• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Quay trở lại với trận thi đấu cuối cùng của vòng loại thứ hai. Lần này Băng Liên đã được gọi tên để tiến lên khu vực thi đấu cùng với một nữ nhi khác nhìn qua cũng trạc tuổi nàng tên là Băng Cầm.

Băng Cầm có một vẻ ngoài hết sức lôi cuốn với mái tóc màu nâu nhạt được quấn cao rồi thả ra phía sau như hình đuôi ngựa, tóc mái xẹt lên một bên, bên còn lại phủ qua mắt trái tạo một cảm giác bí ẩn đầy mê hoặc. Làn da trắng nõn cùng cơ thể căng tràn sức sống khiến cho bộ y phục màu tím xanh bó sát người nàng trở nên chật chội và căng cứng như muốn được bung ra bên ngoài. So với cơ thể ốm yếu có chút xanh xao của Băng Liên thì Băng Cầm thực sự có sức quyến rũ hơn nhiều.

Ánh mắt Băng Liên lúc này đang tập trung vào cả thân người của Băng Cầm, cẩn thận quan sát thật kỹ để phát hiện những điểm yếu của nữ nhi kia.

Phía trên khán đài lúc này là những tiếng bàn tán xôn xao của những người đến theo dõi trận đấu này. Ai cũng chú ý đến nhan sắc nổi bật của Băng Cầm và so sánh nó với Băng Liên. Bên cạnh đó họ còn phân tích kết quả sắp tới của trận tỷ thí giữa hai tiểu mỹ nhân này.

Trong lúc xung quanh vẫn đang huyên náo chuyện trò, Băng Lục lúc này đã phát tín hiệu bắt đầu trận đấu cuối cùng của vòng loại thứ hai.

Ngay khi thấy tín hiệu bắt đầu được phát đi, Băng Cầm nhanh chóng lao về phía Băng Liên rồi dùng Huyền Băng Chưởng công kích để thăm dò đối thủ.

Nhận ra được ý đồ của đối phương, Băng Liên nhanh chóng thi triển Băng Tường chống đỡ.

Khi chưởng lực va vào lớp băng tường dày đặc kiên cố kia không thể gây ra bất cứ vết nứt nhỏ nào. Chứng tỏ chiêu vừa rồi của Băng Cầm không hề dốc toàn lực mà chỉ là hư chiêu thăm dò đối phương mà thôi.

Nhận thấy Băng Tường do Băng Liên tạo ra cực kỳ vững chắc, Băng Cầm liền thay đổi kế hoạch. Nàng ta nhanh chóng di chuyển qua bên phải của Băng Liên rồi bàn tay xuất ra một luồng băng lực sau đó mạnh mẽ chưởng xuống mặt sàn thi đấu. Lúc này trên sàn băng xuất hiện một đốm sáng màu trắng đục đang trôi nổi bên dưới lớp sàn bằng băng kia.

Bên dưới quảng trường, Băng Mị chợt kinh ngạc khi thấy chiêu thức vừa rồi của Băng Cầm, đôi mắt nàng chợt lộ vẻ lo lắng, đôi mày khẽ cau lại, hai bàn tay khẽ nắm lại đầy lo âu.

Đứng trong nhóm tuyển thủ tham dự, Băng Thiết cũng khẽ nhếch mép mỉm cười bí ẩn. Xem ra chiêu thức này của Băng Cầm thực sự có vấn đề.

Trên sân đấu, nhận thấy hành động kỳ lạ của Băng Cầm, Băng Liên chợt cảm thấy bất an. Nàng liền sử dụng Băng Tâm Quang Phục lên cơ thể sau đó lao tới Băng Cầm đang đứng dậy tại chỗ lúc này cô nàng vừa đánh một chưởng xuống dưới mặt sàn băng, bàn tay phải của Băng Liên giờ đây đã ngưng tụ băng lực cùng khí lực lại tạo thành một cỗ năng lượng màu lam trắng bao lấy toàn bộ hữu chưởng của Băng Liên sau đó nhắm thẳng về phía Băng Cầm đánh tới.

Nhìn thấy Băng Liên đang lao về phía mình, Băng Cầm chợt nở một nụ cười bí hiểm. Khi Băng Liên đã tiến sát tới trước mặt Băng Cầm thì khối băng lực đang lượn lờ phía dưới sàn băng đột nhiên phát ra một tia sáng chói loá rồi ngay sau đó một chiếc cọc băng nhọn hoắt đâm thẳng lên từ vị trí khối băng lực dưới sàn kia ngay đúng lúc một thanh âm đắc chí vang lên:

" Sơ cấp kỹ năng cạm bẫy: Băng Chông"

Giật mình phát hiện một cọc băng chông đang lao lên với tốc độ kinh hồn nhắm vào cánh tay đang chưởng tới phía trước của mình, Băng Liên vội nhanh chóng thu hồi chưởng lực nhưng cũng bị băng chông sượt qua cánh tay làm rách lớp áo bên ngoài và rạch một vết cắt nhẹ trên cánh tay thon dài của nàng.

Khi Băng Liên còn chưa kịp hoàn hồn thì Băng Cầm đã chớp thời cơ đánh ngay một chưởng thật mạnh vào ngực Băng Liên làm cho Băng Liên bắn ngược về phía sau nửa thước mới dừng lại được. Băng Liên khụy một chân xuống, hai tay chạm mặt sàn băng. Cảm giác đau đớn hiện rõ trên khuôn mặt đang nhăn lại của nàng, khoé miệng có một giọt máu đỏ thẫm rỉ ra.

Thấy Băng Liên bị trúng một đòn nặng của Băng Cầm, Băng Thanh cảm thấy sốt ruột và lo lắng cho sức khoẻ của tỷ tỷ nàng, hai bàn tay bất giác nắm chặt lại, hàm răng nghiến lại như muốn lao lên giúp tỷ tỷ nàng trị thương nhưng vì đây là cuộc tỷ thí công khai nên Băng Thanh biết rõ nàng không thể can dự vào trận đấu cho đến khi nó kết thúc.

Băng Mị cũng có cảm giác lo âu cho thương thế của Băng Liên, lòng cầu mong cho Băng Liên có thể nghĩ ra cách khắc chế đối thủ đầy xảo hoạt này.

Bây giờ Băng Cầm đang đứng nhìn Băng Liên với ánh mắt đầy cao ngạo, khoé môi khẽ nhếch lên cười đầy khinh thường Băng Liên.

"Không hiểu sao một kẻ yếu nhược như Băng Liên lại có thể vào được tận vòng hai này" Băng Cầm thầm nhủ.

Trong lúc Băng Cầm không để ý, Băng Liên đã nhanh như chớp truyền một lượng băng lực từ hai bàn tay của nàng vào sàn thi đấu rồi dùng khí lực của nàng ẩn đi băng quang từ hai cỗ băng lực kia khiến cho mọi người xung quanh đều không phát hiện ra. Động tác ra chiêu nhanh như điện xẹt của Băng Liên đã giúp cho nàng tạo ra một bước ngoặt quan trọng trong trận chiến này.

Lúc này Băng Cầm muốn sớm kết thúc trận đấu nên đã bắt đầu động thủ.

Băng lực ào ạt trào ra từ song chưởng của Băng Cầm, khí lực màu vàng nhạt điên cuồng bùng phát bao bọc lấy cơ thể đầy đặn quyến rũ kia. Kình phong bạo phát ra khi Băng Cầm vận toàn bộ khí lực và băng lực khiến cho toàn bộ đấu thủ đang đứng phía dưới quảng trường bị đẩy lui ra sau vài bước, chỉ có những nhân vật có bản lĩnh cao cường mới có thể trụ vững tại chỗ. Xem ra Băng Cầm muốn giải quyết trận đấu trong chiêu kế tiếp.

Quỳ trên sàn đấu, Băng Liên cảm nhận được khí thế áp bức của Băng Cầm. Nàng liền dựng lên một khối Băng Tường chắc chắn để phòng thủ trước mặt sau đó lùi lại một bước rồi cẩn thận quan sát động tĩnh tiếp theo của Băng Cầm.

Nhìn thấy khối Băng Tường vừa được Băng Liên dựng lên, Băng Cầm cười mỉa mai nói:

" Ngươi thực sự nghĩ rằng ta không thể phá được lớp băng mỏng manh đó của ngươi sao, thật là quá xem thường bổn cô nương rồi"

Ngay sau tiếng cười châm chọc kia, Băng Cầm bắt đầu lao tới khối Băng Tường của Băng Liên, bàn tay nắm lại tạo thành một quyền đầy uy lực nhắm thẳng vào vị trí Băng Liên đang đứng phía sau mạnh mẽ đánh vào.

"Sơ cấp kỹ năng công kích: Trọng Băng Quyền"

Đùng!!!

Một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên. Sau tiếng nổ đó, tấm Băng Tường của Băng Liên liền vỡ thành từng mảnh nhỏ bay tứ tung khắp võ đài.

Chưa dừng lại ở đó, quyền kình mang theo băng lực cùng khí lực kinh khủng vẫn tiếp tục lao về phía trước, mà ở nơi đó chính là Băng Liên lúc này cũng đang đứng bình tĩnh chờ đợi.

Nhận thấy một đòn toàn lực của mình sắp đắc thủ, Băng Cầm khẽ nở một nụ cười đắc ý.

Nhưng khi đòn quyền uy phong kia sắp chạm đến khuôn mặt trầm tĩnh và thanh thoát của Băng Liên thì đột nhiên có hai cột sáng màu trắng đục từ sàn băng bắn thẳng lên không trung ngay tại vị trí của khối Băng Tường trước đó.

" Sơ cấp kỹ năng cạm bẫy: Băng Trụ"

Ngay sau thanh âm có chút yếu ớt và mỏng manh đó, hai cột băng tông thẳng vào ngực Băng Cầm đang lao tới với tốc độ và kình lực khủng bố khiến cho cả người Băng Cầm bị bắn thẳng lên trên không trung vài chục thước.

Băng Lục đứng bên cạnh cũng sững sờ không kịp phản ứng, sau đó liền nhanh chóng phóng người lên không trung đỡ lấy Băng Cầm đang rơi xuống.

Tình trạng Băng Cầm lúc này không quá nghiêm trọng, chỉ bị ngất tạm thời do phải nhận một đòn công kích cực mạnh và bất ngờ. Nghỉ ngơi một lúc sẽ không vấn đề gì.

Nhìn về phía hai băng trụ kia, Băng Lục khẽ thở phào nhẹ nhõm. Nếu đỉnh của hai băng trụ này nhọn hơn chút nữa thì chắc chắn đã dễ dàng lấy mạng của cô bé Băng Cầm này. Điều này cho thấy cô bé Băng Liên kia đã nương tay rất nhiều. Quả là một cô bé nhân hậu.

Cả khán đài quanh quảng trường bỗng im lặng như tờ trước chiêu thức bất ngờ của Băng Liên. Sau một hồi mới dần dần có vài tiếng nói xôn xao kèm theo những âm thanh đầy kinh ngạc cùng những tiếng vỗ tay phá tan bầu không khí yên ắng trước đó.

Sau khi Băng Lục đáp xuống sàn đấu và tuyên bố Băng Liên là người chiến thắng đồng thời trị liệu cho Băng Cầm giúp cô nàng mau chóng tỉnh lại thì mọi người mới nhận ra là trận tỷ thí này đã kết thúc và Băng Liên đã giành chiến thắng với một chiêu thức mà không ai có thể nhìn rõ thời điểm Băng Liên thi triển.

Băng Thiết đứng phía xa khuôn mặt có chút bực bội và khó chịu. Bản thân hắn luôn kiêu ngạo với thực lực của mình vậy mà giờ đây hắn cũng không thể nhìn ra chiêu thức của Băng Liên nên trong lòng liền dâng lên một cảm giác ghen ghét. Chợt sau đó một nụ cười quỷ dị hiện ra khiến cho khuôn mặt của hắn trông như một hung thần ác quỷ vậy.

Đứng ở phía đài giám sát, Băng Mị hết sức hài lòng với màn trình diễn xuất sắc vừa rồi của Băng Liên. Cô bé này vừa có năng lực hơn người vừa có trí tuệ vượt trội so với những đứa trẻ cùng lứa. Đặc biệt tính cách trầm ổn, bình tĩnh cùng khả năng phân tích và phản xạ của Băng Liên là một lợi thế rất lớn của cô nàng. Trong điều kiện chiến đấu căng thẳng và đầy áp lực như vậy mà vẫn có thể bình tĩnh đặt bẫy và đưa đối thủ rơi vào bẫy khiến cho cục diện trận đấu nhanh chóng đảo chiều. Tính khí này thật giống với mẫu thân của nàng là Băng Tuyết.

Lúc này Băng Cầm đã hoàn toàn tỉnh táo, khuôn mặt giờ đây vẫn còn hiện lên nét kinh hãi khi nhớ lại cảm giác dính trọn đòn cạm bẫy của Băng Liên. Ánh mắt di chuyển về phía Băng Liên lúc này đã không còn vẻ khinh thường như trước nữa mà thay vào đó là sự e dè và có chút khâm phục thực lực đáng nể của Băng Liên.

Còn về phía Băng Liên, nàng không để ý quá nhiều đến việc này, chậm rãi bước tới phía trước, đưa cánh tay lên hướng về phía Băng Cầm nói:

“Chiêu lúc này tiểu muội có chút nặng tay, mong Cầm tỷ tỷ không trách tội”

Thấy thái độ dịu cùng giọng nói chân thật của Băng Liên, Băng Cầm chợt kinh ngạc, lúng túng một hồi lâu sau đó mới từ từ đưa tay lên bắt lấy bàn tay ngọc mềm mại của Băng Liên, giọng có chút bối rối cùng xấu hổ:

“Không thể trách Liên tỷ, cũng nhờ tỷ hạ thủ lưu tình nên muội mới còn có thể đứng đây. Rất mong có thể sớm cùng tỷ tái đấu”

Hai nữ nhi vui vẻ mỉm cười nhìn nhau sau đó tách ra rồi phóng xuống phía dưới quảng trường.

Vừa thấy Băng Liên đáp xuống quảng trường, Băng Thanh vội chạy ra chúc mừng tỷ tỷ của nàng:

“Chúc mừng tỷ tỷ chiến thắng trận này! Chiêu thức vừa rồi thật lợi hại, muội còn không kịp nhận ra tỷ thi triển lúc nào nữa. Tỷ thật lợi hại!” giọng nói đầy phấn khích kèm ngưỡng mộ phát ra từ Băng Thanh.

Băng Liên nhẹ nhàng mỉm cười rồi vuốt lên mái tóc màu xanh lục óng mượt của Băng Thanh. Nàng cũng rất vui vì chiêu thức vừa rồi đã có thể đảo ngược tình thế chỉ trong phút chốc, giúp cho nàng tiết kiệm được khá nhiều sức lực.

Vậy là vòng loại thứ hai đã kết thúc, nhìn lên bảng theo dõi phía bên cạnh khu vực băng đài quan sát, tất cả mọi người đều “ồ” lên một tiếng đồng thanh đầy kinh ngạc.

Phía trên bảng kết quả hiện giờ chỉ còn lại sáu cái tên còn sót lại từ hơn hai mươi cặp đầu tiên. Kết quả này thực sự khiến mọi người đều cực kỳ bất ngờ, từ trước đến nay chưa từng có đợt tuyển trạch nào lại kết thúc vòng loại với đa số là kết quả hòa như vậy, và hiển nhiên những cái tên này đều là những người thực sự có năng lực vượt trội nhất.

Sau một hồi thảo luận giữa ba người trong ban giám sát, Băng Mị tiến lên phía trước lớn giọng tuyên bố:

“Vì thời gian cũng không còn nhiều, vậy nên ta xin phép được thay đổi hình thức thi đấu một chút, thay vì sẽ tiếp tục tỷ thí tay đôi như lúc đầu thì trong vòng thi tiếp theo này chúng ta sẽ có một trận loạn đấu võ đài giữa sáu thí sinh, người cuối cùng còn đứng vững trên sàn đấu này chính là quán quân của đợt tuyển chọn lần này. Mọi người đã rõ chưa?”

“Rõ” cả sáu thí sinh đồng loạt mạnh mẽ đáp.

Xung quanh quảng trường, phía trên khán đài, từng đợt bàn tán xôn xao lần lượt phát ra. Lần đầu họ được chứng kiến hình thức thi đấu này, không biết ai sẽ chiếm được lợi thế khi từng thí sinh phải ra sức kiểm soát khắp nơi xung quanh họ để tránh tình huống bị bất ngờ tập kích dẫn đến thất bại đầy hối tiếc.

Khi cả khán đài còn chưa hết xôn xao thì lúc này trên sàn đấu băng đã xuất hiện tám thân ảnh tự tin và mạnh mẽ đứng thành một vòng tròn nằm trong khu vực thi đấu.

“Băng Mẫn, Băng Thiết, Băng Liên, Băng Thanh, Băng Mạch, Băng Cơ, tất cả đã có mặt đủ hết chưa?” Băng Mị lớn tiếng hỏi.

“Có mặt” cả sáu giọng nói đều đồng thanh vang lên.

Băng Liên lúc này đang đứng cạnh Băng Thanh, hai tỷ muội họ thoạt nhìn sẽ chiếm ưu thế khá lớn khi bắt tay với nhau để loại trừ từng đối thủ một.

Tất nhiên không phải những người kia không nhận ra điều này. Ánh mắt của họ liên tục đảo qua những tuyển thủ khác như thể đang tìm kiếm đồng minh cho mình. Duy chỉ có Băng Thiết vẫn giữ nguyên vẻ mặt lạnh lẽo băng giá của hắn, không hề có ý định liên thủ với ai cả. Thái độ ngạo nghễ như coi thường tất cả đấu thủ khác, duy chỉ có một người là hắn để ý và hiện giờ hắn cũng đang nhìn chằm chằm vào thân ảnh đó, chính là Băng Liên.

Cảm giác được cái nhìn đầy sát ý từ phía Băng Thiết, Băng Liên cũng hơi lo lắng nhưng khuôn mặt nàng vẫn giữ một nét bình thản và trầm tĩnh không vướng bận điều gì, tỏa ra một khí mạo ung dung mà cao quý của một bậc vương giả.

Khi mọi đấu thủ còn đang toan tính trong đầu thì một thân ảnh cao lớn, cường tráng cùng dung mạo đầy phong trần và lãng tử xuất hiện trên khán đài thay cho Băng Lục lúc này đã xuống đứng bên cạnh Băng Mị.

“Ta sẽ là người giám sát trận đấu cuối cùng này, mọi người có thể gọi ta là Băng Lưu” một giọng nói trầm ấm vang lên từ thân ảnh to lớn vừa xuất hiện kia.

“Bây giờ, tất cả hãy sẵn sàng, trận chiến cuối cùng của ngày hôm nay chính thức BẮT ĐẦU!!!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK