Nhìn My nhăn nhó mà k biết rốt cục đã có chuyện gì xảy ra.
- Này cô bị sao thế? Biết mấy h rồi k?
Kevin hỏi My con mắt trợn lên vẻ tức giận.
My nhìn kevin nói khẽ:
-Vì anh giao việc cho t nhiều quá tôi phải làm cho xong.Trong lúc tôi lấy tài liệu trong kho bỗng cả giá tài liệu đổ xuống và đè lên chân tôi.
Kevin nghe mà có chút hối hận vì việc lúc sáng nhìn thấy cô cùng với người đàn ong khác mà đã chút giận lên cô.Nhưng còn lúc nãy tại sao cô k gọi anh mà cô lại gọi cho Minh Vũ.
Cả dòng suy nghĩ đang tuôn chào thì My nói:
- Còn chuyện Minh Vũ đưa tôi về là do trong lúc bị ngã thì Minh Vũ đúng lúc đi qua vì vừa bàn công chuyện với anh xong đi về thì gặp tôi đó.
Thì ra kevin đã hiểu lầm cô anh tưởng rằng cô gọi cho Minh Vũ đến giúp cô.Anh đã làm chuyện có lỗi với cô rồi.
Vừa đúng lúc bác sĩ Tề đến
-Mau khám cho cô ấy.
Sau một hồi thăm khám cho My bác sĩ đã kết luận My bị bong gân và phải kiêng đi lại trong một tuần.
Vậy là một tuần k đk đi đâu chắc cô sẽ buồn đến chết mất.
Kevin thì cảm thấy có lỗi lắm.Anh đang thấy trong lòng khó chịu mỗi khi nhìn thấy My nhăn mặt khi chuyển động chân.
My đang định đứng dậy để đi lấy quần áo nhưng thật là bị nặng thật rồi.cô vừa đứng dậy đã mất thằng bằng và ngã nhào xuống.May mắn là kevin đã đỡ đk cô không khéo cô ở nhà cả tháng mất.Mới 1 buổi tối mà hai người đã ôm nhau đến vài lần khiến My đỏ mặt cô đẩy kevin ra thì hai người cùng lộn xuống giường và cảnh tượng ngọt ngào ở đây là hai người đã gắn chặt môi.bốn con mắt mở hết cỡ nhưng rồi kevin lại từ từ khép mắt lại và tiếp tục nụ hôn ngọt ngào ấy.My càng thấy bất ngờ hơn khi kevin lại chủ động hôn cô như vậy có lẽ nào...đang dài dòng suy nghĩ về nụ hôn thì..cạch..
Dì Vân đã mở cửa đi vào và nhìn thấy hai người đang như vậy dì ngại tím mặt quay đi
- Xin lỗi cậu chủ.vì cậu bảo tôi lên thay quần áo giúp cô chủ lên tôi k gõ cửa.
Anh giật mình đứng dậy đi sang phòng sách đi qua không quên nhắc dì vân chăm sóc tốt cho My.
Buổi tối hôm nay là buổi tối nhiều suy nghĩ với cả hai người.dằn vặt chằn chọc và không thể ngủ nổi.Đi ra ban công hút thuốc mà vẫn nhìn vào khe cửa nhìn My.Có vẻ như những lời kể của My chỉ là qua loa đối vs chuyện xảy ra với cô.
Sau hồi suy nghĩ về kevin My đã chìm vào giấc ngủ và cô lại nhớ lại những chuyện mà cô đã gặp phải lúc chiều nay.Nó thật kinh hoàng cô đã giật mình và khóc nấc lên.Mọi thứ đều dồn hết vào tầm mắt của kevin.Anh nhẹ nhàng đi vào phòng ngồi cạnh My và lau giọt nước mắt cho My.Không hiểu e đã xảy ra chuyện gì và sao em lại không kể thật với tôi.Đó là những dòng suy nghĩ trong kevin.Suốt đêm đó My ngủ k ngon giấc luôn chằn chọc mãi.Kevin đã lấy khăn lau mặt và chăm sóc cho My suốt đêm.đến nỗi anh đã ngủ quên đi lúc nào không hay...
Sáng sớm lúc tỉnh dậy My nhẹ cử động cái chân của mình nhưng ôi n đau đến nỗi cô k dám thử cử động lần nữa.Nhưng nhìn bên cạnh mình kevin nằm gục xuống giường tay còn vẫn cầm khăn.Thì ra anh là người đã chăm sóc cô cả đêm qua.Nhẹ nhàng kéo chăn đắp lên người kevin.Nhưng vừa dịch cái chăn thì kevin đã tỉnh dậy anh không nói gì mà đi ra phía cửa.My gọi theo:
-Cảm ơn anh!
Kevin chỉ quay lại nhìn rồi lại quay về phòng.Có thể anh còn phải giải quyết vc công ty.Nhưng trong lòng My cảm thấy ấm áp vô cùng...