vào mặt hồ phẳng lặng. Trong lòng các trưởng lão như có cơn sóng lớn lướt qua. Quá trấn động không thể tĩnh lặng.
Độ Kiếp cảnh cường giả!!
Phương thiên địa này, Độ Kiếp cảnh đã là tồn tại mạnh nhất!
Toàn bộ Đông Châu, ngoại trừ Càn Đế Đạo Tông thánh địa tu luyện bực này mới có được một hai tôn Độ Kiếp cảnh. Những tông môn khác đều không có tồn tại Độ Kiếp cảnh.
Có thể thấy được Độ Kiếp cảnh cường giả thưa thớt như nào.
Nhưng nếu như là xuất hiện từ ẩn thế tông môn, vậy mọi thứ hợp lý lạ thường...
Ẩn thế tông môn, theo thượng cổ bí mật ghi chép, bởi vì ngay lúc đó biến cố phát sinh, hoặc là đại nạn hoặc là lúc đương thời xuất hiện tuyệt thế thiên kiêu mới lộ diện trên đại lục.
Một bộ phận tông môn lựa chọn ẩn thế không ra, dốc lòng tu hành, không hỏi thế sự, vượt qua năm tháng dài đằng đẵng, thời gian dần trôi qua mà không người biết đến, cho nên được xưng là ẩn thế tông môn.
Nhưng không thể nghi ngờ...
Mỗi một cái ẩn thế tông môn, đều được năm tháng mài dũa, cường đại lại thần bí.
Nói một cái ẩn thế tông môn có tồn tại Độ Kiếp cảnh.
Cái này rất hợp lý!
“Tông chủ, Đông Châu bây giờ có ẩn thế tông môn xuất hiện, đây có phải uy hiếp với thánh địa hay không, ít nhất là lãnh địa lẫn địa vị?”
“Đây không phải trọng điểm, trọng điểm là tông môn ẩn thế này, đối ta Đông Châu thánh địa có thái độ gì?”
“Nếu có thể hữu hảo, liền hữu hảo là tốt nhất...”
Các trưởng lão mở miệng, phần lớn mọi người đều là lựa chọn, tận lực giao hảo cùng Vô Đạo Tông. Loại ẩn thế tông môn này quá cường đại, sâu không lường được. Nếu cứ bị một kẻ địch đáng sợ như vậy trong bóng tối mà nhìn chằm chằm, mọi người trong thánh địa đều khó sống a.
Càn Nguyên tông chủ lần nữa lắc đầu.
“Bây giờ chúng ta cũng không biết đối phương ở nơi nào, vậy thì giao hảo thế nào. Ý của ta là, trước phái người đi thăm dò thái độ,liên lạc một chút với Vô Đạo Tông, trước tra rõ ràng đối phương xem thái độ của họ là gì, rồi đi bước tiếp theo”
Càn Nguyên tông chủ chậm rãi nói.
“Nhưng, phương pháp này có thể thực hiện hay không?.”
“Nhưng là phái ai đến liên hệ với ẩn thế tông môn này?”
Đông đảo trưởng lão nghị luận ầm ĩ, đều nhỏ giọng thảo luận, do ai đi liên hệ thì tốt nhất.
Đại trưởng lão thấy thế, cất bước mà ra, việc nhân đức không nhường ai mà nói: “Tông chủ, để mình ta đi thôi!”
Càn Nguyên tông chủ trầm ngâm một chút, nhẹ gật đầu, đáp ứng xuống.
Một trưởng lão lại thầm giọng nói ra: “Tông chủ, để đại trưởng lão đi coi như không quá tốt, đại trưởng lão , lão đầu nhi này có thể bị một tên cuồng đồ ngoài vòng pháp luật trêu đùa tới hai lần, để đại trưởng lão đi, đây không phải ném mặt mũi thánh địa chúng ta à...”
Đại trưởng lão lập tức dựng râu trừng mắt, gắt gao nhìn chằm chằm trưởng lão kia, dáng vẻ rất muốn động thủ.
Hắn đây là quá lâu không động thủ sao. Uy phong của ta lại không đáng giá vậy sao
Lại có thể có người dám quang minh chính đại nói hắn ngu xuẩn??
Người này muốn bị kéo ra phía sau núi chôn a! Lấy tên khốn này dựng lại uy nghiêm là đúng đắn!
Càn Nguyên tông chủ nhìn xem một màn này, cau mày nói: “Đừng làm rộn, để đại trưởng lão chuẩn bị, đi bái phỏng ẩn thế tông môn.”
Đại trưởng lão nghe vậy, thở dài một tiếng, quay người chuẩn bị ra ngoài.
Ai da, tông chủ vẫn là thiên vị lão khọm kia a.
Lần này chắc chắn Tông chủ đã sai lầm...