" ĐỨA NÀO LÀM"
" Dạ em xin lỗi cô ạ" Thơ rối rít xin lỗi còn thành ý trong lời xin lỗi này thì ko cần đo cũng biết.
" EM ĐI RA NGOÀI CỬA ĐỨNG CHO TÔI"
"dạ"
Sửa sang lại đầu tóc, quần áo bà cô đạo mạo lên tiếng:
" Kiểm tra bài cũ"
" Mời em Kim Hằng"
"Dạ"
.....
...
....
...
5 phút trôi qua mà ko thấy nó trả lời, bà cô
"Em trả lời đi"
" Trả lời gì hả cô"
"Trả bài hôm qua"
" Dạ thưa cô, hôm qua em nghỉ học"
"EM RA NGOÀI CỬA LỚP" bà cô nén giận
" vâng"
" Mời em Ánh Ngọc"
"dạ"
......
......
......
8 phút nó vẫn ko có động tĩnh, bà cô lại hỏi
" Em trả lời đi"
"trả môn gì cô"
" môn văn"
" cô ơi, hôm qua em nghỉ học"
"EM ĐI RA NGOÀI"
" Mời bạn Hà Phương"
" dạ"
...........
...........
...........
..........
10 phút nó đứng im, bà cô thiếu kiên nhẫn
" Em trả lời đi"
" trả lời gì hả cô"
" trả lời bài hôm qua"
" hôm qua học 4 mô trả lời môn nào cô"
" trả lời môn văn ấy"
" hôm qua học hai phần,trả lời phần nào cô"
" trả lời phàn đầu tiên"
"để em nghĩ chút đã"
..........
........
.......
5 phút nữa, bà cô lại nhắc." em trả lời đi"
" Cô ơi, hôm qua em nghỉ học"
" Em đi ra ngoài" Bà cô tức đến sắp nghẹn rồi
"CÒN AI HÔM QUA NGHỈ HỌC NỮA KO, ĐI RA NGOÀI LUÔN"
Chỉ mọt câu thôi khiến cho 4 chàng nhà ta cùng chịu chung số phận với 4 con