Anh mở cửa ngồi vào trong xe, vừa khởi động xe, đã nghe thấy Diệp An Cửu nói: "Đi đến Thịnh Hoa Đại Đạo!"
"Nhà ở Thượng Cảnh Uyển đã được bày trí xong rồi, tôi đang định ngày mai đón em qua đó, nhưng tối nay qua luôn cũng được!"
Diệp An Cửu không thèm câu nệ, tháo giày ra, nhàn nhã lắc chân nhỏ của mình: "Tư tiên sinh à, tôi vẫn còn là sinh viên!" Ở chung không tốt!
Tư tiên sinh uốn nắn: “Sinh viên đã kết hôn!"
Thấy phía sau khong có tiếng động gì, anh liếc mắt nhìn ra phía sau, thấy ôm chân rúc lại chỗ ngồi, lại thở dài nói: "Yên tâm! Cho dù có ở chung, tôi cũng sẽ không ép buộc em, tôi còn chưa cầm thú đến mức đó!"
Đều là người trưởng thành, tự nhiên cô biết anh đang ám chỉ đến điều gì, nếu là cô gái khác, đoán chắc đối phương sẽ ngượng ngùng xấu hổi, thế nhưng cô là Diệp An Cửu, cô cười nhạo nói: "Tôi sợ mình cầm thú!"
Tư Dận Diễn: "..."
Cuối cùng, dưới sự kiên trì của Diệp An Cửu, Tư Dận Diễn vẫn đưa cô đến đến Thịnh Hoa Đại Đạo, thấy bóng người của Diệp An Cửu biến mất, anh mới đột nhiên nghĩ đến một chuyện, căn nhà trọ Diệp An Cửu đang ở là căn nhà trọ hai tầng, cô thuê chung với hai người bạn học khác, một là nữ minh tinh chưa có tên tuổi, mà một người khác là người thừa kế của công ty giải trí Vinh Xán, một người... Đàn ông!!!!
An Cửu mở cửa vào nhà, không ngoài dự đoán là không có ai ở nhà, Diệp An Cửu thuê chung căn nhà này với khuê mật Đường Mật Mật của mình, sau đó thêm Lục Thiếu Bạch ở chung.
Đường Mật Mật là người đẹp hung bạo có vóc người nóng bỏng nhưng lại có khuôn mặt của trẻ vị thành niên, hai người chơi với nhau từ thời trung học cơ sở cho tới bây giờ, đã được gần mười năm, quan hệ giữa hai người vẫn rất tốt, gần đây cô ấy thích đóng phim, nhận vai nữ thứ n, cảnh quay không nhiều, nhưng không ảnh hưởng đến sự nhiệt tình, hăng hái của cô ấy.
Mà đoán có lẽ Lục Thiếu Bạch vẫn chưa thể thoát thân được!
Cô lên phòng cởi quần áo ra tắm rửa, sau đó sấy tóc qua loa rồi chui vào trong chă, hôm nay hoạt động cả ngày, cô thật sự sự mệt lắm rồi.
- ---
Tư gia, lúc Tư Dận Diễn lái xe trở về đến nhà đã là hơn mười hai giờ rồi.
Mặc dù đã là rạng sáng, nhưng đèn trong phòng khách vẫn sáng, quản gia mở cửa, Tư Dận Diễn vừa liếc mắt đã nhìn thấy ông lão đang ngồi trên ghế sa lon, ông lão hơn tám mươi nhưng sức khỏe vẫn còn rất tốt, mặc dù đã giải ngũ nhiều năm, nhưng tư thế ngồi của quân nhân đã khắc sâu vào trong xương máu, đàng hoàng thẳng tắp, tóc gần như đã trắng phao, nhưng là tinh thần vẫn cực kỳ tốt.
Tư Dận Diễn khẽ cau mày: "Đã muộn thế này rồi, sao ông nội còn chưa ngủ?"
Tư Vận Đức đặt ly trà trong tay xuống, nói với Tư Dận Diễn hơi lớn, rõ ràng là tâm tình không được tốt cho lắm: "Hôm nay cháu kết hôn rồi?"
Tư lão gia đã biết Tư Dận Diễn làm gì ở bên ngoài, anh ung dung bước đến bên cạnh ông ngồi xuống: "Dạ!"