Cậu là người hiền lành nhiệt tình, cư xử khéo léo, dáng vẻ đáng yêu nên cũng sớm thân thiết với các đồng nghiệp nữ. Tên tiếng Anh của cậu là David, thế nhưng không biết có ai đó đặc cho cậu cái tên 'tiểu ngốc', mọi người cứ như theo vậy mà kêu mãi. Cậu cũng không ngốc thật, làm việc tỉ mỉ, vui vẻ nhận việc, rất được lòng các luật sư.
Nhưng cũng có một số người không ưa cậu, nhất là hai người thực tập sinh còn lại luôn trách móc cậu, cho rằng con người này thật nhiều chuyện. Có những người không tự thân nỗ lực mà muốn người khác chậm bước lại để mình không bị bỏ lại quá xa. Các cô này rất hay đùa giỡn nói bóng gió bày tỏ thái độ bất mãn của mình với cậu.
Hạ Vân đùa đùa nói: "Tiểu ngốc cậu suốt ngày tăng ca, hại cho những người không mấy khi tăng ca như chúng tôi bị lộ."
Thu Phong cũng hùa theo: "Đúng vậy đó! Thực tập sinh tăng ca cũng không được thêm tiền, cậu làm việc bán mạng như vậy làm chi chứ?"
Lý Duy giải thích: "Tôi không tăng ca bao lâu cả, chỉ ở lại một chút để tránh giờ cao điểm thôi."
"Đúng là nhân viên chăm chỉ mà." Hai cô gái ngoài miệng nói đùa nhưng lại trao cho nhau ánh mắt khinh bỉ.
Lý Duy cũng chẳng giải thích nhiều, chỉ cười cười làm theo ý mình.
***
Dạo gần đây Alan vô cùng bận rộn. Dù vậy, anh vẫn quan tâm đến người nào đó. Ví dụ như lúc này anh đang ngồi trong phòng làm việc cùng Denise và Jessica thảo luận hạng mục phát triển, nhưng ánh mắt lại nhẹ nhàng bay bổng, bay tới cái mông của Lý Duy bên cạnh máy đun nước, khóe miệng bất giác hơi nhếch lên.
"Ầm" một tiếng, cửa phòng bị Denise đóng lại. Alan giật mình bình tĩnh lại, bất mãn nhìn hai quý cô trước mặt. Hai người kia cảm thấy buồn cười nhìn lại anh.
Alan trừng mắt: "Làm gì vậy?"
Denise cố ý ngửi ngửi xung quanh, quay sang nói với Jessica: "Có ngửi thấy mùi gì đó không bình thường không?"
Jessica phối hợp nói: "Giống như có gian tình."
Alan tựa lưng vào ghế, lười nhác liếc hai cô vài lần, không nói gì.
Denise nói: "Phải rồi Jessica, cô cảm thấy thực tập sinh tên Lý Duy thế nào?"
Alan dựng đứng lỗ tai.
Jessica nói: "Rất tốt, làm việc rất chăm chỉ."
Alan nở nụ cười.
Denise bắn thêm phát nữa: "Tôi nghe mấy thư ký đồn cậu ấy không có bạn gái, mọi người đang định giới thiệu bạn gái cho cậu ấy."
Alan đen mặt: "Ai mà nhiều chuyện như bà tám vậy, không có chuyện gì để làm sao?"
Hai cô nhìn nhau cười cười, Denise trêu ghẹo nói: "Anh vừa ý người ta rồi phải không?"
Alan hừ một tiếng, không thừa nhận cũng không phủ nhận.
Jessica có chút chần chờ nói: "David thường bám theo các luật sư làm việc, có chút tích cực thái quá, chỉ sợ cũng là người có dã tâm..."
Alan hiểu Jessica đang lo lắng. Mấy năm trước, anh từng có quan hệ với một luật sư trẻ tuổi trong nhóm. Người đó rất được lòng Alan nhưng kinh nghiệm chưa đủ, lại phải gánh một hạng mục lớn. Tuy nhiên người đó khá thông minh, cộng thêm sự hướng dẫn tận tình của Alan nên không gây ra chuyện gì không tốt. Denny, Denise và Jessica dù không mấy thiện cảm với người ấy, nhưng bạn thân của họ lại thích người ta, nên họ cũng không ngăn cản gì nhiều. Sau này anh chàng luật sư kia tuy biết công ty không cấm cản việc yêu đương chốn văn phòng, nhưng để tránh nghi ngờ khiến công việc không thể phát triển. Người đó không hề để ý đến lời mời ở lại của Alan, nhất quyết chuyển nơi làm việc, còn hạ giá cả cướp đi vài thân chủ của Alan, khiến Alan đau buồn một thời gian.
Alan phản đối nói: "Người trẻ tuổi mà, làm việc chăm chỉ là tốt, dù sao vẫn hơn những người làm cho qua loa cho xong chuyện hòng lừa gạt người khác."
Hai cô đều rất không lạc quan, nhưng so ra, thứ nhất David tương đối tốt, thứ hai vì có lường trước nên một thực tập sinh nhỏ cũng không gây ra chuyện gì to tát, nên không nói gì thêm.
"Thế nhưng người trẻ tuổi mà không gặp thử thách sẽ dễ tự cao tự đại. Jessica, cô hướng dẫn cậu ấy cho tốt nhé, nghiêm khắc với cậu ấy một chút cũng không sao cả." Alan không sợ cán vào vết xe cũ, thầm nghĩ nên đào tạo Lý Duy thật tốt. Nhưng anh cũng biết trước nay cách chỉ dẫn của mình rất thô bạo, Lý Duy lại có phần dễ tự ái, nên anh cũng không dại gì khiến người ta ghét thêm.
Denise tò mò hỏi: "Alan, sao anh không tự mình chỉ dạy đi?" Cô lập tức hiểu ra vấn đề: "À, thì ra anh sợ sẽ làm người ta sợ chạy mất dép, nên cho Jessica đóng vai phản diện còn anh đảm nhận diễn vai chính diện."
Alan vẻ mặt đắc ý, cô đã đoán đúng.
Jessica cãi lại: "Alan, tôi thấy anh đóng vai phản diện hợp hơn."
Alan dáng vẻ cây ngay không sợ chết đứng nói: "Mặc kệ, giao cho cô rồi. Đừng quên món nợ của hai chúng ta."
Jessica oán giận trừng mắt liếc anh một cái: "Bán mạng cho anh nhiều năm như vậy còn chưa trả đủ sao?"
Năm ấy Jessica vì theo đuổi Denny, từ chối lương cao chức trọng ở Mĩ, về nước cố hết sức làm việc cho Alan. Jessica kiên trì theo đuổi Denny rất lâu, nhưng Denny lại là người vô tình, hoàn toàn không biết Jessica có ý với mình. Cuối cùng, Alan chịu không được nữa, tốt bụng nói cho Jessica biết Denny là gay. Jessica bị đả kích, dứt khoát xin nghỉ việc, hấp tấp vào làm ở một công ty luật không danh tiếng không chuyên nghiệp, sau 2 tuần chịu không được lại nghĩ. Ngay khi tinh thần cô suy sụp nhất, Alan đã kiên nhẫn nhẹ nhàng khuyên bảo an ủi cô, cùng cô uống rượu giải sầu. Cô cũng có khi động tâm, hay đùa giỡn nói với Alan 'nếu không ngại thì có thể yêu cô thử xem'. Alan thở dài nói "Thật ngại, tôi cũng là gay." Jessica mượn cớ say rượu đánh cho Alan một trận cho hả giận, sau khi tỉnh rượu cũng không dây dưa níu kéo nữa. Bởi vì rất thích công việc trước kia, cô ngỏ ý muốn quay lại. Alan vui vẻ chấp nhận, vì việc cô trở lại mà tranh cãi với mọi người một buổi.
Ra khỏi phòng Alan, Denise cố ý nhìn sang chỗ Lý Duy, cười nói với Jessica: "Thật mong vai chính diện của Alan."
Jessica tức giận nói: "Chó bỏ được thói ăn phân mới lạ."
Dưới sức ép của ông chủ độc ác, Jessica không thể không nghiêm khắc với Lý Duy, làm tốt sẽ được khen ngợi, làm sai sẽ nghiên khắc khiển trách phê bình. Phòng làm việc của cô ngay nên cạnh Alan. Mỗi khi Lý Duy bị gọi vào phòng nghe khiển trách thì chốc lát sau Alan sẽ xuất binh, giả bộ hỏi xem có chuyện gì quan trọng. Nghe xong, lại tiếp tục làm bộ nói: "Việc này đối với thực tập sinh quả thật có chút khó khăn, làm không tốt cũng là chuyện thường, lát nữa tôi sẽ dạy cho cậu."
Jessica nhìn anh cởi bỏ bản tính thật của mình để diễn kịch, thật tình là muốn nôn ra máu.
Đối với sự ân cần không tự nhiên của Alan, Lý Duy chỉ nhàn nhạt nói cảm ơn. Trong mắt cậu, xem ra Alan còn cười nhạo năng lực của cậu chưa đủ. Cậu không sợ bị khiển trách, rõ ràng do mình làm sai, được trao dồi thêm sẽ làm tốt hơn nữa. Jessica tuy nghiêm khắc, nhưng cách của cô so ra dễ tiếp nhận hơn so với kiểu chửi loạn lên của Alan. Cậu rất biết ơn Jessica đã cho cậu nhiều cơ hội học tập mà không biết thật ra chính Alan mới chính là người cho cậu cơ hội này.
Hôm nay Alan vội vàng đi họp với thân chủ, trước khi đi mới vỗ đầu nhớ lại sắp tới có một chuyên đề quan trọng, bảo Jessica chuẩn bị phần thông tin pháp luật. Jessica tìm Lý Duy, giảng sơ lược về nội dung tài liệu để cậu nghiên cứu, viết thử phần thông tin.
Lý Duy bận cả hai ngày, tìm không ít tư liệu, hoàn thành bản sơ thảo. Dù có không ít sai sót nhưng tổng thể thì câu chữ trôi chảy, một thực tập sinh làm được thế này thật sự rất giỏi. Jessica nhất thời quên mất bản thân đã bày mưu đặt kế với ông chủ, nói cậu làm tốt lắm. Lý Duy thật vất vả mới được Jessica khen ngợi, trong lòng vô cùng phấn khích, vẻ mặt cũng rất thoải mái, vui vẻ nói: "Cảm ơn, em sẽ tiếp tục cố gắng!"
Ngay lúc đó Alan nhớ tới phần thông tin ấy nên đến tìm Jessica. Jessica mang tài liệu ra giao cho anh. Alan giở qua lật lại xem một chút, những lời ác độc lại được phun ra: "Về mặt tìm kiếm tài liệu xem ra khá tốt, nhưng phân tích và kết luận rất thiếu chuyên nghiệp, vừa xem đã biết là người không có kinh nghiệm." Anh vừa nói vừa lấy bút chỉ chỉ, ý bảo chỗ đó cần chỉnh sửa.
Lý Duy bị Alan nói thế không vui vẻ nữa, trông như quả bóng xì hơi. Alan thấy thế biết mọi chuyện hỏng rồi. Anh nhíu mày giận cá chém thớt liếc Jessica, không phải cô đóng vai phản diện sao?
Jessica trợn mắt, 'anh muốn cướp vai thì tôi cũng không có cách nào, anh bẩm sinh là phản diện rồi, giả dạng chính diện làm gì chứ.'