Anh suýt nữa đã nghĩ lập tức từ Tấn Châu trở về, đã trễ thế này, điện thoại Ly Ly lại có thể là một người đàn ông nhận.
Từ Giám lập tức tỉnh ngủ, nóng nảy đứng lên, lúc này mới nghĩ đến Ly Ly đã từng gọi điện thoại cho anh, anh đang chơi ở bên ngoài, thường xuyên là phụ nữ nhận, khi đó cảm nhận của Ly Ly là gì.
Anh không biết làm mình làm sao, lần trước ở trên biển gặp phải bất trắc, trong đầu xuất hiện rõ ràng nhất là Mạc Ly Ly, thật vậy mua nhẫn kim cương gửi cho cô, lại lập tức đi máy bay trở về, vốn cho rằng cô sẽ lập tức đồng ý, nếu Ly Ly đồng ý, Từ đại thiếu gia sẽ làm thế nào?
Dường như chính anh đã có thể nghĩ đến, hai người ở cùng một chỗ, sau đó chán ngán? Lại lặp lại cuộc sống trước kia của mình, bản thân Từ Giám cũng có chút không xác định, cho nên Ly Ly không lập tức đồng ý, trong lòng anh trái lại lại thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Nhưng sau bữa cơm kia, Từ Giám không ngờ Mạc Ly Ly vẫn rất thích mình cũng có người theo đuổi, người đàn ông kia ánh mắt nhìn Ly Ly, Từ Giám cũng là đàn ông, rất có thể hiểu kia là cảm giác gì.
Người đàn ông kia có lẽ rất hèn mọn, Từ Giám đột nhiên thấy rằng mình càng muốn khiêu chiến.
Chỉ là khi anh bắt đầu để ý, thậm chí mang Ly Ly giới thiệu cho mẹ mình, thật sự nghĩ muốn ở cùng một chỗ với cô, cô lại có thể nói với mình muốn cùng người khác một chỗ, thật sự là điên rồi.
Từ Giám cảm thấy được Ly Ly là đang kích động với mình, có lẽ hai người cần bình tĩnh một chút, nhưng mà buổi tối này, Từ Giám muốn chửi má nó, Đm! Một đêm trằn trọc, Từ đại thiếu gia mất ngủ, trời chưa sáng, Từ Giám đã tới sân bay.
…
Ly Ly cả đêm ngủ ngon, mở mắt ra thì nhìn thấy Lục Hải nằm sấp ở đầu giường, bàn tay to của anh vẫn nắm tay mình, tay anh có chút thô ráp, không giống Từ Giám đẹp thon dài như thế, nhưng mà cũng rất ấm áp.
Cô nghiêng đầu nhìn ngoài cửa sổ, ánh mắt trời đã xuất hiện, hôm nay là một ngày đẹp trời.
Dường như buổi sáng như vậy cũng khá tốt, ngày hôm qua còn cảm thấy muốn chết,nhưng mà tỉnh lại nhìn bên cạnh có người trông coi như vậy, lại có cảm giác an tâm vô hình.
Lục Hải cảm thấy Ly Ly nhúc nhích, cũng thức dậy, thấy Ly Ly trợn tròn mắt, không chút suy nghĩ đưa tay sờ trán của cô, nhiệt độ hạ rồi.
“Em đã tỉnh, em có thể ngủ một chút nữa, bác sĩ nói hôm nay còn phải truyền nước một ngày.” Lục Hải nhéo nhéo cái mũi của cô, vẻ mặt cưng chiều.
“Cảm ơn anh, Lục Hải.” Ly Ly cảm thấy âm thanh của mình lại đã khàn khàn rồi.
Tay Lục Hải dừng một chút, anh không thích A Ly khách khí với mình như vậy, song rất nhanh thu tay điềm nhiên như không có việc gì.
Ly Ly cảm thấy mình không khó chịu như thế, cơ thể vẫn mềm nhũn, có hơi muốn đi toilet, vừa mới ngồi xuống Lục Hải liền tiến lên đỡ mình.
Chờ Ly Ly ra ngoài toilet, Lục Hải đã đưa mình khăn mặt nóng vắt khô, đưa cho mình: “Lau mặt trước đi, một ngày rồi em chưa ăn gì, anh đi mua cho em ăn.”
Ly Ly nhận khăn mặt, lau ở trên mặt, chỉ cảm thấy tròng mắt lại có chút nước. Trước kia Từ Giám có một lần bị bệnh, mình cũng chuẩn bị cho anh khăn mặt mới, anh lau xong thuận tay liền quăng đi, hôm sau lại tốt, lại hi hi ha ha chạy tới chơi.
Có một loại cảm giác cho rằng mình hèn mọn.
Đợi đến khi Lục Hải đi, người giường bệnh bên cạnh liền mở miệng nói: “Cô gái, bạn trai cô thật thân thiết, có bạn trai như vậy thật có phúc.”
Ly Ly cười cười, không biết nói gì, cô cười rộ lên có lúm đồng tiền, rất đẹp mắt, người xưa đều nói con gái có lúm đồng tiền có phúc, có người thương yêu.
Cô không nghĩ muốn cùng người khác nói chuyện, cô không thể vừa nghĩ tới Từ Giám, một bên lại hưởng thụLục Hải đối tốt với mình, có lẽ cần có cái kết, cô cảm thấy mệt chết đi, Từ phu nhân nói rất đúng, cô không thích hợp, vốn là người của hai thế giới, cô không đủ chí lớn, một công việc trang điểm, mỗi tháng mấy ngàn đồng tiền lương đã hài lòng, muốn tìm một người đàn ông đáng tin cậy kết hôn sinh con, đây mới là cuộc sống của cô. Mà không phải là đi theo công tử Từ Giám như vậy, mình dùng một tháng tiền lương không mua nổi túi sách, nhận ánh mắt xem thường của Từ phu nhân kia, đây không phải cuộc sống mà cô muốn.
Lục Hải mua bữa sáng trở về, Ly Ly không có khẩu vị, uống một chút cháo, nghỉ ngơi một chút, y tá lại tới truyền nước biển, Lục Hải vẫn bồi cô, chỉ là trung gian ra ngoài nghe vài cuộc điện thoại, anh đương nhiên công việc bận rộn, đến hơn một giờ trưa mới nghe xong. Lúc này mẹ Lục Hải lại đưa cơm qua, dọa cho Ly Ly giật mình.
“Anh thấy buổi sáng em không có ăn nhiều, em lại đang bệnh, ăn gì đó bên ngoài cũng không tốt, cho nênđể cho mẹ anh làm chút đồ ăn tới cho em.” Lục Hải giải thích với Ly Ly nói.
Ly Ly thật là có chút thụ sủng nhược kinh, cô vừa ngồi dậy vừa mở miệng nói: “Mẹ Lục khỏe.”
“Tiểu Mạc cháu nằm là được rồi, đừng ngồi dậy, Lục Hải nói với bác về cháu, cháu lần đầu tiên gặp absc, bá đối với cháy đã rất quen thuộc rồi.”Mẹ Lục vừa nói một bên mang hộp đựng thức ăn lấy đồ ăn bên trong ra.
“Bác ninh canh bắp nấu xương cho cháu, tất cả dầu trên mặt đều đã đổ đi, cũng không có cho nhiều bột ngọt, nước canh vốn ngọt, uống vào tốt cho cơ thể.” Mẹ Lục vóc dáng không cao, dáng vẻvới Lục Hải cũng không giống nhau lắm, dáng vẻ mộc mạc, mặc rất sạch sẽ, vừa thấy chính là phụ nữ rất gọn gàng.
Ly Ly bưng canh xương lên, trong lúc này đều chỉ cảm thấy muốn khóc, có lẽ người bị bệnh đặc biệt dễ vỡ, hay là cô ở gia đình mình không có loại đãi ngộ này, trước kia lúc ở nhà, dù là cô sợ sinh bệnh, mẹ làm đồ ăn cũng lấy em trai làm chủ, giết gà ninh hầm canh cũng đều mang giữ lại cho em trai.
Cô cúi đầu ăn canh, sợ mình ngẩng đầu lên sẽ làm cho người khác thấy khác thường.
Lục Hải cũng ngồi ở một bên bắt đầu ăn, mẹ Lục lại hấp tấp mang hoa quả mang đến đi rửa.
Nước canh rất không tệ, đồ ăn hương vị cũng tốt, Ly Ly thì đã uống canh ăn nửa chén cơm, dù sao thân thể vẫn không tốt lắm, ăn không hết nhiều, còn sợ mẹ Lục cho rằng mình lãng phí, nhưng mà Lục Hải lại mang đồ ăn còn lại toàn bộ quét hết.
Mẹ Lục cầm chén đũa cất xong, lại lau cái bàn một lần, vô cùng sạch sẽ đi, bà không nói nhiều lắm, làm cho Ly Ly cảm giác chung đụng đứng lên rất dễ dàng.
Buổi chiều Ly Ly tiếp thêm một chai nước là có thể xuất viện, Ly Ly muốn để cho Lục Hải về trước, cô cơm nước xong cảm giác tinh thần tốt hơn, nhưng mà Lục Hải ngày thường cực kỳ nghe lời về chuyện này cũng rất kiên trì, Ly Ly cũng không có biện pháp, đành phải thỏa hiệp.
Tiếp nước xong đã nhá nhem tối, Lục Hải lái xe đưa Ly Ly về, lại cầm một đống thuốc, vốn muốn đưa Ly Ly lên, nhưng công ty bên kia một mực gọi điện thoại cho anh, Ly Ly không để cho anh lên lầu, trực tiếp để cho anh đi vể.
Từ Giám xuống máy bay, liền gọi điện thoại cho Ly Ly, nhưng không có tín hiệu, tắt máy, trực tiếp đến chỗ Ly Ly làm việc, mới biết được cô bị bệnh căn bản không có đi làm, liền vội vội vàng vàng đi đến nhà Ly Ly, gõ cửa một lúc lâu không ai mở, thật sự khiến anh lo lắng hỏng mất, cũng đã chuẩn bị đập cửa rồi.
Nghe thấy tiếng xe dưới lầu, nhìn một chút, lại phát hiện Mạc Ly Ly tuyệt nhiên không có việc gì, vẻ mặt ôn nhu cùng một người đàn ông nói chuyện, hai người bộ dáng còn lưu luyến không rời.
Trong lúc này anh không biết là cảm giác gì, cả đêm không ngủ, chạy đến đây, vừa gõ cửa vừa đập cửa, lo lắng muốn chết, quả nhiên Ly Ly lại có thể ở cùng một chỗ với người đàn ông khác, Từ đại thiếu gia thật sự cảm thấy mình so với con lừa còn ngu xuẩn hơn.
“Mạc Ly Ly, em có gì muốn giải thích với anh một chút không?” Anh đối với phụ nữ cực kỳ ôn nhu, đối với Ly Ly cũng là cực kỳ ôn nhu, chưa từng có kêu cô bằng cả tên cả họ, lúc này anh rất tức giận.
Ly Ly lên lầu liền nhìn thấy Từ Giám dựa vào cửa nhà mình, với lại tác phong nhanh nhẹn chú trọng hình tượng từ trước đến nay, lúc này Từ đại thiếu gia vô cùng chật vật, vành mắt rất đen, quần áo cũng nhiều nếp nhăn. Cô thật không ngờ Từ Giám sẽ xuất hiện ở đây, cũng không biết vì sao anh có bộ dạng huy động nhân lực hỏi tội như vậy. Mình đã gọi điện thoại cho anh anh không nhận, bây giờ lại là có ý gì?
“Chính là ý anh đã nhìn thấy.” Ly Ly lạnh lùng trả lời.
Từ Giám chỉ thích thái độ của cô như vậy, nhưng hiện tại thái độ này lại mang anh tức giận gần chết.
Nhịn không được tay trực tiếp nắm lấy tay Ly Ly, vị trí nắm vừa vặn là vị trí kim chích, rất đau.
“Anh buông tay.” Ly Ly có chút tức giận rồi.
“Anh không buông, em rõ ràng là thích anh, tại sao muốn cùng với anh ta, vì cái gì?”
Từ Giám cảm thấy rất bi thương, anh luôn được cưng chiều, chưa từng cầu xin mà không phải thời điểm, cũng không cảm thấy cần cong cong quẹo quẹo như vậy, từ đầu không hiểu Ly Ly cì cái gì mà làm như vậy.
Ly Ly nghe thấy Từ Giám nói, trong nháy mắt nước mắt từng giọt từng giọt chảy xuống, hóa ra anh có biết là em thích anh, nhưng mà anh vẫn có thể ung dung như thế, chưa từng có coi là quan trọng, cùng con gái khác chơi đùa thoải mái như cũ, làm sao anh có thể hùng hồn chất vấn em như vậy.
“Anh nhầm rồi, tôi không thích anh, tôi nghĩ đêm đó tôi với anh đã nói rất rõ ràng rồi.” Đè nén không nổi rơi lệ, nhưng mà âm thanh của cô lại vẫn rất rõ ràng, rất lạnh lùng.
“Được, em tốt lắm, con mẹ nó bình thường ở trước mặt anh giả bộ giống như cô gái trong trắng, lại tùy tiện cùng với một người đàn ông đi qua đêm, em nói anh chăng hoa, chúng ta như nhau thôi.”
Nghe được Từ Giám nói mình như thế. Ly Ly tức giận toàn thân đều đang run rẩy, cô dùng lực rút tay về, hai người lôi kéo, túi xách của cô rơi xuống đất, thuốc rơi lả tả…