Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhìn thấy đám người nàng đến Ngọc Mẫn không nói gì chỉ nhàn nhạt mỉm cười ngật đầu, ánh mắt còn dừng trên người Vân Phong thấy nàng luyện khí nhất tầng không khỏi có chút thất vọng, bình thường mà nói đáng lẽ nha đầu này phải luyện khí nhị tầng, tam tầng mới đúng dù sao thì cũng là biến dị linh căn vốn phong linh ở đây rất nồng đậm, nàng đã mong chờ đặt hy vọng vào Vân Phong rất nhiều nhưng mà làm nàng tuyệt vọng rùi.

Nhìn đám hài tử chỉ có một nhị tầng khiến tâm tình của nàng thất vọng dù sao nàng cũng đã được giao cho đám đệ tử mới này nếu tu vi thấp mười năm không thể trúc cơ thì bản thân nàng là người dẫn dắt cũng không tốt đẹp hơn là bao, nàng đã cầu nguyện rất nhiều nếu như nàng còn không đủ điểm cống hiến đổi kim đan thì có lẽ nàng sẽ không còn được ở đây bao lâu nữa, nhưng Ngọc Mẫn vẫn nhàn nhạt nói.

- Mọi người hảo, từ hôm nay các ngươi chính thức là tu sĩ rồi, chúc mừng, sau này các ngươi có lẽ sẽ ở đây rất lâu, để ta đưa các ngươi đi Linh Mỹ Thực Lầu sau này các ngươi sẽ nhận đồ ăn ở đó, nhưng bắt buộc phải đổi bằng điểm cống hiến, hiện tại mỗi người các ngươi đều được tặng 100 điểm cống hiến nhưng sử dụng sẽ hết, đại gia phải làm nhiệm phụ để có điểm cống hiến, nhiệm vụ được nhận ở Điện Linh Các vạn tri sẽ giới thiệu cho các ngươi nhiều hơn, còn bây giờ ta dẫn các ngươi tới Thực Lầu.

Ngọc Mẫn lẩm bẩm gì đó rất nhanh có tấm thảm lớn bay tới, đám hài tử bây giờ đều đang rất đói bọn họ cứ tưởng phải đi bộ, nghĩ xuống núi thôi cũng khiến cả đám uể oải nhìn thấy Ngọc Mẫn gọi thảm bay cả đám hai mắt đều phát sáng, nhưng cũng nghĩ hoặc nhìn Ngọc Mẫn.



- Đây là thảm bay nó có thể chở 100 người, nào chúng ta đi thôi.

Nói ra nghi hoặc của đám hài tử Ngọc Mẫn liền bước lên trước, cả đám bọn họ cũng bước theo sau.

Vân Phong bước lên thảm bay nghĩ tới ánh mắt thất vọng của Ngọc Mẫn khiến nàng không khỏi khó hiểu, chẳng lẽ nàng biểu hiện quá thấp bản thân sao nhưng nàng cảm thấy không bị chú ý rất ổn, nghe về điểm cống hiến khiến Vân Phong có chút hứng thú nó chắc giống như tiền mua đồ. Nhưng như vậy cũng rất thú vị không phải sao.

Rất nhanh thảm bay dừng lại thấy Ngọc Mẫn đi xuống đám người Vân Phong cũng xuống theo, nàng chỉ nhìn thấy một truyền tống, chỉ thấy Ngọc Mẫn sư tỷ bước vào liền biến mất bọn họ cũng bước theo sau.

Chớp mắt Vân Phong hai mắt mở lớn nơi này không phải như chỗ bọn họ ở hẻo lánh mà rất nhộn nhịp, tiên nhân bay lượn rất nhiều, nền được lát bằng đá xung quanh rất nhiều căn nhà Lầu được chạm khắc tinh tế giống như khu đô thị vậy, có rất nhiều cửa hàng. Vân Phong không ngừng đánh giá xung quanh nhưng đám người xung quanh cũng đang đánh giá bọn họ, những ánh mắt khinh thường nhìn về phía bọn họ, điều này khiến Vân Phong nhíu mày kiểu khinh thường không kiêng kỵ cũng quá đáng quá rồi.

Vân Phong nhìn về phía Ngọc Mẫn chỉ thấy nàng cúi đầu dường như sớm biết kết quả như vậy, nhìn Quân Tiêu Tiêu, Vu Lan, Tĩnh Nhi ba nha đầu này còn rất tò mò đánh giá bọn họ cũng chỉ là hài tử cũng chưa hiểu ánh mắt khinh thường nhìn bọn họ, khiến nàng có chút thương sót cho đám người bọn họ, dù sao nàng cũng được Thiên thư lựa chọn còn là biến dị linh căn việc trúc cơ tiến vào nội môn không phải truyện gì khó nhưng còn đám hài tử tam linh căn, tứ linh căn, ngũ linh căn bọn họ sẽ như thế nào, nàng ốc còn không mang nổi mình ốc làm sao giúp được người khác, thôi thì tùy duyên vậy sau này nếu giúp được nàng sẽ giúp.

Đi xuyên qua đám người nhận đủ ánh mắt coi thường, thương hại, cuối cùng Ngọc Mẫn cũng dừng lại, Linh Mỹ Thực Lầu Vân Phong không khỏi cảm thán nghe tên thôi cũng cảm thấy khí phách.



- Ta dẫn các ngươi tới đây thôi, mau vào đi, ăn song rồi quay lại truyền tống ta đợi các ngươi ở đó.

Ngọc Mẫn mỉm cười ôn nhu đối với đám người Vân Phong nói, lúc đi còn không quên dặn bọn họ cẩn thận rồi rời đi.

Nhìn đám hài từ vào trong Ngọc Mẫn nhìn Thực Lầu cười khổ nàng hiện tại còn không thể trả nổi một bữa ăn, Ngọc Mẫn ơi Ngọc Mẫn ngươi chỉ cũng chỉ là phế vật, một bữa ăn cũng không trả nổi, thật ra nàng sẽ dẫn đám hài tử vô nhưng nàng trả không nổi một chỗ ngồi trong Thực Lầu, Thực Lầu có ba lầu tầng dưới là chỗ cho đệ tử nhập môn tầng hai cho trúc cơ, tầng ba cho kim đan, tầng một vì đệ tử mới lên miễn phí chỗ ngồi chỉ trả phần cơm, còn tầng hai muốn ngồi phải bỏ 100 điểm cống hiến hiện tại 100 điểm cống hiến cũng là cả gia tài của Ngọc Mẫn, nên nàng đành phải để đám hài tử chịu chút khổ vậy.

Bước vào trong Không chỉ có đám hài tử bọn họ bên trong còn ngồi rất nhiều hài tử có một số Vân Phong còn nhìn không thấu, vậy mà toàn tam tầng, thảo nào ánh mắt của Ngọc Mẫn khi nhìn bọn lại thất vọng, đám hài tử trước mắt mới là thiên tài.

- Nhìn kìa một đám phàm nhân rác rưởi!

- Ha ha, nhìn bọn họ sấu quá!

- Yếu ớt nữa!

Từng tiếng xì xào to nhỏ nhưng với thính lực của Vân Phong mà nói nàng nghe không sót từ nào, (phàm nhân rác rưởi) nàng nắm chặt tay hiện tại nàng không đủ thực lực thân thể này hiện tại quá yếu phải nhịn.

Bọn họ lấy cơm kiếm bàn cách xa trong góc ngồi xuống hiện tại đám hài tử có ngốc cũng nhận ra bọn họ không được hoan nghênh.

Bọn họ ngồi xuống đám nam hài tử cũng đến, Vân Phong nhìn về phía Mao Đầu vừa hay hắn cũng nhìn nàng, hai người bốn mắt nhìn nhau Mao Đầu rất nhanh ngại ngùng chuyển tầm mắt, hắn cũng kiếm chỗ trong góc ngồi bởi vì hắn cũng phát hiện những ánh mắt khinh thường đó.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK