Sau khi Quinn sắp xếp xong đồ đạc, cậu tự do làm những gì cậu thích trong ngày. Vẫn còn buổi trưa vì thế cậu có rất nhiều thời gian để khám phá học viện và làm những gì cậu muốn.
Quinn hiện đang ở chung phòng với hai người nữa, và ngạc nhiên là cậu đều biết cả hai người họ. Một trong hai người họ là Vorden trong khi người kia là Peter. Có ba chiếc giường đơn nằm cạnh nhau nhưng ngòai ra phòng khá trống.
Học viên sẽ trải qua hầu hết thời gian học tập và thực hành các kỹ năng. Không có thời gian rảnh cho việc giải trí.
“Các cậu muốn làm gì nào” Vorden hỏi.
“Tớ vẫn đang sắp xếp đồ đạc, hai cậu không phải đợi tớ đâu, làm những gì các cậu muốn làm” Peter đáp lại.
Peter đã cởi mở hơn một ít đối với hai người bọn họ, dầu tiên cậu ấy hoàn toàn ngại ngùng và hầu như không nói một lời nhưng dần dần Peter dường như bước ra khỏi vỏ ốc của chính mình và đặc biệt đối với Quinn. Peter cảm thấy thoải mái nhất với Quinn trong khi biết rằng cậu ấy cũng cùng cấp độ 1 với cậu.
“Tơ đang định đến thư viện”, Quinn đáp lại “có thể cậu sẽ chán đấy”.
“Chán ah, tớ có thể làm cái gì đó vui, ngoài ra tớ không đọc sách trong…” Vorden dừng lại một lúc. “Tớ thậm chí không thể nhớ lần cuối cùng tớ đọc sách là khi nào”.
Ba người cùng cười to và sau đó Quin và Vorden quyết định đến thư viện cùng nhau. Cuối cùng, họ đã đến và tầng 1 rất đông người. Quinn để ý thấy có nhiều bàn tròn rộng khắp nơi các sinh viên đang ngồi và ở giữa bàn là một khối cầu phát sáng.
“Ahh, cậu có thể đang thắc mắc rằng cái Orb là gì phải không?” Vorden hỏi, “Có vẻ như các trường công thường không có nó. Nếu cậu chạm vào khối cầu, nó sẽ cho phép cậu tạo ra một không gian. Trong không gian đó, chỉ những người cậu mời vào thì mới có thể nghe thấy. Bằng cách này người ta có thể nói chuyện với nhau mà không làm phiền người khác.”
“Công nghệ đã cải tiến khá nhiều”.
Quinn và Vorden chọn bàn ở vị trí có hai người khác ngồi ở phía bên kia. Như Vorden đã nói, Quinn có thể thấy hai người đang nói chuyện nhưng không thể nghe họ nói gì. Khối cầu dường như có phạm vi của cái bàn. Một khi cậu rời khỏi bàn mọi người khác có thể nghe thấy cậu như bình thường.
Quinn đi vòng quanh thư viện và chọn ra nhiều quyển sách viết về dị năng. Đa phần chúng mô ta các loại dị năng khác nhau từng có trêи thế giới. Vorden không bận tầm gì và quyết định chọn một quyển sách giả tưởng để đọc.
Cả hai ngồi tại bàn trong khi Quinn bắt đầu gạt đi vài quyển sách. Sau khi đọc vài quyển, Quinn không phát hiện gì mới. Cậu đã biết về hầu hết các dị năng được viết trong quyển sách nhưng không có cuốn nào đề cập đến dị năng của Quinn.
Vorden dán mắt vào Quinn và để ý thấy những loại sách mà Quinn chọn đọc.
“Có gì với những quyển sách này, có phải cậu đang tìm kiếm thứ gì đó đặc biệt không?”
Quin suy nghĩ một lúc trước khi trả lời Vorden. Vorden không phải là người sáng dạ khi nói về học thuật nhưng cậu ấy khá hiểu về các dị năng. Cậu ấy phải như vậy là bởi vì chính dị năng mà cậu ấy đang có.
“Tôi đang cố gắng quyết định sẽ nhận loại dị năng nào kể từ việc tớ từ chối lời đề nghị của trường”.
“Oh đúng rồi, tôi quên mất điều đó, tôi nghĩ cậu có thể là một trong những thành viên nhóm Pure ghét dị năng. Hóa ra cậu không muốn là đầy tớ của quân đội”.Vorden đáp lại, “Ah có gì đặc biệt không về thứ mà cậu đang tìm kiếm?”
“Không, không có gì cả. Có một quyển viết về vài thứ thú vị, cậu có từng nghe về loại dị năng yếu đi trong ánh năng mặt trời không”
Vorden đột nhiên cười to.
“Thật là điên rồ, tớ chưa bao giờ nghe thấy thứ nào như vậy. Dị năng là thứ cơ thể chúng ta học được. Chắc chắn một vài người có giới hạn của họ và không thể học dị năng mạnh hơn hoặc có thể yếu hơn những người khác nhưng đối với người yếu đi trong ánh mặt trời. Nghe có vẻ cậu là ma cà rồng hoặc thứ gì đó khác.”
Quinn cảm thấy hơi xấu hổ bởi cách phản ứng của Vorden. Tất nhiên, Quinn biết đây là phản ứng bình thường khi hỏi về những điều như thế này nhưng đó là sự thật. Ngay khi Quinn đi dưới ánh mặt trời thì tất cả các chỉ số của cậu đều bị yếu đi một nữa.
Quinn tiếp tục nhìn quanh thư viện xem có thứ gì cậu có thể tìm hiểu thêm không. Cậu cuối cùng cũng lướt qua hầu hết các quyển sách dị năng nhưng không có gì cậu cần trong đó. Quinn nhìn lên trần nhà nơi có một vài học viên tầng 2.
“Có lẽ có một vài thứ trêи kia nhưng mình không thể tưởng tượng học viện sẽ làm gì nếu mình phá luật”. Quinn nghĩ.
Khi Quinn tiếp tục đi vòng quanh thư viện, cậu cuối cùng cũng len lõi vào khu vực truyện giả tưởng và mắt bị dán chặt vào một thứ.
Một quyển sách viết về chủ đề đặt biệt “Sự thật về ma cà rồng”.
Quinn lấy ra vài quyển và nhìn sơ lược. Ma cà rồng là những thứ thuộc về chuyện cổ tích, truyền thuyết. Thậm chí khi người ta bắt đầu công khai sức mạnh dị năng, không có ai tự tuyên bố mình là ma cà rồng.
Quinn không thể dừng đọc sách. Có vẻ không có hiệu quả nhưng có lẽ cậu sẽ tìm thấy gì đó có liên qua.
Sau ki đọc nhanh sơ lược quyển sách, Quinn xác nhận nó thật vô dụng. Nhiều thứ ma cà rồng làm không liên quan đến cậu. Ma cà rồng có nhu cầu phải uống máu người. Một vài có thể chuyển đổi chính chúng thành dơi hoặc tạo ra ảo giác. Trong khi đó những loại khác có kỹ năng đặc biệt với kiếm và thôi miên nhưng Quinn không hề có những thứ này.
Điều duy nhất cậu có liên hệ trong sách là bị yếu đi trong ánh mặt trời. Cuối cùng, Quinn quyết định đóng quyển sách lại và xem như xong một ngày. Dường như cậu không tìm được gì ở tầng 1 này.
Ngay khi Quinn vừa đóng quyển sách lại thì một âm thanh quen thuộc hiện ra.
+Ding
u003c Bạn tiếp nhận nhiều kiến thức về hệ thống u003e
u003c Nhận được 10 exp u003e
u003c 15/100 exp u003e
“Không phải như vậy chứ?”
+++++Để có thể đọc được các chương mới nhanh nhất, bạn đọc vui lòng truy cập trang chủ của nhóm Uriworkshop. Cảm ơn mọi người nhé
https://uriworkshop.wordpress.com/
++++++