Mục lục
Từ Hôm Nay Trở Đi Nuôi Cổ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor: Kingofbattle

Nhưng đừng lầm tưởng Vương đan sư là kẻ đần, chỉ cần số lượng hạt giống nằm trong khoảng nhất định, hắn sẽ mắt nhắm mắt mở cho qua, chẳng thèm truy cứu, nhưng ngàn vạn lần đừng tưởng hắn không biết gì.

Bởi vậy sau một thời gian ngắn Phong Vân trộm lấy hạt giống đều trả về chỗ cũ, không dám mạo hiểm trên phương diện này, trong tay hắn có Thần Đỉnh, cũng không cần phải chơi liều làm gì.

Bởi vậy nên Vương đan sư thường xuyên khen hắn trung thực, là một đứa trẻ thành thật, khiến cho hắn cảm thấy chột dạ.

Nếu không phải đã có Thần Đỉnh, còn khuya hắn mới thành thật, huống hồ hắn cũng không thành thật chút nào, có thứ gì ở đây hắn chưa từng trộm qua? Chỉ có điều lấy trong thời gian ngắn lại trả về mà thôi, trộm cũng có đạo đức nghề nghiệp.

Lúc này làm sao Phong Vân không biết ý đồ của hắn? Tám phần là muốn hắn giao ra tài liệu.

"Tộc huynh muốn loại hạt giống nào của Vương đan sư? " Phong Vân hỏi dò.

"Hạt giống của linh dược nào có đáng giá? Hạt giống phát triển thành linh dược cũng cần thời gian không ngắn, ta không thể đợi được. Bất quá nếu như tộc đệ có thể dễ dàng trộm được hạt giống, chắc hẳn lấy chút trứng trùng cũng không thành vấn đề ? Dù sao thì số lượng côn trùng đẻ trứng cũng không phải cố định. "

Phong Vô Nguyệt híp mắt, nghiêm túc nói: "Ta muốn trứng của linh trùng trung phẩm, yên tâm, ta sẽ không bạc đãi ngươi, ngươi muốn điều kiện gì cứ nói. "

"Nói đùa gì vậy? linh trùng trung phẩm hiếm cỡ nào ngươi không biết sao, lần này trong tộc ban thưởng cũng không quá 13 con linh trùng trung phẩm, làm sao ta có thể động tay trên đồ vật quý như vậy ? "

"Hơn nữa cả gia tộc người nào không biết ta là người trung thực, Vương đan sư còn tự mình khen ta trung thực trước mặt tộc trưởng, cũng không tham ô, làm sao ta có thể làm ra loại chuyện này, đây không phải vã mặt ta sao ? " Phong Vân liền cự tuyệt.

Kỳ thật căn bản là hắn không cần mạo hiểm trộm trứng trùng của Vương đan sư, chỉ cần dùng Thần Đỉnh nhân đôi trứng trùng là được rồi, cũng không cần gánh chịu bất kỳ mạo hiểm gì.

Nhưng nên giả bộ thì phải giả bộ, dù sao thì trứng của linh trùng trung phẩm cũng xác thực là thứ mà hắn không thể tham ô.

Trộm một trứng linh trùng hạ phẩm, Vương đan sư còn có thể nhắm mắt cho qua.

Nhưng nếu ngươi dám to gan trộm trứng linh trùng trung phẩm, tuyệt đối sẽ chạm vào điểm mấu chốt của hắn, nếu bị bắt được thì giết chết tại chỗ cũng không thể oán trách.

"Đừng có dối gạt ta, Vương đan sư đang luyện Đoạt Mệnh Cổ, đã bỏ ra một cái giá cực lớn bồi dưỡng không ít linh trùng trung phẩm tại trùng thất, số lượng cực kỳ kinh người, một khi đẻ trứng, số lượng trứng trùng cũng không quá ít. "

"Ngươi chỉ cần trộm một trứng trong đó, nào có dễ phát hiện như vậy? Thù lao của ta tuyệt đối sẽ khiến ngươi hài lòng. "

Tựa hồ Phong Vô Nguyệt đã điều tra cẩn thận đối với Vương đan sư, cho nên rất to gan lớn mật.

"Không được không được, tuyệt đối là không được, đây là ngươi đang nghi ngờ nhân phẩm của ta, đúng rồi, ngươi có Linh khí loại trữ vật cỡ lớn không ? nhất định là không gian phải lớn hơn ngàn lần so với Túi Dục Trùng. "

Với hắn mà nói, giao dịch mấy cái trứng linh trùng trung phẩm cũng không hề mạo hiểm, dù sao số lượng tồn kho cũng không giảm bớt, nếu như Phong Vô Nguyệt thật sự có linh khí loại trữ vật cỡ lớn, hắn không ngại thực hiện giao dịch này.

Nghe thấy vậy, quả nhiên hai mắt Phong Vô Nguyệt sáng rực, nếu như dám bàn điều kiện, như vậy chứng minh nhất định trên tay Phong Vân có trứng linh trùng trung phẩm. Điều này làm cho hắn hết sức vui mừng.

Đồng thời trong lòng hắn cũng âm thầm phỉ nhổ, tên này diễn rất đạt, còn mở miệng nói mình rất trong sạch, trong thế giới này có người không tham sao ? đúng là dối trá.

"Linh khí loại trữ vật lớn hơn ngàn lần so với Túi Dục Trùng? ngươi thực sự dám nói, nếu có không gian lớn như vậy thì cũng không dùng để trữ vật, phải gọi đó là dược viên di động, cũng chỉ có xây dựng ra dược viên di động mới có không gian lớn như vậy. "

Hai mắt Phong Vô Nguyệt hơi híp, dụng ý vị sâu xa nhìn hắn một cái.

Chỉ có xây dựng dược viên di động hoặc là trùng thất di động mới cần không gian lớn như vậy, nếu không Cổ Sư Tụ Linh kỳ lại muốn không gian lớn như vậy để làm gì?

Hắn cảm thấy, nhất định là Phong Vân đã trộm không ít hạt giống linh dược, bởi vì không thể lộ ra ngoài sáng, cho nên chỉ có thể trồng ở bên trong dược viên di dộng.

Chuyện này đủ để chứng tỏ hắn rất tham lam, hơn nữa còn là loại siêu cấp tham ô, tại sao lại truyền ra ngoài là hài tử trung thực? quả nhiên lời đồn không thể tin, tất cả mọi người đều bị hắn lừa gạt rồi.

Bất quá Phong Vân càng tham lam, thì hắn càng cao hứng, tham càng nhiều thì đồ tốt trong tay hắn cũng nhiều theo, điều này cũng khiến cho hắn có ý định giao dịch lâu dài với Phong Vân.

Nhưng mà hắn lại không hề hay biết, nhờ quyết định này của mình mà về sau đã mang đến lợi ích bất ngờ cho hắn.

"Ta muốn làm gì ngươi không cần hỏi nhiều, nếu như ngươi có can đảm giao dịch cùng ta, chắc hẳn đã có cách ? " Phong Vân hỏi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK