• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Lạc An cặm cụi trong bếp được một lúc thì Lưu Hạo tắm xong trở ra liền cùng cô nấu ăn, Tống Nhân cùng Hạ Giai ngồi một bên uống trà nói chuyện câu được câu không.

" Anh đem nó ra chỗ cái bàn ngoài kia mà đốt đi, lát nướng xong rồi ăn cơm ở đấy luôn "
Lạc An đưa tay chỉ ra ngoài cái bàn ở trong một cái chòi nhỏ, phía bên cạnh nó là ao nước của nhà chú thím Hai.

Khung cảnh yên bình của vùng thôn quê đáng được tận hưởng...
" Tống Nhân, anh lấy đống sau cải ở phía bên kia cùng Hạ Giai ngồi lặt ra đi "
Lạc An như một chỉ huy cấp cao mà sai sử người hành động, cô đem đống cá vừa được làm sạch ra bếp than đã được Lưu Hạo đốt kia rồi ngồi sắp cá lên vỉ nướng.

Lúc này cô đem kẹp nướng cùng đôi đũa dài chuyên dùng đưa cho Lưu Hạo ngụ ý nhờ anh nướng dùm mình, cô cần phải đi nấu tiếp nồi canh chua còn đang sôi kia.
Lưu Hạo nhìn thấy kẹp cùng đôi đũa trong tay rồi nhìn lên vị cô nương đang luôn miệng chỉ đạo kia mà làm vẻ mặt bất cần, anh thật sự không muốn làm nhưng Lạc An đã nói rồi không làm thì một lát chắc chắn sẽ chẳng có phần đâu.


Đành chịu mà cặm cụi đem đôi tay lâu ngày chưa đụng chuyện bếp núc của mình đi nướng cá, thật ra Lưu Hạo cũng không phải thiếu gia nhiều tiền quanh năm không đụng tới những việc này mà là anh thật sự không muốn bản thân đã tắm rửa rồi mà còn phải đứng bên bếp than hít khói như thế nên mới vô cùng ghét bỏ với đống cá kia thôi.

Thân là người lãnh đạo tổ chức trinh thám đứng đầu thủ đô Lưu Hạo dĩ nhiên chịu khổ được, nhưng cái việc bị Lạc An sai bảo làm anh thấy cô thật sự đáng ghét! Người như Lưu Hạo tôi đây mà phải nghe lời cô à?
Phải nghe thôi, không thì nhịn...
Bên kia gà bay chó sủa một hồi thì ở bên này Tống Nhân cùng Hạ Giai yên bình ngồi lặt rau, chỗ rau này sẽ được Lạc An cất đi mai còn có cái mà ăn, Lưu Hạo nhìn vẻ mặt hớn hở khi được ngồi cùng người đẹp của Tống Nhân mà bày ra biểu cảm không thể nào khinh bỉ hơn.

Nhìn xem cái cách cậu ta vẫy đuôi với người lạ kìa, ngu chết đi được.
Xoảng...!
Lúc này một tiếng vang của đồ vật bị vỡ ở trong bếp nơi Lạc An đang nấu canh làm cho mọi người giật mình, Lưu Hạo nhìn một chút rồi cũng không quan tâm lại tiếp tục nướng cá còn Hạ Giai và Tống Nhân thì lo lắng không thôi.

Hạ Giai vì không nhìn thấy nên bị Tống Nhân cấm rời khỏi chỗ ngồi còn hắn thì lại xem một chút, dưới chân Lạc An lúc này là ba cái bát vỡ, mảnh vỡ cũng văng đến chân cô làm nơi đầu ngón chân bị thương một vết dài.


Máu lúc này cũng đang rỉ ra, Tống Nhân thấy Lạc An bị doạ đứng ngơ người ở đấy thì thấy có chút buồn cười, cũng biết sợ sao?
" Đừng cử động, tôi bế cô ra chỗ vòi rửa chân.

Để đấy một lát tôi bưng mấy thứ này ra cho "
Chỉ đến những bát đũa cùng tô canh đầy còn đang nóng hổi kia trên bàn Tống Nhân cất tiếng đưa ra yêu cầu, Lạc An bị doạ sợ nên cũng gật gù làm theo, cô có chút suy nghĩ riêng nên lúc này thật sự không nghĩ được nhiều như vậy mà theo người an bài rồi làm theo.

Lạc An nghe bảo Tống Nhân sẽ bế liền dang hay tay ra hướng hắn làm vẻ mặt đến đây nhanh một chút thì bị hắn cười vô mặt.
Tống Nhân không cố ý, nhưng cô cứ thế dùng vẻ mặt ấy nhìn hắn làm hắn cảm thấy cô gái này cũng thật đáng yêu rồi đi.

Trước thấy đối với Lưu Hạo cô không sợ hãi gì thì liền nghĩ Lạc An là một cô gái mạnh mẽ nhưng sự đáng yêu này làm hắn phải một lần nữa suy nghĩ lại...
Lúc này khi Tống Nhân định đến bế cô sang chỗ vòi nước kia thì chợt một vòng tay quen thuộc nào đó đi đến ôm chầm lấy cô rồi bỏ đi trước mặt hắn, Lưu Hạo thành công khiến Lạc An cùng Tống Nhân xịt keo cứng ngắc.

Cái tên đại nam chủ này đang dùng đôi tay vàng ngọc của anh ta bế lấy tôi?
Lưu ca trúng tà sao? .

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK